Chương 81: Sóng Gió Lắng Xuống

"Lạc ca đối với cấp dưới coi như không tệ." Trang Thế Giai ngồi ở phòng khách, trên bàn gỗ để đó hai chén trà, trong đó một chén đã uống cạn.

Lần này Trư Du Tử đến chủ yếu là giúp Lạc ca truyền lại nguyên văn lời quan tâm, mà chủ yếu truyền đạt có ba ý muốn của Lạc Ca.

Một: Vị trí thám trưởng Vịnh Đồng La thuộc về ngươi, gia hạn ngươi thời gian một tuần cầm 50 vạn hồng bao cho sếp Tây.

Hai: Tháng này công xưởng hàng fake loại A không cần chia hoa hồng, toàn bộ lợi nhuận đều cho Trang Thế Giai.

Ba: Trong tù đưa ra điều kiện gì cho mã tử, toàn bộ giao cho Trư Du Tử đi xử lý.

Đợi đến nói xong ba tin tức này, Trư Du Tử lập tức uống cho hết trà, cười xưng bản thân vừa thu một tên mã tử mới, vội vàng về nhà đánh mã điếu. Lười nhác ở trong này ngồi lâu lập tức rời đi.

Nói thật, Trang Thế Giai chưa bao giờ nghi vấn trọng lượng nói chuyện của Lạc ca, biết rõ mọi chuyện lần này làm tốt, vị trí thám trưởng Vịnh Đồng La khẳng định là thuộc về hắn. Chỉ là không nghĩ tới, Lạc ca suy tính chu toàn như vậy, không chỉ làm cho hắn độc chiếm chia hoa hồng một tháng, còn giúp hắn chùi mông điều kiện đưa ra ở trong tù để mua chuộc bọn mã tử.

Phải biết, chuyện làm ăn của cửa hàng chiết khấu đã đắt như tôm tươi, độc chiếm tiền hoa hồng một tháng, đây chính là khoản tiền lớn gần 50 vạn, đã không sai biệt lắm với bao lì xì cho sếp Tây.

Hơn nữa cứ như vậy bất kể là tiền thưởng cho A Chính và Lô Gia Diệu, vẫn là an bài tiền đi học chon con trai của hắn, đều không cần hắn tự mình bỏ tiền ra. Dăm ba câu là giúp Trang Thế Giai tiết kiệm chi tiêu mấy trăm ngàn ĐôlaHK, quả thật là đại lão Tổng Thám trưởng người Hoa. Giao tiền lì xì cho hắn, còn có thể dư mấy chục vạn trên tay mua xe.

Ờ, lúc trước hắn cũng muốn mua chiếc xe ăn mừng thăng chức thám trưởng để mình trông bề ngoài có hình có dạng một chút, bất quá bao lì xì cho sếp Tây rất lớn, hơn nữa điều kiện đưa ra trong ngục giam, không có Lạc ca lật tẩy mà nói, kế hoạch mua xe ít nhất phải trì hoãn 1 tháng.

Thế nhưng mà Lạc ca nói chuyện nặng như Thái Sơn a! Trang Thế Giai chắc chắn sẽ không làm mất mặt mũi của Lạc ca! Giữ yên lặng vui vẻ đồng ý!

Về phần tiền gửi bao lì xì cho sếp Tây khẳng định phải tự mình ra! Thời điểm một tiểu đệ chuẩn bị thượng vị ngay cả bao lì xì cũng phải nhờ đại lão hỗ trợ sao? Nói ra sẽ làm cho người ta cười thối mặt!

Hắn cũng không phải là "Thám trưởng Bào ngư ", bình thường dựa vào làm liếm chó mà thượng vị! Hắn là một gã thám trưởng đao thật súng thật giết ra được, coi như Lạc ca không chừa dư lực nâng hắn, hắn cũng phải giữ vững mặt mũi của mình!

