Chúc Mọi người một Trung thu vui vẻ!
Tôi ở bệnh viện đến 9 giờ tối. Tôi cuối cùng cũng không thể tiếp tục chịu đựng những cái nhìn kỳ lạ mà từ mấy cô y tá, vì vậy tôi quyết định rời khỏi đó, dù sao thì cũng đã đến lúc phải rời đi.
Dùng hết số tiền tôi có, một người tài xế taxi tốt bụng chở tôi đến đường Cao Sơn mặc dù còn thiếu một Nhân dân tệ. Tôi gượng cười chào tạm biệt anh ta rồi quay lại nhìn Ngũ Kiếm đang hút thuốc trên vỉa hè, và có một người khác ở bên cạnh. Anh ta có vẻ không được cao lắm, nhìn không hơn 1,8 mét, mặt mày dữ tợn, dáng người cường tráng, có một chút vẻ trẻ trung, nói chung là nếu nhìn sơ qua thì không lớn tuổi lắm. Lúc này anh ta cũng giống như là Ngũ Kiếm, cũng đang hút thuốc.
Người đàn ông này chắc là đồng bạn mà Ngũ Kiếm mang đến. Đây là một tin tốt, tôi cảm thấy an toàn hơn khi có nhiều hơn một cảnh sát. Chẳng qua tôi có một thắc mắc, cao nhân Ngũ Kiếm mời đến đâu? Tôi nhìn xung quanh, nhưng chỉ thấy một vài người đi chơi. Không có nhiều người, và tất cả họ đều đang hối hả trên đường đi của mình, có vẻ như họ không có bất kì thứ gì liên quan đến Ngũ Kiếm.
Tôi bước về phía trước để xuất hiện trog tầm mắt của Ngũ Kiếm, anh ta ném điếu thuốc của mình xuống sàn: "Cậu đến rồi, chúng ta đi ăn một chút đi? Vẫn còn sớm."
Tôi thực sự rất đói, và không đời nào tôi lại ăn ở nhà ma.
Người thanh niên bên cạnh Ngũ Kiếm nói trước khi tôi kịp nói gì: "Ý kiến hay! Bây giờ tôi cũng đang đói. Chúng ta có thể uống một chút, tôi đã không uống bia mấy ngày rồi."
Vài ngày không uống? Tôi không có gan để nói thành tiếng, tôi chỉ nhìn chằm chằm vào Ngũ Kiếm đầy thắc mắc. Ngũ Kiếm vừa lấy một điếu thuốc khác ra khỏi hộp thuốc lá, cuối cùng cũng nhớ ra phải nói lời giới thiệu. "À, đây là Hoàng Hiểu Long." Sau đó anh ấy chỉ vào tôi: "Đây là Ngũ Thụy."
Tôi ngập ngừng duỗi tay ra bắt tay Hoàng Hiểu Long, anh ta bắt tay tôi từ từ và nói như thể là người quen: "Nào anh em, đi uống một chút nhé". Anh ta choàng tay qua vai tôi và kéo tôi vào quán cà phê gần nhất, Ngũ Kiếm châm thuốc và làm theo.
Hoàng Hiểu Long đẩy tôi xuống một cái ghế, sau đó đặt mông ngồi ở phía rên một cái ghế, nói lớn với chủ quán: "Ông chủ, cho một ít thịt nướng! Một cốc bia lạnh!" Sau đó, anh ta quay đầu lại và hỏi tôi và Ngũ Kiếm: "Hai người muốn lạnh không?" Chúng tôi gật đầu. Thấy chủ quán bận rộn, chúng tôi tìm tủ lạnh và tự mình lấy vài cốc bia.
Sau đó, tôi nhỏ giọng hỏi Ngũ Kiếm: "Đây có phải là đồng sự của anh? Vị cao nhân kia đâu? tại sao lại không tới”
Ngũ Kiếm nhìn tôi dò hỏi: "Ý anh là gì? Anh ta ở ngay kia thây.”
"Ý anh là Hoàng Hiểu Long?" Tôi gần như hét lên.
