Hai trăm ức điểm, khám nhà diệt tộc vẫn là cách nhanh nhất để kiếm tiền, Diệp Chiến không khỏi cảm khái.
Bất quá, hắn vẫn tuân chỉ theo bản tâm không giết người vô tội, nếu người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu người phạm ta thì đồ nhà diệt tộc, tịch thu gia sản.
Qua đợt này, với số điểm khổng lồ mấy người quyết định bế quan một mạch đến lúc long môn mở ra, thực lực càng tăng thì càng có nhiều hy vọng.
Lúc này, tại một gian phòng trên tầng ba của Thiên Hương Cung.
“Tiểu Bạch, ngươi nói xem ta cần phải luyện khí trong bao lâu nữa?”
“Cái này không rõ, nhưng mà như vậy càng tốt, luyện khí cực cảnh càng cao thì con đường tu luyện trong tương lai càng thênh thang.”
Nghe vậy, Diệp Chiến cũng chỉ biết gật đầu, hiện tại hắn đã luyện khí tầng ba mươi mốt nhưng vẫn còn khả năng tiếp tục tăng.
Hầy, mà thôi kệ, tiểu Bạch là hàng cao cấp của hệ thống chắc là không sai được đâu.
“Đúng rồi, ta không có thể chất gì cả, theo lý thuyết vết thương không thể hồi phục được nhanh như vậy mới đúng, ngươi kiểm tra giúp ta xem?” Diệp Chiến như nhớ ra vấn đề quan trọng liền hỏi.
Hắn nhớ hôm qua sau khi bị dính một nhát kiếm ở bả vai, nhưng chỉ cần chưa đến một chén trà vết thương đã từ từ khép lại, đến bây giờ đã không còn một chút dấu tích. Điều này làm cho hắn nghi hoặc không thôi.
“Chuyện này ta thấy cũng khá kỳ lạ, tốc độ hồi phụ của ngươi cũng quá nhanh đi, nhanh đến mức không hợp thói thường.” Lãnh Cơ Bạch khoanh tay khoanh chân ngồi trên không trung suy nghĩ.
Đột nhiên, màn hình 3D hiện lên, tiểu lo li Vị Y cười nói: “Khả năng cao ký chủ đã kích phát một loại thể chất nào đó!”
“Thể chất?”
“Cũng có thể tương tự như thần căn và chí tôn cốt vậy, có thể thể chất của ký chủ cũng bị huyết mạch hút cạn dẫn đến không thể tra xét.”
“Oh!”
“Vậy kiểm tra lại một lần nữa thử xem.”
Xe nhẹ đường quen, Lãnh Cơ Bạch lại tiến hành kiểm tra thêm một lần nữa cho Diệp Chiến.
Một lúc sau, quá trình kiểm tra cuối cùng cũng kết thúc, Lãnh Cơ Bạch ánh mắt kỳ quái nhìn Diệp Chiến nói: “Quả thật tồn tại thể chất, mà nó lại đang dần thức tỉnh.”
“Là loại nào ngươi nói thử xem coi?”
Nhìn thái độ bình thường đến không có gì khác lạ, Lãnh Cơ Bạch không khỏi ngạc nhiên hỏi: “Ngươi không có mặn mà gì à?”
“Mặn mà?”
“Ngươi nói xem, trong hệ thống có một đống thể chất mạnh, ta sẽ quan tâm sao? Với lại ta đã nhìn trúng một loại thể chất ngon ngon trong hệ thống rồi, lên hiện tại đối với ta có thể chất hay không cũng không quan trọng.” Diệp Chiến cười nói nhún vai.
“Thể chất gì?”
“Hoang, một loại da dầy thịt béo, có thể ăn tất cả mọi loại vật chất để biến thành sức mạnh cho bản thân mình.” Diệp Chiến vừa nói vừa tượng đến khung cảnh đó, đừng nói là không gian bí cảnh, trận pháp phòng ngự, nơi nào hắn muốn đến đều không ai có thể ngăn cản.
“Xì!” Nghe vậy Lãnh Cơ Bạch bĩu môi khinh thường một cái.
