Chương 966: Một đường sinh cơ (2)

Nhưng xác thuyền dưới đáy biển đều làm bằng gỗ, chỗ nối tiếp của thân thuyền đều là gỗ đan thành, xem cả buổi Trang Duệ cũng không có phát hiện ra bất cứ chiếc thuyền thép nào, nếu như đem xác của những chiếc thuyền gỗ này lên, chỉ sợ có thể khai mở một nhà bảo tàng thuyền gỗ cổ đại.

Mà có một chiếc thuyền lớn dài chừng ma mươi mét, Trang Duệ nhìn thấy rõ ràng, lỗ tròn mái chèo ở thân thuyền của nó, hiện tại chính là đại môn ra vào của các sinh vật biển.

Hơn nữa từ trên những chiếc thuyền đã mục nát này, Trang Duệ có thể cảm ứng được linh khí rất rõ ràng, lốm đa lốm đốm nhiều không kể xiết.

- Mẹ kiếp, xem ra không ăn được a, thực con mẹ nó khó chịu.

Cảm ứng được những luồng linh khí mạnh yếu kia, trong nội tâm của Trang Duệ thầm ngứa ngáy.

Không cần hỏi, những vật này đương nhiên là bảo bối đã nhiều năm tuổi, trách không được có người đã nói, biển cả chính là bảo tàng lớn nhất của thế giới.

Vì sớm đặt chân lên đảo, Trang Duệ không ngừng dùng linh khí săn sóc thân thể, không một phút dừng lại bơi về hòn đảo ở xa xa, nhưng thời điểm này tinh thần cực kỳ mệt mỏi, mới cố ý tìm một đá ngầm ngồi nghỉ ngơi một chút.

Những đá ngầm này ảnh hưởng tới Trang Duệ không lớn, ngẫu nhiên có thể ngừng chân nghỉ ngơi, nhưng muốn chết là, sinh vật biển của vùng biển này khá nhiều, phần lớn đều bám vào chung quanh đá ngầm.

Trang Duệ tản linh khí ra ngoài, ngược lại hơn phân nửa trong số đó, đều rót vào thân thể những sinh vật biển này.

Một đá san hô có thể nuôi dưỡng hơn bốn trăm loài cá, mà linh khí của Trang Duệ hấp dẫn vô số cá biển, Trang Duệ cũng không gọi ra tên được, thậm chí bên trong có cả rùa biển có đường kính hơn một mét.

Sinh vật biển hấp thu linh khí, giống như ăn phải thuốc kích thích, nhao nhao từ trong đá ngầm ló đầu ra, đi theo sau lưng Trang Duệ.

Sau ngạc nhiên ban đầu, Trang Duệ cũng bắt đầu hưởng thụ loại tình hình này, phải biết rằng, ở biển cả cô tịch một mình, loại cảm giác tịch mịch này, rất khó dùng lời nói hình dung được.

Hiện tại có nhiều hải ngư làm bạn như vậy, tâm tình của Trang Duệ cũng tốt hơn rất nhiều.

- Mẹ kiếp, đó là... Cá mập?

Sau khi Trang Duệ bơi về phía trước mấy trăm mét, đột nhiên hiện bầy cả trở nên hỗn loạn, một thân toàn màu bạc, đại gia hỏa dài ước chừng hai mét, nhảy vào bầy cá, mở cái hàm răng sắc nhọn và rộng lớn ra, cắn nuốt những con cá kia.

Đến lúc này đã làm cho Trang Duệ sợ hãi tới mức một phật xuất thế hai phật thăng thiên, tuy đã từng phán đoán rằng trong vùng biển này nhất định có cá mập, nhưng Trang Duệ không có nghĩ tới, cái đồ chơi này lại bị linh khí của mình hấp dẫn tới.

Tuy con cá mập kia còn cách chính mình chỉ khoảng hai ba mươi mét, nhưng trái tim của Trang Duệ đã nhảy lên cổ họng, vội vàng thu liễm linh khí khong nói, thân thể cũng không dám tiếp tục du động, dựa vào sức nổi của phao cứu sinh, nổi trên mặt biển.

- Phật tổ phù hộ, Bồ Tát phù hộ, đừng tới đây, đừng tới đây, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta...