Nhìn thấy cái gật đầu của Ngũ Kiếm, tôi nhận ra rằng thế giới bên kia đã sẵn sàng đón nhận tôi. Tôi gượng cười: "Ừm, sao chúng ta không đến đó vào ngày khác?"
"Có vẻ như anh không tin tưởng anh ta lắm." Tôi không nhận ra Hoàng Hiểu Long đã xuất hiện sau lưng tôi, tay cầm bia.
Tôi hơi xấu hổ, tôi vừa nói không tốt về Hoàng Hiểu Long. Anh ta cầm một cái chai trong tay, tôi sợ anh ta sẽ dùng nó để đập vào đầu tôi.
Tôi chỉ cười khan một tiếng: "Ừm ..."
Hoàng Hiểu Long xua tay, đặt một ly bia trước mặt tôi. "Những người bình thường có xu hướng tin những kẻ lừa đảo tự cho là mình rất thông minh để rồi bị lừa tiền. Ngược lại, không ai tin những người thực sự có khả năng thực sự, cuối cùng họ không kiếm được tiền."
Tôi có cảm giác như anh ta chỉ đang cố gắng viện ra một cái cớ để nói mình không lừa người ta để kiếm tiền. Đối với việc anh ta có 'khả năng', tôi đã chọn bỏ qua cho đến khi chính tôi nhìn thấy nó.
Hoàng Hiểu Long dường như không bận tâm đến ý kiến của người khác, anh ta thực sự biểu như mình là một cao nhân.
Hai người còn lại bắt đầu trò chuyện sau khi uống một vài cốc bia. Mặc dù chủ đề của cuộc trò chuyện trên bàn không phải là điều tôi mong đợi, họ nói về địa vị của mình cao cỡ nào ở trên gian hồ, loại người nào cần phải xử lý như thế nào.
Tôi có cảm giác như họ đã chọn sai nghề. Nếu họ chọn trở thành côn đồ, sự nghiệp của họ có vẻ đầy hứa hẹn.
Ngay khi chúng tôi bắt đầu nói về kế hoạch tối nay, thì thùng bia thứ hai đã đến. Hai người đã bê bết rượu. May mắn thay, tửu lượng của họ có vẻ không tệ lắm. Họ vẫn tỏ ra tỉnh táo, ngay cả khi họ nói to hơn một chút so với lúc chúng tôi mới đến.
Hoàng Hiểu Long nâng chai rượu của mình lên và chúc mừng tôi, uống một hơi cạn sạch. Tôi đã bị nấc cụt khi cố gắng theo kịp: “Được rồi, người anh em, từ từ.” Hoàng Hiểu Long nói. "Đây không có gì là vấn đề lớn cả. Tôi đã nói với anh về cha mẹ của tôi chưa?"
Tôi lắc đầu. Hoàng Hiểu Long hỏi một câu hỏi khác: "Anh có biết Nam Mao Bắc Mã không?”
Tôi lắc đầu, tôi nhớ tôi đã từng nghe về họ ở đâu đó, hai cái tên này nghe rất quen.
Hoàng Hiểu Long lắc đầu khinh thường. "Nam Mao là tên được đặt cho một người tên là Mao Tiểu Phương sống ở khu vực Mao Sơn. Bắc Mã là ám chỉ người trừ quỷ của Long tộc. Mà cha của tôi chính là truyền nhân Mao Sơn, mẹ của tôi chính là người trừ ma của Long tộc, người Long gia.”
Tôi yếu ớt hỏi: “Long tộc trừ ma nhất định phải họ mã ư? Bắc Mã a... Tôi nhớ...hình như gọi là Mã Tiểu Linh.”
Nhắc đến Long tộc trừ ma, tôi mới nhớ là tôi đã nghe thấy cái tên đó trong một bộ phim viễn tưởng được sản xuất nhiều năm trước.
