Chương 17: Nhị nữ quy tâm

Mấy ngày nay, Tần Tử Di thường xuyên đến đấu võ mồm với Hạo Thiên nhưng quan hệ của hai người đã dần trở nên tốt hơn, Hạo Thiên biết Tần Tử Di và Ninh Cung Như đều là người của Tuyết Sơn Phái, tựa hồ phụ thân Tần Tử Di là cao tầng trong Tuyết Sơn Phái, nhưng mỗi lần Hạo Thiên hỏi phụ thân của nàng là ai thì Tần Tử Di lại im lặng thở dài một hơi, Hạo Thiên thức thời nên cũng không có hỏi tiếp. Khi Hạo Thiên đem lai lịch của mình nói cho các nàng biết liền làm cho các nàng lắp bắp kinh hãi, không thể ngờ Thiên Nữ Môn một mực chỉ thu nữ tử lại có nam nhân trong đó, đây đúng là một sự tình kỳ quái, cũng may hai người các nàng đều không vì sự tình Tuyết Sơn Phái và Thiên Nữ môn làm hắn khó sử, việc này làm hắn đối với hai người có thêm một phần cảm kích. Hạo Thiên vào mỗi lần Tần Tử Di đến đều hỏi thoáng qua sự tình Tuyết Sơn Phái gần đây có động tĩnh gì không, mà Tần Tử Di cũng nói cho hắn biết, gần đây Tuyết Sơn Phái chỉ tăng cường tuần tra bên trong, cũng không có động tĩnh gì khác nên hắn mới an tâm ở lại đây chữa thương.

Lại một ngày mới bắt đầu, thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh nắng tươi sáng bầu trời trong xanh. Mà nội thương của Hạo Thiên rốt cục cũng khỏi hẳn, hắn đứng suy nghĩ chuẩn bị rời đi: “Ta hiện tại nội thương đã khỏi, lần trước nghe thấy đám người Tuyết Sơn Phái chuẩn bị thủ đoạn hèn hạ để chiếm Thiên Nữ Môn, nghe Tử Di nói hiện tại Tuyết Sơn Phái còn không có động tĩnh gì, chắc là lần trước bôn hắn thấy người nghe lén sợ âm mưu bị phát hiện nên vẫn chưa hành động, bọn chúng nhất định đang nghĩ phương pháp khác để đối phó với cúng ta, hay là trước tiên trở về môn phái thông báo cho sư phụ một tiếng a”. Lúc này, cửa sau đình viện đột nhiên mở ra, một thiếu nữ mặt bộ đồ màu đỏ tiến vào, Hạo Thiên nghe thấy cũng biết là Tần Tử Di đến, hắn xoay đầu lại nhìn nữ tử kia nói: "Tử Di, ngươi đã đến rồi!" Tần Tử Di hơi bất ngờ, bình thường mỗi lần gặp mặt hai người bọn họ đều tranh cãi, sao hôm nay hắn lại ôn nhu như vậy. Nàng đi đến phía trước, sờ lên trán Hạo Thiên, hỏi: "Không có phát sốt a, hôm nay làm sao thế, hay là ngươi có âm mưu gì đây!" Hạo Thiên nắm bàn tay đang đặt trên trán của nàng gỡ xuống, hắn nhìn nàng nói: "Nha đầu ngươi, đối tốt với ngươi thì ngươi lại nói ta phát sốt, ta xem về sau ai dám lấy ngươi, nếu không vậy ngươi gả cho ta đi!" Tần Tử Di vỗ vỗ bộ ngực nói: "Khá tốt, ngươi còn bình thường, không có phát sốt." Sau đó nàng nhớ tới Hạo Thiên nói nàng gả cho hắn, trong nội tâm lại cảm thấy ngòn ngọt, đôi má trở nên đỏ bừng, trừng mắt giận dữ nói: "Ngươi đi chết a, cho dù nam nhân khắp thiên hạ đều chết sạch thì ta tình nguyện cả đời không lấy chồng cũng sẽ không gả cho ngươi, hừ!" Hạo Thiên nhìn nàng cười cười: "Vậy thì tốt, ta cũng thuận miệng mà thôi, nếu ngươi mà gả cho ta cũng chưa chắc ta lấy đâu! Tính cách của ngươi điêu ngoa như vậy, ta lấy ngươi về chính là chịu khổ." Nói xong liền đi vào bên trong, mà Tần Tử Di nghe thấy Hạo Thiên nói nàng điêu ngoa liền muốn phát tác nhưng thấy Hạo Thiên đã đi xa nên đành quơ quơ nắm đấm nhỏ để trút giận. Phía xa, Ninh Cung Như nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm đã quen rồi, nàng cười cười tiếp tục làm việc của mình.

