Tại mảnh thiên địa này, Huyết Nhục cảnh phân làm cửu trọng, mỗi trọng rèn luyện một thứ khác nhau, cụ thể như sau:
Nhất Trọng Luyện Nhục, Nhị Trọng Luyện Bì, Tam Trọng Luyện Cân, Tứ Trọng Luyện Tủy, Ngũ Trọng Khai Mạch, Lục Trọng Đoàn Cốt, Thất Trọng Thông Khiếu, Bát Trọng Thần Lực, Cửu Trọng Hoán Huyết.
Dù cho khoảng cách mỗi trọng là không quá lớn, nhưng cũng không hề dễ dàng vượt cấp khiêu chiến, mà chỉ cần Nhục Thân Nhất Trọng đã đủ để một quyền giết chết phàm nhân, vậy mới thấy sự cách biệt của tu sĩ và người phàm to lớn thế nào.
Mà lại lấy bên trong Trần Phủ, Nhục Thân cảnh Tam Trọng đã có thể trở thành một quản sự ngoại viện, Ngũ Trọng được quyền gia nhập hàng thủ vệ, Cửu Trọng thậm chí đủ sức trở thành Tiểu Đội Trưởng trong hàng ngũ binh lực.
Thông Thường, một tu sĩ đạt đến Nhục Thân cảnh Cửu Trọng mới bắt đầu ngưng tụ khí huyết, nhưng Luyện Huyết Thần Công trực tiếp bỏ qua bước này, đem nó tu luyện từ khi bắt đầu, đó mới chính là chỗ thần kỳ của công pháp này.
Biết bản thân có được một thứ tuyệt diệu như vậy, Trần Thanh liền ngay lập tức bắt đầu vận chuyển công pháp, bước vào quá trình tu luyện.
Chỉ thấy hắn đứng thế tấn, vung ra một quyền rồi lại xoay chân đạp xuống mấy lần liền, luân phiên di chuyển qua lại thẳng đến phía trước, tất cả đều dùng toàn lực.
Lúc này, Trần Thanh bắt đầu đánh ra những đòn hết sức rồi liên tục chuyển tư thế, động tác rất thuần thục, mồ hôi chảy ra nhễ nhại trên trán, mà kinh mạch của hắn cũng từ từ run lên, chuyển sang màu đỏ thẫm, như chuẩn bị sôi tới nơi vậy.
Xoẹt!
Cuối cùng, hắn đánh ra một quyền cực mạnh, tạo ra âm thanh không khí bị xé toạc, khiến kinh mạch sục sôi, bắt đầu hấp thụ khí huyết đậm đặc của nơi đây.
Đó chính là cách Luyện Huyết Thần Công ở giai đoạn đầu vận hành, đem sức lực của chủ sở hữu cùng với huyết khí xung quanh làm cho huyết mạch sục sôi, bắt đầu hấp thụ chúng mà tu luyện.
Lúc này, một cơn đau khủng khiếp bao trùm lên da thịt và kinh mạch của Trần Thanh, giống như đang có hàng vạn con kiến bò bên trong, kinh mạch càng hấp thụ huyết khí thì cảm giác đó càng tăng lên.
Chỉ thiếu chút nữa thì Trần Thanh đã ngất lịm đi do sự đau đớn, nhưng hắn chỉ có thể cắn chặt răng chịu đựng, nha không muốn cho bản thân tiếp tục trở thành "Trần Thanh" cũ, cảm giác muốn trở nên mạnh mẽ sục sôi.
Những tia huyết khí từ từ hóa thành một vòng xoáy nhàn nhạt quanh hai cánh tay của hắn, rồi đến cơ thể và cuối cùng là đôi chân, sau đó chúng nhập vào trong như muốn đem da thịt Trần Thanh cải tạo, thay mới đi.
Toẹt Toẹt!
Tiếng da thịt bị xé rách vang lên, chúng kéo dài trong vài phút liền, kéo theo sau là sự đau đớn của kinh mạch sục sôi và cải tạo da thịt, nhưng hắn vẫn chịu được dù cho máu dần chảy ra khắp cơ thể.
Sau khi chuỗi âm thanh kia kết thúc, chỉ thấy Trần Thanh đang đứng không vững với vài dòng máu chảy ra từ miệng, mắt tuôn huyết lệ, chất dịch màu đỏ thẫm cũng từ tai tiến ra ngoài.
Lúc này, hệ thống hiện lên với một cái bảng lơ lửng và giọng nói máy móc.
"Chúc mừng ký chủ đã thành công đột phá Huyết Nhục cảnh Nhất Trọng(Huyết Nhục)"
Nhìn vào tấm bảng trước mắt, Trần Thanh vui mừng mà ngã xuống, như vừa vượt qua bài kiểm tra đầu vào khó khăn vậy.
