Hắc Long Đế Vương đại lão góp 50000 kim tệ cho truyện.
▶ ●─────── 8:14 AM
Sáng ngày 17/2, mệt mỏi và buồn ngủ quá ! Tôi ngả lưng xuống sàn nhà, kéo chăn đắp cho đỡ lạnh rồi thiếp đi trong giấc ngủ chập chờn. Vừa chợp mắt được 1 lát, thì tôi bất chợt giật nảy mình tỉnh giấc bởi hàng loạt tiếng nổ ầm ầm rất lớn. Ngôi nhà sàn tôi đang nằm rung chuyển chao đảo, tôi lẩm bẩm:
"mẹ cha thằng tàu khựa, sao hôm nay chúng mày nổ mìn sớm thế ? không để chúng ông ngủ một lát à ~"
Thường ngày, bọn chúng vẫn nổ mìn phá đá làm hầm hào công sự.
Khi tôi vừa kéo cái chăn bông trùm kín đầu định ngủ tiếp, thì nghe tiếng Trung đội trưởng Phạm Hoa mùi quát rất to ở ngay dưới gầm nhà sàn:
"Bảo ơi, Dậy Đi ! bọn Tàu đánh đến nơi rồi mày vẫn còn ngủ à ?"
Tôi bật dậy, vớ lấy khẩu Ak khoác ba lô lên vai lao ra ngoài nhà sàn. Một chùm đạn pháo nổ gần làm ngôi nhà chao đảo khiến tôi loạng choạng. Bầu trời đêm sáng rực, những luồng đạn pháo từ phía bên kia biên giới bắn sang xé toạc màn đêm ken dày đặc trên trời.
Bọn xâm lược Trung Quốc, đã nổ súng tấn công nước ta thật rồi !!
Vậy mà lúc nãy tôi còn nghĩ, chúng nó nổ mìn phá đá làm hầm hào công sự như mọi bữa. Tiếng súng pháo nổ râm ran tiếng đường đạn rít lên.
Đạn địch bay rất gần, rất thấp ánh chớp lửa bùng lên khắp xung quanh làm tôi hơi hoảng. Tôi vội mở khóa nòng khẩu Ak, lên đạn vì tưởng bộ binh của địch đang tràn đến. Nhưng rồi tôi trấn tĩnh lại ngay, tôi nghĩ đến việc phải bảo đảm thông tin thông suốt nhanh chóng cho việc chỉ huy chiến đấu.
Tôi nhảy ào xuống đất, chiến sĩ Mông cũng đeo chiếc máy thông tin vô tuyến 884 nhảy theo. Trung đội trưởng Phạm Huy Mùi, tiếp tục gào to để tôi nghe rõ mệnh lệnh vì tiếng đạn pháo của bọn Trung Quốc nổ ầm ầm át cả tiếng người.
"hang Ma Gà, ra ngay hang Ma Gà. Vị trí của chỉ huy tiểu đoàn ở đấy. Khẩn trương triển khai thông tin phục vụ chỉ huy chiến đấu. RÕ CHƯA?"
Báo cáo : "RÕ"
Tôi cũng gào lên đáp lại, rồi cùng chiến sĩ thông tin lao về hướng hang Ma Gà. Nơi đặt sở chỉ huy chiến đấu của tiểu đoàn 3. Chúng tôi vừa chạy gằn, vừa bò từng đoạn. Nhiều khi phải nằm ép người, lết dưới lòng con mương dẫn nước. Nấp sau các bờ ruộng cao trên cánh đồng trống trải để tránh làn đạn từ phía bên kia biên giới bắn sang.
Chúng tôi đồng thời cố gắng, cơ động thật nhanh về vị trí chỉ huy của Tiểu Đoàn.
Trung đội trưởng Phạm Hoa Mùi chạy ở phía trước, vừa chạy anh vừa quan sát nghe tiếng pháo đầu nòng liên tục gào chúng tôi nằm xuống tránh đạn. Tiếng nổ râm ran, khói lửa mịt mù đạn pháo của địch bắt đầu bắn vào bản Cốc Vườn.
Lửa cháy rừng rực, chiến tranh tôi chưa từng trải qua nên chả biết pháo nó bắn thế nào. Tiếng nổ đầu nòng, tiếng quả đạn rơi gầm rú rít ra sao, tôi mà biết tránh. Lúc nằm bẹp xuống mặt ruộng, thì chả có quả pháo nào bắn tới.
Lúc đứng dậy chạy, thì pháo nổ oành oành ngay trước mặt. Tôi giục người chiến sĩ của mình:
" cứ chạy bừa đi, pháo nó đang bắn vào sâu đất ta. Chúng ta gần sát đường biên, nó chưa bắn tới đâu mà sợ !"
Tôi không nằm bò nữa, và cứ thế chạy thẳng về hướng hang Ma Gà mặc kệ tiếng nổ râm ran xung quanh. Bầu trời một vùng biên giới, sáng rực như ban ngày bởi những luồng lửa đạn của quân thù.
Những luồng đạn giặc bay qua, xé nát cả màn đêm. Tiếng đạn pháo quân thù đinh tai chói óc, tiếng đạn súng 12 ly 7 từ trên mỏm núi cao ăn sâu vào đất ta.
Bắt đầu quét sàn sạt trên cánh đồng các bản: Cốc Vườn, Cốc Nghịu
Tiếng nổ của đạn súng 12 ly 7, đáng sợ hơn cả tiếng pháo. Trong các bản làng, tiếng người nháo nhào gào gọi nhau thảm thiết. Tiếng kêu khóc hoảng loạn, của những người dân chưa kịp đi sơ tán. Tiếng chó sủa, gà kêu, bò rống tan tác vỡ đàn.
Tiếng tre nứa nổ lốp bốp, từ những nhà trúng đạn đang bốc cháy dần dần. Mọi thứ âm thanh hỗn độn, hòa vào nhau trong khói lửa. Mùi thuốc súng và cát bụi mù mịt, đó là cảnh giờ phút đầu tiên của cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc mà tôi đã được chứng kiến.
Một cuộc chiến không thể lãng quên trong tâm trí của những người lính biên cương. Lợi dụng ánh sáng của những luồng đạn bay trên bầu trời, tôi và người chiến sĩ của mình định hướng được mõm núi có hang Mang Gà.
Chúng tôi nhanh chóng lao lên cửa hang, mặc cho đạn địch bắn ầm ầm khắp thung lũng. Có nhiều bóng người chạy cùng hướng trên cánh đồng, đó là các cán bộ sĩ cơ quan Tiểu Đoàn bộ.
Vừa chạy đến cửa hàng Ma Gà, đã thấy Trung đội trưởng Phạm Văn Mùi đăng nép bên vách đá. Nhận ra chúng tôi, anh nhô ra đón. Anh hối hả giục tôi:
" triển khai ngay máy móc, khẩn trương bảo đảm thông tin liên lạc, nhé !"
"Tiểu Đoàn trưởng đang quát um ở trong hang kia kìa"
Tôi lập cập đáp, và quay lại bảo thằng Mông, chiến sĩ vô tuyến điện đang đeo máy chạy phía sau:
" đặt máy ở bên phải cửa hang nhanh lên "
Thằng Mông đeo máy lao lên cửa hang, nó vấp ngã dúi dụi. Tôi vội đỡ chiếc máy vô tuyến 884 cho nó. Chúng tôi nhanh chóng chăng đây ăng ten lên sườn núi, mở máy vô tuyến điện.