Chương 8: Thuật phòng thân của nữ tử

Chương 8: Thuật phòng thân của nữ tử

“Mụ mụ, ba ba phải dạy pháp thuật cho chúng con, người không thể ngăn cản nha!”

Hoàng Thiến Hề nhẹ nhàng phất tay một cái, nói: “Ta không ngăn cản! Mụ mụ chỉ là sợ các con học pháp thuật sẽ mệt mỏi mà thôi. Được rồi! Các con hỏi ba xem ông ấy muốn ăn cái gì nào?”

“Được rồi! Các con nhớ học tập chăm chỉ nhưng mà không thể để quá mệt mỏi.”

“Thật là tốt! Nàng đi làm chút đồ ăn nha! Một lát nữa chắc chắn bọn hài tử sẽ đói. Mau đi đi, nơi này có ta rồi!”

Hoàng Thiến Hề quay người vung tay lên thì đã biến mất vô tung vô ảnh.

Mặc dù di chuyển tức thời là pháp thuật cao cấp thế nhưng bọn hài tử này lại thấy chướng mắt. Thứ các nàng muốn học chính là pháp thuật có thể đánh cơ.

“Ba ba!”

“Các con nhìn đây! Nếu các con đã muốn học thì ba đành bêu xấu rồi. Nếu vậy thì ba sẽ dạy cho các con một chút pháp thuật mà ba mới phát minh.”

Bạch Vũ thâm trầm nói: “Nhìn kỹ xem pháp thuật này là như nào, không nên chớp mắt đấy!”

“Ma Lý Ma Lý Hống Thập Lục Thức!”

Nghe Bạch Vũ nói cái tên này thì cả ba nữ nhi đều trợn tròn mắt, vẻ mặt bối rối, đầy nghi ngờ.

Cái này là con mèo con chó hồng cái gì? Sao chúng lại cảm thấy cái tên này vô cùng giống, hơn nữa không có chút bá khí nào. Ba đứa hài tử đều cảm thấy chiêu này của ba mình chính là trò xiếc dỗ tiểu hài tử.

Ở trong ấn tượng của chúng, pháp thuật của Hồng Hoang cũng có tên bài bản hẳn hoi. Minh Hà lão tổ vừa rồi tự tiện xông vào cấm địa chúng, trong tay còn có pháp khí.

Thế nhưng ba của mình thật sự là để cho người ta có chút nhìn không được.

Duyệt Duyệt trưng ra một cái mặt thối nhìn Bạch Vũ. Trong ba đứa hài tử, Duyệt Duyệt mặc dù không nói lời nào, thế nhưng nàng rất thông minh. Nàng luôn cảm thấy pháp thuật này có chút vấn đề.

Nhưng nhìn bộ dáng nghiêm túc của lão ba thì nàng cảm thấy pháp thuật này nhất định là có chỗ hơn người, nhất định là có huyền cơ ngầm.

Từ mặt chữ có thể nhìn ra.

Tinh Tinh nhỏ tuổi nhất, cũng là người tin tưởng vào Bạch Vũ nhất. Nàng không có bất kỳ nghi ngờ gì, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Bạch Vũ. Đối với hắn là toàn bộ tín nhiệm.

Ở trong đầu nhỏ của nàng, Bạch Vũ nói lợi hại thì chính là lợi hại.

“Lão ba, ba nhanh chóng xuất chiêu đi! Như vậy Lộ Lộ cũng có thể học được! Sau này ba người chúng con sẽ cùng nhau bảo vệ ba!”

Lộ Lộ nắm chặt nắm đấm, nghiêm túc nói.

Bạch Vũ yên lặng gật đầu một cái. Sau đó đặt lòng bàn tay hướng ra bên ngoài, chưởng lưng hướng về phía thân thể của mình, bỗng nhiên đẩy về phía trước.

“Như vậy là hết rồi?”

Lộ Lộ ngẩn người hỏi.

Bạch Vũ đầu nhẹ nhàng nghiêng, cũng giang tay ra nói: “Đúng vậy! Cứ như vậy là đã kết thúc rồi.”

“Cái gì? Lão ba! Ba gạt người! Rõ ràng còn chưa bắt đầu, có được hay không?”

Trước nay Duyệt Duyệt luôn luôn chậm chạp mà giờ đây cũng phải nhảy cẫng lên chỉ vào Bạch Vũ, trong miệng không ngừng phàn nàn.

Người khác không biết thế nhưng Bạch Vũ biết một chiêu này lợi hại đến mức nào!

Ngược lại vẻ mặt của hắn tươi cười, giải thích nói: “Các con! Các con hoàn toàn không biết gì về lực lượng cả! Cái này ba ba gọi là lấy nhu thắng cương, một chiêu này mặc dù chỉ là một chưởng, các con cũng không thấy có uy lực gì.”

“Nhưng mà tất cả sức mạnh toàn thân của ba ba đều đã tập trung ở lòng bàn tay. Có thể nói, một chưởng này là tụ tập linh khí của thiên địa vạn vật, sau đó ba ba dung hợp bảy bảy bốn chín ngày để ngưng luyện ra pháp xuyên chi thuật để đánh ra.”

“Một chưởng này, ai trúng chiêu đều phải lùi lại vài trăm dặm. Điều khủng bố trong đó chính là, sức mạnh khi lực bộc phát một cách mạnh mẽ thì trước đây các con chưa từng thấy qua.”

“Ba gọi chiêu thức này là Trường Hồng Quán Nhật.”

Nói xong, trong lòng Bạch Vũ tràn đầy vui vẻ nhìn lòng bàn tay của mình.

Vì bộ chiêu thức, có thể nói Bạch Vũ đã hao tổn vô số tâm huyết vì nó. Bởi vì một chiêu này căn bản không cần người và pháp khí thì đã có thể phóng ra quái lực kinh khủng. Phóng nhãn ra toàn bộ thế giới Hồng Hoang này, quả thật rất khó để tìm thấy một kỳ tài sáng tạo như Bạch Vũ.

“Vậy các con nhìn kỹ, kế tiếp ba sẽ biểu diễn chiêu thứ 2 cho các con.”

Trong lúc nói chuyện, trong nháy mắt Bạch Vũ đã huyễn hóa nắm đấm của mình thành hình dạng một cái ngón tay.

Sau đó xung quanh kết giới vậy mà lại rung chuyển nhộn nhạo như sóng nước.

Thế nhưng ở trong mắt của bọn nhỏ thì hành động của Bạch Vũ chỉ đơn giản chính là ném một tảng đá về phía mặt hồ.

Nhưng mà đối với Bạch Vũ, thậm chí là Hoàng Thiến Hề thì biết phải là cường giả đạt cảnh giới tu vi đỉnh cấp mới có thể thực hiện.

Phía trước kết giới không phải là thứ gì khác mà chính là hư không.

Hư không chính là không gian cứng rắn vô cùng, nếu không phải cấp bậc chuẩn Thánh Nhân đỉnh phong thì tuyệt đối không thể đạt tới hiệu quả như vậy.

Mà Bạch Vũ chỉ nhẹ nhàng điểm một cái là đã có thể có hiệu quả như thế, đủ để thấy được ở giữa ngón tay của hắn ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh, thậm chí có thể rung chuyển thời không dị giới.