Chương 184: Chiến Hoa Sơn (3)

Nói thì chậm, nhưng thực tế thì nhanh vô cùng, từ lúc Vũ Phàm chủ động công kích cho đến bây giờ chỉ qua chừng 30 đến 40 giây thời gian, đệ tử của Hoa Sơn cổ phái lúc này mới kịp trấn định, bắt nhịp vào trận đấu.

Bốn tên đệ tử Hoa Sơn ở phương vị Tây Đoài Kim, Bắc Khảm Thủy, Đông Bắc Cấn Thổ và Đông Chấn Mộc ở trận hình đã bắt đầu vây công Thanh Liên, còn ở phía bên chỗ Vũ Phàm, các đệ tử ở phương vị Tây Nam Khôn Thổ, Ly Nam Hỏa, và Đông Nam Tốn Mộc đã vào thế vây công hắn cùng với Chung Bá Nhã ở Tây Bắc Càn Kim, thế trận vô cùng chặt chẽ, bọn họ toàn bộ là tinh anh đệ tử của Hoa Sơn cổ phái được huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt, cho nên dù trong tình huống một phương vị bị bất lợi vẫn có thể trấn định hợp công nhanh như vậy.

Sở dĩ Vũ Phàm nói Thanh Liên đánh về phương Nam là muốn nàng chiếm Nam Ly Hỏa để tăng phúc cho vũ kỹ hỏa hệ của nàng, sau đó bọc hậu cho Vũ Phàm đánh về phía Tây Bắc Càn Kim của Chung Bá Nhã, Vũ Phàm ở trước tiến công, nàng ở sau hỗ trợ, tuyệt đối có thể phá trận xông ra ngoài, hơn nữa, Ly Nam Hỏa cũng chỉ có một người trấn thủ mà thôi, còn Kim hệ nằm ở quẻ Càn và Đoài, có tới hai tên trấn thủ, cho nên phải đánh hạ được vị trí Nam Ly Hỏa trước.

Tên đệ tử ở vị trí Nam Ly Hỏa từ phía sau Vũ Phàm đột ngột tiến công hắn, ở một bên, phương bị Đông Nam Tốn Mộc, vị nữ đệ tử cũng liền hợp công với hắn đánh tới phía Vũ Phàm, vây Vũ Phàm lại bên trong, ba mặt vây công gắt gao.

Oành! ... Oành! ...

Vũ Phàm đối mặt với ba mặt giáp công vậy mà lại di chuyển vô cùng linh hoạt, trái né phải tránh như cá trạch trong nước vô cùng khó nắm bắt, vô luận đám đệ tử Hoa Sơn triển khai công kích kiểu nào cũng không đánh trúng được Vũ Phàm.

Những năm tháng tập luyện cực khổ của Vũ Phàm ngày trước, bây giờ hoàn toàn được phát huy, Vũ Phàm thậm chí còn có thể di chuyển và tấn công thoải mái trong thế trận hàng ngàn mũi tên từ nhiều phía cùng lúc công kích, huống hồ là chỉ vọn vẹn ba bốn đạo công kích như thế này.

Đối với Vũ Phàm mà nói, một trận này chưa đủ để gây áp lực cho hắn.

Tên đệ tử ở vị trí Tây Nam Khôn Thổ chịu trách nhiệm phòng thủ hỗ trợ ba người còn lại công kích Vũ Phàm, bây giờ hắn đang chắn trước mặt của Chung Bá Nhã, tranh thủ thời gian cho tên họ Chung khôi phục chân khí.

Vũ Phàm trong lòng cũng âm thầm thán phục một câu, quả nhiên là tinh anh đệ tử của cổ phái, lâm trận gặp đại địch không loạn, phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn.

Chung Bá Nhã bây giờ đã hạ quyết tâm, dồn toàn lực mà triệt hạ Vũ Phàm rồi sau đó phế đi hai tay của Vũ Phàm.

"Dù ngươi có là Kiếm Vương đệ tử đi chăng nữa, ta cũng phải phế hai tay của ngươi!"

Kiếm thuật mạnh mẽ, tuyệt kỹ "Đoạn Vỹ" danh bất hư truyền của Kiếm Vương, chỉ hai điểm này cộng thêm họ đang ở trong Quỷ Bí Chi Trủng, Chung Bá Nhã cũng đã lờ mờ đoán ra thân thế của Vũ Phàm, nhưng mà hắn cũng là đệ tử của Hoa Sơn cổ phái, lại là con cháu Chung gia cổ tộc, hắn sao phải sợ Vũ Phàm.

Chung Bá Nhã điểm chân vào hư không, vọt bắn về phía trước, thế kiếm vô cùng hung hãn, sắc lẹm.

"Kim Sư Bộ"

"Phái Toái Phục Hổ"

Oành! ...

Vũ Phàm đánh Hồng Hỏa Lư về phía Chung Bá Nhã chống đỡ một chiêu này của hắn, rồi từ trong vòng vây của ba người đệ tử Hoa Sơn, hắn vọt lên phía trước, đâm ra một kiếm nhanh đến cực điểm.

"Thần Long Bộ Pháp" - "Nhạn Thủy Thuật"

"Lạc Nhạn Triền Kiếm!"

Kiếm khí vô cùng sắc bén, nhưng lại vô cùng linh hoạt, đánh thành một hình vòng cung, vòng qua Hồng Hỏa Lư, đánh về mạn sườn của Chung Bá Nhã, kiếm khí lao đi như thiểm điện.

