Nhóm dịch: ĐÀO BÔNG
Dịch và đăng tải mới nhất tại trang web TruyenYY
-----
"Sao có thể như thế được!"
Ánh mắt Trần Hổ dại ra, hắn tăng thêm tinh huyết bản thân, vậy mà ngay cả chút dấu vết cũng không để lại?
Sư tôn nói một chiêu này, ngay cả yêu quái Thần Thức kỳ cũng không chịu nổi, đánh trúng điểm yếu, chắc chắn phải chết.
Quỷ nhi này ngăn chặn như thế nào? Tà ma nhất chính là, ngay cả dao động yêu khí cũng không có!
“Mẹ nó, không phải là rùa đen thành tinh đấy chứ?” Trần Hổ xông lên, hung dữ nhấc nó lên, chỉ thấy ruột của nó lan ra cả trượng, vẫn đang nối tiếp với nửa người dưới.
Hắn coi như nhìn rõ rồi, mặc dù yêu quái này rất tà ma, nhưng sẽ không đánh trả!
Rất có thể, nó căn bản không hiểu pháp thuật công kích!
Nếu đã mặc cho đánh giết, hắn luôn có thể nghĩ cách phá vỡ đầu nó! Lấy yêu cốt đi!
“Phá nát cho ta!”
Chân khí Trần Hổ tuôn ra, giơ một tay sử dụng thủ pháp xé mở, điên cuồng muốn cạy mở xương đầu quỷ nhi.
Nhưng mà sức lực giống như bùn trôi vào biển, không thấy đâu nữa!
“Hả? Chưởng lực của ông đây hùng hậu như vậy, đủ để xé mở tảng đá, bóp vàng thành bùn!”
“Tên ngu trước đó chỉ có năm năm công lực của ta mà một chưởng đã có thể đánh cho quỷ nhi máu chảy khắp người, vậy mà ta còn không bằng hắn?”
Trần Hổ trợn tròn hai mắt, đây là chuyện xấu hổ bực nào? Nghi ngờ mình luyện phải thủ pháp xé mở giả rồi!
Thật tình không biết trước đó lưu dân đỏ mắt làm như thế nào, nhưng nhìn từ xa căn bản không rõ, dù là Trần Hổ cũng không thể hiểu hết, cho nên lúc này đã bị mắc lừa, chân khí đều bị quỷ nhi thu nạp.
“Nó cứng rắn chống đỡ chưởng lực của ta, sao lại không tỏa ra yêu khí?” Trần Hổ vô cùng hoang mang.
Đột nhiên, Trần Hổ thoáng nhìn vết thương bị hắn dùng đao rạch trên cánh tay quỷ nhi, bất chợt hiểu ra!
“Đao khí không được, nhưng rạch cắt mạnh lại được?”
Cùng là rạch cắt, lúc trước hắn vì tìm yêu cốt, dùng lưỡi đao rạch lên cánh tay quỷ nhi thì rất nhẹ nhàng, mà dùng đao khí phá nát cơ thể lại không hiệu quả.
Đây rõ ràng chính là quỷ nhi dùng cách nào đó miễn dịch chân khí của hắn!
Mặc dù nói là tình huống như thế, nhưng Trần Hổ vẫn không hiểu đây là pháp thuật gì? Thoạt nhìn uy lực chân khí của hắn không hề bị triệt tiêu và yếu đi, quỷ nhi cũng không biến thành cương cân cốt thép, nhưng vẫn là không thể gây thương tổn cho nó!
“Mẹ nó, vậy ta dứt khoát dùng đao rạch!”
Trần Hổ ném quỷ nhi vừa thu nạp chân khí của hắn xuống đất, cương đao trong tay xoay tròn, chém xuống, căn bản không dùng chân khí, chỉ dùng sức lực thô bạo cắt xuống!
Thế nhưng, da mịn thịt mềm này bị lưỡi đao ấn lõm xuống, lại không hề bị rạch ra.
Thậm chí quỷ nhi cũng tỉnh rồi, đang ngốc nghếch nhìn hắn, sau đó vươn tay ra sờ vào lưỡi đao nhuốm máu kia.
Ngón tay mềm mại xoa lên lưỡi đao, phát ra âm thanh giống như tiếng dây cung ma sát. . . cót két cọt kẹt.