Vào lúc nă cơm trưa, Hạo Thiên nói với Ninh Cung Như và Tần Tử Di rằng hắn phải tìm cách rời khỏi đây, trong nội tâm hai người lập tức có một loại cảm giác mất mác, tuy các nàng biết ngày này sớm muộn gì cũng tới nhưng thật không ngờ lại xảy ra vào ngày hôm nay, đường đột như thế làm cho các nàng chưa có chuẩn bị bất kỳ tâm lý nào. Hai người đều cảm thấy bữa cơm này ăn không vô, Ninh Cung Như gian nan nhìn về Hạo Thiên hỏi: "Ngươi chuẩn bị khi nào thì đi? Chúng ta sẽ tiễn ngươi." Hạo Thiên lúc này cũng không dám nhìn khuôn mặt thất lạc hai người, nói: "Ta tính tối nay sẽ nghĩ ngơi thật tốt rồi sáng mai sẽ rời đi, các ngươi cũng không cần đến tiễn ta, miễn thêm thương cảm." Nói xong cũng để đũa xuống đi ra. Mà Tần Tử Di nghe xong Hạo Thiên nói thì nước mắt không tự chủ được chảy xuống, lúc này nàng mới phát hiện mấy ngày nay ở cùng với Hạo Thiên, bất giác trong lòng nàng đã có hình bóng của hắn, hiện tại không thể nào xóa bỏ. Ninh Cung Như sau khi nghe xong cũng cảm giác không tốt nhưng nàng vẫn cố nén thương tâm an ủi con gái, nàng lúc này thập phần hâm mộ con gái, con gái cùng hắn có cơ hội nhưng mà mình cũng đã hoa tàn ít bướm rồi, huống hồ vẫn là thê tử của người khác, cùng hắn làm gì có cơ hội đây?

Buổi tối, ba người đều không nhắc đến sự tình kia, cả đám rầu rĩ ăn cơm xong rồi tự trở về gian phòng của mình. Hạo Thiên về tới gian phòng của mình, trong nội tâm cảm thấy rất bồn chồn, trong đầu xuất hiện hình ảnh mấy ngày nay bọn họ ở chung với nhau, lập tức phát hiện trong nội tâm đã nhiều thêm hai thân ảnh, hắn thầm nghĩ nếu ông trời đã cho hắn cơ hội được gặp các nàng, dù các nàng ở trận doanh của địch thì thế nào, ta tình nguyện bị bêu danh cũng muốn làm cho các nàng hạnh phúc, nghĩ thế hắn liền mở cửa hướng về phòng của hai nàng đi tới.

