Chương 29: Kế hoạch phòng chống thú triều

“Hô!”

“Chi mười vạn điểm mua phôi xà phòng, lại chi mười vạn cho lọ nước hoa để sẵn trong kho, như vậy ta vẫn còn hơn năm trăm năm mươi vạn điểm trao đổi.”

Nhìn mấy con số trên bảng cá nhân, Diệp Chiến cười híp cả mắt, đúng là sáng suốt nhất là khi dựa hơi vào vòng hào quanh nhân vật chính.

Hơn mười hai nghìn điểmkhông phả trò đùa a.

“Diệp Chiến, có vài con tôm nhãi nhép đang cố gắng phá trận.” Đúng lúc này, Lãnh Cơ Bạch xuất hiện nhắc nhở.

Với tư cách là người bố trận, chỉ cần có người xúc động trận pháp, hắn có thể phát hiện ngay lập tức.

“Có người phá trận?” Diệp Chiến cố gắng dùng linh thức quét xung quanh tầng ba, nhưng không có phát hiện được khí tức của người sống, hắn khó hiểu nhìn sang tiểu Bạch.

“Ngươi quên là một Triệu gia nhỏ bé cũng có ẩn tức thuật cấp thấp sao?”

“Đúng a, ngươi không nhắc ta liền quên mất.”

Lấy ra mắt kính kiểm tra, bật chế độ quét tất cả sinh vật sống trong bán kính ba mươi mét.

[Tính danh: Lưu Khôn

Giới tính: Nam

Tuổi: 40

Tu vi: Luyện khí tam trọng thiên

Thân phận: Hộ vệ

. . .]

Chỉ có luyện khí tam trọng thiên thôi sao?

“Này, tiểu Bạch, trận pháp này có thể ngăn cản trúc cơ tầng tu vi không?”

“Không thể, bất quá nếu ngươi mua thêm tài liệu bố trận cao cấp hơn thì ta có thể giúp ngươi nâng cấp lên một tầng.”

Cân nhắc một chút lợi hại trong việc này, ngay lập tức hắn vào cửa hàng và tiêu tốn hơn một vạn điểm để mua tài liệu bố trận.

“Một vạn điểm này, xứng đáng.” Nhìn màn sáng xung quanh, Diệp Chiến không khỏi nhếch mép lên cười. Tạm thời ta không thể động vào các ngươi, vậy thì các ngươi cũng đừng mơ thăm dò được chút gì từ chúng ta.

Xong xuôi, Diệp Chiến ngồi xuống bồ đoàn tại giữa nhà, hai tay khoanh trước ngực bắt đầu trầm tư suy nghĩ, với số điểm này, hắn cũng lên bế quan một thời gian.

Ít nhất cũng có thể tăng tu vi lên vài tầng.

“Trước mắt ta khuyến nghị không lên bế quan tu luyện, nếu ngươi không nghĩ cách giải quyết nạn thú triều từ vùng biển phía nam ngay bây giờ, ta nghĩ ngươi cũng lên sớm chọn đối tác làm ăn khác ngoài Khương gia.”

“Ý ngươi là sao?” Diệp Chiến không vui hỏi.

Lãnh Cơ Bạch âm thanh khinh thường: “Ngươi nghĩ thú triều là trò trẻ con? Nếu đơn giản chỉ cần một kim đan kỳ trấn thủ là giải quyết được thì Thần Võ còn đau đầu nhiều năm như vậy?” Nói xong, hắn liền truyền một số tư liệu lịch sử các lần thú triều trước đây vào đầu Diệp Chiến.

“Hít!” Từ từ tiếp nhận thông tin, hắn không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Thần Võ Quang Minh năm thứ mười năm, người được mệnh danh Khô Lâu tướng quân dẫn đầu một vạn đại quân tiến đến dẹp loạn hải thú triều. Trong đó, Khô Lâu là kim đan sơ kỳ, một vạn đại quân thấp nhất cũng là luyện khí tầng bốn, nhưng kết quả vẫn chôn mình trong miệng yêu thú.

Ngay cả kim đan kỳ cùng một vạn luyện khí kỳ còn không ngăn nổi, vậy bọn hắn phải làm như thế nào? Chưa nói đến trong vòng ba mươi năm có đạt đến kim đan kỳ hay không, nếu có cũng chỉ là một sự hy sinh vô ích.

“Hì hì.”

“Bất quá chuyện này không phải không có cách giải quyết?” Bất chợt tên Lãnh Cơ Bạch khuôn mặt thay đổi ba trăm sáu mươi độ, điều này làm Diệp Chiến có chút sinh nghi.

Nhưng hắn vẫn không kìm được sự tò mò hỏi: “Nói đi, có cách gì hay ho.”

“Trong lịch sử nhân loại hay các bộ tộc khác, . . .”

“Nói vấn đề chính.”

