Chương 9:
“Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, Nhất Chỉ Thiền, Lục Cửu Phiên Cổn Ba Lãng Quyền, Dã Cầu Quyền......”
Bạch Vũ cơ hồ nói tất cả các chiêu thức một lần.
Tên của mỗi một chiêu thức này quả thực khiến người ta không thể hiểu thấu. Sau khi mấy chiêu này kết thúc thì phía trước hư không đã bị Bạch Vũ quậy không chịu nổi.
Sau khi thực hiện xong 16 chiêu đó, Bạch Vũ hít một hơi thật sâu, sau đó ngồi dưới đất, bàn tay không ngừng cuồn cuộn, chỉ chốc lát mồ hôi đã hóa thành hơi nước, chạy vào trong hư không.
Không biết từ lúc nào, Hoàng Thiến Hề đã đến bên cạnh bọn hài tử.
Thấy Bạch Vũ đánh xong mấy chiêu này, trong đôi mắt của Hoàng Thiến Hề lộ ra ánh hào quang khác thường.
Tu vi của Hoàng Thiến Hề không thấp, nàng cũng biết tên của mười sáu cái chiêu thức này khiến người ta không biết nên khóc hay cười nhưng ở trong đó lại ẩn chứa đại đạo.
Có thể nói, mấy chiêu này cơ hồ đã đạt đến cấp bậc Hỗn Nguyên thánh giả.
Trong lòng Hoàng Thiến Hề âm thầm quỳ lạy trượng phu của mình, nàng cũng không khỏi cảm thán: “Đây mới đúng là pháp thuật!”
Năm đó trong Hồng Hoang, Phượng Hoàng tộc là một tộc vô cùng mạnh mẽ nhưng mà trong tối cường vương giả của tộc cũng không có người có tu vi cao như Bạch Vũ, pháp thuật có thể đánh đến lay động đất trời.
Chỉ là, lúc này đại nữ nhi Lộ Lộ lại lộ ra vẻ không vui. Trên mặt nàng mang theo vẻ ghét bỏ nhìn ba của mình nói: “Ba ba, những chiêu thức mà ba đánh này, quả thật bên trong ẩn giấu năng lượng rất lớn nhưng mà tên của nó nghe thật là kỳ quái. Không có chút bá khí nào, thậm chí ngay cả văn nhã cũng không có!”
Bạch Vũ trừng to mắt, như có điều suy nghĩ nhìn hài tử của mình. Hắn phí hết tâm tư nghĩ ra cái tên có cảm giác nghệ thuật như thế, vậy mà hiện tại lại dễ dàng bị hài tử của mình phủ định như vậy sao?
Lúc này Bạch Vũ có chút không vui. Dù sao năng lực của hắn không thể cho người chất vấn, về tri thức lại càng không để người khác chất vấn, cho dù người này là nữ nhi của mình cũng không được.
Vẻ mặt của hắn trở nên nghiêm túc nhưng vẫn nhẹ nhàng vuốt đầu của Lộ Lộ nói: “Nếu là pháp thuật thì sao? Chúng ta không cần quan tâm đến tên của nó làm gì, quan trọng là nó chứa bao nhiêu sức mạnh có thể xoay chuyển thiên địa. Bộ pháp thuật này có thể được xếp hạng đầu trong Hồng Hoang đấy!”
Duyệt Duyệt ở một bên sờ lên cằm, nhẹ nhàng nói: “Ba! Ba nói chuyện này có chút hơi quá rồi! Con cảm thấy mấy chiêu vừa rồi ba đánh chính là đang gạt người. Nếu là Tinh Tinh thì chắn không nhìn ra nhưng mà nói thế nào thì con cũng đã học qua một chút pháp thuật rồi.”
“Pháp thuật mà chúng ta thi triển đều có ẩn chứa nguyên tố thiên địa, hơn nữa uy lực đánh ra cực lớn. Nhưng mà mấy chiêu lão ba đánh ra, dường như không khiến chung quanh sinh ra bất cứ động tĩnh gì, chỉ là hư không bên kia nhẹ nhàng bị kích thích mấy lần, còn lại cũng không có gì. Con thấy vẫn là bảo tháp trong tay lão gia gia kia là khá tốt.”
Bạch Vũ nhẹ nhàng đưa tay lên che mặt của mình để che giấu sự thống khổ.
Hắn quả thực có chút bất đắc dĩ nhưng lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Thật ra vừa rồi hắn đánh những chiêu thức này cũng không có dùng toàn bộ sức lực bởi vì một khi dùng toàn bộ sức lực thì hiệu quả đủ để rung chuyển Hồng Hoang, nhưng hắn lại không muốn danh chấn Hồng Hoang cho nên chỉ có thể thu lực và xuất ra một ít chiêu thức.
Đương nhiên, người bình thường căn bản sẽ không thể đạt đến trình độ như Bạch Vũ, dù sao việc thu phóng sức mạnh đến mức tùy tâm sở dục thì không phải đại la Kim Tiên nào cũng có thể làm được.
Hiện tại các tiểu hài tử lại chất vấn hắn, chuyện này khiến hắn có chút khó có thể tiếp thu nhưng mà vì để giữ mặt mũi của mình nên Bạch Vũ vẫn phải giảng giải cho chúng hiểu rằng đây cũng là một bài học trọng yếu trong việc truyền thụ cho chúng cách sử dụng sức mạnh.
Lúc này hắn sờ gương mặt của Lộ Lộ nói: “Hài tử, không phải khả năng của ba yếu kém mà là bởi vì ba sợ ra tay quá mức sẽ phá hủy những thứ hoa hoa cỏ cỏ này. Như vậy thì sau này chúng ta làm sao có thể tiếp tục thưởng thức cảnh đẹp như vậy nữa? Con nói có đúng không? Ba coi những nơi này như hậu hoa viên của nhà chúng ta, nếu như chúng ta phá hủy hậu hoa viên thì chúng ta sẽ không có thể thưởng thức cảnh đẹp Hồng Hoang nữa, đúng không?”
Lời này lừa gạt một tuổi tiểu hài tử một tuổi thì được nhưng mà nếu để lừa nàng thì còn lâu mới lừa được.
Mà lúc này Duyệt Duyệt cũng không ngừng lắc đầu nói: “Ba! Ba không cần gạt con! Con sẽ không tin ba đâu! Mấy chiêu thức này chính là trò lừa bịp gạt người!”
Chỉ là Tinh Tinh đột nhiên chui vào dưới thân thể của Bạch Vũ, lớn tiếng kêu to: “Ba vừa rồi thật là lợi hại! Tinh Tinh nhất định sẽ học tập mấy chiêu này thức này thật tốt!”
Xem đi! Mọi người đều nói tiểu nữ nhi chính là áo bông nhỏ ấm áp nhất, quả nhiên là không sai mà!