Mặc dù cái thứ như mặt mũi này rất khó hiểu, nhưng mà muốn ăn nên, làm ra, người ba phần da mặt thì phải chiếu cố kỹ lưỡng! Chỉ có chiếu cố ổn thoả mặt mũi, ba chữ "Trang Thế Giai" mới có phân lượng, nói đi ra ngoài mới có người nể mặt!

Lạc ca đối với chuyện này cũng lòng dạ biết rõ, vân vê rất đúng chỗ. Thông qua đủ loại biện pháp giảm áp lực tiền tài cho Trang Thế Giai, nhưng lại nói năng có khí phách để cho hắn tự tìm cách xoay tiền, cơ bản là không nói phải chiếu cố hắn.

Trang Thế Giai thản nhiên nhận rõ ràng, sẽ không gắng gượng muốn bản thân xuất tiền. Sau khi nói cho Trư Du Tử xong điều kiện đưa cho A Chính, Trư Du Tử lập tức đồng ý ngay tùy hắn đến an bài.

Mà hắn sau khi độc chiếm nguồn thu từ hàng fake loại A tháng đầu tiên, coi như giao ra 50 vạn, còn có thể mua xe sang trọng như thường. . .

"Ở trong chuyện mua xe này cũng không thể cho Lạc ca mất mặt, bằng không thì để Lạc ca tặng xe cũng không ổn rồi." Trong lòng Trang Thế Giai cảm giác ấm áp, không muốn lại cho Lạc ca gánh vác thêm nữa.

"Phantom của Lạc ca hình như cũng không sai." Trang Thế Giai đứng dậy bắt đầu dọn dẹp mặt bàn, suy nghĩ không tự chủ bắt đầu bay bổng.

. . .

Hai ngày sau.

A Chính ở trong ngục giam thu được một phong thư.

Trên thư nói "Lương tử" đã chuyển tới trường tư thục yêu đinh bảo lũy học tập, trường học cho con nhà giàu, còn có thể một đường từ tiểu học lến đến cao trung. Không chỉ lão sư xinh đẹp, còn lấy được học bổng một ngày ba bữa.

Mặt khác trong thư còn có kèm theo mấy tấm hình chụp "Lương tử" cùng lão sư chụp ảnh chung, cùng một tấm giấy viết mật mã có tài khoản ẩn danh.

Mặc dù trong trương mục không có nhiều tiền, chỉ 5 vạn đôlaHK, nhưng chỉnh phong thư cũng chính là "Lương tử" tự tay viết thư, chỗ kí tên còn có ba chữ kí tên "Chung Hán Lương".

Sau khi A Chính đang đọc xong bức thư, không nhịn được cầm lấy giấy viết thư hung hăng hôn mấy cái, cuối cùng tiếc nuối không muốn đưa phong thư giao cho giám ngục đảm bảo.

Xế chiều hôm đó.

Bạn gái của Lô Diệu Gia cũng đến đây quan sát.

Lô Diệu Gia biết có người đến liên hệ trong gia đình, lưu lại một bút tiền mặt, hơn nữa để cho hắn ra ngục trực tiếp đi công xưởng báo danh, biểu lộ đánh giá, dứt khoát kiên quyết lựa chọn đem 5 vạn đôlaHK giao cho bạn gái, dùng chuyện này ủng hộ để bạn gái ra nước ngoài học.

Lúc trước hắn nhu nhược tự ti, sợ bạn gái rời đi, lúc biết bạn gái thu được cơ hội xuất ngoại du học, lửa giận bốc cháy lên ép buộc bạn gái ở lại. Nhưng bây giờ hắn trải qua rất nhiều, rốt cuộc biết lựa chọn như thế nào chính xác nhất . Coi như bạn gái bởi vậy rời đi hắn, hắn cũng hi vọng đối phương sinh hoạt tốt hơn.

Người đến người đi.

Sóng gió trong ngục giam lắng xuống.