Vũ Phàm và Ngưng Nhi thuận theo lời của Nhậm trưởng lão ngồi xuống bên bàn trà nhỏ đặt ở giữa hoa viên.
Nhậm Phi Phi đặt ly trà trên tay xuống, ngữ khí bình thường, không nhanh không chậm nói với hai người Vũ Phàm:
- Ta biết hôm nay sư điệt dẫn tiểu cô nương này đến đây là mong ta thu nhận nàng làm đệ tử ký danh, hơn nữa ta cũng biết nàng có thư tiến cử từ sư phụ của ngươi, nhưng nàng vẫn phải thông qua khảo hạch thu nhận đệ tử của ta thì mới được tính là đệ tử ký danh của ta.
Vũ Phàm và Ngưng Nhi cẩn trọng đáp lời Nhậm Phi Phi trưởng lão.
- Vâng thưa sư cô.
- Nguyện nghe theo sắp xếp của tiền bối.
Nhậm Phi Phi đứng dậy, nàng ra hiệu cho hai người Vũ Phàm và Ngưng Nhi đi theo.
Cả ba đi sâu vào bên trong hoa viên, dần dần trong tầm mắt bọn họ xuất hiện một cái sân luyện võ, khuôn viên ngang dọc ước chừng một trăm trượng, ở bên trong có bố trí sẵn ba cái đồng nhân, dường như là chỗ để tiến hành khảo hạch.
Nhậm trưởng lão quay sang nói với Ngưng Nhi:
- Chỉ cần con có thể duy trì được ở trong trận này hơn một khắc là xem như thông quan.
Ngưng Nhi gật đầu đáp lời của nàng:
- Tiểu nữ đã rõ!
- Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi!
Ngưng Nhi tung người bay vào giữa sân luyện võ, thủ thế chuẩn bị.
Nhậm Phi Phi khoát nhẹ tay, ba luồng chân khí từ trong nội thể của nàng nhanh chóng quán nhập vào ba cái đồng nhân bên trong sân luyện võ.
Mắt của đồng nhân đồng loạt phát sáng, đồng thời trên người của mỗi đồng nhân có một điểm sáng nằm ở vị trí khác biệt nhau cũng lập lờ tỏa ra ánh sáng chập chờn, dường như là yếu huyệt của chúng.
Một cái đồng nhân ở gần chỗ Ngưng Nhi nhất xoay người về phía nàng rồi đột ngột phát động công kích, kiếm trong tay của đồng nhân đâm thẳng về phía trước, khí tức vô cùng hung bạo, kiếm khí xé gió mà lao đến.
Nhuyễn kiếm trong tay Ngưng Nhi tỏa ra kiếm khí nhu hòa, dường như cùng một lúc với đồng nhân, nàng quét chéo một đường kiếm trước mặt, đồng thời lui lại khoảng trống hiếm hoi ở phía sau.
Thủy Lưu kiếm chiêu của Ngưng Nhi chẻ đôi đạo kiếm khí của đồng nhân, nện lên người nó một cái ầm, làm nó lảo đảo lùi ra sau.
Đẩy lùi được đồng nhân trước mặt xong, nàng liền xoay người nghênh đón hai đạo đồng nhân đang đánh đến từ mạn phải.
Nàng khẽ xoay người trên không trung, thuận lợi lách qua giữa hai đạo kiếm khí, đồng thời lướt tới trước mặt của một đồng nhân, nàng huy nhuyễn kiếm trong tay, điểm lên cái điểm sáng trên cổ đồng nhân.
Choang!
Đồng nhân phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, lập tức lấy kiếm chặn lại thế công của nàng, đồng thời một cái đồng nhân ở bên cạnh đã đánh đến mạn sườn của Ngưng Nhi.
Oành!
Ngưng Nhi chỉ có thể huy nhuyễn kiếm chống đỡ, cả thân hình bay vọt ra xa, may mắn nàng kịp thời định thân đáp xuống mặt sân tỷ võ.
"Không được rồi, là ta đã quá vội!" Ngưng Nhi nghĩ nghĩ, rồi lập tức xoay người né tránh ba cái đồng nhân đang đồng loạt đánh tới trước mặt.
Nếu như Vũ Phàm không cảm nhận sai, thì vừa nãy khi Ngưng Nhi điểm vào yếu huyệt của đồng nhân, Nhậm Phi Phi đã dùng thần thức để điều khiển đồng nhân chặn lại một kiếm này của nàng.
Nói như vậy, độ khó của một trận này không hề cố định, mà hoàn toàn phụ thuộc vào Nhậm Phi Phi quyết định.
Chiến đấu đã trôi qua hơn mười phút, nhịp độ càng lúc càng nhanh, Ngưng Nhi cũng dần dần nắm bắt được thế chủ động, không còn chật vật né tránh như ban đầu nữa mà đã có thể nhịp nhàng vừa công vừa thủ.
Trong ánh mắt của Nhậm Phi Phi cũng có một chút hài lòng nhỏ, xem ra vị tiểu cô nương trước mặt này cũng không đến nỗi nào, ít nhất cũng đã đủ tiêu chuẩn để làm đệ tử ký danh của nàng.
Nhưng Phi Phi lại muốn xem xem cực hạn của Ngưng Nhi là ở đâu, nên liền tự mình điều khiển một cái đồng nhân trong đó.
Xoạt, Bành!
Đồng nhân có yếu điểm ở yết hầu lập tức bùng nổ tốc độ, trong chớp mắt chèn ép Ngưng Nhi rơi vào thế hạ phong, tình hình lúc này đối với Ngưng Nhi mà nói vô cùng khó khăn, nhưng trên khuôn mặt của nàng vẫn giữ nguyên một thần sắc điềm tĩnh, cẩn thận đối phó với ba cái đồng nhân.