Hắn đi đến phòng của hai nàng thì phát hiện cả hai gian phòng đều không có sáng đèn, hắn chần chờ một lúc không biết nên đi vào gian phòng nào thì đúng lúc cánh của một gian phòng mở ra, Ninh Cung Như từ bên trong đi ra, lúc nàng ngẩn đầu trông thấy Hạo Thiên đang đứng ngoài cửa thì có hơi giật mình, Hạo Thiên cũng đồng thời nhìn thấy thân ảnh của nàng, ánh mắt hai người đồng thời chạm vào nhau, Ninh Cung Như mặt trở nên đỏ bừng. Hạo Thiên nhìn Ninh Cung Như nói: "Ngươi không mời ta vào ngồi một chút sao?" Ninh Cung Như cũng kịp bừng tĩnh, nàng mời Hạo Thiên vào phòng mình sau đó khép cửa phòng lại. Nàng không biết vào thời khắc nàng đóng cửa phòng lại, cửa phòng Tần Tử Di lại mở ra, Tần Tử Di nhìn gian phòng của mẫu thân rồi lặng lẽ rơi nước mắt, biểu hiện mấy ngày nay của mẫu thân làm nàng hiểu được rõ ràng là mẫu thân đã thích Hạo Thiên rồi, lúc đầu nàng cũng không rõ tại sao mẫu thân đã là một người có chồng rồi vẫn có thể thích Hạo Thiên nhưng khi ở cùng với Hạo Thiên nàng mới biết được Hạo Thiên quả nhiên rất là ưu tú, đối với nữ nhân có lực hấp dẫn rất lớn, ngay cả mình hiện tại cũng đã thích hắn rồi, lúc này nàng mới hiểu được tại sao mẫu thân lại đi thích một người nhỏ hơn người nhiều tuổi như vậy, huống hồ phụ thân và mẫu thân đã sớm xa cách nhiều năm, hai người hiện nay cũng không còn cảm tỉnh gì, mẫu thân dù gì cũng là một nữ nhân, nàng cần một bờ vai để tựa vào, vì thế nên nàng mới thông cảm cho mẫu thân. Hiện Hạo Thiên đã lựa chọn, nàng đành phải thầm chúc cho mẫu thân có được hạnh phúc.

Trong phòng, Hạo Thiên ngồi ở trên ghế si mê nhìn Ninh Cung Như, nàng lúc này chỉ mặc một bộ áo ngủ, tóc dài rối vươn trên vai giống như một dòng thác nhỏ. Ninh Cung Như vào lúc Hạo Thiên đi vào phòng mình liền đoán nhất định sẽ có chuyện phát sinh, dưới ánh mắt xâm lượt của hắn, mặt nàng cũng đã đỏ như trái táo, nàng cúi đầu nhẹ nhàng hướng hắn hỏi: "Ngươi có chuyện gì không?" Thanh âm kia như tiếng muỗi kêu, đến nỗi nàng cũng không nghe thấy. Lúc này Hạo Thiên đứng dậy đi đến trước mặt Ninh Cung Như, hai tay hắn đặt lên vai nàng nói: "Tại sao ta không thể đến tìm ngươi? Ta nhớ ngươi lắm." Ninh Cung Như vào lúc Hạo Thiên để hai tay hắn lên vai nàng nàng liền run nhẹ một cái, lại nghe thấy những lời kia làm lòng nàng như được ăn mật ngọt nhưng nghĩ đến chênh lệch tuổi tác giữa mình và hắn cộng thêm nữ nhi của mình hiện tại cũng rất thích hắn, trong lòng của nàng đau xót, lập tức cố gắn kìm lòng nói: "Hạo Thiên, chúng ta sẽ không thể thành đâu, ngươi và Tử Di mới là một đôi, ngươi đi đi, về sau ta sẽ là trưởng bối của ngươi, ngươi đừng nói những lời này nữa nếu không ta sẽ tức giận đấy, hôm nay ta sẽ coi như chưa từng nghe thấy những lời này, ngươi hãy qua phòng của Tử Di đi." Nói xong, nàng có cảm giác tan nát cõi lòng. Nhưng ánh mắt của Hạo Thiên vẫn nhìn chằm chằm nàng, hắn ôn nhu hỏi: "Ngươi nói là thật sao? Ngẩng đầu nhìn vào mắt ta."

