Ba ngày sau,
Liễu Giai Mẫn nhìn Vũ Phàm rồi nặng nề lắc đầu, quả thật nàng không thể nào tìm được sơ hở trong công pháp Vạn Lý Truy Tung của Dương gia.
- Xin công tử thứ lỗi, quả thật ta không tìm ra được một chỗ sơ hở nào cả.
Trong thâm tâm Vũ Phàm cũng không có trách cứ gì nàng, bởi vì hắn biết rõ mấy loại công pháp truyền thế của một cổ tộc như Dương gia này nếu như có thể bị người khác dễ dàng hoá giải thì cổ tộc bọn họ đã không thể tồn tại sừng sừng mấy nghìn năm như vậy được.
- Đa tạ Liễu tiền bối, người đã vất vả rồi!
- Vậy ... theo công tử chúng ta nên làm thế nào? - Liễu Giai Mẫn lên tiếng thăm dò ý tứ của Vũ Phàm.
Vũ Phàm lên tiếng đáp lời nàng:
- Trước mắt thì lão vẫn đang kiêng kỵ thân phận của chúng ta, nhưng tình thế này cũng không kéo dài được bao lâu, sớm thôi lão sẽ ra tay với chúng ta, cùng lắm chỉ có thể kéo dài được ba ngày nữa.
Sở dĩ Vũ Phàm nói như vậy là do hắn suy đoán lão nhân họ Dương kia chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn con gái mình mất tích một cách kỳ lạ như vậy, nếu Vũ Phàm đoán không sai thì lão sẽ lựa chọn giam lỏng Vũ Phàm bằng Vạn Lý Truy Tung ấn ký này, đồng thời cho đám thủ hạ của lão trông chừng khách điếm ngày đêm một cách cẩn thận để tránh Vũ Phàm tẩu thoát.
Việc tiếp theo mà lão sẽ làm chính là cho người điều tra thân phận của hắn, nếu như nói một cổ tộc khổng lồ như Dương gia mà lại không có mạng lưới tình báo hoặc không hề có quan hệ với các thế lực lớn hoạt động trong các mạng lưới tình báo thì quả thật là hoang đường.
Mặt khác, dựa theo thời gian Dương Tiễn cầu cứu lần trước, Vũ Phàm liền tính toán thời gian mà bọn họ có thể kéo dài nhiều nhất là bảy ngày, mà bây giờ đã trải qua bốn ngày thời gian rồi, xem ra cũng chỉ còn lại ba ngày nữa mà thôi.
Trò chuyện thêm đôi ba câu, Vũ Phàm trở về phòng của mình, hắn ngồi bên bàn, nhàm chán đọc bút ký của Tửu Tôn giả hòng giết thời gian giải tỏa tâm trạng, trước khi đưa ra kế sách tiếp theo.
Hắn đọc một mạch đến xế chiều, tốc độ đọc của Vũ Phàm cũng tính là nhanh, đến bây giờ đã được một phần mười của bút ký, đang định ngừng lại thì hắn ba chữ Dương Thái Sơn, trong lòng nổi lên hiếu kỳ hắn liền đọc tiếp.
Mãi đến đêm khuya, Vũ Phàm mới đọc xong đoạn Dương gia của Tửu Tôn giả, xem ra ngày trước, mối quan hệ giữa Tửu Tôn giả và Dương gia cũng không hề đơn giản, giữa bọn họ ân có, oán có, nhưng tựu chung vẫn là Dương gia vẫn nợ Tửu Tôn giả nhiều hơn.
Nhưng điều quan trọng là Vũ Phàm đã học được cách phá giải Vạn Lý Truy Tung từ đoạn bút ký này, Ẩn Lân cổ trùng không hề đơn giản như hắn nghĩ trước giờ.
Vũ Phàm điều chỉnh hơi thở của mình chầm chậm dần theo thời gian, từng chút từng chút một cho đến khi một phút hắn mới thở một lần thì mới dừng lại, lúc này hắn hoàn toàn hòa vào làm một với nhịp thở của Ẩn Lẩn cổ trùng, một tia cảm ứng mạnh mẽ xuất hiện giữa hắn và Ẩn Lân cổ trùng, mọi thứ trong tầm mắt hắn liền thay đổi một cách rõ rệt.
Bây giờ hắn thậm chí có thể nhận biết rõ ràng từng dòng chảy chân khí trong thiên địa, tuy nhiên để duy trì trạng thái này cũng tiêu tốn tinh thần lực của hắn không ít.
Ẩn Lân Cổ Trùng ngoài thần thông ẩn nặc hành tung ra thì bọn chúng đặc biệt nhạy cảm với chân khí trong thiên địa, dù cho tia chân khí đó có mỏng manh cỡ nào bọn chúng vẫn có thể nhận biết được một cách rõ ràng, và đây cũng chính là lý do bọn chúng có thể che đi khí tức của Cổ Sư.
Ẩn Lân cổ trùng nhờ vào việc điều chuyển những dòng chân khí trong tự nhiên mà che lấp đi khí tức thật sự của Cổ Sư, ngược lại, cũng nhờ vậy mà bọn chúng cũng có thể cảm nhận được những sự che giấu này.
Dựa theo sự cộng hưởng giác quan từ Ẩn Lân Cổ Trùng, Vũ Phàm dần cảm nhận được một cái ấn ký nho nhỏ ở đằng sau yết hầu của hắn, một vị trí phải nói là chí mạng của nhân tộc, nhất là khi đối mặt với một gia tộc thiện xạ như cổ tộc Dương gia, bởi vì bọn họ chỉ cần nhắm chuẩn vào cái ấn ký này mà ra tay, thì chắc chắn mũi tên sẽ xuyên qua yết hầu của Vũ Phàm.