“Gì vậy!” Trần Hổ choáng váng, rõ ràng vừa rồi còn có thể dùng dao rạch lên cánh tay, bây giờ lại không được?
Thậm chí yêu quái còn chơi đao! Đây quả thật là đang cười nhạo hắn mà!
“Thế này cũng không được, thế kia cũng không được, ta. . . ta. . . ta bắn chết ngươi!” Trong lòng Trần Hổ rối loạn như đay, bỗng nhiên lấy một đồng tiền trong ngực ra, bắn về phía quỷ nhi.
Lần này sử dụng thủ pháp ám khí, đồng tiền ‘phụt’ một tiếng, bắn vào xương sọ quỷ nhi, lún sâu vào trong đó.
Quỷ nhi lập tức bất động, miệng vết thương trên đầu chảy ra huyết tương.
“Ồ? Ám khí được này?” Trần Hổ giật mình, sau đó mừng rỡ như điên!
Lại vội vàng sử dụng tuyệt kỹ bắn đồng tiền, hai tay tùy ý đan xen, vô số đồng tiền mang theo sức lực mạnh mẽ liên tục bắn đến đầu quỷ nhi.
“Tạch tạch tạch!” quỷ nhi bị bắn bất động, nhưng không còn thấy hiệu quả giống như đồng tiền thứ nhất.
“Mẹ nó đây là thần thông gì vậy?” Trần Hổ khiếp sợ liên tục lùi về phía sau.
Hắn tận mắt nhìn thấy đồng tiền bắn vào đầu quỷ nhi, cũng tận mắt nhìn thấy quỷ nhi coi khinh tất cả những đồng tiền sau đó!
Nhớ lại các hiện tượng kỳ lạ trước đó, đao khí cũng là lần đầu tiên chặt nó thành hai đoạn, kết quả lần thứ hai chém xuống lại vô dụng.
Chưởng lực được rót chân khí cũng là như vậy! Bởi vì chân khí của lưu dân và hắn giống nhau, cho nên đến khi hắn ra tay đã không còn hiệu quả.
Yêu quái này có thể coi nhẹ tác hại của một chiêu giống nhau.
Chân Tiên cũng chưa chắc có loại thần thông này? Chưa từng nghe thấy!
“Kỳ lạ. . . kỳ lạ. . . rõ ràng có thể thi pháp, nhưng lại không có yêu khí, còn không phản kích. . .”
“A? Có phải nó không. . . không phải yêu quái?”
Cho tới lúc này, Trần Hổ mới bỗng nhiên hiểu ra, có lẽ hắn nhầm lẫn rồi.
Nếu như quỷ nhi này không phải yêu quái, vậy tất nhiên không có yêu khí và không có nguyên hình, do đó, tất cả đều đã rõ ràng.
Có lẽ hình dáng trẻ sơ sinh này chính là bản thể của nó! Nhưng không phải yêu. . . vậy sẽ là cái gì?”
Bỗng nhiên, Trần Hổ nghĩ đến một khả năng: Kỳ vật!
“Thiên Đạo à! Nó không phải là kỳ vật đấy chứ?”
Trần Hổ trợn tròn hai mắt, không thể tin nổi, suy nghĩ rối loạn không thôi!
Bảo vật trấn phái trong sư môn của hắn chính là một món kỳ vật, quý giá đến độ, nếu như hỏi nhiều sẽ bị sư tôn mắng.
Cho nên hắn chỉ biết là, kỳ vật vô cùng kỳ lạ, năng lực kỳ diệu, đặc tính gian xảo, không biết ra sao, thiên địa sinh ra! Dù là tiên nhân cũng phải kiêng kị và ước ao!
Kỳ vật à kỳ vật, không phải người cũng là một loại vật sao? Thì ra kỳ vật còn có thể có sinh mạng, hắn vẫn luôn nghĩ kỳ vật chỉ là món đồ pháp bảo gì đó!
“A, kỳ vật sống!”
“Ta hiểu rồi! Ta hiểu cả rồi!”
Trần Hổ chấn động vô cùng, kích động khiến toàn thân run rẩy!
Thần thông kỳ lạ như yêu quái, tư duy ngây thơ như trẻ nhỏ, thật ra nó không phải yêu, cũng không phải người. . .