Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua tán lá rồi đậu lại trên má một thiếu niên mặc cổ phục màu xanh lam đang bất tỉnh, nằm thẳng dưới mặt đất.
Lúc này, bỗng dưng hắn bừng tỉnh như được một cỗ lực lượng kỳ quái kéo dậy, mở to đôi mắt đen tuyền, mồ hôi chảy ra nhễ nhại, có vẻ là vừa trải qua một chuyện đáng sợ nào đó.
Hơi thở của hắn rất nhanh, tim liên tục đập mạnh, sắc mặt đầy vẻ hỗn loạn và sợ hãi.
Cơ thể của hắn đang cảm nhận lấy cơn đau khủng khiếp từ trái tim, như có vật nhọn vừa xuyên qua nó với lực mạnh và tốc độ cực nhanh.
Rồi sau tầm mười giây trôi đi, thiếu niên kia mới lấy lạo được sự bình tĩnh, sau đó hắn thử dùng sức nắm tay lại, phát hiện bản thân vẫn còn sống.
"Ta... Vẫn còn sống? Hay đây lại là giấc mơ trước khi não tắt hẳn?"
Hắn tự hỏi với bản thân, như chưa tin vào sự thật trước mắt, rồi bỗng thiếu niên kia dùng bàn tay tát mạnh vào mặt mình trong sự cầu mong rằng đây không phải là mơ.
Chát!
Sau cú tát mạnh, hắn mới định thần lại được, mỉm cười vui mừng vì bản thân vẫn còn sống, nhưng khi nhìn quanh thì thiếu niên kia lại phát hiện có điều gì đó rất kỳ lạ.
Nơi hắn đang ở là một căn phòng bằng gỗ cũ kĩ với những vật dụng thời kỳ cách đây mấy trăm năm, phía sau là chiếc giường được lót lớp bông mỏng với đầy những lỗ thủng to nhỏ khác nhau, thậm chí còn chẳng có chăn để đắp.
"Đây... Chẳng lẽ là ta xuyên không rồi... Nhưng mà vì sao mình lại chết?"
Vừa mới tự hỏi với bản thân, bỗng có vô số dòng ký ức như con thác mạnh mẽ chảy vào trong đầu thiếu niên kia rồi tạo ra cơn đau khủng khiếp từ tinh thần đến tâm trí, không gì miêu tả nổi, làm cho hắn ngất liệm đi.
Nhưng quãng thời gian đau đớn kia không được lâu, liền chỉ vài giây sau, hắn đã tỉnh lại với hai luồng ký ức khác nhau trong đầu , một là của kiếp trước, cái còn lại là nguyên chủ thân thể này.
Trước khi xuyên qua thế giới này, hắn tên là Trần Thanh, một sinh viên bình thường yêu thích việt đọc truyện và chơi game, dành cả ngày nhốt mình trong phòng, chỉ khi đi học hoặc lúc cần mua đồ mới thấy đi ra bên ngoài.
Lý do mà một tên vô tích sự như vậy chết là do... Giở trò anh hùng cứu mỹ nhân, đi theo kẻ bắt cóc để rồi bị một phát súng bắn xuyên tim mà kết thúc sinh mạng theo cách ngắn ngủi.
Nghĩ đến đây, Trần Thanh hắn không khỏi rùng mình do sự yếu kém của mình và cái chết có phần... Nhảm nhí?
Tiếp đến, là nguyên chủ nơi này, hắn cũng tên là Trần Thanh, lại còn là tam thiếu gia của Trần Phủ, một gia tộc lớn của Huyền Long Quốc với nhiều đời làm quan trong triều.
Nói đến Huyền Long Quốc, đây là một quốc gia ở phía Đông của Thiên Vũ Đại Lục, tuy không phải gọi là thế lực cường đại, nhưng cũng có uy thế và quyền lực nhất định, miễn cưỡng nằm vào hàng trung, xem như không dễ bị đe dọa.
Tuy nhiên, đời không như là mơ, hắn từ lúc sinh ra đã có thể phách yếu kém không thể tu luyện, mẫu thân lại ra đi từ khi còn nhỏ, trong một đại lục tràn đầy những tu sĩ hủy thiên diệt địa mà nói, là một phế vật không ai cần đến.
Do vậy, nguyên chủ bị vứt đến nơi hoang sơ hẻo lánh, đến người hầu trong tộc cũng xem thường, huynh đệ thì khinh bỉ, hằng ngày phụ giúp làm những công việc bẩn thỉu như nô lệ, bị phụ thân đoạn tuyệt hoàn toàn quan hệ.
Nhưng như vậy là chưa đủ, lại còn vào phút cuối đời bị người khác hạ độc, mang theo câm phẫn và hận thù xuống suối vàng, chết không nhắm mắt.