Hoàng Hiểu Long nhìn tôi một cách khinh bỉ. Anh ta khịt mũi, "Long tộc trừ ma, Long tộc trừ ma, đương nhiên phải là họ Long rồi. Còn về phần họ mã, sở dĩ có cái họ này là vì phía Bắc có nhiều thảo nguyên, hầu hết người dân trong vùng đều cưỡi ngựa.”
Tôi lặng lẽ gật đầu, lời giải thích mạnh mẽ của anh ta khiến cho tôi không cách nào không bị thuyết phục. Tôi quay đầu về phía Ngũ Kiếm đang ăn: "Cảnh sát Ngũ, sao chúng ta không đi vào ngày khác?"
Ngũ Kiếm nhìn đồng hồ và liếc qua thùng bia: "Chỉ còn ba chai nữa thôi, chúng ta nhanh giải quyết chúng đi. Mỗi người một chai, sau đó thì liền xuất phát, thời gian cũng không sai lắm.”
Hoàng Hiểu Long mở ba chai cùng một lúc trong khi tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn một chút. Mỗi người cầm một chai "Uống đi, uống cạn đi. Chúng ta sẽ uống tiếp sau khi trở về."
Chúng tôi nâng chai và hạ xuống.
"Uống hết đi! Mình sẽ quên hết phiền muộn khi say."
Tôi lấy hết can đảm để uống hết cốc bia.
Sau khi đặt cái chai rỗng của mình xuống, Hoàng Hiểu Long nắm lấy vai tôi. Sau đó anh ta kéo tôi đi, nói đủ lớn để Ngũ Kiếm cũng nghe thấy "Được rồi, hãy kể cho tôi nghe vài điều về ngôi nhà ma."
Đã quá muộn để tôi từ chối, tôi bị Hoàng Hiểu Long kéo qua đường mà không nói thêm câu nào. Ngay khi nhìn thấy Ngũ Kiếm thanh toán hóa đơn, anh ta nói thật với tôi, "Uh, nhìn kìa, không hề rẻ tiền đâu. Tôi quên mang theo tiền..."
Tôi nhìn lại bóng lưng của Ngũ Kiếm và khẽ thở dài, xem ra Ngũ Kiếm đã bị lừa lên thuyền giặc. Sự lo lắng của tôi chuyển thành tức giận khi tôi nhớ ra mình sẽ phải vào ngôi nhà ma với tên lưu manh giả mạo này.
Anh ta lên thuyền giặc thì còn kéo theo tôi làm gì!?
Ngũ Kiếm thanh toán hóa đơn và châm thuốc: "Đi thôi, đã gần mười hai giờ rồi. Chúng ta phải đến đúng giờ." Anh ta đã đi đến trước mặt chúng tôi.
Hoàng Hiểu Long lại nắm lấy vai tôi và đẩy về phía trước. Nhận ra đã quá muộn để quay lại, tôi hỏi "Ừm, Hoàng đại sư, ngài có thực sự bắt được ma không?"
Hoàng Hiểu Long cau mày nói: "Chỉ gọi bằng tên là được rồi, cái gì mà đại sư. Hiện tại anh là huynh đệ của tôi mà.”
Tốt thôi, người này không cần tôi thể hiện sự tôn trọng, vì vậy tôi diễn đạt lại và lặp lại câu hỏi của mình.
"Không. Tôi chỉ muốn xem những con ma trông như thế nào." Hoàng Hiểu Long nói với một cái nhìn xa xăm.
Đột nhiên, chân tôi run lên. Có lẽ anh ta thực sự là một cao nhân a...
----------oo0oo----------
Một chút thông tin mình tìm được:
Thuật Ngữ trong Huyền Môn Trung Hoa có câu Thiên Hạ Đệ Nhất Gia Tộc Khưu Tà Diệt Ma Nam Mao Bắc Mã, Nam Mao tức Mao Gia ở phía Nam Trung Hoa, bắc Mã Tức Mã Thị Gia Tộc ở Phía Bắc. Thực tế ra câu nói này lẫn lời giải là do nhà biên tập phim của Đài Loan dựng lên còn về thân thế thực sự của họ như sau.