Nhất tiễn đoạt mạng!
Vũ Phàm không thể không cảm khái thủ đoạn và tính toán của lão nhân Dương Thái Sơn, quả đúng là gừng càng già càng cay.
Ấn ký hay bùa chú của Vu Sư đều cần chân khí hoặc năng lượng để duy trì, mà chân khí và năng lượng đó chỉ có thể đến từ chính bản thân của tu sĩ trúng chiêu hoặc là từ thiên địa cung cấp tới, Vạn Lý Truy Tung chính là loại thứ hai.
Ấn ký truy tung của Dương gia được duy trì bởi chân khí trong thiên địa đồng thời cũng tự động bài xích đi chân khí trong cơ thể của người bị hạ ấn ký, cho nên khi Vũ Phàm vận chuyển chân khí tuần hoàn khắp cơ thể để kiểm tra liền không cách nào phát hiện ra nó.
Nhưng điều đó lại không thể qua mắt được Ẩn Lân cổ trùng.
Muốn phá giải Vạn Lý Truy Tung không quá khó, chỉ khó trong việc phát hiện ra vị trí của nó và cách thức duy trì năng lượng của ấn ký, chỉ cần phá vỡ những điểm duy trì năng lượng của ấn ký này, ấn ký liền mất đi tác dụng, mà vừa hay hắn có trong tay công pháp của Dương gia, cho nên hắn cũng nắm được đại khái cách thức vận hành của Vạn Lý Truy Tung, bây giờ lại có thể sự hỗ trợ của Ẩn Lân cổ trùng, việc hóa giải đã không còn quá khó khăn như trước đây.
Vũ Phàm dựa theo phương pháp của Tửu Tôn giả lưu lại từ từ hóa giải ấn ký Vạn Lý Truy Tung, trải qua ba canh giờ liên tục phá giải, rốt cuộc hắn cũng đã thành công.
Vũ Phàm thở hắt ra một hơi, rốt cuộc vấn đề đau đầu nhất mà hắn phải đối mặt cũng đã giải quyết xong, bây giờ chính là lúc hắn đòi lại cả vốn lẫn lời từ đối phương.
Nếu hắn đoán không sai, một khi Vạn Lý Truy Tung ấn ký của cả ba người được hóa giải, lão già họ Dương đó nhất định sẽ đích thân đến gặp hắn để thăm dò một lần nữa, bởi vì, những kẻ có thể hóa giải được ấn ký của Dương gia tuyệt đối không phải loại tầm thường.
Vũ Phàm cười lạnh, hắn nhịp nhịp tay lên mặt bàn bắt đầu suy tính cẩn trọng đường đi nước bước cho những ngày tiếp theo.
...
Sớm hôm sau,
Sắc mặt của Dương Thái Sơn nhanh chóng xám xịt, lão nửa phần nghi hoặc, nửa phần lo lắng.
"Sao lại như thế, tại sao bọn họ lại có thể hóa giải được Vạn Lý Truy Tung ấn ký của ta?"
Lão khó hiểu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng tự vấn bản thân không thôi, Vạn Lý Truy Tung của Dương Gia, lão đã tu luyện đến cấp độ lô hỏa thuần thanh, ở cấp bậc tu vi Đại Thừa kỳ như lão, thi triển một cái ấn ký bậc này, chưa chắc tu sĩ cùng cấp bậc bình thường đã có thể hóa giải, vậy mà chỉ trong bốn ngày, cả ba người bọn họ hoàn toàn hóa giải được ấn ký mà lão hạ xuống.
"Cổ Sư ... lẽ nào là bọn chúng? Chẳng lẽ bọn chúng đã vươn tay đến đây, không thể nào ..."
Lão dường như nhớ ra chuyện gì đó, ngẫm nghĩ một hồi lâu, lão đột ngột đứng dậy, tự nói một mình:
- Mau thông tri về gia tộc!
Lão từng có một thời gian tiếp xúc với Tửu Tôn giả, hơn nữa, cũng biết Cổ Sư có thể sử dụng Ẩn Lân cổ trùng để phá giải ấn ký của Dương gia, cho nên mới đưa ra suy đoán như vậy, nhưng Ẩn Lân cổ trùng là Thiên giai tinh phẩm cổ trùng, vô cùng hiếm thấy, thường chỉ có cao thủ tầm cỡ lão mới có thể sỡ hữu.
Nói như vậy, chuyện này không đơn giản như bên ngoài của nó, lão phải hành sự thật cẩn thận, bởi vì, cổ tộc bây giờ đang trông chừng lẫn nhau, chỉ cần có một chút sơ suất nhỏ sẽ dẫn đến một hồi đại chiến thảm liệt.
Nhưng điều làm lão đau đầu nhất chính là Quỷ Bí Chi Trủng cũng xuất hiện ở chỗ này, một bên là ái nữ, một bên là truyền thừa cường đại bên trong Quỷ Bí Chi Trủng, rốt cuộc lão phải làm như thế nào đây.
"Ài, lão tặc thiên trêu ngươi a!"
- Nhậm huynh, nếu là huynh, huynh sẽ làm như thế nào?
Lão lẩm bẩm một mình, hy vọng sớm gặp được lão bằng hữu của lão.