Một khoảng thời gian sau, Trần Thanh tỉnh lại bên trong không gian của Luyện Huyết Thần Công với cơ thể đã hồi phục hoàn toàn nhờ vào huyết khí, liền suy nghĩ đến việc ra ngoài sau khi tu luyện.
Bỗng chốc, cả không gian từ từ tan biến, đem hắn quay trở lại phòng của bản thân vào giữa đêm, nhìn lên đồng hồ đã là canh giờ thứ 11(10 giờ đêm).
Trần Thanh từ từ đứng dậy, đi đến góc phải của căn phòng mà sôi gương, xem thử bản thân của hiện tại ra sao sau khi vừa đột phá Huyết Nhục cảnh.
Trong gương hiện lên hình ảnh của một thiếu niên với vẻ ngoài có thể xem như khá khôi ngô tuấn tú, cùng với da thịt rắn chắc.
"Theo như cảm nhận của ta thì ít nhất cường độ cứng cáp này cũng gấp hàng chục lần ta lúc trước, thì ra đây là lí do một quyền của tu sĩ Nhục Thân Nhất Trọng có thể giết chết phàm nhân!"
Bộp!
Bỗng nhưng hắn nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ trên sàn, theo cường độ này thì cách hắn không còn xa nữa, Trần Thanh liền từ từ di chuyển đến nơi nguyên chủ bị độc chết mà nằm xuống, khống chế nhịp thở, giả vờ như đã bước sang thế giới bên kia.
"Người đến rất có thể là được kẻ hạ độc ta điều đi để kiếm tra xem ta đã chết chưa, vẫn nên giả vờ thì hơn..."
Hắn thầm nghĩ, mà lúc này tiếng bước chân kia cũng tiến đến sát bên ngoài cửa, báo hiệu nguy hiểm đang cập kề.
Cốc cốc!
Một tiếng gõ cửa vang lên, nhưng không nghe thấy ai hồi âm, sau thêm chục âm thanh như vậy, cánh cửa dần dần hé mở sau tiếng xoẹt.
Chỉ thấy một hắc y nhân từ từ bước vào, đeo trên eo một cây đao được bao lại bởi lớp vỏ, đi đến nhìn vào Trần Thanh, đúng như dự đoán mà kiểm tra xem hắn còn sống hay đã chết đúng, tại lúc bấy giờ, thông tin của người kia cũng hiện rõ trên bảng hệ thống.
"Tên:?
Tu Vi:Nhục Thân Cảnh Tam Trọng.
Công Pháp:Hóa Kình Công.
Vũ Kĩ:Khoái Đao Trảm[Phàm Giai Hạ Phẩm]."
Chiếu theo ký ức của nguyên chủ, công pháp và vật phẩm ở nơi đây phân làm 6 Giai:
Phàm
Linh
Hoàng
Huyền
Địa
Thiên.
Đọc đến đây, Trần Thanh bỗng nhiên trở nên cảnh giác, suy nghĩ đến việc bản thân có tu vi thấp hơn lại còn không có vũ kĩ, liền nghĩ đến hệ thống gia gia, và tất nhiên, cái bảng xanh kia lại xuất hiện ngay sau đó.
"Tu vi của tên này cao hơn ta hai bậc, để phòng thân thì phải tìm ra công pháp dạng bộc phát, tính đến số tiền trả cho hệ thống, ta chỉ còn lại 200 Thần Ma Trị, phải cẩn thận mua, thử mức giá 100 vậy..."
Nói xong, một cái bảng dài công pháp trị giá 100 Thần Ma Trị xuất hiện, bên dưới là những dòng giải thích mơ hồ, nhưng trong số đó chỉ có có hai quyển mà hắn cần, thứ nhất là "Bạo Phá Quyền", thứ nhì là "Thất Ảnh Bộ", vì thời gian cấp bách nên liền ngay lập tức bị mua về.
Lúc này, bỗng có hàng trăm hình ảnh về hai vũ kĩ kia dung nhập vào đầu Trần Thanh, khiến hắn dễ dàng lĩnh ngộ được.
Mà ngay tại lúc này đây, hắc y nhân kia lấy hai ngón tay đưa vào trước mũi của Trần Thanh, may mà hắn đã sớm dự liệu được, nhanh chóng nín thở.
Thấy người trước mặt giống như đã chết, kẻ kia mới an lòng rời đi, chỉ trong một cái chớp mắt liền phóng ra bên ngoài, thậm chí không thèm đóng cửa.
Nhưng Trần Thanh vẫn chưa dám đứng dậy mà hoạt động, án binh bất động, khống chế nhịp thở, không tạo ra âm thanh nào.
"Vẫn chưa được, cơ thể của ta còn rất ấm, chắc chắn hắn đã kiểm tra nó, chỉ là diễn kịch mà thôi... Ta cần phải suy nghĩ cách thức thoát thân.."
Bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng, nhanh chóng đứng dậy, giả vờ như đã an lòng, vươn vai một cái lộ ra sơ hở.
Ngay lúc đó, một thân ảnh màu đen lướt thẳng đến sát bên hắn với tốc độ cực nhanh cùng thanh đao vung ngang qua với lực cực mạnh, làm cho không khí bị biến dạng.
Tương như một đao kia đã chẻ đôi Trần Thanh, nhưng khi nhìn kĩ lại, mới phát hiện đó chỉ là một dư ảnh, mà xung quanh hắn là 6 cái tương tự.
Về phía Trần Thanh thật, hắn đã sớm chạy ra ngoài, trên tay cầm theo chén rượu, thở hồng hộc chạy về phía nhà bếp.
Lúc này, bên trong bếp chỉ thấy có một lớp tàn tro cùng vài que củi nhỏ, hắn liền đặt chén rượu xuống, rồi từ bên trái lấy ra một viên đá đánh lửa, đập chúng vào nhau với lực cực mạnh.
Ngay lập tức, hai hòn đá kia tạo ra một ngọn lửa cháy phừng, bước cuối cùng trong kế hoạch của hắn là cầm que củi đang cháy và "chờ đợi".
Ngay lúc này đây, tim của Trần Thanh đập liên hồi, cùng với cảm giác sợ hãi tột độ, tuy hắn đã đè nén nó hết sức, tuy nhiên chút nữa là đã mất đi bình tĩnh.
Nghĩ về cảnh bản thân chuẩn bị giết người, hắn hít vào một hơi thật sâu để cảm giác hồi hộp và cơn run sợ trong thâm tâm bị dập tắt đi một phần.
Bỗng nhiên một thân màu đen từ nơi xa dần dần hiện diện, biết kẻ địch sắp tới, hắn liền lùi lại, đem một cái nắp đậy vào, che đi mùi thơm của nó.
Vù!
Ngay lập tức, hắc y nhân đạp thẳng vào mái nhà đối diện căn bếp, khiến cho một phần của nó bị nứt vở, lao đến Trần Thanh, rồi đáp xuống trước cửa.
"Ta không ngờ ngươi lại có tu vi đấy, còn cầm theo que củi cháy để đòi nướng ta ư? Tuy nhiên chỉ là Nhục Thân cảnh Nhất Trọng, dù cố gắng cũng không theo kịp ta..."
Đang nói, hắn bị một chén rượu tạt thẳng vào đầu, sau đó Trần Thanh liền phân ra bảy dư ảnh trước mặt tên kia, xuất hiện sau lưng hắn rồi dùng que củi ném vào.
Ngay lập tức, một ngọn lửa nóng phừng màu xanh lam bùng cháy lên, thiêu rụi cơ thể của hắc y nhân, khiến hắn đau đớn mà kêu gào thảm thiết.
"Đ-Đây là cái quái gì? A...a...a...!!!!!"
Trần Thanh nở một nụ cười hài lòng với hắn và với thành quả của bản thân, từ từ mở miệng ra mà giải thích.
"Trong rượu độc này có chứa ethanol với hàm lượng rất cao, tuy chỉ là một chất cơ bản trong rượu, nhưng nó có thể cháy với nhiệt độ rất cao và tỏa nhiều nhiệt đó tên đần ạ...!"
Hắc y nhân nghe không hiểu lời giải thích, cố gắng đem hết dùng thanh đao của bản thân mà chém một cú mạnh đến, nhưng bị Trần Thanh né một cách dễ dàng, dù sao hắn cũng là huyết nhục, tu luyện Luyện Huyết Thần Công, thực lực ít nhất gấp đôi đồng cảnh, không né được thì nên đốt sách mà chết đi.
"Aaaa!"
Mặc kệ tiến la thất thanh của hắc y nhân, hắn vung tay lên, tích tụ sức lực, đem một lớp huyết khí bao bọc lấy nắm đấm của bản thân.
Xoẹt!
Hắc Y nhân lại chém một đao cực kỳ nhanh đến trong sự mất bình tĩnh do cơn đau, nhưng Trần Thanh nhanh chóng lướt qua bên phải mà né khỏi nó, sau đó nhân lúc hắc y nhân sơ hở liền lao đến dùng một quyền mạnh mẽ đánh vào bụng của hắc y nhân.
Huyết khí vừa va chạm, liền bạo nổ ra, đem xương sống và xác thịt của hắn chấn nát, ngã gục xuống, vô lực phản kháng.
Sau khi ổn định cảm xúc, xua tan đi sự tội lỗi cùng sợ hãi, Trần Thanh từ từ xoay người rời đi, trong lòng chắc chắn rằng bản thân sẽ sớm bị tên đã hạ độc mình kia chú ý, nên phải cố gắng mà tu luyện.
"Chờ đi, ta sẽ đập tan các ngươi!"