Trước thời Dân Quốc trở về trước có những vị Thiên Sư chuyên đi Khử Tà Diệt Ma và nổi bật nhất ở Phía Bắc Trung Hoa là Mã Gia, ở phía Nam là Mao Sơn. Nam Mao ở đây chính là chỉ Mao Sơn chứ không phải là Mao Gia Tộc. Mã Thị Gia Tộc là 1 gia tộc chuyên về Đạo Thuật cha truyền con nối, theo gia phả thì Mã Thị Gia Tộc có truyền thống bắt đầu từ đời nhà Hán, thuỷ tổ của họ là Trương Đạo Lăng ( Trương Thiên Sư ) vị này lập nên phái Ngũ Đấu Mễ Đạo ( Thiên Sư Đạo ) vì ở Phương Bắc nên gọi là Bắc Thiên Sư Đạo ( Bắc Tông ) còn Lục Tu Tĩnh chân nhân thì lại đưa Ngũ Đấu Mễ Đạo lan truyền và huy tại Phương Nam cho nên gọi là Nam Thiên Sư Đạo ( Nam Tông ). Sau này hai tông phái Nam Bắc nhập vào làm 1 và cũng từ đó chia ra vô cùng nhiều các nhánh rễ khác nhau. Ở phía nam có Thượng Thanh Phái ( sau này là Mao Sơn Phái ) có 3 anh em nhà họ Mao là Mao Doanh, Mao Cố, Mao Trung, 3 vị này được gọi là Tam Mao Chân Quân ( Mao Sơn Phái ). Mã Thị Gia Tộc tuy là 1 gia tộc truyền đời học Thiên Sư Đạo nhưng không phải chỉ là truyền trong họ mà truyền thừa rất nhiều ra ngoài, Đạo Thuật của Mã Gia cũng chung 1 nguồn gốc với Mao Sơn đó là Thiên Sư Đạo do Trương Đạo Lăng sáng lập, chính vì vậy pháp thuật Mã Gia có nhiều điểm tương đồng với Mao Sơn, như hình thức Bùa, cách dùng bùa, vẽ Bùa, dùng chủ yếu Châu Sa vẽ trên giấy vàng, tuy nhiên do có gốc tích ở Bắc Tông nên Mã Gia có dung nạp thêm cả Phật Giáo vào với Đạo Giáo, đây là sự phát triển cùng lúc với thời kì Tam Giáo Đồng Nguyên tại Trung Hoa, mà điển hình là Cửu Tự Thủ Ấn của Mật tông được sử dụng như là bí truyền của Mã Gia, vì họ Mã là gia tộc có từ thời cổ đại của Trung Hoa, khi đó như 1 thị tộc lớn tại phía Bắc, và Mã Gia tự cho mình là con cháu của Long Thần, chính vì lẽ đó thần hộ mạng của Mã gia là Long Thần. Đạo thuật của Mã Gia mang tính chất gia truyền tuy nguồn gốc xuất sứ cũng chung 1 tổ với Mao Sơn nhưng lại có những khác biệt 1 chút trong các phép và cách luyện, sau thời kì dân quốc, vì Trung Hoa Cộng Sản mang tính chất vô thần nên Mã Gia không còn được chỗ đứng trên Đại Lục, con cháu Mã gia tứ tán các nơi và chuyển sang Đài Loan, truyền thừa cũng không còn kén chọn nữa, các kĩ năng cũng rơi rớt nhiều, nhà viết kịch Bản Mã Vương Bình là người đưa Mã Gia đến với mọi người qua tác phầm Khu Tà Diệt Ma, nhân vật chính là Mã Tiểu Linh, truyền nhân đời thứ 43 của Mã gia, thực tế Mã Gia Tộc rất lớn trải qua ngàn năm phát triển, nên tên Mã Tiểu Linh có rất nhiều, nổi lên trong số đó có 4 người là còn học Đạo Thuật. Nếu hiện nay về lý thuyết là không còn 1 gia tộc chuyên Khu Tà Diệt Ma nữa, vì không còn sự thống nhất và truyền thừa rõ ràng.