“Thái độ gì đây?” Diệp Chiến hai mắt híp lại nhìn chằm chằm tiểu Bạch, thái độ khinh bỉ coi thường như này là sao.
Phải biết Hoang là một trong những thể chất công thủ vẹn toàn nhất trên bảng xếp hạng thần thể, hắn phải mất rất nhiều thời gian để tìm ra nha.
“Ta nói này, ngươi có bảo tàng không cần lại đi cần cái thần thể rác rưởi đó làm gì?”
“Rác rưởi?”
Vị Y bên cạnh cũng không nhịn được tò mò nói: “Rốt cuộc là loại thể chất nào mà ngươi cứ thần thần bí bí vậy?”
Cũng không đục nước béo cò nữa, Lãnh Cơ Bạch nhìn hai người một cái rồi nói: “Là Huyền Linh bảo thể.”
Một cơn gió thổi qua tạo thành một tiếng xì xào, trong phòng những ánh mắt chớp chớp như nhìn thằng ngu về phía Lãnh Cơ Bạch.
“Khụ, Diệp Chiến ngươi nhìn vậy là có ý gì?”
“Hắc hắc, quen biết ngươi mấy tháng giờ mới thấy ngươi cũng ra sai lầm, bảo thể lại đòi so sánh với thần thể.” Diệp Chiến cười hắc hắc nói.
Vạn Châu Đại Lục ai mà không biết thể chất được chia làm bốn loại lần lượt là linh thể bảo thể thánh thể cùng thần thể. Đừng nói so với thần thể, ngay cả việc ngồi chung mâm với thánh thể vẫn còn thua xa tám ức vạn con phố nữa là.
“Hài, nói ngươi nông cạn cũng không sai mà.”
“Chính xác mà nói một bảo thể thì thật sự thua xa không thể so sánh với thần thể, nhưng huyền linh thể nó lại là một trong những thể chất đặc biệt.”
“Đặc biệt?” Đặc biệt đến mấy thì cũng chỉ là bảo thể, Diệp Chiến bĩu môi nói.
Lúc này, trên màn hình 3D Vị Y nghe được cái tên thể chất liền cảm thấy quen quen như nhớ như quên một chuyện gì đó. Cô lập tức gõ gõ tay trên bàn phím tra tìm tư liệu về huyền linh thể, một lúc sau cô không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Bảo sao lại quen đến như vậy.”
Nhìn hai người có thái độ khác lạ, Diệp Chiến cũng có chút hoài nghi nhân sinh, chỉ là một bảo thể thôi có đặc biệt thì cũng đặc biệt đến đâu.
“Thăng cấp vô hạn!” Âm thanh trầm thấp vang lên từ màn hình 3D.
“Tương truyền tại Đại Lục Vân Châu từng xuất hiện một loại thể chất, thể chất này chỉ cần vô hạn bị ngược và cung cấp đầy đủ tài nguyên có thể thăng cấp qua cả thần cấp. Nói một cách ngắn gọn, người mang thể chất này càng bị đánh thể chất càng được nâng cấp.”
“Ngay cả trong hệ thống cũng bị đánh giá là hi hữu, không tồn kho.”
Nghe đến đây rốt cuộc Diệp Chiến cũng đã hiểu rõ sự lợi hại của thể chất này, nhưng càng nghĩ càng thấy đau đầu nhức óc.
“Con mẹ nó từ thể chất đến huyết mạch đều là thứ thích tự ngược.” Hắn không khỏi cau mày chửi tục, như thế có còn để cho người khác sống không.
“Hừ!”
“Sống trong phúc còn không biết hưởng phúc, chỉ cần đưa thể chất đạt đến thánh thể dù ngươi có đứng một chỗ cho độ kiếp kỳ đánh mỏi tay cũng không xi nhê.”
“Còn ngồi đó bày đặt kêu trời kêu đất.” Lãnh Cơ Bạch nhìn Diệp Chiến khinh thường nói.
“A a a . . .Lợi hại vậy sao?”
Như vậy chẳng phải hắn sẽ thành vô địch rồi, Diệp Chiến không khỏi tưởng tượng đến khung cảnh đứng yên cho người khác công kích mà kích thích. Lão tử đứng đây không nhúc nhích, nếu các ngươi không thể đánh chết lão tử, vậy các ngươi chính là đồ con rùa.
