Chương 13: Năm Đại Họa Sinh Yêu Nghiệt (3)

Nhóm dịch: ĐÀO BÔNG

Dịch và đăng tải mới nhất tại trang web TruyenYY

-----

Lưu dân cảm thụ được sức mạnh của bàn tay kia gần như muốn bóp nát xương cốt, kêu thảm thiết nói: "Đại hiệp tha mạng a! Tiểu nhân sao dám lừa gạt ngài? Đây chính là nơi tiểu nhân nhìn thấy yêu vật kia lần cuối, lão già ôm nó đi về phía đồi chè, ngài xem, trên mặt đất này còn có dấu chân.”

Trần Hổ nỉ non nói: "Kỳ quái, vì sao chuông yêu linh lại không vang? Là vì yêu khí của đối phương quá yếu ớt chăng?

Dẫn lão tử đi xem cái nồi kia! Chính là cái nồi hấp yêu vật!”

Lưu dân rất nhanh dẫn hắn đi tìm cái nồi kia, nơi này vẫn còn thi thể nằm trên mặt đất, nước trong nồi sôi đến gần khô, nhưng vẫn đang sôi trào.

Trần Hổ cầm chuông đồng, đi tới đi lui, cũng không thấy chuông vang lên.

Trong lòng hắn lẩm bẩm...

"Bị trụng nước sôi lại không bị thương, tất nhiên vận dụng yêu lực chống cự, sao lại không lưu lại yêu khí?

Chuông Yêu Linh mà sư tôn cho, ngay cả linh thú bình thường cũng có thể nhận ra, mà yêu vật kia có thể biến hóa, ít nhất đã là Linh Diệu kỳ, cho nên không đến mức vì yêu khí yếu ớt...

Chẳng lẽ là quá mức cường hoành, thế cho nên thu liễm tự nhiên? Trời đât... Là yêu quái Thần Thức kỳ sao?”

Trần Hổ càng nghĩ càng cảm thấy khẩn trương, Linh Diệu kỳ còn có thể đối phó, Thần Thức kỳ mà nói... Hắn cơ bản không có phần thắng, loại yêu quái có cấp bậc này, rất có thể đã ở trong bóng tối nhìn trộm mình.

Hắn tập võ nhiều năm, chân khí hùng hậu, có hai mươi năm công phu, đương nhiên đây không phải là trọng điểm, mà vì mấy năm trước hắn đã đạt tới 'Khí Huyết Trùng Quan'. Phóng tầm mắt ra khắp thiên hạ, cũng được xem là du hiệp đỉnh cấp.

Có điều trong mắt người tu hành, đây gọi là 'Tam Nguyên Ân Thể'.

Thối Thể kỳ là bước đầu tiên của tu tiên, cũng là cấp bậc duy nhất không cần tiên cốt. Tổng cộng chia làm lục nguyên: nhất nguyên kình cốt phong cơ, nhị nguyên lực cùng bách hải, tam nguyên khí huyết trùng quan, tứ nguyên ý quán thiên linh, ngũ nguyên thế như long hổ, lục nguyên thủy hỏa đã tế.

Ít nhất phải hoàn thành nhất nguyên tôi thể, mới có thể tu luyện pháp môn tiếp theo, kích phát tiên cốt, ngưng luyện pháp lực, đột phá giới hạn thọ mệnh. Đến lúc này mới có thể thông linh thấu thị, bấm niệm pháp quyết thi chú, đạt tới Linh Diệu Kỳ, chân chính trở thành huyền sĩ tu giả.

Đương nhiên, nếu như chỉ là đối đầu với tiểu yêu Linh Diệu kỳ, hắn vẫn có lòng tin, chỉ vì người tu hành thật sự, căn bản không đầu tư quá nhiều tinh lực trong giai đoạn Thối Thể kỳ.

Thường thường là ở sau khi đạt tới nhất nguyên kình cốt phong cơ, liền trực tiếp nhảy tới Linh Diệu kỳ.

Yêu quái càng là như thế, đa phần không có pháp môn tôi luyện thân thể, trừ phi là yêu quái trời sinh xương cốt tinh kỳ, hoặc là có kỳ ngộ đặc thù, bối cảnh, bằng không cũng thường là nhất nguyên mà thôi.

