Chương 80: Hoàn Thành Nhiệm Vụ (2)

Mà đêm đó chuyện số có súng trong phòng trị thương Số 13, khẳng định có giám ngục sẽ báo cáo với giám sát.

Thế nhưng mà khi ngục giam cầm một phần báo cáo của Trang Thế Giai giao lên, chất vấn bọn hắn tình huống vì sao không giống, đến cùng tin ai, tất cả mọi người cũng đã hiểu, lập tức cùng giám sát nói Trang cảnh quan phá án có kinh nghiệm hơn! Hẳn là tin tưởng Trang cảnh quan!

. . .

"Khi nào thì đi?"

Thao trường.

A Chính nửa người ở trên một cái giá gỗ, trong miệng ngậm một điếu thuốc, nheo mắt lại hỏi.

"Chờ đủ mười lăm ngày."

Trang Thế Giai ngồi ở bên cạnh, biểu lộ vui vẻ, hoàn toàn là một bộ tư thái nghỉ phép.

Ngoài ra, Lô Diệu Gia không nói một lời ngồi xổm ở một bên, không có tư cách, cũng thật không dám nói chuyện với Trang cảnh quan.

Tổ hợp hơi đặc biệt 3 người này, đám tù nhân ở thao trường canh chừng đảo qua bọn họ một cái, lập tức chuyển dời ánh mắt, cơ bản không dám nhìn nhiều.

Mà trong ba người chỉ có một mình Trang Thế Giai quần áo sạch sẽ, phong độ tiêu sái, hai người Chung Thiên Chính và Lô Diệu Gia toàn thân đều là băng vải, mặt mũi tràn đầy uể oải, đủ loại vết thương máu bầm sưng tấy khắp nơi.

Bất quá oải thì có oải, trong mắt hai người lại có thêm một phần đạm mạc cùng lão thành.

. . .

3 ngày sau.

Trang Thế Giai để lại một đội nhân mã đi ra lầu ký túc xá.

"Trang cảnh quan đi thong thả!" Giám sát dẫn mọi người ra tiễn biệt, bên cạnh hắn thiếu đi sát thủ Hùng, không biết ai sẽ đến đây tiếp nhận chức chủ nhiệm bảo an? Ha ha, cũng đừng là người an bài số mệnh a.

Giám sát cũng nhiệt tình như lúc nghênh đón vậy, thế nhưng mà mỗi người cảnh ngục bên cạnh mặt không biểu tình, phảng phất chỉ là người đến đây chấp hành công vụ, chỉ cần phải nhanh một chút đưa tiễn tôn đại lão sát thần trước mặt này.

Không có cách nào, giám ngục bình thường trong mắt Trang Thế Giai cùng Trang Thế Giai trong mắt giám sát, không thể nghi ngờ là hai loại giá trị, hai loại người.

Trang Thế Giai cùng bọn tiểu nhị đã thay đổi chế phục quân trang.

Hắn vươn tay cùng giám sát bắt tay thật mạnh: "Đa tạ Vương trưởng quan."

"Ha ha, chúc mừng ngươi, có cơ hội lại gặp mặt." Giám sát dựa vào trước nhẹ nhàng nói, Trang Thế Giai gật gật đầu: "Nhất định."

Hai người gặp nhau lần sau chính là thời điểm cùng Lạc Ca lướt sóng.

Khi đó Trang Thế Giai đã ngồi vững vàng vị trí thám trưởng Vịnh Đồng La.

. . .

Cũng một cỗ xe buýt nhỏ màu lục giống y như lúc đến vậy, bọn họ đi tới vịnh Xích Trụ, chở bọn quay trở lại từng khu cảnh sát của mỗi người.

Trên đường Trang Thế Giai ngắm phong cảnh ven đường, nhân viên cảnh sát bên người đều không đến nói chuyện với hắn.

Bởi vì đám quân trang cảnh này chỉ là diễn viên quần chúng cùng bộ ban ngành, mục đích mọi người tạm điều chỉnh đến ngục giam Xích Trụ, hoàn toàn chính là theo Trang Thế Giai làm việc.

Chuyện bây giờ đã làm xong, Trang Thế Giai lại bày ra một bộ dáng anh đẹp trai một mình an tĩnh, bọn tiểu nhị muốn nói chuyện phiếm với hắn cũng không dám trò chuyện, chỉ có thể sững sờ ngồi tại chỗ, cuối cùng từ đâu tới đây thì về nơi đó đi.

Cũng không phải Trang Thế Giai ra vẻ lạnh lẽo cô quạnh, chỉ là không thấy được huynh đệ nào biểu hiện xuất chúng, cũng không nhìn thấy người nào quen mặt. Người cảnh sát quân trang trình độ bình thường thật không đáng hắn thâm giao, lôi kéo.

Phải biết thu tiểu đệ cũng giống như là kết hôn vậy, phải đối chịu trách nhiệm với đàn em của chính mình! Không có việc gì không thể thu thuộc hạ lung tung! Muốn thu cũng phải thu đẹp trai!

Sau đó, xe buýt nhỏ lái vào nội thành, Trang Thế Giai không có trực tiếp trở lại sở cảnh sát đi làm, mà là đậu xe ở Vượng Giác, dự định bản thân về phòng cho thuê trước nghỉ ngơi một ngày.

"Trang tử, mọi chuyện xử lý rất sạch sẽ a." Chờ lúc hắn móc lấy chìa khoá đi ra thang lầu, Trư Du Tử đã kẹp lấy bao da, mặt tươi cười đứng ở cửa chờ hắn.

"Tử ca." Trang Thế Giai đối với chuyện Trư Du Tử xuất hiện không thể nói là ngoài ý muốn, chào một tiếng, lập tức tiến lên mở cửa phòng, chủ động hô: "Đi vào uống chén trà?"

"Hắc hắc hắc, trà thăng chức của Trang thám trưởng, ta khẳng định phải uống." Trư Du Tử xoa xoa tay mập, vẻ mặt cười bỉ ổi.

Lúc Hắn cười lên, dầy cui cạ vào lẫn nhau, lỗ chân lông đang cùng lỗ chân lông chà xát lẫn nhau, quả thật là đầy mỡ đến có thể xào ra một đĩa rau cải.

Bất quá Trư Du Tử lên tiếng trước "Trang thám trưởng", Trư Du Tử ở trong mắt Trang Thế Giai chính là một anh đẹp trai tự có phong độ, đẹp trai đến cái chủng loại có thể miễn cưỡng ăn cơm chùa rồi.