Mấy ngày nay dưới sự chăm sóc của Ninh Cung Như, thân thể của Hạo Thiên cũng dần hồi phục, nội thương của hắn đã gần như khỏi hẳn, hiện tại hắn đã có thể hoạt động tự do rồi, "Ngươi chỉ cần không vận động mạnh, nội thương cũng sẽ cũng không tái phát, lại tĩnh dưỡng vài ngày chắc chắn sẽ hoàn toàn hồi phục, " Ninh Cung Như nói với hắn. Trong lòng của hắn nghĩ đến lời nói của Ninh Cung Như, trong đầu lại lập tức hiện ra tướng mạo xinh đẹp của Ninh Cung Như.
Mấy ngày nay, Hạo Thiên và Ninh Cung Như ở chung với nhau mới phát hiện nàng quả thực không giống như một người phụ nữ ba mươi tuổi mà lại giống với một nữ hài tử vừa mới lớn, vẻ lãnh diễm bên ngoài chỉ là cơ chế tự bảo vệ bản thân của nàng mà thôi. Mà khi mỗi lần Hạo Thiên hỏi đến người nhà thì hắn luôn bắt gặp vẻ bi thương trong ánh mắt nàng, rồi sau đó cũng im lặng rời đi. Đúng như lời nàng nói, chổ ở của nàng quả thật rất yên tĩnh, mấy ngày nay Hạo Thiên vẫn không thấy một bóng người nào tới đây.
Hôm nay Hạo Thiên phơi nắng trong sân mà Ninh Cung Như cũng ở bên cạnh hắn vui vẻ trò chuyện, ánh mặt trời chiếu xuống hai người, nhìn từ xa hai người tựa như một cặp vợ chồng vậy, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp. Lúc này, một vị nữa tử mặt áo đỏ đi từ cổng vào, ánh mắt Hạo Thiên không khỏi nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đôi mắt như làn thu thủy đối mắt với hắn làm cho trái tim hắn đập thìn thịt không thôi, hắn cảm thấy vị mỹ nữ này cô cùng đẹp, khí chất nàng ưu nhã, tự nhiên như hoa sen. Vẻ đẹp tinh khiết của nàng như thiên sinh, vai như đao gọt, eo như bó lụa, chiếc cổ trường tú ôn nhu, làn da trắng mịn, đôi mắt sáng quắc, lúm đồng tiền thoáng ẩn hiện, mái tóc được búi gọn gàng bằng chiếc trâm màu xanh tinh xảo, nàng vận y phục võ sĩ, chân nang chiếc ủng thô nhỏ trông vô cùng anh khí. Nàng hơi giật mình khi trông thấy Ninh Cung Như đang vui cười với một nam tử: “Tại sao ở đây lại có nam tử? Không phải bình thường mẫu thân rất ghét nam nhân sao? Ngay cả phụ thân cũng không dễ tiếp xúc, vả lại khi phụ thân lấy thêm ba người tiểu thiếp thì hai người xa lại càng xa, nàng lại càng thêm ghét nam tử, ngay cả phụ thân muốn gqặp cũng không được. Hôm nay như thế nào lại xem rất vui vẻ nói cười cùng nam tử kia, đây vẫn là mẫu thân mà mình biết sao?”
Ninh Cung Như trông thấy nữ tử kia đi đến liền cảm thấy phi thường ngượng ngùng: “Mình bình thường rất ghét nam tử, làm thế nào mấy ngày nay ở cùng hắn vui vẻ như vậy, lại còn để con gái bắt gặp ta và hắn đang nói chuyện phiếm, thế này thì làm sao còn mặt mũi để nói chuyện với con gái nữa a!” Sau đó nàng quan sát Hạo Thiên: “Nghĩ lại thì đều do tên oan gia này hại, chẳng lẻ ta thực sự đã thích hắn, nhưng mà ta đã là phụ nữ có chồng rồi, tuy hắn đối với ta không tốt nhưng ta cũng không thể hồng hạnh xuất tường được nha! Nếu tên oan gia này sinh sớm hơn hai mươi năm thì tốt rồi! Khi đó mình nhất định sẽ gã cho hắn, ai! Nghĩ đến những chuyện này trong ánh mắt của nàng thoáng hiện một tia bi thương, ngoài miệng thở dài. Hạo Thiên nghe thấy Ninh Cung Như thở dài liền vội hỏi: "Tỷ tỷ vì chuyện gì lại thở dài, không chừng ta có thể giúp được cho tỷ tỷ đấy." Ninh Cung Như nghe Hạo Thiên một câu tỷ tỷ hai câu tỷ tỷ trong nội tâm liền như được ăn mật ngọt nhưng lại nhớ đến chênh lệch tuổi tác của mình và hắn, hơn nữa mình lại là phụ nữ có chồng, trong nội tâm không khỏi than khổ một hồi, mà hồng sam nữ tử nghe thấy Hạo Thiên gọi mẫu thân mình là tỷ tỷ thì trong lòng giật mình không thôi.
