Nhậm gia đình viện bên ngoài Thương Huyền Tông.
Một nữ tử dung mạo vô cùng bắt mắt, dáng người thướt tha, đang nhanh chóng đi về phía gian phòng của Chân Diễm An.
Đến trước cửa phòng, nữ tử này liền dừng lại, dùng thái độ cung kính mà bẩm báo.
- Thưa tiểu thư, Khương công tử đã xuất quan, theo như thông tin có được thì y đã thành công lĩnh ngộ phần quyết kia.
Chân Diễm An nghe nàng nói vậy, rơi vào trầm mặc một lúc mới lên tiếng đáp lại lời nàng.
- Ta biết rồi!
Chân Diễm An chậm rãi tiến tới cửa phòng, nàng đẩy nhẹ cửa, bước ra ngoài, trong ánh mắt có chút suy tư nhìn ra khoảng sân ở trước mặt.
- Tiểu thư!
Thiếp thân thị nữ của nàng, khẽ nhún người thi lễ, rồi bước ra sau lưng nàng mà đứng, Chân Diễm An khẽ thở dài.
Chân Long nhất tộc nàng có linh cảm rất mạnh, lần này nàng có dự cảm không lành, trong lòng liền có chút lo lắng, nhất là khi đối phương lại thuận lợi lãnh ngộ phần quyết khắc chế nàng trong thời gian ngắn như vậy.
Chưa kể đến, nếu nguồn tin kia không sai, hắn còn mang trong mình huyết mạch được truyền thừa từ Bất Tử Thần Tộc, so với huyết mạch Chân Long nhất tộc của nàng, cũng là một chín một mười.
Xem ra, tên họ Khương kia xác thực là một tên thiên tài hàng thật giá thật của nhân tộc.
Chân Long nhất tộc xưa nay vốn dĩ tính cách cao ngạo, luôn luôn xem thường mọi thứ, nhưng không phải là không có những người sở hữu tâm tư cẩn thận như nàng, tỷ như phụ thân của nàng là một trong số đó.
Cũng nhờ vậy mà phụ thân của nàng có thể dễ dàng chiếm lĩnh vị trí tộc trưởng của Chân Long nhất tộc, và hơn hết, ông ta có thể trấn áp mọi chi hệ khác dưới trướng, phải biết rằng long tộc xưa nay cực kỳ kiêu ngạo.
Nàng cứ vậy thả cước bộ, phút chốc đã tới chỗ nghỉ ngơi của phụ thân nàng.
Chân long nhất tộc tộc trưởng, nhìn thấy sắc mặt con gái mình, lão khẽ hỏi.
- Con có tâm sự gì sao?
Chân Diễm An thi lễ với lão, rồi đáp lời.
- Phụ thân, con có mấy nan đề cần phụ thân chỉ điểm.
- Ngồi đi ...
...
Sáng hôm sau,
Thời điểm ước chiến giữa Tứ Đại Thần Thú tộc và Nhân tộc đã đến.
Quảng trường tỷ võ ở trung tâm Trung Thổ thành hôm nay đông nghẹt người, chặt đến nỗi khó mà có chỗ trống để len qua giữa đám đông.
Tu sĩ nhân loại, xưa nay đều theo đuổi thần thông thiên bẩm của thần tộc và thần thú tộc các loại để mô phỏng sáng tạo chiêu thức, nay có dịp tận mắt chứng kiến, đương nhiên họ sẽ không bỏ lỡ.
Tuy nhân loại không có thần thông thiên bẩm như các chủng tộc khác, nhưng lão thiên lại ưu ái ban cho họ thiên phú mô phỏng sáng tạo công pháp, thành thử ra, đạo pháp của nhân tộc, vô cùng vô tận, ngày càng phát triển cường thịnh.
Mà tại thời điểm hiện tại, có thể được xem là thịnh thế của nhân tộc, tông môn, đại phái mọc lên như nấm.
Công pháp, vũ kỹ liên tục được sáng tạo, không chỉ kế thừa tiền nhân mà còn phát triển chúng lên một tầm cao mới.
Chưa kể các chức nghiệp khác như đan đạo, luyện khí, phù lục, ... cũng đang không ngừng phát triển mạnh mẽ, hầu hết các gia tộc đều sẽ đầu tư phát triển nghiên cứu các mảng này song song với phát triển nhân lực.
Mặt trời đã qua đầu thành, lúc này, bí cảnh tỷ võ đã được các đại năng bố trí xong xuôi.
Bí cảnh tỷ võ chính là một tiểu thế giới được các vị đại năng tạo ra từ không gian pháp tắc, giúp cho tu sĩ có thể thoải mái đấu pháp ở bên trong mà không sợ ảnh hưởng đến người quan sát ở bên ngoài, thông qua lăng kính phản chiếu hình ảnh ở bên trong.
Hơn nữa, bí cảnh tỷ võ cũng giải quyết điểm hạn chế của sân tỷ võ chính là địa hình và diện tích sàn thi đấu.
Nói đơn giản, hai tu sĩ đều theo hệ sát thủ giao đấu với nhau, nếu dùng địa hình trống trải như tỷ võ đài, chắc chắn cả hai người bọn họ đều không thể phát huy hết khả năng của mình.