Sau khi nhìn thấy cá mập xua tan bầy cá, rất nhàn nhã bơi về phía mình, trái tim của Trang Duệ cũng nhảy lên, cơ hồ là đã nằm bên trong cổ họng.

Trong miệng Trang Duệ âm thầm lẩm bẩm, biểu lộ của hắn vào giờ phút này, giống y hệt nhân vật Lục Tiểu Phúc trong phim Công Năng Đặc Dị của Hồng Kông, hi vọng đại gia hỏa này không nhìn thấy hắn.

Nhưng cá mập làm gì hiểu được ngôn ngữ của Trang Duệ vào giờ phút này, vẫn bơi từ từ tới, hai con mắt như ngọc châu sáng bóng, nhìn về phía Trang Duệ.

- Đao, đúng rồi, ta còn có đao...

Trang Duệ cầm tiểu đao trong tay lên, tuy hắn biết rõ thứ này không có uy hiếp gì với cá mập, nhưng tóm lại có thể làm cho nội tâm của mình thoải mái một chút, giống như việc người trên vách núi té xuống, bắt lấy cây cỏ cứu mạng.

Khi cá mập tới gần, tinh thần Trang Duệ kéo căng lên, hắn biết rõ ở trong vùng biển này gặp phải cá mập, bản thân mình không có phần thẳng, nhưng Trang Duệ cũng không có buông tha, hắn còn chưa thấy thấy được nữ nhi chưa sinh ra a.

Cá mập cũng không lao thẳng về phía Trang Duệ, mà vây quang Trang Duệ một vòng, giống như ngửi thấy cái gì đó, sau khoảng mười giây, đột nhiên vây đuôi lắc qua, bơi vào trong biển.

- Sau này không bao giờ ăn vây cá mập nữa, ai nói cá mập ăn người chứ?

Sau khi nhìn thấy cá mập rời đi, khí lực toàn thân của Trang Duệ hoàn toàn hư thoát, cơ bắp cả người co quắp, nếu như không phải áo cứu sinh có tác dụng nổi lên, chỉ sợ lúc này hắn đã chìm vào trong biển.

Trang Duệ vô cùng hận Spielberg, nếu không phải thằng cha đạo diễn này làm bộ phim Hàm Cá Mập, thì làm sao hắn bị dọa sợ tới mức này?

Nhưng Trang Duệ cũng không biết, chủng loại cá mập biển cũng có hơn ba trăm tám mươi loài, nhưng chỉ có ba mươi loài trong đó là tấn công con người, hơn nữa cá mập cũng chỉ ăn cá biển mà sống, đối với thịt người không phải rất yêu thích.

Hơn nữa vận khí của Trang Duệ cũng không tệ, con mà hắn gặp phải vừa rồi, chính là cá mập đuôi dài, chứ không phải cá mập trăng khát máu, nếu như là cá mập trắng, cho dù Trang Duệ có bái thần phật thêm một trăm lần, cũng không thoát khỏi cảnh táng thân trong bụng cá.

Tìm được một tảng đá ngầm dài hơn mười mét, Trang Duệ cố lấy hết khí lực toàn thân, bò lên trên đá ngầm, Trang Duệ nằm xuống không nhúc nhích, vừa rồi tình hình vô cùng kích thích, làm cho đầu óc của hắn cũng bị kích thích, nếu so với bình thường cao hơn gấp mấy chục lần.

Sau khi nằm trên đá ngầm được nửa giờ, Trang Duệ mới xem như khôi phục lại, liếc mắt nhìn mặt trời đang chìm dần vào biển cả, Trang Duệ cố lấy dũng khí, lại nhảy vào nước biển.

Nhưng đá ngầm ở đây nhô cao hơn hai ba mét, cũng không phải là lựa chọn an toàn, thời điểm thủy triều hạ xuống, rất có thể bị nước biển cuốn vào vào trong đáy biển.

Hiện tại bơi trên biển, Trang Duệ cũng không dám phóng linh khí ra khắp nơi, vừa rồi tuy cá mập không cắn người, nhưng nếu là người nhát gan, đoán chừng đã bị hù chết, Trang Duệ cũng không có đảm lượng thử lại một lần nữa.