Chương 178: Đối Chiến (1)

Đám Hỏa Diệm Sư yêu tộc đang trong cơn hả hê thì đột nhiên từ bốn phương tám hướng, bốn mươi cái phi châm đồng loạt lao tới, làm bọn chúng không kịp trở tay, chật vật chống đỡ.

Một tên yêu tộc hung hãn cường ngạnh dùng thân thể chống đỡ, hắn vô cùng tự tin với thể thuật của mình.

Hắn hống dài một tiếng, lấy thân chắn cho đồng bọn ở phía sau.

Hống *

Phập ... phập ... phập ...

Mấy chục cái phi châm lao về phía hắn ồ ạt, khí lực của ám khí Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng không nhỏ vậy mà chỉ có thể làm hắn bị thương ngoài da, hắn hùng hổ cười lớn khoái trá:

- Khặc khặc ... đám chuột nhắt nhát gan ... các ngươi ... ọc ... ọc ... a ... cứ ... u ... t ... a ...

Chưa nói hết câu thân thể hắn rơi như diều đứt dây, ngã oạch ra đất cả thân thể mềm oặt, miệng sùi bọt mép, nước dãi pha lẫn máu đen tanh tưởi trào ra ngoài họng, thất khiếu chảy máu dữ dội, con mắt trắng dã trợn lớn trong tuyệt vọng.

Tên cầm đầu hét thảm:

- Tam đệ ... tam đệ ... a ... lũ chó chết!

Lúc bấy giờ bọn chúng mới nhận ra, những cái phi châm tưởng chừng vô hại kia ấy vậy mà lại có tẩm kịch độc dễ dàng hạ sát một yêu tộc Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.

Thời gian từ lúc tên kia ngấm độc cho đến lúc chết, cũng chưa đến một phút! Đây là cỡ nào khủng bố độc dịch!

Vũ Phàm cười khẩy, tự hắn sính cường liền phải trả một cái giá thật đắt, bây giờ địch nhân chỉ còn lại có ba tên, tình thế cũng dễ thở hơn một chút!

Tên cầm đầu Hỏa Diệm Sư nói:

- Không ổn, bọn chúng muốn vây chết chúng ta ở đây, chúng ta phải thoát khỏi nơi này, mới có cơ hội phản sát.

- Đại ca ... làm sao chúng ta có thể thoát khốn được chứ?

- Hừ ... lão tổ đã dạy, nếu như gặp trận pháp cứ dùng vũ lực mà phá trận, chúng ta cuồng loạn công kích, ta không tin không đánh trúng pháp trí dựng trận của chúng!

- Phải ... phải ...

Nói nghe thì dễ, nhưng bọn chúng đều tự biết rằng, trong tình thế liên tục bị Lôi Điện oanh kích, cộng thêm nguy cơ bị ám khí ám toán bất kỳ lúc nào mà loạn công là vô cùng khó khăn, nhưng bọn chúng không thể không thử.

Oành ... Oành ... Oành ...

Đám Hỏa Diệm Sư điên cuồng tấn công loạn xạ mọi ngóc ngách trên mặt đất ở bên trong đại trận, hy vọng có thể đánh trúng pháp khí bày trận của Vũ Phàm, nhưng có điều bọn chúng không ngờ tới là Cấm Phiên của Vũ Phàm đã lơ lửng trên đầu bọn chúng từ lúc nào không hay.

Ánh mắt của Vũ Phàm sắc lẹm, diễn biến này hoàn toàn thuận lợi cho tính toán của hắn, bọn chúng càng kích động loạn công càng sớm bị tiêu hao chân khí, cộng thêm bọn chúng đang bị trọng thương, Vũ Phàm tự tin có thể từ từ triệt hạ từng tên một.

Quần công vũ kỹ tiêu hao chân khí rất lớn, chẳng mấy chốc bọn chúng sẽ kiệt sức, chờ lúc bọn chúng phục dụng đan dược hồi phục chân khí, Vũ Phàm sẽ lần nữa ra tay ám toán.

Một thiếu nữ Hỏa Diệm Sư yêu tộc mặt mày lấm la lấm lét hoảng sợ vô cùng, nàng công kích hồi lâu cũng thấm mệt, liền ngừng lại một chút lấy đan dược ra phục dụng, nàng chuẩn bị nép về phía đại ca và tiểu đệ của mình thì một thân ảnh chợt xuất hiện sau lưng nàng.

Cái bóng đó chính là Vũ Phàm.

Hắn sử dụng thần thông Độn Thiên dịch chuyển đến sau lưng nàng, ngay lúc tiếp cận liền một kiếm đâm xuyên yết hầu của nàng, rồi nhanh chóng rời đi.

- Nhị muội!

- Nhị tỷ!

Hai tên còn lại gào lên thảm thiết, chỉ chưa đầy ba khắc, hai người thân đã ngã xuống, mà kẻ địch thì không thấy bóng dáng đâu làm chúng vô cùng phẫn nộ.

Tên tứ đệ bây giờ sớm đã run cầm cập, thủ pháp ra tay của địch nhân vô cùng quỷ dị, thần bí khó lường, làm cho hắn lo sợ không thôi.