Ninh Cung Như cũng không dám ngẩng đầu, nàng sợ lúc mình ngẩng đầu sẽ làm Hạo Thiên thấy được hai dòng lệ của mình. Lúc này nàng lại cảm giác được Hạo Thiên dùng tay nâng cằm mình lên, gương mặt anh tuấn của Hạo Thiên giờ phút này chiếm trọn trong tâm trí nàng, Hạo Thiên lập tức há miệng hôn lên cặp môi đỏ mọng của nàng, vào khoảnh khắc hai bờ môi chạm vào nhau, toàn thân Ninh Cung Như chết lặng, tuy bị Hạo Thiên hôn lấy nhưng nàng lại không có chút phản kháng nào, Hạo Thiên khát khao mút lấy môi dưới mềm mại ngát của Ninh Cung Như, đầu lưỡi quét tới quét lui trong hàm răng của nàng, đầu lưỡi khẽ liếm hàm răng, hai người đều cảm nhận được hơi thở của nhau, Ninh Cung Như cảm nhận thấy tình cảm mãnh liệt của Hạo Thiên thật khó mà kháng cự, với lại nàng cũng không muốn kháng cự. Hạo Thiên trước tiên dùng đầu lưỡi mở kẽ răng của nàng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc quấn lấy chiếc lưỡi trơn trượt của Ninh Cung Như, đôi môi của nàng bị áp lên mạnh mẽ, chiếc lưỡi thơm tho vô lực kháng cự chỉ đánh mặc cho hắn liếm láp. Đầu lưỡi Hạo Thiên trước tiên quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho như hoa lan Ninh Cung Như, sau đó đột nhiên đem một ngụm nước miếng đưa vào trong miệng đỏ của nàng, Ninh Cung Như không có cách nào đành phải đem ngụm nước bọt của Hạo Thiên ừng ực nuốt vào bụng. Toàn thân Ninh Cung Như lúc này tản ra một cỗ khí chất thiếu phụ cao quý, thành thục, diễm lệ, mỗi tất da thịt đều tản ra khí tức thiếu phụ mê người, hơn nữa trên người của Hạo Thiên lại cũng tỏa ra một loại khí tức khiến mình si mê say đắm, Ninh Cung Như đã hoàn toàn buông thả, Hạo Thiên điên cuồng như thế rõ ràng đã khiêu khích tính dục của nàng làm làng cảm thấy choáng váng, đôi mắt Ninh Cung Như vũ mị say đắm, thần thái vô cùng đáng yêu.

Vào lúc Hạo thiên còn muốn tiến thêm một bước thì Ninh Cung Như ngượng ngùng đẩy Hạo Thiên ra, nàng hcỉnh lại vạt áo của mình một chút rồi nói với Hạo Thiên: "Không muốn, lần sao ta sẽ cho ngươi thêm có được không? Hiện tại ngươi nên qua với Tử Di, nàng nghe thấy những lời lúc trưa nhất định rất thương tâm, tình yêu của nàng dành cho ngươi cũng không hề ít hơn ta, ngươi nên qua đó nói cho nàng biết, nói không chừng hiện tại nàng ấy còn đang hờn dỗi đấy! Ta với ngươi hiện tại đã như vậy rồi, ngươi yên tâm ta sẽ không chạy đâu" Hạo Thiên nghe thấy Ninh Cung Như nói như thế liền cao hứng phi thường, điều này chứng tỏ nàng cuối cùng đã đồng ý cùng chung một chồng, hiện tại chỉ cần có thể thuyết phục Tần Tử Di nữa là được rồi, nghĩ đến đây hắn liền cả người nóng lên hận không thể ngay lập tức đến bên cạnh Tần Tử Di, nhưng hắn vẫn hôn lên trán Ninh Cung Như rồi nói với nàng: "Ta nhất định sẽ làm cho các ngươi hạnh phúc." Nói xong liền đi ra cửa hướng về gian phòng của Tần Tử Di, sau khi hắn đi, Ninh Cung Như vuốt nhẹ chiếc môi mà Hạo Thiên hôn lên khi nãy, trên mặt lộ ra vẻ hạnh phúc.

