Chương 249: Nhất Niệm trở về!

Ba ngày sau,

Trước đại môn Khương phủ, có hai vị kiếm khách đội mũ trúc, mặc áo choàng đen, trên mu bàn tay có xăm chữ Nhậm đang đứng hiên ngang chờ đợi.

Gió thổi thoảng qua, làm áo choàng của hai người bọn họ bay trong gió, trong vô cùng uy phong.

Thấy hộ vệ trước đại môn Khương phủ không dám nhìn thẳng hai người bọn họ, làm cho bọn họ có chút đắc ý.

Lúc này, Quách lão đi ra ngoài đại môn, dùng uy áp nói với họ:

- Khương công tử cho mời nhị vị vào phủ!

Hai tên kiếm khách, nghe thấy lời của Quách lão lập tức tâm thần chấn động, cả người bọn họ như có thái sơn áp xuống, hơi thở khó nhọc, khuôn mặt sau lớp mặt nạ biến sắc, bây giờ bọn họ liền biết, Quách lão trước mặt không đơn giản, vội thu liễm lại một chút.

Một tên nói cẩn thận nói:

- Nhờ Quách lão dẫn đường!

Quách lão thấy bọn chúng đã thành thật, liền gật đầu nói:

- Theo ta!

Hai tên này là cao thủ Hóa Thần sơ kỳ của Nhậm gia, vốn định ra oai với gia nhân trong Khương Phủ, nào ngờ gặp phải Quách lão, liền phải cụp cái đuôi xuống, ngoan ngoãn đi vào bên trong.

Bọn họ theo Quách lão đi đến luyện võ trường ở bên trong Khương phủ, lúc này, Vũ Phàm đã đứng ở đây đợi hai người bọn họ.

Tên đeo mặt nạ báo lấy ra một hộp gỗ, cái hộp gỗ này được làm từ thân của cây Tùng vạn năm tuổi, được nghệ nhân trạm chổ vô cùng tinh xảo.

Bên góc trên bên trái có khắc chữ Nhậm nhỏ bằng hai ngón tay cái, bên phải có khắc chữ Khương Chính Hạo chạy dọc theo thân hộp gỗ, mỗi chữ lớn cỡ ba ngón tay, vô cùng tỉ mỉ.

Chính giữa thân hộp gỗ là chữ Nhất Niệm, lớn bằng bàn tay, chữ đẹp như rồng bay phượng múa, nhưng lại không hề mỹ miều, mà lại toát lên vẻ sắc bén khó lường.

Đây là hộp kiếm của Nhất Niệm.

Bên trên hộp kiếm của Nhất Niệm còn khắc không ít phù văn trận pháp ôn dưỡng kiếm khí và Kiếm Linh.

Quách lão nhìn thấy hộp kiếm, liền hiểu, địa vị của Vũ Phàm bây giờ đã là một trong những hạch tâm của Nhậm gia, Tào gia quả thực may mắn khi có thể móc nối với hắn từ sớm.

Tên đeo mặt nạ bạc cung kính nói với Vũ Phàm:

- Công tử, Nhất Niệm kiếm đã được tu sửa xong, mời công tử thử kiếm.

Vũ Phàm dùng ý niệm gọi Nhất Niệm, nó nằm trong hộp kiếm rung lên từng hồi mãnh liệt đáp lời hắn.

Cả hộp kiếm rung lên bần bật, Vũ Phàm dùng tinh thần lực, mở khóa hộp kiếm.

Nhất Niệm liền bay vọt ra bên ngoài, đến trước mặt hắn, xoay tròn theo chiều thẳng đứng, như thể khoe mẽ với Vũ Phàm về thân hình mới của nó.

Vỏ kiếm bây giờ đã hoàn toàn thay đổi diện mạo, đường nét trạm khắc ở bên trên hoàn toàn được làm thủ công bởi những nghệ nhân có tay nghề bậc nhất ở Thiên Huyền đại lục.

Trên vỏ kiếm khắc hình chân long đạp vân, như thể khắc họa hành trình của Vũ Phàm, từng bước đăng thiên, mắt rồng không những thể hiện được thần thái trầm tĩnh như biển sâu của hắn, mà còn ẩn ẩn khí thế bức người.

Móng rồng sắc nhọn, là ngũ trảo chân long, ý chỉ bậc vương giả.

Điều này cũng thể hiện cho việc Nhậm gia ngụ ý muốn đưa hắn trở thành Kiếm Vương đời tiếp theo.

Mặt sau của vỏ kiếm, được chia thành hai nửa, một nữa là họa tiết lá trúc, một nửa là họa tiết hoa mai, chánh giữa là một đường thẳng, đại diện cho ba thứ thành danh của hắn, lá trúc chi hình Kiếm Khí, Hoa Mai Kiếm Pháp và Nhất Niệm chi tâm.

Trên chuôi kiếm, có khắc chữ Vũ khá nhỏ, đại diện cho gốc gác của Vũ Phàm.

Sư phụ của hắn thật là tinh tế.

Vũ Phàm động ý niệm, Nhất Niệm kiếm dần ra khỏi vỏ, thân kiếm sáng loáng, kiếm khí đại thịnh.

