Sáng hôm sau mặt trời đã lên cao từ lúc nào, Ngọc Thiên bắt đầu mơ màng tỉnh dậy.
“Phịch ” chưa kịp mở mắt thì hắn đã dính một cú đạp đau điếng từ Lệ Băng khiến hắn lộn hai vòng rồi rơi bịch xuống đất. Miệng của Lệ Băng vẫn còn lẩm bẩm:
– Dâm tặc chỗ đó, không được… ah.. ta đánh chết ngươi.
Thì ra nàng vẫn đang mơ ngủ nên lỡ đạp hắn xuống giường. Ngọc Thiên bị đạp xuống giường toàn thân đau nhức lại thêm mệt mỏi sau vụ ái ân hôm qua nữa lại càng mỏi hơn khiến hắn đứng dậy cũng khó, nhưng nếu cứ nằm dưới đất thì cũng không thể chịu được lên loay hoay một lúc thì hắn cũng gắng gượng dậy được.
Ngồi trên giường Ngọc Thiên ngắm nhìn Lệ Băng đang nằm ngủ trên giường, trên người nàng không mảnh vải che thân chỉ có một mảnh chăn mỏng che đi nửa dưới. Khuôn mặt Lệ Băng đang ngủ nhưng vẫn rất xinh đẹp và đáng yêu. Bầu vú tròn trĩnh chìa ra như cố mời gọi hắn. Vẻ đáng yêu của nàng lúc ngủ lại làm cho hắn thêm kích thích. Trong lòng Ngọc Thiên vừa nhìn nàng vừa thầm mắng:
– Nàng vừa đạp ta một cú khá đau đấy, để ta đáp trả lại nàng nhé.
Nói rồi Ngọc Thiên cúi người dùng mồm ngậm nhẹ vào đầu ti bên trái của nàng mà bú mút. Tay phải hắn bóp mân mê bên vú còn lại. Lệ Băng đang ngủ nhưng cũng cảm thấy có gì đó sướng sướng bèn dụi mắt lơ mơ tỉnh dậy thì thấy Ngọc Thiên đang nằm trong lòng mình mà chiếm tiện nghi làm nàng lại đỏ mặt đẩy hắn ra mắng yêu:
– Sắc lang, giờ vẫn chưa đủ sao, tránh ra để ta đi tắm, đã ba ngày rồi ta chưa tắm ngươi vẫn không thấy hôi à.
Nói rồi Lệ Băng lách ra khỏi vòng tay Ngọc Thiên nhưng bị hắn kéo lại để nàng ôm vào lòng hắn trêu ghẹo:
– Muội mà tắm thì hương thơm muội bay đi hết mất lúc đó ta lại cảm thấy không hay chút nào.
Lệ Băng nghe hắn nói thế thì cảm thấy sao cái mồm tên này lại chứa nhiều mật hoa đến thế hèn chi được bao nhiêu mỹ nhân để ý, trong số đó nàng cũng không ngoại lệ. Lệ Băng nhìn hắn nói:
– Ta không muốn đùa nữa giờ ta phải đi tắm.
– Để ta đi cùng nàng. – Ngọc Thiên vẻ mặt háo hức nhanh nhảu đáp.
– Ta không muốn, ta không quen tắm chung, tốt nhất là để ta tự….
Lệ Băng chưa dứt lời đã bị Ngọc Thiên bế lên rồi bước về phía nhà tắm làm nàng vừa xấu hổ vừa đập mạnh vào ngực hắn la hét:
– Dâm tặc đáng ghét, thả ta xuống, thả ta xuống.
– Ta chỉ muốn giúp nàng vệ sinh thân thể cho sạch sẽ thôi mà.
– Ta tự làm được, có mà ngươi vào đấy rồi ” ấy ấy “, buông ta xuống. – Khuôn mặt Lệ Băng trở nên đỏ bừng.
– Ấy ấy là gì ta không hiểu, hay vào đó nàng dạy ta nhé. – Ngọc Thiên vừa nói vừa tủm tỉm cười khuôn mặt háo sắc nhìn Lệ Băng.
– Dâm tặc, thối tha, ta biết mà.
– Tắm xong ta sẽ đi kiếm thức ăn cho nàng, chắc ba ngày không ăn nàng cũng đói lắm nhỉ?
– Chắc chỉ một chút, tại ta có linh lực nên cũng như một ngày không ăn thôi.
Ngọc Thiên ” ừm ” một tiếng, trong lòng cũng hiểu ra được phần nào khả năng của linh lực. Sau đó lại tiếp tục bế Lệ Băng vào phòng tắm. Tại đây Lệ Băng được Ngọc Thiên tắm cho, còn gì bằng khi trực tiếp được tắm rửa cho tuyệt đại mỹ nhân. Bàn tay của Ngọc Thiên theo làn nước mát xoa nắn khắp cơ thể của Lệ Băng khiến nàng vừa sướng vừa xấu hổ.
– Này, đừng chỗ đó hôm qua… nhột. – Lệ Băng thủ thỉ khi bàn tay của Ngọc Thiên xoa xoa mép âm hộ của nàng.
Bàn tay thần thánh của Ngọc Thiên cứ liên tục chọc ngoáy âm hộ khiến dâm thủy tiết ra ngày một nhiều. Dương vật Ngọc Thiên đã cứng ngắc từ lúc nào. Ngọc Thiên cảm thấy vô cùng kích thích một miệng trêu đùa mỹ nhân.
– Nước của muội ra nhiều quá.
– Ngươi… ngươi toàn.. ah.. nói…. ah những lời … ah… khó nghe. Đồ.. ah.. vô liêm sỉ… ah. Sắc lang… ah. – Lệ Băng vừa đáp thân hình uốn éo như có dòng điện chạy qua khuôn mặt đỏ bừng nhìn đáng yêu lạ kì.
Ngọc Thiên đưa miệng hôn vào môi Lệ Băng. Mềm quá, ngọt quá, đúng là môi của mỹ nhân có khác. Lưỡi của Ngọc Thiên lại tìm đến lưỡi của Lệ Băng mà mút. Lệ Băng toàn thân vô lực cũng từ từ đáp trả, hai người hôn nhau nồng nhiệt. Tay còn lại cũng đưa đến ngực của mỹ nhân mà bóp khiến nàng lại thêm sướng. Ngọc Thiên lúc cũng chịu hết nổi rồi bèn bế Lệ Băng lên hai tay đặt ở hai mông nàng áp sát vào thùng nước rồi bắt đầu nhấp đầu óc hai người giờ này trống rỗng, tiếng nhóp nhép phát ra ngày một to cùng với tiếng la của mỹ nhân:
– Ah.. từ từ… ah … ah ta chết mất… nữa đi.. muội.. ah ah muốn.
Một lúc sau Ngọc Thiên thấy Lệ Băng run rẩy biết nàng sắp ra bèn di chuyển hông ngày một nhanh dần rồi nhấp sâu vào hết mức có thể khiến hai người ra cùng một lúc.
– Ah… ta chết mất… ah
Ngọc Thiên ra thật nhiều vào bên trong của Lệ Băng cảm giác như âm hộ đang bóp chặt dương vật hắn. Điều này làm nàng phải rửa lại âm hộ một lần nữa. Do đói nên hai người chỉ làm với nhau một hiệp sau đó mặc lại quần áo cho nhau. Ngọc Thiên với Lệ Băng rời khỏi phòng tắm ra ngoài kiếm thức ăn.