Lúc này Hạo Thiên đi tới trước của phòng Tần Tử Di, hắn nhẹ nhàng gõ cửa, trong chốc lát cửa mở, một thiếu nữ xinh đẹp từ bên trong đi ra, nàng mặc một thân áo ngủ màu trắng đem dáng người hoàn mỹ như ma quỷ của nàng hoàn toàn hiển lộ, mặt của nàng cũng phi thường hoàn mỹ, điều duy nhất không tốt chính là hai mắt nàng hiện tại đang sưng đỏ giống như vừa mới khóc, Tần Tử Di nhìn hắn tức giận nói: "Có chuyện gì không? Không có việc gì ta vào ngủ." Hạo Thiên cười cười: "Trước cửa lạnh quá, ngươi còn mặc ít như vậy, chúng ta đi vào rồi nói." Lập tức hắn đi vào gian phòng mà Tần Tử Di chỉ có thể đi theo vào. Nàng thấy Hạo Thiên đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế, nàng nhìn hắn nói ra: "Ngươi bây giờ cũng đã vào, có chuyện gì cứ nói đi." Hạo Thiên đột nhiên đứng lên đi đến trước mặt Tần Tử Di ôm nàng vào lòng. Tần Tử Di ngẩn người một cái sau đó lớn tiếng nói ra: "Thả ta ra, tên hỗn đản ngươi nhanh thả ta ra, bằng không thì ta sẽ không khách khí." Hạo Thiên nghe xong vẫn đang gắt gao ôm nàng, nói với nàng: "Tử Di, ta thích ngươi, trừ phi ngươi đáp ứng ở cùng với ta, nếu không ta nhất định sẽ không buông ngươi ra." Tần Tử Di nghe thấy Hạo Thiên nói như thế thì trong nội tâm có chút ngòn ngọt, nàng lập tức muốn đáp ứng hắn nhưng nàng nhớ tới tình cảnh Hạo Thiên lúc nãy đi vào gian phòng của mẫu thân, liền nói với hắn: "Ta không thể đáp ứng ngươi, ngươi thả ta ra a." Khi nàng nói xong liền cảm thấy đau lòng, nhưng vì hạnh phúc của mẫu thân, nàng chỉ có thể nhẫn tâm cự tuyệt Hạo Thiên. Hạo Thiên nghe thấy câu trả lời của nàng, trong nội tâm cảm thấy phi thường kinh ngạc, hai tay nắm lấy bờ vai của nàng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của nàng hỏi: "Vì cái gì, ta biết ngươi thích ta, tại sao lại cự tuyệt ta?" Tần Tử Di nhìn Hạo Thiên nói: "Nếu như ta đáp ứng ngươi vậy mẫu thân của ta phải làm sao bây giờ, ta vừa mới nhìn thấy ngươi tiến vào gian phòng của nàng, chẳng lẽ ngươi muốn ta vì hạnh phúc của mình mà làm tổn thương mẹ của ta sao? Hay là ngươi muốn chúng ta cùng một chỗ hầu hạ ngươi, chuyện này cho dù ta đồng ý nhưng mẫu thân nhất định sẽ không đồng ý, ngươi vẫn nên bỏ cuộc đi." Hạo Thiên nghe xong mới hiểu ra toàn bộ sự việc. Tử Di vừa rồi nhìn thấy ta vào trong phòng mẹ nàng nhưng nàng lại không muốn làm tổn thương mẫu thân, nói như vậy chuyện này còn có cơ hội. Nghĩ thế, Hạo Thiên nhìn Tần Tử Di nói ra: "Nếu như mẫu thân của ngươi đồng ý chúng ta cùng một chỗ, mà nàng cũng không rời khỏi, vậy ngươi có thể đáp ứng không?" Tần Tử Di nghĩ sự việc này làm sao có thể xảy ra, nhưng nàng thật sự quá yêu Hạo Thiên rồi, cho dù chỉ có 1% cơ hội nhưng nàng cũng không muốn buông tha, vì vậy nàng nhìn Hạo Thiên nói: "Nếu quả thật có thể như vậy thì ta đồng ý với yêu cầu của ngươi." Hạo Thiên nghe xong cao hứng cười cười, nói với nàng: "Chính là mẫu thân của ngươi bảo ta tới, ngươi nói nàng có đáp ứng hay không?" Tần Tử Di nghe xong cảm thấy thật sự quá khó tin nhưng Hạo Thiên chắc chắn sẽ không lừa nàng, nghĩ đến về sau có thể cùng Hạo Thiên ở cùng một chỗ, cũng không ảnh hưởng đến mẫu thân thì nàng liền cao hứng phi thường, nhẹ nhàng cúi mặt xuống.