Lá cây trên mặt đất xung quanh chỗ Vũ Phàm đứng, không gió mà bay, từ từ tản ra xung quanh, hình thành một cái vòng tròn lớn, lá cây bị kiếm khí chém ra thành từng mảnh nhỏ, bay lả tả trong không trung.

Lưng kiếm một đường thẳng tắp, màu đỏ đậm, được luyện thành từ gân của giao long, phối hợp với Giao Long Tý của hắn, thập phần hoàn mỹ.

Vũ Phàm nói lớn thành tiếng:

- Hảo! Hảo!

Hắn vô cùng hưng phấn khi nhìn thấy người bạn đồng hành của mình trở nên hoàn mỹ như vậy, Nhất Niệm kiếm bây giờ tuyệt đối xứng danh hai chữ "danh kiếm".

Dựa trên khí thế này, nó có lẽ là Thiên giai sơ phẩm Binh khí.

Vũ Phàm chợt nhắm mắt lại, rồi mở bừng đôi mắt sắc bén như lão hổ.

Nhân kiếm cộng minh, kiếm khí đại thịnh, bạt ra xung quanh, bao phủ cả sân luyện võ rộng chừng hai trăm trượng, phong áp phần phật.

Vũ Phàm đưa tay nắm lấy chuôi kiếm, chân khí quán đỉnh, kiếm kêu lên từng tiếng ong ong thanh minh, Giao Long lân giáp trên Giao Long tý phát ra từng đạo quang mang nhàn nhạt, nhìn như sóng lượn, đường chỉ đỏ trên lưng kiếm cũng sáng rực một màu huyết sắc.

Sau lưng hắn, một Giao Long chi hình ẩn ẩn hiện hiện, thập phần khí phách.

Ngay cả hai vị cao thủ Hóa Thần kỳ của Nhậm gia cũng phải nuốt một ngụm nước bọt vì uy lực của nó.

"Hắn là Kết Đan kỳ tu sĩ sao?"

Hai người không nhịn được mà tự truyền âm hỏi nhau.

Vũ Phàm tùy tiện chém ra một đạo kiếm khí, nó dội lên quang mang hộ tráo ở sân luyện võ ầm ầm bạo nổ, quang mang hộ tráo liên tục chấn động, chân khí thạch thượng phẩm lắp ở quanh sân, ầm ầm vỡ nát vì tiêu hao.

Quách lão không nhịn được mà hưng phấn khen ngợi.

- Hảo, hảo a!

Lão thật sự vui mừng cho Vũ Phàm.

Hai tên kia lúc này mới lấy lại tâm thần, vội vã chúc mừng Vũ Phàm:

- Chúc mừng Khương công tử!

- Chúc mừng Khương công tử!

Nhậm gia thật sự đang bồi dưỡng ra một con chân long trong tu chân giới.

Vũ Phàm tra kiếm vào vỏ, xung quanh lập tức trở lại dáng vẻ an tĩnh vốn có ban đầu, không khí không còn ngột ngạt nữa.

Hắn giơ tay về phía hộp kiếm, nó lập tức bay lại gần hắn, Vũ Phàm đặt Nhất Niệm vào bên trong, dưỡng kiếm.

Hắn chắp tay nói với hai vị cao thủ của Nhậm gia.

- Đa tạ nhị vị đã vất vả đưa nó về đây!

- Khương công tử quá lời rồi, đây là chức trách của bổn thuộc hạ!

Bọn họ không dám mạo phạm Vũ Phàm, cung kính đáp lời hắn.

Vũ Phàm khẽ gật đầu, nói với Quách lão:

- Phiền Quách lão đưa lễ cho nhị vị đây giúp ta!

- Vâng thưa công tử!

Bây giờ hắn chưa đủ uy, chỉ có thể dùng biện pháp mềm mỏng mua chuộc lòng người, chút tiền này, vẫn là nên dùng.

...

Phía bên này, Tứ phu nhân dường như muốn rã rời, tông môn đã đưa ra quyết định.

Dù nàng đã biết trước, nhưng khi tiếp nhận nó, nàng quả thực quá đau lòng, có chút không chịu nổi, trực trào ngấn lệ.

- Ta biết rồi!

Nàng nặng nề trả lời hạ nhân.

Ở bên ngoài, cũng có người truyền tin đến.

- Bẩm phu nhân, lão gia, Khương công tử cho mời ngày mai gặp mặt tại Khương phủ.

Nhị Thân Vương nặng nhọc đáp:

- Chuẩn bị đại lễ, gọi Thiệu Hoàng sửa soạn ngày mai đi cùng!

- Vâng thưa lão gia!

Tứ phu nhân lo lắng nói:

- Phu quân, có cần mời phụ thân của thiếp đến không?

Lão nói:

- Đừng, một khi phụ thân nàng có mặt, Kiếm Vương nhất định sẽ ra mặt!

Vũ Phàm bây giờ thân phận đủ để áp chế đầu lĩnh thế lực nhị lưu, cho nên chỉ có bọn họ ra mặt, thì Kiếm Vương sẽ không ra mặt, nhưng phụ thân của thê tử hắn ra mặt, ắt Kiếm Vương sẽ ra mặt.

Đây là chính trị, mây tầng nào áp núi tầng đó.