Chương 10: Chương 10: Khuấy Động và Kem Vani.

Khi chúng tôi quay trở lại phòng ăn, Mika-san đã chờ sẵn ở đó với một người phụ nữ lạ mặt. Với mái tóc xoăn bồng bềnh màu đen, tuổi cô ta nhìn có vẻ cũng xấp xỉ với bà chị chủ quán. Chắc cô ta làm trong phòng bếp của quán trọ, dù gì thì cũng đang đeo một cái tạp dề màu trắng mà.

Mỗi người chúng tôi đều có một đĩa đựng đầy thức ăn trước mặt. Khi đang dùng bữa với dao dĩa, tôi nhận ra một nét buồn phiền trên gương mặt của cô ta. Ngẩng đầu lên và nhận ra chúng tôi, Mika-san lớn tiếng gọi:

“Aa, đúng lúc quá!”

“Chuyện gì vậy?”

Mika-san bước đến với cô gái ở bên cạnh:

“Bé này là Aeru. Bé điều hành quán cà phê Bậc phụ huynh trong thị trấn…”

[Trans Việt: Kiểm tra lại bản tiếng anh thì thấy có nói Mika-san khoảng 20 tuổi ở chap 4… Kệ, cứ gọi em mới là bé đi] [Edit: What the bé 20 tuổi? :v ] [Trans: Tui đã 20 rồi mà :v]

“À, bọn tôi đã đến đó hôm qua rồi. Không khí của quán dễ chịu lắm.”

Tốt nhất là đừng nhắc đến cái bàn bị úng nước. Chắc là cô bé này làm việc dưới bếp bởi tôi không hề thấy cô ta trên quán. Với lại tình hình sẽ rất chi là tình hình nếu cô nhìn thấy bọn tôi ở trên đó.

“Chúng tôi đang cân nhắc một thực đơn mới cho quán và muốn ý kiến đóng góp của mọi người. Ngoài ra, nếu có được một món ăn ngoại quốc độc đáo nữa thì càng tốt.”

“Cậu có biết món ăn nào ngon không vậy?”

Aeru-san hỏi và cúi đầu. Lindsey và tôi liếc nhìn nhau rồi gật đầu nhẹ.

[Trans Việt: Sao mình đọc câu về Aeru-san tự dưng lại nghĩ bé này mặc đồ maid nhỉ?] [Edit: Tên này cuồng maid ._. ] [Trans Việt: Problem?]

“Nếu mọi người thấy ổn thì cứ vậy đi”

“… Un.”

Dù vậy tôi không hề tin rằng mình sẽ trở nên hữu dụng một tí nào cả.

“Hừm… Vậy cô muốn làm một món như thế nào?”

“Để xem… Một món ăn nhẹ nhàng. Tráng miệng chẳng hạn, hoặc thứ gì đó tương tự thế sẽ được cánh phụ nữ rất ưa chuộng.”

“Một món ăn dành cho phụ nữa hả? Một món ăn sử dụng kem như bánh kếp có lẽ không tồi đâu.”

Nhưng cho dù vậy thì đây vẫn không phải là một ý tưởng tốt. Tôi còn không biết nấu ăn kia mà.

“Đá? Giống đá bào á?”

“Không, không phải. Là kem cơ.”

[Trans Việt: Đá = Ice, Kem = Ice cream. Mọi người hiểu được sự nhầm lẫn này rồi chứ?] [Edit: Trong tiếng Nhật Ice là từ ngoại lai đọc là Aisu, còn kem Ice cream cũng là ngoại lai nốt, đọc là Aisu kuriimu ._. ] “Kem?”

Hở? Trông mọi người có vẻ mịt mờ quá. Đừng bảo là thế giới này không có thứ đó nhé?

“Nó là món gì thế?”

“Ờ… Nó lạnh, ngọt, có màu trắng… Mọi người chưa nghe đến kem vani bao giờ à?”

“Chưa, bọn tôi còn chưa nghe đến tên món này lần nào cả.”

Cơ mà ngẫm lại thì điều này cũng có lí. Dù sao thì cái thế giới này chẳng hề lấy một thứ gọi là “tủ lạnh”.

“Cậu biết cách làm nó chứ?”

“Không, nếu bảo là làm… tôi chỉ biết một chút thôi. Tôi cũng chỉ biết là nó sử dụng nguyên liệu là sữa…”

Tôi lầm bầm, trả lời câu hỏi của Aeru-san. Cơ mà có hỏi tôi kiểu gì đi chăng nữa thì…

Đợi tí đã… Có thể không biết cách làm, nhưng tôi chỉ cần tìm ra nó là được rồi!

“Phiền mọi người đợi một chút. Chắc bọn tôi có đủ khả năng giải quyết vụ này. Lindsey, em giúp anh một tay được không vậy?”