Sau khi nhớ lại hết ký ức của nguyên chủ, Trần Thanh chỉ thở dài một tiếng, như tiếc thương cho số phận của hắn, nhưng nó cũng đánh dấu cho sự quật khởi phía trước, một đoạn đường dài phải đi.
"Ngươi hãy yên tâm an nghỉ dưới suối vàng, cuộc đời và những hận thù này, để ta sống tiếp và trả lại cho ngươi!"
Nhưng suy nghĩ cũng chỉ là suy nghĩ, hứa cũng chỉ là hứa, thực hành được hay không mới là cái chủ chốt, mà với thực lực của hắn bây giờ... Chính là không thể nào.
"Thông thường thì xuyên không thế này sẽ có hệ thống, mặc kệ nó đến với mục đích gì đi nữa thì ta cũng phải sống trước đã..."
Ting!
Hắn vừa mới suy nghĩ xong thì bỗng nhiên một âm thanh máy móc vang lên cùng với một cái bảng xanh, không gian xung quanh cũng trở nên tối đen với rất nhiều dòng chữ số khó hiểu đang chạy từ trên xuống.
"Đây... Hệ thống gia gia hiển linh rồi? Nhưng mà... Không gian này là nơi nào vậy?""
Hắn vui mừng ra mặt, nhưng bỗng nhiên cảm thấy buồn nôn rồi ngã khụy xuống, ho ra một ngụm máu tươi.
"Khụ... Đây... Là máu ư? Có lẽ nào chất độc kia vẫn chưa tan đi hết?"
Sắc mặt của hắn bỗng nhiên tái mét, một nửa là do chất độc, phần còn lại là sự sợ hãi cái chết trước mắt.
"Sao lúc nãy ta lại... Không cảm thấy đau đớn chứ...? Chẳng lẽ là do... Vừa mới nhập hồn nên không cảm nhận được đầy đủ ư... Hệ thống gia gia, mau cứu ta..."
Hắn suy nghĩ trong đầu nhưng do sự yếu ớt của cơ thể mà vô thức nói ra, lúc này tấm bảng xanh kia hiện lên một dòng chữ cùng giọng nói máy móc của nữ theo sau.
"Chào mừng ký chủ đến với "Thần Ma Hệ Thống"!"
Hắn nhìn vào dòng chữ trước mắt mà cau mày thể hiện vẻ bực tức, trong đầu thầm nghĩ.
"Ta sắp chết tới nơi rồi, tên hệ thống nhà ngươi lúc này mới xuất hiện... Đây là muốn đổi ký chủ mới?"
Lúc này, dòng chữ trên tấm bảng kia lại thay đổi, cũng tiếp tục là giọng nói máy móc đó lần nữa vang lên.
"Thấy ký chủ gặp nguy cấp, hệ thống tự động khấu trừ 300 Thần Ma trị để mua một viên Giải Độc Đan hạ phẩm, thấy ký chủ không có đủ tài sản, liền ghi nợ."
Âm thanh vừa dứt, từ trên không trung xuất hiện một viên châu hình tròn có hào quang màu xanh lục nhàn nhạt bao quanh, đó chính là viên đan được kia.
Lúc này, như được thôi thúc từ một lực lượng thần bí, Trần Thanh sắp mất đi ý thức há miệng ra, để viên đan rơi vào trong rồi nuốt xuống.
Ực.
Sau khi viên đan kia dần tan trong miệng, hắn bỗng nhiên thấy cả người khỏe khoắn, như chưa từng bị hạ chút độc nào.
"Đây là tác dụng của viên đan dược đó sao? Thật thần kỳ!"
Trần Thanh vừa thoát khỏi Quỷ Môn Quan không kìm được mà cảm thán tác dụng của thứ kia, nhưng điều hắn không thích nhất đó là vừa nhận được hệ thống lại bị ghi nợ...
"Chậc chậc, lại bị ghi nợ như vậy... Nhưng không sao, còn sống là tốt, à phải rồi, hệ thống thông thường sẽ có quà mở đầu...Vậy thì của ta đâu, hệ thống gia gia? "
Hắn chỉ dùng suy nghĩ, liền khiến màn hình hệ thống bật lên, trước mặt là một dòng chữ mà Trần Thanh đang cực kỳ mong đợi.
"Chúc mừng ký chủ Trần Thanh nhận được được "Gói Quà Tân Thủ", có muốn mở ra?"
Nghe đến đây, hắn liền không che đậy được sự vui mừng trong lòng, liền ngay lập tức suy nghĩ đến từ "Có", tất nhiên là ai cũng sẽ chọn như vậy nếu như xuyên vào một tên phế vật rồi...
