Diêu Mộng Dao tung mình vào trung tâm đại trận, nàng tước kiếm ra khỏi vỏ, lập tức xuất thủ về phía Vũ Phàm.
Chung Bá Nhã thấy Diêu sư tỷ rốt cuộc cũng ra tay trong lòng vô cùng mừng rỡ, hắn hét lớn:
- Phối hợp với Diêu sư tỷ triệt hạ hắn cho ta!
- Rõ!
Vũ Phàm nhìn thấy Diêu Mộng Dao nhập trận, khuôn mặt vẫn như cũ lạnh như băng, con ngươi không chút lay động, làm cho Diêu Mộng Dao có chút tán thưởng, "hắn ... thì ra là một người trầm tĩnh như vậy!".
Vũ Phàm nhanh chóng xoay lưng về phía Thanh Liên, rồi xuất động ý niệm, tám cái Bạo Vũ Lê Hoa Châm ám khí lập tức xuất hiện, đồng loạt phát động, hơn trăm cái độc châm nhanh chóng phóng ra xung quanh, tốc độ nhanh khủng bố!
- Cẩn thận!
Diêu Mộng Dao nói lớn, rồi nàng xông lên phía trước, lấy kiếm điểm vào không trung thi triển Mai Hoa Kiếm Pháp, mai hoa kiếm khí của nàng nhẹ nhàng như thu thủy nhưng uy lực lại không nhỏ, từng cánh hoa nở rộ trên không trung chạm vào phi châm của Vũ Phàm rồi bạo nổ, đánh lệch hướng di chuyển của nó, đâm xuống dưới mặt đất.
- Đa tạ sư tỷ!
Mấy tên đệ tử Hoa Sơn cổ phái nhao nhao cảm ơn nàng, nhưng cũng đã có mấy người trúng châm, độc tố nhanh chóng theo kinh mạch lan ra khắp cơ thể.
Một tên hét lớn:
- Có độc!
Vũ Phàm lần này không sử dụng kịch độc mà chỉ sử dụng Độc Tê Liệt để phá vòng vây, bởi vì ở chỗ này có tận chín người, nếu như hắn giết người tuyệt đối sẽ kích động bọn họ điên cuồng truy sát, như vậy rất phiền phức.
Bốn người trúng châm lảo đảo ngã xuống mặt đất, toàn thân tê liệt không thể cử động, một nửa trận bị phá, lập tức hình thành chỗ hở, Thanh Liên liền không chần chừ, mượn cơ hội này bộc phát thần thông Hỏa Vực của Thái Dương Châu pháp bảo.
"Hỏa Vực"
Đùng! ...
Cả phương viên trăm trượng nhanh chóng bị hỏa diệm bao phủ, sức nóng kinh người.
- Không ổn, mau lùi lại!
Diêu Mộng Dao lên tiếng phân phó, nàng vì an nguy của mọi người nên mới ra lệnh như vậy, nhưng tên họ Chung lại hét lớn:
- Không được, mau giữ vững đội hình, đừng để bọn chúng chạy thoát!
Hắn tuyệt nhiên là không muốn tha cho hai người Vũ Phàm.
Vũ Phàm cười lạnh, nếu như ngươi đã muốn như vậy, ta cũng không ngại thành toàn cho ngươi.
Vũ Phàm mượn biển lửa che khuất tầm nhìn sử dụng thần thông Độn Thiên tập kích Chung Bá Nhã, tên họ Chung chỉ vừa kịp cảm nhận có người sau lưng hắn, thì cơ thể đã truyền đến một cảm giác đau nhức kịch liệt, cơ thể hắn bị đánh văng lên không trung, mất đà, bay như diều đứt dây, nội giáp bị một chiêu này đánh cho hư nhược.
Vũ Phàm vừa nãy ngay khi áp sát tên họ Chung liền đánh ra một chiêu "Sát Long Kiếm Kỹ" vô cùng mạnh mẽ, hắn bây giờ đã động sát tâm.
Vũ Phàm lần nữa xuất hiện ở bên trên tên họ Chung, hắn nở một nụ cười tà mị, một kiếm thật nặng nện xuống ngực của Chung Bá Nhã.
"Trọng Nhạc Kiếm Kỹ - Tam Trọng Thiên"
OÀNH! ẦM! Ầm ... ầm!
Một kiếm này nặng hơn ba vạn cân cự lực, cho dù là Thái Thản Cự Viên Kết Đan Trung Kỳ yêu thú đến đỡ cũng tuyệt đối bị trọng thương.
Ngực của Chung Bá Nhã bị đánh cho gãy mấy cái xương, thân thể đập mạnh xuống mặt đất, oanh thành một cái hố to, hắn còn chưa kịp xoay người đứng dậy Vũ Phàm đã đánh tới lần nữa.
"Bạch Vân Xuất Tụ!"
- A ... a ....
Chung Bá Nhã kêu lên thảm thiết, một bên tay của hắn bị Vũ Phàm dùng chiêu này chặt đứt, nhát kiếm vô cùng gãy gọn dứt khoát không có nửa điểm lưu tình.
Toàn bộ ba chiêu này, Vũ Phàm chỉ mất 15 giây để thi triển, nhanh đến nỗi mà Diêu Mộng Dao cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, đến lúc Chung Bá Nhã hét thảm nàng mới nhận thức ra chuyện gì đang xảy ra ở trong biển lửa mênh mông này.