Cảm giác ấy rất soái nha.
“Hắc hắc.”
Đúng lúc hắn đang tự sướng trong giấc mơ, Vị Y bèn cười nói: “Bất quá ký chủ muốn biết kết cục của người này không?”
“Kết cục, đánh không chết thì có thể có kết cục gì ngoài việc cô đơn đứng trên đỉnh cao nhìn xuống.”
“Ha ha ha.”
“Người đó cũng giống ký chủ cười to tự mãn, không ngừng kiêu ngạo đi gây thù chuốc oán khắp nơi, về sau liền bị mọi người liên hợp bầy một trận pháp linh hồn giết chết, thân thể thì bị đưa đi làm thí nghiệm.”
Lãnh Cơ Bạch đứng một bên thấy Diệp Chiến mắt chữ A mồm chữ A liền nói: “Kinh hỷ không?”
“Trên đời này không có gì là không thể, Huyền Linh thể này phòng ngự vật lý vô địch nhưng không có nghĩa là phòng ngự linh hồn vô địch, có rất nhiều cách có thể tiêu diệt linh hồn, linh hồn vẫn diệt thì kết quả vẫn như nhau.”
Nghe một hồi hắn có chút hoảng, nhưng trong đầu hắn lại lập tức nảy số, vấn đề là nằm ở linh hồn, người kia chẳng qua là chủ quan cùng không có hệ thống gia gia. Hắn thì lại khác nha, chỉ cần hắn tìm được pháp môn rèn luyện linh hồn kết hợp với pháp bảo phòng ngự.
Chẳng phải hắn vẫn là vô địch thiên hạ.
Bất quá như thế tu vi cũng không thể tụt lùi, nếu không hắn chẳng khác nào bị thịt cho người khác đánh, làm vật cho người thí nghiệm.
Điều quan trọng là làm người phải lên điệu thấp, cẩu đến vô địch.
“Hô!”
Diệp Chiến hít sâu một hơi để bản thân có thể bình tĩnh lại, trước mắt mấy việc đó vẫn còn quá xa vời, điều hắn cần quan tâm nhất vào lúc này là tăng cấp luyện khí.
. . .
Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, chớp mắt một cái Diệp Chiến đã bế quan được ba năm.
Lúc này, hắn mười bảy tuổi đã trở thành là một vị thiếu niên tuấn tú khí chất bất phàm, tu vi cũng đã đạt đến luyện khí chín mươi chín tầng. Tầng thứ một trăm này hắn đã bị kẹt hơn một tháng vẫn chưa thể vượt qua.
Trong ba năm này, huyết mạch cùng thể chất không ngừng thức tỉnh, điều này làm cho thực lực của hắn càng mạnh đến đáng sợ.
Dù Ninh Như Vân cùng Khương Lan một người trúc cơ trung kỳ, một người trúc cơ hậu kỳ nhưng hai người không ngừng liên thủ vẫn không chống lại quá ba chiêu. Mỗi lần hắn vung một thương, không khác gì một ngọn núi đổ xuống, áp lực vô biên.
Mới chỉ là tầng chín chín đã như vậy, điều gì sẽ xảy ra khi hắn đột phá tầng thứ một trăm?
Nhắc lại chuyện này hắn lại thấy bực mình, cái gì mà luyện khí mấy ngàn mấy vạn? Theo như Vị Y nói, luyện khí tầng thứ chín chín là giới hạn, tầng thứ một trăm chính là chung cực, một khi có thể đột phá chính là phá vỡ gông cùm xiềng xích.
Lúc này, Diệp Chiến hắn thực sự có chút xoán xuýt, hơn một tháng nay hắn đã đổ mấy trăm ức điểm trao đổi vào mà vẫn như mò kim đáy bể, chưa có dấu hiệu của sự đột phá. Nhưng bảo hắn từ bỏ, hắn lại có chút không cam lòng.
Đúng lúc này, Lãnh Cơ Bạch thông báo nhắc nhở: “Long môn đã mở, thời khắc quan trọng đã đến.”