Cũng chính là loại võ phu không có tiên cốt như hắn, mới có thể tốn mấy chục năm công phu để rèn luyện thể phách, liều mạng nghiên cứu ở trong thời kỳ tôi luyện thân thể, giãy dụa chìm nổi ở phàm trần tục thế.

Chỉ cần không phải là đại năng Đắc Đạo cảnh 'Kim Thân Ngọc Thể', như vậy đa phần thân thể của các tu sĩ cũng không bằng võ giả. Nếu không dùng tới pháp thuật, pháp bảo, Trần Hổ tự tin chém tu sĩ mà không cần đao thứ hai.

Đương nhiên, nếu người ta dùng pháp bảo, cách ngàn dặm lấy mạng hắn, đó chính là một chuyện khác.

Tóm lại một phần tu sĩ, nếu như thủ đoạn không đủ nhiều, bình thường đều không muốn tùy tiện trêu chọc võ giả cường đại.

Nhất là võ giả thuộc về phàm nhân, có Hồng Trần Hỏa hộ thể, thần tiên đều đau đầu.

"Lão tử dưới trướng Tề vương treo danh Kiêu Kỵ Vệ, Hồng Trần Hỏa ít nhiều cũng chống đỡ được hai năm đạo hạnh. Nhưng nếu yêu vật vật kia thật sự là Thần Thức kỳ, không nói đến việc ta đấu thắng hay không, hắn đối phương làm càn làm bậy nhất định phải giết chết ta, lão tử không giữ được mạng a.

Mẹ nó, chẳng lẽ cứ như vậy mà bỏ đi?”

Trần Hổ không cam lòng, một cước đá ngã nồi lớn, cắn răng tiếp tục truy tìm.

Bởi vì hoàn toàn không cảm ứng được yêu khí, khiến cho trong lòng hắn thật sự không yên tâm, nhưng vô luận như thế nào, hắn cũng phải kiến thức một phen.

Quản nó là yêu quái gì! Sợ đầu sợ đuôi, thì còn tu đạo trường sinh gì nữa chứ?

Năm đó Thần tăng Tây Vực - Thích Pháp Nghĩa, bộ bộ sinh liên ( kỹ năng khi đi thì có hoa sen nở rộ ở dưới chân ), bước lên Kim Đỉnh Nga Mi, ở trước mặt đông đảo Tiên gia phát dương Phật pháp, cuối cùng còn sống sót trở lại Tây Vực, việc này chấn động võ lâm, thế nhưng sau này chẳng phải vẫn tọa hóa viên tịch, hưởng thọ bốn mươi tám tuổi sao?

kỹ năng khi đi thì có hoa sen nở rộ ở dưới chân

Cốc chủ Trường Nhạc - Triệu Ngọc Các, ôm Thất Huyền cầm, đơn độc thâm nhập Chung Nam, một khúc Quỷ Thần Khấp, Tiên nhân gan ruột cắt đứt. Khiến ngũ đại chân nhân của Thái Bạch Phong, biến thành tam đại chân nhân như bây giờ... Danh tiếng nhất thời vô lượng, kết quả còn không phải là chôn vào đất vàng sao?

Thiên hạ đệ nhất Vương Tư Văn, một người trảm lục tiên, kiếm phá Thiên Môn sơn, lưu lại hào tình 'Tiên nhân trường sinh ta vô địch', 'Ngàn năm tu hành một kiếm lạnh’... Hiện tại tuổi cao sức yếu, mất trí nhớ, gọi cháu trai là phụ thân... Làm trò cười cho thiên hạ!

"Nhân sinh khổ đoản, từ xưa đến nay những kẻ nhậm chức anh hùng cái thế, bất quá cũng chỉ là một gò đất vàng. Duy Tiên gia trường tồn, cười xem phong vân, ngồi xem thủy triều nhân thế lên xuống!

Thừa Thiên Hổ ta, nhất định phải thành tiên!”

Ý chí chiến đấu của Trần Hổ cao ngất, sải bước xông về phía đồi chè, nhanh như chớp, tựa như một con ngựa hoang thoát cương.

. . . . . .