Ngược lại, địa hình trong bí cảnh tỷ võ lại mô phỏng thiên địa tự nhiên, giúp bọn họ có thể phát huy được tối đa năng lực của mình.
Nhưng nói như vậy cũng không phải lúc nào tu sĩ cũng sẽ có ưu thế bên trong bí cảnh tỷ võ, bởi vì nếu để đối phương chiếm cứ được địa hình thuận lợi, ắt sẽ bị khắc chế mạnh mẽ hơn so với tỷ võ trên lôi đài.
Lần này, chuyện thi đấu bên trong bí cảnh tỷ võ đều được hai tộc nhất trí tán thành, bởi vì Thần Thú tộc đã quen thuộc với chiến đấu trong môi trường tự nhiên, tất nhiên sẽ lựa chọn bí cảnh tỷ võ.
Mà ngược lại phía nhân tộc, bọn họ cũng có nhiều thủ đoạn cần phối hợp với địa hình, đương nhiên cũng sẽ tán thành.
Các trận quyết đấu sẽ diễn ra cùng một lúc, vì mỗi bí cảnh tỷ võ là tồn tại độc lập, không liên kết với nhau có thể tiến hành đồng thời.
Cho nên việc lựa chọn quan sát trận chiến nào cũng là một nan đề đối với tu sĩ đến quan chiến.
Hầu hết các tu sĩ sẽ lựa chọn quan sát trận chiến có điểm tương đồng với công pháp và vũ kỹ mà họ đang tu luyện hoặc dự định tu luyện.
Tỷ như kiếm tu sẽ quan khán Vũ Phàm và Chân Diễm An thi đấu, ngược lại nếu là quyền tu sẽ lựa chọn quan sát Doanh Tấn Khải.
Thành thử ra đệ tử Nhậm gia lúc này đã tề tụ đông đủ trước lăng kính phản chiếu hư ảnh bên trong bí cảnh tỷ võ chuẩn bị cho Vũ Phàm và Chân Diễm An.
Đây quả thực là cơ hội ngàn năm có một để họ nâng cao tầm hiểu biết của mình đối với kiếm thuật của Chân Long nhất tộc, nhất là các đệ tử muốn phát triển theo con đường Long Hình Kiếm Khí, và Long Uy Vũ Kỹ.
Nhìn số lượng tu sĩ tề tụ về quảng trường quan sát trận quyết đấu, Tứ Đại Thần Thú tộc tộc nhân cũng có chút cảm thán, nhân số tu sĩ của nhân tộc ở thời điểm hiện tại xác thực đã hoàn toàn lấn át bọn họ.
Thời kỳ trước đó, nhân loại chỉ là giống loài thấp hèn, mà bây giờ đã vươn lên đứng ngang hàng với bọn họ, quả thực là một điều không thể tưởng nổi.
Chân Diễm An đưa mắt nhìn sang thân ảnh Vũ Phàm đang đứng đầu hàng ngũ đệ tử Nhậm gia, hắn thần sắc điềm tĩnh, nhìn thẳng về phía trước, trông vô cùng tự tin.
Nàng hít vào một hơi, rồi thu lại ánh mắt, trong lòng cũng thầm tính toán phương án để đối phó với Vũ Phàm.
Chân Diễm An cũng đã xác định, nếu nàng không thể áp chế Vũ Phàm trong thời gian ngắn, thì nàng sẽ kéo dài thời gian để làm suy yếu hắn, sau đó bộc phát lực lượng để đánh bại hắn vào phút cuối.
Chân khí của Chân Long nhất tộc tích lũy trong nội thể, nhân tộc không thể bì kịp.
Đây cũng là một trong những phương án mà phụ thân nàng đề xuất với nàng.
Băng Liên Tuyết Kiếm ở bên hông nàng, khẽ rung một cái động viên tinh thần của Chân Diễm An.
Linh cảm của Chân Long nhất tộc nàng, quả là con dao hai lưỡi.
"Hắn thật sự có thể mạnh đến như vậy sao?"
Bởi vì phụ thân nàng, cũng có dự cảm giống như nàng.
- Tiểu thư, đã đến giờ!
Thiếp thân thị nữ của nàng lên tiếng nhắc nhở, làm nàng bừng tỉnh trở lại.
Huyết mạch long tộc chảy xuôi trong người nàng phút chốc trở nên rạo rực, lần nữa làm bùng cháy chiến ý trong người nàng.
Ánh mắt của nàng lấy lại dáng vẻ tự tin vốn có, nàng cất bước tiến về phía trước, khí tức tỏa ra từ người nàng thuế biến trong giây lát, một khí tức băng lãnh đến đáng sợ tỏa ra làm người phải lùi lại tránh đi.
- Hảo ...
Phụ thân nàng khẽ nói nhỏ, đưa ánh mắt nhìn bóng lưng của nàng tiến vào bên trong bí cảnh tỷ võ.
Vũ Phàm ở bên kia cũng bắt đầu tiến vào bí cảnh.
Quảng trưởng dần dần rơi vào im lặng, bọn họ bắt đầu chăm chú chờ đợi trận chiến sắp diễn ra.
Tiếu Ngưng Nhi đứng lẫn trong hàng ngũ đệ tử của Nhậm Phi Phi, âm thầm dõi theo bước chân của Vũ Phàm.
"Phu quân, ... bách chiến bách thắng a!"