So sánh với ảo ảnh trong sa mạc, quay mắt về phía biển lớn mênh mông mà không thể uống một ngụm nước lớn, loại tình hình này hiển nhiên càng thêm thê thảm, Trang Duệ thử uống hai ngụm nước biển, nhưng làm cho hắn thiếu chút nữa cả mật đắng cũng nhổ ra.
Trang Duệ thề sau này thề sau này tuyệt đối không uống nước trà quá độ, nếu như vừa rồi không có uống hết bốn bình thường, dù thế nào cũng có thể chèo chống được hai ngày, mà không phải là sơn cùng thủy tận tới bây giờ.
- Không được, không thể ngây ngốc như vậy được, không bị phơi nắng chết cũng bị khát chết...
Trang Duệ đứng dậy nhìn ngắm bốn phía, hắn muốn nhìn một chút chung quanh có hòn đảo nào hay không, có thể giải quyết vấn đề nước uống cho mình.
- Ân? Ở đây sao nhiều đá ngầm như thế?
Sau khi bình tâm lại, hiện tại Trang Duệ mới chú ý mặt biển trước mặt, có rất nhiều đá ngầm lớn nhỏ, đại khái là có thể nằm người, có cái nhỏ hơn khối dưới chân mình, còn muốn nhỏ hơn một ít.
- Chẳng lẽ.. Đây là hòn đảo?
Sáng sớm sương mù đã tán đi, Trang Duệ phát hiện ở mặt biển từ xa xa, ẩn ẩn xuất hiện một hòn đảo.
Bởi vì khoảng cách quá xa, Trang Duệ chỉ có thể nhìn thấy hình dáng hòn đảo đại khái, nhưng điều này cũng làm cho hắn mừng rỡ như điên, nơi đây là biển cả vô biên vô hạn, có thể nhìn thấy được hòn đảo, cái loại tâm tình này chẳng khác gì ở trong sa mạc mà thấy được ốc đảo.
- Bánh bích quy, bánh mì, sẽ không như thế chứ?
Trang Duệ trở mình tìm trong áo cứu sinh, hiện ra trong tay của hắn chính là bảy tám bọc bánh bích quy và hai bọc bánh mì, không còn đồ ăn nào khác.
Muốn chết là, hai thứ đồ ăn này, cũng phải cần nước uống, tuy hiện tại Trang Duệ đã đói tới mức bụng reo lên, nhưng vẫn nhét hai loại đồ ăn này vào túi, hắn tình nguyện chết đói cũng không muốn chết khát.
Mà còn một thanh tiểu đao Bành Phi kín đáo đưa cho Trang Duệ, lưới đao màu đen lóe ra hàn quang khó hiểu, nếu không phải cắm trong áo phao cứu sinh, Trang Duệ còn không biết mang theo thứ này thế nào.
Đứng ở trên đá ngầm, Trang Duệ quan sát phương hướng nước biển chảy, làm cho hắn cảm thấy cao hứng là, hình như nước biển chảy về hướng của hòn đảo, bởi như vậy, tỷ lệ hắn có thể bơi tới hòn đảo, sẽ gia tăng rất nhiều.
Tục ngữ nói nhìn núi làm ngựa chết, mà ở biển cũng giống như thế, đừng nhìn thấy hòn đảo ở gần, nhưng thời điểm sắp cập bờ, ở xa xa nhìn thấy bờ biển, nhưng thường thường phải đi thời gian rất lâu, mới có thể đi đến được nơi mà mình nhìn thấy.
Nhưng mà, hải đảo xa xa, đã làm cho hi vọng sống của Trang Duệ cao hơn.
- Mẹ kiếp, liều mạng!
Nhìn về phái hòn đảo như ẩn như hiện ở xa xa, Trang Duệ khẽ cắn môi, không có nước ngọt, nếu ngồi ngây ngốc trên đá ngầm, sớm muộn gì cũng chỉ có con đường chết.
Vốn còn hi vọng đợi đội cứu viện tới cứu mình, nhưng đợi hơn mười tiếng đồng hồ, đừng nói bóng người, ngay cả bóng chim cũng không gặp, giống như cả trời đất này chỉ có một mình Trang Duệ, loại cô tịch này, làm cho Trang Duệ không chịu nổi.
