Tư Mã Kính trong lòng vừa sợ vừa giận, chính mình dẫn theo ba trăm người, bây giờ chỉ trải qua thời gian không bằng một bữa ăn đã bị Lý Hiểu Phong giết tuyệt, còn lại không đến hai mươi người. Tư Mã Kính hét lớn.
“Tất cả xông lên”
Loan đao trong tay huy vũ, một cỗ đao khí cong vút hiện ra chém thẳng vào Lý Hiểu Phong. Năm gã cao thủ còn lại cũng biết nếu tình huống này tiếp tục diễn ra thì sẽ không còn khả năng sống sót, cũng đồng loạt liều mạng, sử dụng toàn lực tấn công. Nhất thời sáu bóng người vây quanh Lý Hiểu Phong, Đao – chưởng – kiếm – chỉ tung hoành, chưởng lực, đao quang kiếm ảnh tung bay mịt mù.
Thân thể Lý Hiểu Phong chớp nhoáng thoát ẩn thoát hiện với tốc độ cực nhanh. Song thủ xoay hình bát quát lập tức luồng khí kình như hố đen tụ lại.
“Thiên Diệt – Hóa Cực Trường”
Lý Hiểu Phong tung chưởng làm sáu người Tư Mã Kính đều hiện rõ vẻ căng thẳng, thời khắc sinh tử quan đầu đã đến, chỉ biết vận dụng toàn thân công lực hòng chống đỡ đòn tấn công mãnh liệt này.
Lực chưởng chấn động vào đám người Tư Mã Kính tạo nên một hố lớn lập tức hạ sát năm kẻ cận thần và Tư Mã Kính, không còn một chút vết tích cứ như biến vào hư không, dư chấn của chưởng kình vừa rồi đã đánh nát hơn phân nửa thành trì Thiên Hạ Hội. Lý Vân đứng quan sát bên ngoài trong người có chút chấn kinh.
Đám người đứng trên đỉnh núi nhìn trận chiến nãy cũng phải nuốt nước miếng. Cái này quá mạnh rồi, một chưởng đã hạ sát toàn bộ cao thủ võ lâm nói không ngoa khi giang hồ gọi Lý Hiểu Phong là tử thần. Chỉ riêng nam trung niên thì khác biệt, hắn chỉ nhếch mép ý vị khó đoán.
“Tiểu tử này thâm tàng bất lộ hóa ra từ trước đến nay nó vẫn ẩn thực lực chân chính. Thật đáng tiếc, đứa con ngỗ nghịch”
Lý Vân thầm nghĩ nhưng lại hít sâu một hơi, hắn sẽ phải ra tay hạ sát đứa con này. Tuy nhiên thì đây không phải lần đầu hắn làm việc này, đã có năm lần hắn đã giết những đứa con ruột thịt.
“Lý Hiểu Phong! Ta hỏi ngươi lần cuối. Tại sao”
“Ta chán cái cảnh phải đi giết người làm những việc như một con quái vật cho ông. Cha à, chỉ cần ngươi đồng ý để ta rời đi còn không thì cha con chúng ta buộc phải sinh tử”
“Ngông cuồng. Hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ”
Nói xong thân thể Lý Vân vụt xuất hiện trước mặt Lý Hiểu Phong, một quyền tung ra. Nhất thời một đạo sấm sét xuất hiện, uy lực kinh người, quyền đầu đỏ sậm vụt đến ngực Lý Hiểu Phong. Lý Vân quả nhiên không thẹn là đại ma đầu, Bôn Lôi Thần Quyền thật xứng danh. Hàng loạt những cú đấm như sấm chớp cứ thế đánh liên tiếp vào người Lý Hiểu Phong.
“Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám giết ta”
Ruỳnh!!!!
“Ta cho ngươi tất cả vinh quang, giàu có. Ngươi dám phản bội ta”
Lý Vân vừa công kích vừa quát lớn rồi bất ngờ tung Tồi Tâm Đoạn Hồn Chưởng, chỉ thấy mấy đạo chưởng ấn màu đen, thập phần bá đạo đánh vào đan điền Lý Hiểu Phong, khóa chặt đường lui của hắn. Nhưng Lý Hiểu Phong thân thể hắn nhoáng lên, huyễn hóa thành ba thân ảnh, chia ra ba phương hướng vọt đi, võ công thần bí khiến cho người khác không cách nào giải thích được.