“…Un… Được thôi.”

Tôi trở lại phòng cùng với cô nàng. Lôi chiếc smartphone ra và chạy dòng tìm kiếm Cách làm kem vani trên mạng. Tốt rồi, nó đang chạy.

“Đó… đó là cái gì vậy?”

Trong lúc đang vận hành cái Smartphone, Lindsey quan sát với một vẻ tò mò.

“Ah… Cứ coi như đây là một dụng cụ ma thuật đi. Tuy nhiên, chỉ mình anh mới có thể dùng nó mà thôi. Anh hy vọng là em không quá tọc mạch.”

Lindsey, cho dù vẫn còn nghi ngờ, không truy cứu thêm nữa. Con bé cũng dễ bảo đấy chứ.

[Trans Việt: Đậu, có vợ ngoan, sướng vật]

“Được rồi, em chép những gì anh đọc ra giấy nhé.”

“Vâng.”

“Ba quả trứng, 200ml kem trộn, 60~80g đường… Có từ nào mà em không hiểu không vậy?”

Tôi đọc bản tóm tắt những nguyên liệu chính và hỏi Lindsey.

“Có. Mi-li-lít và gram là gì vậy anh?”

À, phải rồi, chuyện này.

“Một mi-li-lít là đơn vị đo thể tích ở quê anh. Gram dùng để đo khối lượng. Tsk, chắc là phải dùng mắt để ước lượng ở đây thôi… À, Lindsey, em có dùng được Băng pháp không vậy?”

“Có, điều này là có thể vì em có thuộc tính Thủy mà.”

Tốt rồi, như vậy sẽ không còn vấn đề nào nữa. Tiếp tục viết cách làm kem thôi.

Aeru-san thử làm kem dựa trên công thức chép tay của Lindsey. Vốn dĩ tôi là một người đầu bếp nghiệp dư, tôi vẫn đủ sức để giúp chuẩn bị nguyên liệu. Khâu pha chế khiến tôi cảm thấy ê ẩm khắp người.

Cuối cùng, Lindsey sử dụng ma pháp để bọc lấy chiếc hộp trong băng và để nó yên. Sau khi đợi một lúc, chúng tôi đập bỏ lớp băng và kéo chiếc hộp ra.

Ăn thử với một thìa đầy ú. Dù vẫn nhận ra có vài sự sai khác, nhưng tôi vẫn có thể quả quyết rằng đây chính là món kem vani.

Chúng tôi bày nó ra đĩa và đưa cho Aeru-san. Cô nàng mở to mắt sau khi ăn thử một thìa và nở một nụ cười rạng rỡ.

“Ngon quá…!”

Có vẻ như món ăn này đã khiến cô nàng vô cùng hài lòng. Nhẹ nhõm thật đấy.

“Nó là cái gì vậy? Lạnh buốt lưỡi và lại vô cùng ngon lành và ngọt ngào.”

“Ngon… ngon quá… desu!”

Dường như cả Mika-san và Lindsey cũng thích món này. Nhưng mà nói thật, nó vẫn không đến mức tuyệt hảo như thế, ít nhất là theo cảm nhận của tôi. Dù sao thì chúng ta không thể trông chờ vào việc nó ngang hàng với các chuỗi hàng kem nổi tiếng nhỉ?

Vấn đề ở đây là liệu có ai có khả năng sử dụng Băng pháp trong cửa hiệu của Aeru-san không. À, hình như em gái của cô nàng, cùng làm với chị của mình, có được khả năng đó. Vậy là ổn rồi nhỉ.

“Tôi nghĩ rằng món ăn này sẽ rất được phụ nữ ưa chuộng đấy. Chắc hẳn là nó đủ phù hợp với thực đơn mới chứ?”

“Đúng, đúng! Cảm ơn cậu nhiều! Kem vani! Tôi sẽ tận dụng nó!”

Trên lý thuyết, nó không phải là kem vani bởi chúng tôi chưa hề động tới hương liệu vani một chút nào… Nhưng đó chỉ là mấy chi tiết kĩ thuật nhỏ nhoi thôi nhỉ?

Aeru-san chạy thẳng về quán ăn sau khi chào từ biệt bởi cô nàng muốn tự thực hành thêm nữa.

Sau đó, Elsie phát khùng sau khi nghe chuyện bởi cô nàng phải đến bang hội và đã đánh lỡ mất cơ hội ăn thử món kem này. Thành ra, Mika-san phải làm lại một lần nữa. Khi ấy, tôi sẽ lại phải lãnh trách nhiệm nhào trộn nguyên liệu. Thật sự thì tôi đang trông chờ vào sự xuất hiện của một máy trộn ở đây. Tay tôi đau vãi… [Trans Việt: … Là tôi hay thằng au cũng có tí biến thái nhỉ?]