- Ca, đệ sẽ dùng khí tức của lão tổ, chúng ta cùng xông ra ngoài!

- Được, quyết như vậy đi!

Vũ Phàm nghe thấy đối phương muốn dùng khí tức của lão tổ để phá trận, sắc mặt liền ngưng trọng, hắn phải canh chuẩn xác thời gian thu hồi Cấm Phiên, rồi lập tức thoái lui ra xa, nếu để đối phương đánh nát cấm phiên mà nói, quả thực hắn tổn thất to.

Tên tứ đệ mặt mày trở nên ngưng trọng, hắn hét lên thảm thiết:

- Lũ khốn nạn, đền mạng cho ca ca, tỷ tỷ của ta!

Hư ảnh một con Hỏa Diệm Sư ngạo nghễ nhanh chóng ngưng tụ trên không trung, nó há to cái miệng như chậu máu lớn, khạc ra một cột lửa khổng lồ về phía trước.

"Mẹ nó ... !"

Vũ Phàm buộc miệng chửi thề, ở trong Hỏa Vực lại dùng hỏa công, đây chính là thêm dầu vào lửa, bây giờ hắn có bỏ chạy chắc chắn cũng sẽ bị thương.

Không nghĩ nhiều, hắn lập tức thu hồi Cấm Phiên, bỏ lại cả pháp khí dựng huyễn trận dùng thần thông Độn Thiên, độn liên tiếp năm lần đến cực hạn mới dừng lại, lại tế lên pháp bảo và phù lục phòng ngự, cố gắng thủ hộ.

Oành! Uỳnh ... Uỳnh ...

Một cột lửa chọc trời nhanh chóng hình thành, rồi nó nhanh chóng lan ra xung quanh, hình thành một cái biển lửa nhỏ ở phụ cận trung tâm Hỏa Vực, hai mặt giáp công, đều là biển lửa, Vũ Phàm cảm nhận được sức nóng kinh thiên, cả thân thể hắn dường như muốn bị nung chín.

Vũ Phàm liền lấy một bình Dịch Hàn, dùng khí lực bóp vỡ nó, nhiệt độ chung quanh nhanh chóng giảm xuống đáng kể, hắn mới dám thở dốc ra một hơi.

Ngọn lửa ở bên kia cứ cuồn cuộn không dứt, vẫn còn lan rộng ra xung quanh.

Vũ Phàm nhìn một màn này cũng phải hít một ngụm khí lạnh.

- Tên khốn nạn! Đền mạng cho muội muội của ta!

Tên cầm đầu Hỏa Diệm Sư yêu tộc lao nhanh về phía Vũ Phàm như thiên lôi, hắn bây giờ đã hóa thành bản thể, một trảo tát tới.

Ầm ...

Trảo này của hắn tát vào hư không, đánh nát mặt đất ở bên dưới khói bụi và tàn lửa bay mù mịt.

Trảo công của Hỏa Diệm Sư không chỉ có khí lực lớn mà còn mang theo Hỏa hệ nồng đậm, giúp cho công kích của bọn chúng trở nên hiệu quả hơn hẳn.

Vũ Phàm kịp thời tránh được một trảo của địch nhân, đôi mắt lạnh lẽo nhìn về thân ảnh Hỏa Diệm Sư yêu thú trước mặt, rồi rút Nhất Niệm kiếm ra khỏi vỏ.

Nhất Niệm vừa hiện, không khí chung quanh liền trở nên ngột ngạt, đây là cảnh giới Kiếm Tâm.

Hai bên không nhiều lời, liền lao về phía đối phương.

Vũ Phàm vận dụng Thần Long Bộ Pháp mà di chuyển áp sát đến bên hông của kẻ địch, hắn giơ kiếm lên cao nện một chiêu Trọng Nhạc Sơn kiếm kỹ lên sống lưng của nó.

Oành!

Lưng của tên này ánh lên từng đường phù văn của nội giáp bảo hộ, tên yêu tộc bị đánh văng ra xa, lăn mấy vòng trên mặt đất, nhưng rất nhanh hắn đã đứng dậy, vồ tới phía Vũ Phàm.

Khí lực của Hỏa Diệm Sư rất lớn, lại thêm chúng là yêu tộc, một thân vũ trang đầy đủ, muốn đánh bại bọn chúng không đơn giản như đối đầu với ma thú thông thường.

Tứ đệ của hắn miễn cưỡng điều động khí tức của lão tổ tông, bây giờ đang suy kiệt, ẩn nấp ở một nơi không xa để hồi phục.

Vũ Phàm từ nãy đến giờ cũng là đang chú ý tìm kiếm vị trí ẩn nấp của tên này.

Quần công đối sách, trước hạ yếu nhân!

Nếu như Vũ Phàm hắn đoán không sai, hẳn là tên kia sẽ nấp trong vòng tròn lửa của một chiêu vừa nãy.

Nghĩ là làm, Vũ Phàm đột ngột đổi hưởng, lao vào trong biển lửa.

Làm tên còn lại hốt hoảng truy theo.

"Không ổn!"