Lý Vân lộ ra vẻ kinh ngạc trên mặt, tựa hồ ngạc nhiên trước võ công của Lý Hiểu Phong. Vừa xuất thủ thì hắn đã hiểu được võ công của đứa con của mình hết sức kỳ bí, không thể nhìn ra lai lịch. Nghĩ thế nhưng hắn không hề hoảng sợ, quyền ảnh mạnh mẽ tung ra nhắm thẳng vào mệnh tâm thân ảnh. Đáng tiếc, Lý Vân chỉ cảm nhận được sự trống rỗng của hư không.
Lý Vân lập tức chuyển sang dùng đao, loan đao của Lý Vân xoay tròn, đao võng bao phủ toàn bộ thân thể, thanh sắc đao khí tung hoành khắp tứ phương. Lý Hiểu Phong bắn ra ánh mắt tàn khốc, hữu thủ phóng ra một chỉ, kình khí vô thanh vô tức vạch ra xuyên qua đao võng nhưng đều bị chặn lại.
“Ông đã chuyển sang dùng đao. Được, vậy để xem đao pháp của ai là tuyệt đỉnh nhất”
Lý Hiểu Phong lạnh lùng nói, tay vòng ra sau lôi một thanh đao đỏ rực như máu.
“Xem chiêu- Thiên Khốc Diệt Tuyệt”
Dứt lời, loan đao trong tay bổ xuống, một đạo chân khí mạnh mẽ trong nháy mắt rạch xé không khí tứ phương, đao khí cuồng bạo rít lên ập thẳng đến người Lý Vân. Thân thể Lý Hiểu Phong biến mất, trong nháy mắt huyễn hóa thành chín đạo nhân ảnh, từ chín phương hướng tấn công Lý Vân.
Lý Vân vận công lực toàn thân vung đao, Lôi Tầm Đao mang theo sét đánh ngang trời bổ thẳng về phía Lý Hiểu Phong, đao kình mạnh mẽ khiến cho không khí như ngưng kết lại, chấn vỡ đao khí đỏ sậm của Lý Hiểu Phong. Nhìn thấy thân ảnh Lý Hiểu Phong huyễn hóa thành rất nhiều thân ảnh, Lý Vân nhắm hai mắt lại, dùng tai thay mắt phán đoán động tĩnh của đối phương.
Trận chiến này quả thực kinh thiên động địa, một trận chiến mang tính hủy diệt.
Thân thể Lý Vân lúc này đã bắt nhịp cùng tốc độ Lý Hiểu Phong, hắn phát ra hơn mười đao, đao phát ra đều đánh trúng loan đao kình Lý Hiểu Phong, dùng cương đối cương. Ánh mắt Lý Hiểu Phong lạnh lẽo vô cùng, loan đao xoáy tít, một đạo ánh sáng xán lạn bừng phát, mang theo khí tức hủy diệt xoay tròn. Chỉ nghe vô số tiếng nổ vang lên, không khí cuồng xạ, Lý Vân bị chân khí Lý Hiểu Phong chấn bay ra ngoài vài trượng, trang phục rách nát tả tơi, thân trên hoàn toàn lộ rõ ra ngoài.
Thân thể Lý Hiểu Phong nhanh vô cùng, nhoáng lên đã xuất hiện trước mặt Lý Vân, không để Lý Vân hoàn hồn, hữu thủ chưởng vào huyệt Khí Hải làm chặn đột ngột dòng khí công trong người Lý Vân gây nên hiện tượng thất khiếu.
“Thiên Diệt – Âu Luân Công”
Lý Vân ngã khụy xuống đất, cả ngươi run rẩy, cố gắng ngẩng đầu nhìn Lý Hiểu Phong với ánh mắt kinh sợ.
“Tạm biệt và không hẹn ngày tái ngộ”
Lý Hiểu Phong chậm rãi lướt qua Lý Vân nhưng thân là đại ma đầu Lý Vân sao có để yên mọi việc như này, hắn cố gắng vớ lấy cây đao rồi chém liên tiếp về phía Lý Hiểu Phong nhưng dường không có một chiêu nào trúng và lập tức Lý Vân thổ huyết liên tục. Lý Hiểu Phong dừng bước, ánh mắt đượm buồn nhìn xa xăm rồi nói.
“Âu Luân Công – chiêu thức làm máu đông lại trong cơ thể. Trong trường hợp cố gắng sử dụng võ công thì sẽ bị vỡ cục máu. Nếu không khôi phục bằng cách ngồi thiền định thì sẽ rơi vào trạng thái khó thở, thất khiếu chảy máu liên tục. Từ giờ ngươi đừng tìm ta.”