Trong chốc lát, Ninh Cung Như cũng bình tĩnh lại, nàng chỉ vào hồng sam nữ tử nói với Hạo Thiên: "Đây là nữ nhi của ta, Tần Tử Di." Hạo Thiên nghe Ninh Cung Như nói cô gái này là con gái của nàng liền cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng nhìn kỹ cô gái này lại có nét tương tử với Ninh Cung Như. Nào biết, Tần Tử Di thấy Hạo Thiên một mực nhìn mình chằm chằm, hảo cảm vừa nãy liền biến mất sạch sẽ, nàng hướng Hạo Thiên quơ quơ quả đấm, nghĩ thầm: “Cái tên trông không đàng hoàng này nhất định đã dùng hoa ngôn xảo ngữ để lừa gạt mẫu thân, mới khiến cho mẫu thân đối với hắn tốt như vậy, ta nhất định phải làm cho hắn lộ mặt thật để xem hắn còn dám ở lại đây nữa không. Sau đó nàng mang một bộ dạng đầy khiêu khích nhìn Hạo Thiên, Hạo Thiên thấy Tần Tử Di nhìn hắn như thế lập tức đầu to như cái đấu, hắn không biết mình đắc tội nàng lúc nào, nhưng lúc này cũng không nên hỏi đến, hắn xem nàng như một tiểu hài tử mà thôi, hành động của nàng hắn cũng không để trong lòng, mà Tần Tử Di thấy Hạo Thiên lờ nàng đi thì nàng triệt để phẩn nộ rồi, nhưng ngại mẫu thân nàng bên cạnh bên nàng cũng không phát tác, nàng âm thần ghi nở hắn rồi, nhất định sau này phải tính hết nợ nần này với hắn một thể. Ninh Cung Như tuy trông thấy động tác con gái bên cạnh nhưng nàng lại không đi vạch trần, nàng nhìn Tần Tử Di nói ra: "Đây là Hạo Thiên, ngươi về sau gọi hắn Thiên thúc."
Tần Tử Di nghe mẫu thân muốn nàng gọi cái tên nam nhân chỉ mới hơn hai mươi tuổi này là thúc thúc, lập tức trong nội tâm cảm thấy không vui, hắn chỉ vào Hạo Thiên nói: "Mẹ, người này bất quá mới chừng hai mươi tuổi, cũng không lớn hơn ta bao nhiêu tại sao ta phải gọi hắn là thúc thúc? Ta không gọi." Nói xong nàng quệt mồm một cái, hung hăng trừng mắt nhìn Hạo Thiên, Hạo Thiên bộ dáng vô tội nghĩ thầm mình làm gì có chọc ai đâu chứ, ngay cả một câu cũng chưa nói mà làm nha đầu này nổi giận đùng đùng lên rồi.
Ninh Cung Như ngữ nghiêm khắc nói: "Tử Di, Hạo Thiên gọi ta là tỷ tỷ, ngươi không gọi hắn là thúc thúc thì nên gọi là gì? Tần Tử Di nghe được mẫu thân nói thế liền xìu xuống: "Hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, cũng gần bằng tuổi với ta, tại sao phải gọi hắn là thúc thúc chứ?" Nàng lại muốn phản bác lại thấy bộ dạng nghiêm khắc của mẫu thân nên lập tức đem lời vừa nói ra nuốt lại, nhưng nói như thế nào thì nàng cũng không muốn gọi Hạo Thiên là thúc thúc.
Ninh Cung Như trông thấy bộ dạng Tần Tử Di lúc này liền muốn hạ quyết tâm giáo huấn nàng, nhưng mà nàng lại rất thương yêu đứa con gái này nên nhất thời cũng không biết phải làm sao? Hạo Thiên liền đi tới giải vây, tạo cho Ninh Cung Như một bật than đi xuống, nàng quay lại hung hăn liếc mắt nhìn hắn một cái. Tần Tử Di đều trông thấy tất cả, địch ý của nàng đối với Hạo Thiên càng sâu, nghĩ thầm: “Nếu không phải do Hạo Thiên, mẫu thân nhất định không đối xử với ta như vậy, mà lúc này Hạo Thiên vẫn hồn nhiên không biết mình đã bị Tần Tử Di ghi hận, vẫn nhàn nhạt ở chỗ này ngắm phong cảnh.
Về sau cách vài ngày Tần Tử Di đều chạy tới một chuyến, mỗi lần chỉ cần Ninh Cung Như không có ở bên cạnh thì nàng sẽ đi châm chọc hắn một lúc, nhưng đến khi Ninh Cung Như trở lại thì nàng lại trở thành một tiểu nữ hài, việc này làm cho Hạo Thiên không thể không cảm thán nữ nhân quả nhiên là trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách. Tiếp xúc với nhau nhiều ngày, Hạo Thiên cùng Tần Tử Di cũng trở thành bạn tốt, tuy mỗi lần gặp mặt Tần Tử Di đều sẽ châm chọc hắn một chút nhưng Hạo Thiên đã quen rồi, thậm chí có nhiều lúc không thấy Tần Tử Di châm chọc thì trong lòng hắn cũng cảm thấy hơi không thoải mái, việc này lại để cho Hạo Thiên cảm thấy mình có chút kỳ quái mà Ninh Cung Như thấy quan hệ bọn hắn tốt lên cũng cao hứng phi thường.
Truyenyy.com