Lúc này, tấm bảng trở nên to hơn, cũng hiện ra được càng nhiều thông tin.
"Chúc mừng ký chủ Trần Thanh nhận được:
- 500 Thần Ma Trị.
- Luyện Huyết Thần Công[Tàn Quyển Thứ Nhất]
- Dịch cải tạo Thể Phách[Đê Phẩm]
- Dịch cải tạo Tư Chất[Đê Phẩm]"
Nhìn vào bảng quà tân thủ, Trần Thanh liền suy nghĩ đến tác dụng của hai loại dịch cải tạo kia, tất nhiên là hệ thống lại ngay lập tức hiện ra bảng thông tin.
"Dịch Cải Tạo Thể Phách[Đê Phẩm]:Có thể cải tạo cho người Vô Thể Phách hoặc mang cấp bậc phế phẩm đạt đến Thể Phách Đê Phẩm, không có tác dụng phụ
Dịch Cải Tạo Tư Chất[Đê Phẩm]:Có thể cải tạo cho người Tư Chất Tu Luyện bằng con số không hoặc mang cấp bậc phế phẩm đạt đến Tư Chất Đê Phẩm, không có tác dụng phụ."
Thấy những thông tin hiện ra trước mắt, Trần Thanh liền hài lòng cười mỉm một cái, xác định sẽ sử dụng chúng, nhưng trước hết phải xem qua bảng thông tin của mình đã.
"Ký Chủ:Trần Thanh.
Thọ Nguyên:16/70.
Tu Vi:Phàm Nhân.
Thể Phách:Vô Thể Phách.
Tư Chất:Tư Chất Bằng Không.
Công Pháp:Chưa Lĩnh Ngộ."
Hắn nhìn vào tâm bảng đang lơ lửng trước mắt, cực kỳ sốc vì mọi thứ của nguyên chủ đều là siêu cấp đại phế vật, hầu như mọi mặt đều bằng không...
"Chậc chậc.. Thôi vậy, vẫn nên uống hai loại dịch cải tạo kia"
Nói xong, hai bình dung dịch kia liền từ hư vô xuất hiện trên tay Trần Thanh, sau đó được hắn uống vào cùng lúc.
"Ưm... Nó vị dâu.."
Chỉ thấy ngay tại lúc này, cơ thể của hắn lền ngay lập tức thay đổi, cánh tay gầy gò bỗng nhiên nổi lên những khối cơ nhỏ, bụng và ngực cũng mọc lên những múi thấp, dù cho ít nhưng vẫn thấy được bằng mắt.
"Chà, sảng khoái, cảm giác sức mạnh của bản thăng tăng lên gấp rưỡi... Được rồi, giờ là lúc lĩnh ngộ công pháp!"
Vừa mới dứt lời, hắn bỗng nhiên bị hút vào một không gian kỳ lạ với xung quanh tràn đầy những dòng huyết khí màu đỏ thẫm.
Nhìn xuống dươi, hắn mới biết nơi mà bản thân đang đứng cũng là một hành tinh khổng lồ được tạo thành bằng vô số dòng huyết khí khác nhau.
Lúc này, bỗng dưng có hàng vạn hình ảnh và những con chữ chạy trong đầu Trần Thanh, tạo thành cơn đau như búa bổ, nhưng cũng khiến hắn học thuộc được bản công pháp này.
Thì ra, đây chính là đệ nhất Luyện Huyết công pháp trong thần thoại, khi luyện đến viên mãn, huyết khí có thể hóa thành nhật nguyệt sao trời, thêu dệt vạn giới, thậm chí trở thành Tối Cao Thần Ma, phân làm 4 tàn quyển và một Chân Quyển, mà tàn quyển hắn đang sở hữu là cấp thấp nhất cho người nhập môn.
Tu luyện công pháp này khác với những cảnh giới mà nguyên chủ cơ thể này từng biết, hấp thụ huyết khí, phân làm:
Huyết Nhục, cũng tức là Nhục Thân cảnh.
Luyện Huyết, bằng với Khai Khí Cảnh.
Huyết Linh, chính là Linh Nhân Cảnh.
Mỗi đại cảnh phân làm cửu trọng, cũng giống như cảnh giới thông thường.
Mà không gian Trần Thanh đang ở đây, chính là Huyết Hải của hắn, được ngưng tụ bởi Luyện Huyết Thần Công, thời gian trôi chậm gấp ba lần trên ngoài, tức là cứ mỗi 1 giây bên ngoài thì trong này hắn đã tu luyện được 3 giây, nhưng lại không ảnh hưởng đến thọ nguyên.
"Ha, với thứ thần công bậc này, sớm thôi ta sẽ hủy diệt thứ gia tộc thối nát này!"