Sáu ngày sau,
Chỉ còn một ngày nữa là đến thời hạn quyết đấu giữa Nhân tộc và Tứ đại Thần Thú tộc, không khí bên trong Trung Thổ thành càng trở nên hồi hộp và căng thẳng lạ thường.
Các vị thiên kiêu chi tử có mặt trong danh sách tham gia quyết đấu đang không ngừng đang chuẩn bị những bước cuối cùng.
Mặt khác, các đệ tử trẻ tuổi của Tứ đại Thần Thú tộc cũng được Thương Huyền tông và các đại tông môn ở Trung Thổ thành hỗ trợ cho phép sử dụng tháp tu luyện bên trong tông môn để bế quan tu luyện, hành động này của Nhân tộc đã làm cho Tứ đại Thần Thú tộc cảm kích không thôi.
Phía bên ngoài tháp tu luyện, nơi Vũ Phàm đang bế quan, nhân thủ Nhậm gia đang túc trực bên ngoài thủ hộ an toàn cho hắn, tránh cho bị kẻ gian quấy nhiễu, ảnh hưởng đến quá trình tham ngộ phần quyết.
Ở bên trong gian phòng, một thân ảnh đang ngồi tĩnh tọa, tóc hắn không gió mà phiêu bồng trong không trung.
Khắp người tỏa ra nhiệt lượng nóng bỏng, không gian trước mặt cũng vì vậy mà làm ra ảo giác vặn vẹo.
Vậy mà thân thể của y lại không đổ một chút mồ hôi.
Nếu tinh mắt, có thể thấy một luồng ánh sáng đang chạy dọc kinh mạch cơ thể hắn, tuần hoàn theo một lộ tuyến định sẵn.
Liệt Diệm Sư Thứu thú hỏa chi lực, dần dần hội tụ về đan điền kết thúc một vòng chu thiên.
Vũ Phàm thu công, nhiệt lượng trong gian phòng cũng chậm rãi hạ xuống.
Nhất Niệm kiếm ở bên cạnh, cũng rung lên mấy tiếng ong ong thanh minh, mừng Vũ Phàm kết thúc bế quan tham ngộ Huyền Hỏa Phần Quyết.
Lần này bế quan tu luyện phần quyết, thuận lợi vượt ngoài mong đợi của hắn.
Hẳn là nhờ vào truyền thừa của Bất Tử Thần Tộc và có sự trợ giúp của cổ trùng mà hắn mới có thể chạm tới cảnh giới nhị giai hậu kỳ của Huyền Hỏa phần quyết.
Mặc dù vậy, nhưng khả năng nắm chắc đối phó được băng thể của Chân Diễm An vẫn chỉ có bảy đến tám thành mà thôi, bởi vì hắn còn phải dự tính đến việc nàng bộc phát sức mạnh.
Vũ Phàm nâng tay lên trước mặt, tâm niệm hắn khẽ động, một luồng chân khí mang theo hỏa diệm chi lực của Liệt Diệm Sư Thứu chảy xuôi theo kinh mạch của hắn, truyền đến lòng bàn tay, dần dần hình thành một cái hỏa cầu ở trước mặt.
Nhiệt độ căn phòng đang giảm, đột ngột tăng nhanh trở lại, phút chốc cả căn phòng nóng rực như trong lòng hỏa diệm sơn.
Đá lát ở bên dưới và vách tường đỏ rực từng mảnh, ở phía bên ngoài gian phòng của Vũ Phàm đang bế quan cũng cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ bên trong.
- Không lẽ Khương công tử gặp sự cố rồi?
Một tên thủ hạ Nhậm gia lên tiếng hỏi nhỏ, ánh mắt pha lẫn lo lắng và hiếu kỳ nhìn về cánh cửa mật thất.
Một cao thủ Hợp Thể kỳ chậm rãi lên tiếng.
- Khương công tử không gặp vấn đề gì đâu, đừng manh động, khí tức của Khương công tử thập phần ổn định, hẳn là đang thử chiêu thức mà thôi.
Lúc này đám thủ hạ bên dưới mới an tâm trở lại, bởi vì Vũ Phàm xảy ra bất trắc gì, bọn họ không tránh khỏi bị trách phạt một hồi
Vũ Phàm nhìn quả cầu lửa trước mặt, trong ánh mắt cũng có mấy phần hài lòng, hắn thu lại chân khí, quả cầu lửa dần biến mất trong không trung.
Có hỏa cầu này kết hợp với Phong Bạo Phù lục, hắn cũng có thêm tự tin khi đối chiến với Chân Diễm An.
Vũ Phàm thu công rồi đứng dậy, hắn đi đến chỗ cửa mật thất, đẩy nhẹ cửa rồi bước ra ngoài.
- Chúc mừng Khương công tử bế quan thành công!
...
Vũ Phàm nhanh chóng đáp lễ bọn họ.
- Ừm, mọi người đã vất vả rồi, đa tạ.
Nói rồi, hắn lập tức rời đi, thẳng hướng sơn phong của Kiếm Vương mà phi hành.