"Không tồi!"
Nhậm Phi Phi dường như có chút thưởng thức với Ngưng Nhi, trên khuôn mặt cũng đã lộ ra một tia hài lòng nhỏ.
Nhạn Thủy Kiếm Pháp trong tay của Ngưng Nhi biến hóa như nước chảy mây trôi, nhịp nhàng chống đỡ công kích của ba cái đồng nhân trong một thời gian dài mà không hề có dấu hiệu lệch nhịp hay dao động, điều này cũng đã chứng tỏ một phần khả năng của nàng, lâm trận gặp cường địch không loạn, chính là một trong những nhân tố cần có của kiếm tu.
Đột nhiên Ngưng Nhi thi triển Nghịch Lưu kiếm chiêu đánh tới đồng nhân có yếu huyệt ở yết hầu, kiếm chiêu mạnh mẽ như cá chép ngược dòng, đánh tan đạo kiếm khí của đồng nhân trước mặt, mạnh mẽ áp tới mạn sườn của nó.
Đồng nhân số hai này lập tức lấy kiếm chặn ở ngang hông, chân khí trong nội thể nó lập tức ngưng tụ thành một cái khiên tròn nhỏ, chặn lại kiếm khí của Ngưng Nhi.
Lúc này, Ngưng Nhi đột ngột biến chiêu, Mai Hoa Kiếm lập tức bùng nổ, mấy trăm đóa hoa mai nở rộ trên không trung, áp tới trước mặt của đồng nhân số hai, muốn bức nó phải lui lại phòng thủ.
"Biến chiêu ?"
Nhậm Phi Phi khẽ mỉm cười, chuyện này đối với một cao thủ dày dạn kinh nghiệm huyết chiến như nàng mà nói không có gì là bất ngờ cả, tâm niệm của nàng khẽ động, đồng nhân số hai lập tức lách người sang một bên.
Kiếm khí nhanh chóng hội tụ vào đầu mũi kiếm của đồng nhân số hai, nén lại thành một tia kiếm khí bén nhọn, uy áp vô cùng lớn, đồng nhân số hai đột ngột đâm tới một kiếm, kiếm khí tuôn trào mãnh liệt như giao long xuyên hải, ầm ầm bạo nổ, mạnh mẽ xuyên phá rừng hoa mai của Ngưng Nhi.
Để đối phó một chiêu này chỉ có thể lấy cứng đối cứng, nhưng Ngưng Nhi chủ tu nhu kiếm, muốn lấy cứng chọi cứng là điều không thể, chỉ đành thu lại kiếm chiêu, lách người né tránh phòng thủ.
Sớm đoán được hai đồng nhân còn lại sẽ tập kích mình, Ngưng Nhi huy kiếm chém về hai đồng nhân số một và số ba, tự tạo cho mình khoảng trống né tránh kiếm chiêu của đồng nhân số một.
OÀNH!
Bành! Bành!
Ngưng Nhi suýt xoát né tránh được một hồi hung hiểm, trên trán lấm tấm mồ hôi, đối mặt với một vị cao thủ thật không dễ dàng chút nào.
"Hảo a!"
Nhậm Phi Phi thầm khen ngợi Ngưng Nhi một câu, biến chiêu của Ngưng Nhi bị nàng phá giải dễ dàng, vốn còn tưởng sẽ có thể đả bại Ngưng Nhi bởi một chiêu này, lại không ngờ Ngưng Nhi khôn khéo không lấy cứng chọi cứng, lựa chọn thoái lui, tìm cách phản công, xem như tư duy chiến đấu cũng không tệ, là mầm non tốt để nàng bồi dưỡng.
Đồng nhân số một, huy kiếm trong tay cực tốc thi triển Bạch Sương Kiếm Vũ phong tỏa đường lui của Ngưng Nhi.
Bành ... bành!
Bạch Sương Kiếm Vũ hóa thành vô số đạo kiếm quang, phong tỏa một vùng rộng lớn sau lưng Ngưng Nhi, cả cơ thể nàng, bị vây bởi một chiêu này, chỉ thấy bóng dáng lờ mờ ở bên trong đang cố gắng chống đỡ.
Một cơn cuồng phong nổi lên dữ dội, mộc hệ kiếm khí che lấp cả sân tỷ võ, Thương Tùng Nghênh Khách trong tay của Tiếu Ngưng Nhi cũng không thua kém Vũ Phàm là bao, ầm ầm bạo khởi, cả thân hình của nàng lao ra cùng với mũi kiếm, xuyên qua làn kiếm khí dày được ở xung quanh.
- Hảo!
Rốt cuộc Phi Phi cũng phải khen ngợi một câu, biểu hiện của Ngưng Nhi quả thật không làm nàng thất vọng, thậm chí có thể nói là vượt qua kỳ vọng ban đầu của nàng.
Nhậm Phi Phi vốn nghĩ Ngưng Nhi thiên phú không cao, nào ngờ thiên phú của nàng cũng không thua kém đám người thiên kiêu chi tử ở Trung Thổ thành là mấy, chỉ thua họ một chút mà thôi, đã đạt tiêu chuẩn làm đệ tử ký danh của nàng.
Ba cái đồng nhân đồng loạt dừng lại, thời hạn một khắc cũng vừa vặn chấm dứt, tuy nàng không thể điểm huyệt được đồng nhân như kỳ vọng, nhưng vẫn có thể chống cự được, đã đạt điều kiện thông quan của Nhậm Phi Phi.
Đệ tử chính thức của Nhậm trưởng lão, cũng chỉ có thể điểm huyệt được một cái đồng nhân trong một khắc thời gian này mà thôi, cũng đủ để thấy một trận này khó như thế nào.