- Dừng tay!
Diêu Mộng Dao hét lớn, dù sao hắn cũng là tam sư đệ của nàng, tuyệt đối không để người ngoài khi dễ như vậy, nàng xông về phía Vũ Phàm để cứu viện.
Vũ Phàm đạp một cước thật mạnh lên ngực của tên họ Chung lấy đà lao vọt về phía Diêu Mộng Dao, làm tên họ Chung thổ huyết bất tỉnh, ngực của hắn dưới một cước này, bị chấn nát, cốt nhục lẫn lộn.
Lúc nãy, Vũ Phàm và Thanh Liên không có thi triển hết sức mạnh là bởi vì lo ngại Diêu Mộng Dao ở bên ngoài sẽ tạo nên đột biến, bây giờ nàng đã lâm trận, hắn và Thanh Liên liền dốc toàn lực mà chiến đấu.
Có Hỏa Vực che chắn tầm nhìn, Vũ Phàm liền có thể thoải mái thi triển thần thông Độn Thiên để công kích, bây giờ hắn còn hai lần sử dụng thần thông Độn Thiên, cho nên hắn dự định sẽ kết thúc Diêu Mộng Dao trong vòng mười chiêu rồi lập tức mang theo Thanh Liên rút lui.
Thanh Liên một mặt chiến đấu bên này nhưng cũng không quên trợ uy cho Vũ Phàm.
Thanh Liên đã chiếm được Nam Ly Hỏa, thế công bây giờ của nàng đã trở nên vô cùng hung hãn, mà Diêu Mộng Dao đã nhập Tây Bắc Càn Kim liền bị Thanh Liên khắc chế ở phía sau.
"Hắn biết trận pháp!"
Diêu Mộng Dao sắc mặt liền trầm xuống, bởi vì thế công của Vũ Phàm lẫn Thanh Liên đều là đang mượn thế trận Hoa Sơn Ngũ Hành Nhạc Kiếm thi triển, nếu bây giờ không hủy trận, tuyệt đối sẽ bất lợi cho nàng.
- Hủy trận, đội hình Cánh Hạc!
Diêu Mộng Dao quyết đoán phân phó, rồi lập tức chuẩn bị nghênh tiếp Vũ Phàm.
Nàng thi triển Mai Hoa Kiếm Pháp đến cực điểm, đánh tan hỏa diệm ở xung quanh, tạo khoảng trống đánh tới Vũ Phàm, một chiêu này nàng tự nhận cũng không quá kém xa của hắn.
- Mai Hoa Kiếm?
Vũ Phàm lẩm nhẩm, rồi hắn đột nhiên đổi thế, đứng lại ở trên không trung, tập trung lực xuống hạ bộ, tạo thế vững chãi như thái sơn, tay nắm chặt Nhất Niệm kiếm, tụ lực xuất ra một chiêu Bạch Vân Xuất Tụ nhanh đến cực hạn.
"Bạch Vân Xuất Tụ"
Uỳnh!
Kiếm khí của Vũ Phàm xuyên thủng qua rừng hoa mai của Mộng Dao mà đánh tới, làm nàng biến sắc, nàng không nghĩ là hắn sẽ biết yếu điểm này của Mai Hoa Kiếm Pháp.
Diêu Mộng Dao điểm chân lên hư không, lách người tránh sang một bên, rồi lập tức ổn định thân hình, nhanh chóng triển khai Mai Hoa Thập Nhị Thức đáp trả Vũ Phàm.
Vũ Phàm mắt thấy một chiêu toàn lực vừa rồi thất bại cũng không có thoái chí, mà hắn liền đổi thế, liên tục chém ra hai chiêu Quang Lưu Trảm về phía của Diêu Mộng Dao.
"Nhanh như vậy!"
Diêu Mộng Dao trong lòng có chút bực bội, lúc nãy nàng ở ngoài quan sát cũng đã thấy rõ tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng không nghĩ tới, khi giao chiến với hắn lại có áp lực lớn như vậy, đơn giản là vì hắn không cho nàng một hơi thở dốc.
Nàng tế lên pháp bảo chống đỡ, đồng thời lùi lại, nhưng đã chậm, kiếm khí đánh trúng quang mang hộ tráo của nàng làm nàng rỉ máu văng ra phía sau hơn mười mấy trượng.
Nàng còn chưa kịp ổn định thân thế, Vũ Phàm đã như dũng long lao tới, hắn nện một chiêu Đoạn Vỹ kinh thiên về phía nàng.
Oành! Ầm!
Diêu Mộng Dao bị hắn đánh bay xuống mặt đất, cả thân thể nàng chấn động dữ dội.
"Ngươi ... ngươi có biết thương hoa tiếc ngọc là gì không vậy?"
Nàng thầm chửi mắng Vũ Phàm liên tục, đây là lần đầu có nam nhân đánh nàng đau như vậy, nàng trong lòng quả thực ức đến muốn khóc.
Nàng đạp chân lùi lại, Vũ Phàm đã ở sau lưng nàng, hắn đánh ra một kiếm "Xuất Kích Kiếm Quang" đánh lên hông nàng, chấn nàng bay ra xa, đập lên tảng đá lớn nặng nề rơi xuống mặt đất trọng thương.
"Lui!"
Vũ Phàm lệnh cho Thanh Liên cùng hắn lao ra khoảng trống ở phía Tây mà thoát khốn.