Ngày mai đã là thời hạn quyết đấu, hôm nay là thời điểm thích hợp để nghe sư phụ hắn chỉ điểm, dặn dò.
Vũ Phàm tin rằng, mấy ngày qua, sư phụ hắn chắc chắn sẽ tìm hiểu và suy luận các phương pháp hóa giải các chiêu thức trứ danh của Chân Long Nhất Tộc chờ hắn xuất quan để truyền thụ.
Kiếm Vương như đợi sẵn Vũ Phàm đến, lão ngồi bên bàn trà, chầm chậm pha trà rót nước.
- Đã đến ?
- Đệ tử thỉnh an sư phụ!
Lão vẫy tay, ra hiệu cho hắn tiến đến bàn trà, nói.
- Ngồi đi, mấy ngày qua vi sư cũng có xem qua một chút tư liệu về vũ kỹ của Chân Long Nhất Tộc. Nay giảng giải lại cho ngươi một lượt vậy.
Vũ Phàm mừng rỡ, hắn nói:
- Đa tạ sư phụ tận tình chỉ bảo.
Lão gật đầu, rồi bắt đầu diễn giải về công pháp và vũ kỹ của long tộc cho hắn nghe.
- Vũ Phàm, Thần Long Bộ Pháp của con, khả năng sẽ bị nàng ta khắc chế.
Vũ Phàm khẽ gật đầu đồng tình với sư phụ hắn, bản chất Thần Long Bộ Pháp là mượn hình ảnh chân long du vân mà sáng tạo nên, tiền bối sáng tạo nên công pháp này, dù thế nào đi nữa cũng chỉ bắt trước long tộc mà thôi.
Mà bộ pháp bắt chước long tộc mang ra đấu với long tộc chân chính, sinh ra đã có bản năng di chuyển bẩm sinh, khác nào lấy trứng chọi đá.
Vũ Phàm nói.
- Về chuyện này, đệ tử cũng đã có nghĩ qua, hơn nữa, đệ tử dự định cũng hạn chế sử dụng nó để chiến đấu, chủ yếu là dùng để tiến thoái cùng nàng mà thôi, Thanh Phong Thuật và Nhạn Thủy Thuật đệ tử đã đạt đến cảnh giới đại thành, kết hợp với Thần Long Bộ Pháp hẳn là không có vấn đề gì.
- Ừm, Thanh Phong Thuật và Nhạn Thủy Thuật cũng không tồi, khả năng tùy biến cũng rất lớn, có thể sử dụng để đối chiến với nàng ta, tuy nhiên, Thanh Phong Thuật và Chân Long bộ pháp của bọn họ có một điểm chung đó là mượn gió mà di chuyển, chỉ cần con có thể nắm được hướng gió, thậm chí là điều khiển nó, tất có thể chiếm tiên cơ.
Lão ngừng lại một chút rồi nói.
- Hơn nữa, hỏa thuật dùng để đối phó nàng, phát huy tốt nhất khi thuận chiều gió, nên nếu ngươi chiếm cứ được vị trí ở trên đầu ngọn gió, thì sẽ càng thêm thuận lợi.
Vũ Phàm rất nhạy bén trong chiến pháp, sư phụ hắn nói là liền hiểu, hắn chắp tay nói với sư phụ hắn.
- Đa tạ sư phụ chỉ điểm.
Kiếm Vương khẽ gật đầu, những gì cần nói lão đã nói, nhưng mà kết quả của trận chiến, còn phụ thuộc vào khả năng áp dụng vào thực chiến của Vũ Phàm.
Từ chỗ lý thuyết đi đến thực chiến quả thực là một khoảng cách rất lớn.
Nhưng Nhậm Thiên Hành lão lại rất tin tưởng người đệ tử trước mặt này.
Xưa nay, hắn chưa từng làm lão thất vọng.
Lão trầm ngâm một lúc rồi nói.
- Thú hỏa tuy rất mạnh, nhưng lại chỉ là ngoại lực, hơn nữa, nếu không cẩn thận sẽ gây ra tổn thương cho cân cốt kinh mạch cho nên ... đừng nên quá sức tránh để tổn hại đến con đường phát triển của con sau này.
Lão tất nhiên hy vọng hắn thắng, nhưng không phải thắng bằng mọi giá.
Nếu chỉ để chiến thắng một trận ở cảnh giới Kết Đan kỳ mà đánh mất con đường tương lai ở phía trước quả thật là phí phạm.
Dẫu sao cũng không phải sinh tử quyết đấu, cũng không cần phải liều mạng mà chiến.
- Vâng thưa sư phụ, điểm này đệ tử minh bạch!
Vũ Phàm hắn cũng không phải kẻ lỗ mãng, hắn sẽ tự biết cân nhắc thiệt hơn mà hành sự, sau lưng hắn, còn có Ngưng Nhi cần hắn che chở, hắn không thể vì chút danh lợi hão huyền mà để nàng rơi vào hiểm cảnh.
- Được rồi, ngươi quay về chuẩn bị cho tốt đi.
Nghe lão nói vậy, Vũ Phàm liền đứng dậy thi lễ:
- Đệ tử xin phép cáo lui!
- Ừm! Ngươi đi đi ...