Chương 19: Người Không Da - Tòa Nhà Kì Dị Ở Thành Đông

Sáng hôm sau tôi nhận được điện thoại của chị Lưu nói Ngô Nhất đã được đưa vào bệnh viện, chỗ tòa nhà tạm thời do tôi phụ trách, có chuyện gì thì cứ gọi.

Tôi lắm miệng hỏi một thử tình trạng của cậu ta như thế nào, chị Lưu nói rất tốt, không có gì quá đáng lo.

Đến buổi tối, tôi đột nhiên cảm giác thấy có chút đói bụng nên lấy mì gói trong balo đổ nước sôi vào ăn, đang nhai thì một tiếng kêu như có như không lập tức khiến tôi ngừng lại, tôi dựng thẳng lỗ tai nghe kỹ thì âm thanh lại biến mất, không đến mấy giây, lại một tiếng kêu truyền đến, lần này tôi nghe rõ ràng, là tiếng mèo kêu, đêm khuya gặp được mèo kêu rất bình thường, đặc biệt là vào lúc này, mèo đến buổi tối đều là để gọi bạn tình.

Tôi không quản nữa mà tiếp tục ăn mì, lúc này, phòng quản lí đột nhiên truyền đến tiếng 'ù ù', tôi lập tức nhanh chóng cầm đèn pin soi qua, bởi vì bên ngoài hơi tối nên cũng nhìn không rõ là cái gì, tôi suy nghĩ có phải là gió thổi không, nhưng trong tiềm thức cảm thấy không đúng.

Dùng đèn pin lần lượt soi qua từng tấm cửa kính cũng không phát hiện có gì kỳ lạ, tôi vừa mới xoay người, một tiếng mèo kêu rõ nét bỗng truyền tới liền khiến toàn thân tôi nổi da gà.

Lại hướng đèn pin soi ra ngoài lần nữa, nhưng lần này lại thấy được một con mèo đen đang ngồi trong góc, con mèo này toàn thân đen tuyền, bộ lông dày dặn, vào ban đêm không nhìn kỹ thật sự sẽ không nhìn thấy nó, mắt mèo rất kỳ quái, một bên là màu hổ phách, một bên khác không biết là nhắm lại hay là vì nguyên nhân khác mà lại không nhìn thấy.

Tôi nghĩ thầm, con mèo này cũng thật tham ăn, tám phần mười là theo mùi mì của tôi mà tìm đến, tôi cười cười cất tiếng gọi nó, đẩy đẩy hộp đựng mỳ ra ngoài, tôi nghĩ thầm nếu như nó muốn ăn, tôi cũng có thể đưa từ cửa sổ ra. Ai biết con mèo đen này lại đột nhiên khè lên, nhe răng trợn mắt, móng vuốt còn dùng sức cào lên tấm kính. Tôi giật mình, nghĩ thầm con mèo đen này thực sự không biết điều nên cũng nhấc chân lên giả bộ đạp nó, tôi vốn là muốn hù dọa cho nó đi, ai ngờ con mèo đen này lại gan lớn, vèo một cái đã bay lên trên cửa sổ kính, đột nhiên cũng từ cửa sổ đang khép hờ mà bò vào.

Lần này lại khiến tôi vừa buồn cười vừa hơi bực mình, một con mèo choi choi tôi đạp một cái là có thể văng ra ngoài vậy mà còn dám kiêu ngạo với tôi. Ngay lúc tôi chuẩn bị xử lý vật nhỏ này thì bất thình lình phát hiện một bên mắt của nó không phải là nhắm lại, mà chính là màu đen, dưới tình huống không có ánh đèn thoạt nhìn còn tưởng rằng là mắt bị mù đấy!

Tôi cả giận nói:

"Mẹ nó cút nhanh ra ngoài, bằng không cẩn thận tao lột da mày."

Con mèo này đột nhiên nhếch nhếch miệng, toàn thân tôi tóc gáy chổng ngược, cũng không phải mèo nhếch miệng có gì đáng sợ, mà là trong một chốc đó, đột nhiên tôi có loại cảm giác quái dị, như là trước mặt có một đứa nhỏ khoác da mèo đang khóc lóc với mình, con mèo này, thật sự không đúng!

Đúng lúc này, cửa sổ lại truyền tới một tiếng mèo kêu, chỉ là con này to hơn, bằng nửa con chó, nó liên tục kêu vài tiếng bên ngoài..

Tôi nghĩ thầm xem ông đây đóng cửa sổ nhốt mày luôn, đêm hôm khuya khoắt làm tao sợ muốn chết!

Tôi bước nhanh tới bên cửa sổ đóng lại, thuận tay cầm lấy cây chổi lông gà trên ghế salông, tôi cười nói:

"Mày lại nhếch miệng thử xem! ?"

Mèo đen kia thật sự toét miệng giương nanh múa vuốt, tôi tức giận liền đi đến quất nó, con mèo chết giẫm này chạy cũng nhanh thật, đánh liên tục hai lần cũng không đánh được, lúc tôi đuổi theo nó chạy đến trong hành lang, đột nhiên có một loại linh cảm khó hiểu, mèo đen kia vọt lên tầng hai, tôi vừa mới đi chưa được mấy bước bỗng nghe thấy trên tầng hai truyền đến thanh âm rất nhỏ:

"Đừng... anh Long... Đừng... mà. . ."

Tôi nghĩ thầm không đúng, liền ba chân bốn cẳng bò đến tầng hai. Lúc tôi xông lên đến nơi thì phát hiện có hai tên đàn ông đang lột sạch quần áo một cô gái trêu đùa. Đối diện với tôi không ai khác, chính là tên tóc vàng, mà tên còn lại đang túm chặt lấy đầu cô gái. .

Tên tóc vàng và tên gầy còm!

Nhìn thấy hai kẻ chết tiệt này, tôi lập tức nổi trận lôi đình,

"Mẹ nó, tất cả dừng tay cho tôi."

Sau đó vung nắm đấm muốn lập tức xông tới đánh hai người bọn họ, mà khi tôi bước ra bước thứ hai đột nhiên liền ngây người, nói là ngây người không bằng nói là bị hù dọa.

Lúc tên tóc vàng xoay người trên mặt hắn vẫn còn đang chảy máu, đồng tử không còn, bên trong đôi mắt trống trơn, mà tên gầy còm cũng vậy. Còn về cô gái, trên da mặt máu thịt be bét, trên người càng là trần trụi bởi bị cởi hết quần áo, làn da không hề giống người bình thường, mà là đầy máu, lúc này, cô ta nghẹn ngào nói với tôi:

"Cứu. . . Cứu mạng."

Tên gầy còm vươn tay sang chỗ tôi, mà hành động này vừa lúc khiến tay áo lộ ra, là một cánh tay đầy xương, nhìn thấy mà giật mình.

Tôi kêu lớn "Má ơi", mà sau đó một con mèo đen nhảy ra đúng ngay bên cạnh cô gái, liếm liếm đầu lưỡi rồi lại nhe răng lại nhếch miệng với tôi. Tôi có chút phát tởm, tay run rẩy, không dám ở lại lâu thêm nữa mà ba chân bốn cẳng phi xuống.