"Thương Tùng Nghênh Khách"

Oành!

Chung Bá Nhã xoay người, đánh một kiếm chiêu thẳng tắp bừng bừng khí tức mộc hệ lẫm liệt về phía Lạc Nhạn Triền Kiếm kiếm khí, thành công chặn đứng một chiêu này, hắn còn chưa kịp thở dốc, Vũ Phàm đã đánh tới.

"Con mẹ nó, lý nào lại nhanh như vậy!" Đôi mắt của Chung Bá Nhã hiện lên một tia khiếp sợ.

Vũ Phàm đánh bồi thêm một chiêu Bạch Vân Xuất Tụ, khí thế hung hãn cường hoành, kiếm khí hội tụ thành mũi nhọn đột phá lao thẳng về phía Chung Bá Nhã.

- Chặn hắn lại!

Chung Bá Nhã hốt hoảng kêu lớn, tên đệ tử ở vị trí Tây Nam Khôn Thổ liền lao lên ngăn Vũ Phàm lại, nhưng trên trán của hắn cũng lấm tấm mồ hôi hột, thế công mạnh mẽ bực này hắn cũng không dám chắc là sẽ có thể đỡ được.

Thấy tên kia lao đến, Vũ Phàm cũng không kinh hoảng, vì chuyện này đã nằm trong dự liệu của hắn, một cái chủy thủ nhỏ đột nhiên xuất hiện, nó mang theo Lôi Phù đột nhiên vọt tới trước mặt tên kia.

"Ám Hồn Kiếm" + "Lôi Phù" -> "Kinh Lôi Xuất Vân"

Lấy Ám Hồn Kiếm làm vật dẫn, lấy Lôi Phù làm chủ công, đánh một hơi ba đạo Lôi kích về phía tên kia, buộc hắn phải lùi lại một mảng lớn.

Chung Bá Nhã bây giờ như cá nằm trong rọ, chỉ có thể toàn lực vận khí chống đỡ.

"Thái Sơn Bích Lũy"

Ầm ... ầm ... oành!

Mạnh! Khí lực của Vũ Phàm mạnh đến nỗi khoa trương!

- Con mẹ nó!

Chung Bá Nhã hộc máu văng mạnh xuống mặt đất bên dưới, hắn buộc miệng chửi thể, gắng gượng nhanh chóng đứng dậy, lấy Kim Sư Bộ làm chủ vọt người về phía sau, lực đạo này đâu phải là của Trúc Cơ trung kỳ tu sĩ có thể đánh ra được, chí ít cũng phải Trúc Cơ đỉnh phong hoặc Kết Đan sơ kỳ tu sĩ mới có thể đánh ra một kiếm như thế này.

Diêu Mộng Dao bây giờ sớm đã mắt chữ A mồm chữ O mà nhìn thân ảnh của Vũ Phàm, không những kiếm pháp bá đạo, tinh thần lực cũng mạnh mẽ không kém, một chiêu dùng ám khí vừa nãy đã làm nàng kinh ngạc không thôi.

- Hảo a!

Nàng buộc miệng khen lên thành tiếng, quên mất cả mình là đệ tử của Hoa Sơn cổ phái, nhưng quả thực phải nói, phong thái chiến đấu của Vũ Phàm vô cùng mạnh mẽ và chặt chẽ, nàng còn cho rằng nếu như là đơn đấu, Chung Bá Nhã tuyệt đối không có thời gian thở dốc với Vũ Phàm.

Nàng ở bên ngoài, nhìn nhận trận chiến vô cùng khách quan, ngay từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Vũ Phàm là người nắm thế trận, dù cho hắn đang bị vây trong Hoa Sơn Ngũ Hành Nhạc Kiếm, thiên phú và năng lực chiến đấu bực này, nếu đặt ở trong Hoa Sơn, tuyệt đối là một 9 một 10 với đại sư huynh Tống Thư Liễu, thậm chí nàng cảm thấy nếu như Vũ Phàm được bồi dưỡng từ nhỏ, tuyệt đối vượt qua cả Tống sư huynh.

Vốn dĩ Vũ Phàm định bồi thêm một kiếm về phía tên họ Chung, nhưng phía sau hai người một nam một nữ đã đánh tới, hắn chỉ có thể dừng lại, phản công lại hai người này.

"Mai Hoa Kiếm"

Xoạch ... xoạch ... xoạch ...

Oành ... oành ... oành ...

Mai Hoa Kiếm Khí nở rộ trên không trung, sắc mai thắm cả một vùng trời rộng lớn, hoàn toàn chặn đứng thế công của hai người kia, làm họ lùi lại một mảng lớn, bởi vì bọn họ không tự tin có thể lao qua rừng hoa mai kiếm khí mạnh mẽ ở phía trước.

Diêu Mộng Dao ở bên ngoài, tay sớm đã siết chặt bả vai bên còn lại, một chiêu này của Vũ Phàm làm nàng rung động thật sâu, Mai Hoa Kiếm mà hắn thi triển thậm chí còn hoàn mỹ hơn cả nàng, kiếm chiêu không chỉ hoa lệ mà còn vô cùng mạnh mẽ, mỗi bông hoa đều ẩn chứa kiếm khí ở bên trong hoàn toàn bùng nổ cùng lúc, mang đến uy áp cực kỳ sâu đậm, thứ mà nàng cố gắng theo đuổi bấy lâu nay.

Nàng quyết định sẽ nhập trận, nàng muốn được đấu với một người như hắn.