Hơn nữa hiện tại chính là thời điểm thủy triều lên, nếu như chờ đợi thêm tới thời điểm chạng vạng tối, nước thuỷ triều xuống, cho dù Trang Duệ có đứng ở trên đá ngầm, rất có thể bị hấp lực khủng khiếp của nó kéo xuống đáy biển.
Tuy Trang Duệ là người có năng lực đặc thù, nhưng năng lực đặc thù cũng không bảo vệ hắn khỏi chết dưới đáy biển, hắn buồn bực vài phút, hắn quyết định bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.
- Phù phù!
Trang Duệ ngây ngốc dưới đáy biển, hướng về phía hòn đảo bơi tới.
Trang Duệ bơi lội giống như Lưu Giang khi còn bé tập bơi lội ở dưới hồ Vân Long ở Bành Thành, tuy tư thế không có chút ưu mỹ nào, nhưng rất thực dụng, cộng thêm thể lực của hắn sung túc, sau vài phút, hắn đã bơi được trăm mét, mà đá ngầm cứu mạng của hắn, đã ở phía sau lưng.
- Móa, cái địa phương này là nơi nào?
Vi sợ gặp phải cá mập công kích, thời điểm Trang Duệ bơi lội, linh khí vẫn luôn phóng xuất ra, hiện tại hắn đang ở trong hải vực, mà đá ngầm hắn vừa chứng kiến chỉ là một góc của băng sơn.
Ở dưới nước biển, còn có vô số đá ngầm và san hô, chỉ cần bơi vài trăm mét dưới biển, hiện tại Trang Duệ nhìn thấy đá ngầm, nếu như nước biển rút đi, thì nơi đây tuyệt đối sẽ biến thành du lịch thắng cảnh đá lởm chởm.
Về phần những bãi san hô nửa ngầm nửa nổi này, chúng nó chỉ lộ ra khi nước thủy triều rút, mà lúc thủy triều dâng thì nó chìm ngập trong biển, hiện tại là thời điểm thủy triều dâng, cho nên có rất nhiều đá ngầm, đều không lộ ra khỏi mặt nước.
Loại đá ngầm này là sát thủ của thuyền bè, đá ngầm giấu ở dưới đáy biển có hình thù kỳ quái, quái thạch lởm chởm, lớn cho diện tích mười mét, nhỏ thì cỡ ba bốn mét.
Mà thời điểm thủy triều dâng thì đá ngầm nằm cách mặt nước không được bao nhiêu mét, nếu như ca-nô thật sự chạy nhanh vào vùng biển này, tuyệt đối sẽ đâm vào đá ngầm và chìm nghỉm, như Trang Duệ vừa mới bơi qua một khối đá ngầm, hình dạng dài và nhọn, giống như mào trên đầu gà, cách mặt biển chừng một mét, thuyền ***ng phải nó, giống như bị một con dao sắc bén đâm vào.
Phạm vi tìm kiếm của linh khí, bây giờ là chừng năm trăm thước, thời điểm bơi lội, Trang Duệ vẫn dò xét chiều sâu của vùng biển này, đại khái là tầm sáu bảy mươi mét, có thể nhìn thấy đáy.
Mà dưới đáy biển đều là cát phủ kín, mà cảnh dưới đáy biển muôn màu muôn vẻ, vô số cá bơi tới lui tuần tra quanh hắn, hơn nữa khắp nơi là san hô đủ loại màu sắc, càng làm con mắt Trang Duệ sáng ngời là, dưới bãi cát của đá ngầm, còn có rất nhiều hài cốt của thuyền bè,
Có thuyền là đầu thuyền hướng lên, thân thuyền bị chôn xuống lòng biển, có thuyền bị chôn vùi, chỉ còn lại boong thuyền, khắp nơi đều là hải tảo và rêu xỉ.
Còn có thuyền đã phân rõ hình dáng, hòa cùng một thể với đá ngầm, vô số cá bơi lội xuyên qua nó, biến nơi đây thành nơi cư trú của chúng.
Những hài cốt của thuyền ở đây, phần lớn đều là thuyền gỗ, chắc là thuyền bè của thời đại hàng hải thế kỷ mười lăm mười sáu còn sót lại, đủ các loại hình dạng.
[/CHARGE]