Hạo Thiên nhìn Tần Tử Di nghĩ nghĩ, sau đó đem nàng ôm lên, mà Tần Tử Di nhìn bộ dạng Hạo Thiên lại cho rằng Hạo Thiên muốn nàng, nàng thẹn thùng dúi đầu vào trong ngực Hạo Thiên, tuy nàng muốn để dành cho tân hôn nhưng nếu hiện tại Hạo Thiên muốn thì nàng cũng không cự tuyệt hắn. Ai ngờ Hạo Thiên trực tiếp ôm nàng đi đến trước cửa phòng của Ninh Cung Như, hắn đẩy ra cửa phòng ra trông thấy Ninh Cung Như hình như vẫn còn đang ngẫn ngơ nhớ đến chuyện vừa nãy, lúc cửa mở ra Ninh Cung Như mới lấy lại tinh thần, nàng thấy Hạo Thiên bế con gái đặt trên giường rồi đi về hướng nàng. Trong nội tâm nàng nhảy dựng nghĩ không lẽ Hạo Thiên muốn cùng các nàng chơi trò nhất long song phượng gì đó đi! Nàng nhìn phía nữ nhi của mình phát hiện con gái cũng đang nhìn sang, hai người dường như có cùng cách nghĩ nên khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Hạo Thiên đi tới nói với Ninh Cung Như: "Tỷ tỷ, chúng ta trên giường a!" Ninh Cung Như hai mắt trở nên bối rối, nàng lắp bắp nói với Hạo Thiên: "Giường này quá nhỏ rồi, ngươi... Ngươi cùng Tử Di... Làm trước... Trước đi, ta đi sang phòng khác ngủ... ngủ." Nói xong nàng liền vội vàng muốn rời đi nhưng Hạo Thiên đã kịp nắm cacnh1 tay nàng lại: "Tỷ tỷ, giường này rất lớn, ba người chúng ta có thể ngủ chung a." Ninh Cung Như cho rằng Hạo Thiên vẫn muốn chơi trò nhất long song phượng, nàng đáng thương nhìn Hạo Thiên nói: "Đệ đệ, hôm nay thật sự là không thích hợp, cho ta cùng Tử Di một chút thời gian thích ứng, chúng ta về sau lại chơi a." Lúc này Hạo Thiên mới phát giác hai nữ hiểu lầm ý của mình, hắn nhìn hai người nói: "Hai người tiểu sắc nữ các ngươi, đều nghĩ đi đâu thế, ta chỉ muốn ôm các ngươi ngủ, chờ về sau khi về tới Thiên Nữ Phái báo lại với sư phụ để nàng chấp nhận hôn sự của chúng ta, sau khi kết hôn ta mới động tới các ngươi." Lúc này hai nữ đồng thời thở dài một hơi nhưng trong nội tâm lại có chút thất lạc, các nàng biết rõ chính mình đã hiểu lầm ý tứ Hạo Thiên.

Hạo Thiên nằm ở trên giường trái ôm phải ấp, trong mũi ngửi ngửi mùi thơm phát ra trên thân thể hai nữ, hắn cảm thấy nhân sinh cả đời bất quá cũng chỉ như thế, mà hai nữ nằm ở trong ngực Hạo Thiên cảm nhận được khí tức nam tử từ trên người Hạo Thiên liền mong muốn thời gian ngưng đọng vào một khắc này. Chỉ chốc lát sau, bên cạnh đã truyền đến tiếng thở thật sâu, hai nữ phát hiện Hạo Thiên đã ngủ rồi, lúc các nàng phát hiện nụ cười mãn nguyện của Hạo Thiên thì cũng đều khép mắt ngủ, không biết cả ba người mơ thấy gì mà đều mĩm cười.

Ánh trăng đã treo giữa bầu tời, ánh trăng chiếu chiếu rọi lên thân thể của ba người, thấy bọn hắn ngủ an tường như thế nên có lẽ chim chóc bên ngoài cũng dừng tiếng hót lại, một đêm này ba người đều ngủ rất ngon.

Tuyenyy.com