“Khụ!”

“Là như thế này, cách đây năm ức năm về trước Đại lục Chân Lạp cũng rơi vào hoàn cảnh sinh tồn như các ngươi, để chống lại các đợt thú triều bọn họ đã nghiên cứu ra một loại gạch cứng rắn hơn cả sắt đá, bọn họ dùng chúng để xây tường thành.”

“Vì vậy, mỗi đợt thú triều đến áp lực bọn họ phải gánh chịu cũng giảm bớt đi hai phần ba.”

“Ồ! Lại còn có cả loại gạch như vậy?” Diệp Chiến có chút hứng thú.

Nhưng ngay sau đó hắn liền lắc đầu, dù có cứng rắn hơn đá thì một nện của kim đan kỳ vẫn sẽ trở thành bụi phấn.

“Ngươi biết chẳng nhẽ bọn họ không biết, về sau người đại lục này càng ngày càng cải tạo và nâng cấp chúng, đến hiện tại bọn họ đã phát minh ra một loại gạch mà ngay cả độ kiếp kỳ yêu thú cũng không thể phá.”

Nghe đến đây, hắn liền hô hấp có chút khó khăn, tâm tình càng là kích động mãnh liệt, nếu hắn có công thức sản xuất ra loại gạch như này không phải là vấn đề đã được giải quyết sao?

“Tiểu bạch, tiểu bạch, ngươi có công thức sản xuất loại gạch như này không?” Diệp Chiến ánh mắt đầy lửa nóng nhìn Lãnh Cơ Bạch.

“Thật ra công thức cũng rất đơn giản, chỉ cần lấy xương của yêu thú nghiền ra thành bột, sau đó trộn với đất rồi dùng linh hỏa nung lên là được. Xương của yêu thú có tu vi càng cao thì gạch được nung ra càng cứng.”

“Ngoài ra, cần thêm một số tài liệu như than của kim trúc, hay nhựa của cây tử đằng v.v… một số tài liệu này tại Thiên Thành cũng không khó kiếm.”

Chỉ đơn giản như vậy, mà có thể tạo ra loại gạch mà ngay cả độ kiếp kỳ cũng không thể phá, Diệp Chiến hắn có chút không tin tưởng.

Nhìn thái độ nghi ngờ của Diệp Chiến, Lãnh Cơ Bạch không khỏi coi thường nói: “Hừ, ngươi thì biết cái gì. Trong xương của yêu thú có thể lưu lại linh tính rất lâu, chúng cứng rắn hơn bất kỳ loại sắt đá nào mà ngươi biết.”

“Vậy tại sao cứ phải là linh hỏa, lửa thường không được sao?”

“Chỉ có linh hỏa mới làm chảy ra các mảnh vụn của xương yêu thú, đồng thời không làm mất đi linh tính vốn có ban đầu. Đây cũng là cách đám người luyện khí hay dùng, ngay cả một chút kiến thức thường thức như vậy mà ngươi cũng không biết?”

“Ha ha ha.” Diệp Chiến không khỏi cười ngượng ngùng để xoa đi bầu không khí xấu hổ.

Nhưng mà nói thì nói vậy, hắn đi đâu để tìm được nhiều xương yêu thú, ngoài ra còn cả linh hỏa nữa, mua trong hệ thống là điều không thể nào.

Không cần suy nghĩ cũng biết nó quá mắc.

“Xem ra ta phải đi một chuyến đến biển Tây Lôi Hải rồi.” Vừa để tìm kiếm xương của yêu thú, vừa tìm kiếm vị trí hoàng cung cho Vân Lan quốc trong tương lai.

Kế hoạch cần phải được đẩy nhanh hơn nữa, nói là ba bốn mươi năm nữa nhưng không ai có thể đoán được rốt cuộc là năm nào yêu thú sẽ hình thành thú triều.

Xuống thông báo cho nhạc phụ một câu, sau đó hắn bí mật cải trang rời đi thành Thiên Vân, một đường di chuyển về phía tây.

“Ngươi đi chậm quá, với tốc độ này một ngày đi được bao nhiêu dặm?” Hai người ngồi nghỉ trên một cành cây cổ thụ, Lãnh Cơ Bạch càu nhàu.

Diệp Chiến cũng chỉ biết nhún vai nói: “Chịu thôi, ai bảo bây giờ vẫn là luyện khí kỳ, vì vậy cũng chỉ có dùng chân chạy thay vì đạp kiếm phi hành.”

“Vậy ngươi không biết mua một vài bộ thân pháp hay sao?”

“Đúng nha!” Ánh mắt Diệp Chiến liền sáng lên.

Lãnh Cơ Bạch: . . .

Ngay lập tức, Diệp Chiến vào cửa hàng kiểm tra, sắp xếp thân pháp có giá trị từ thấp đến cao.

[Vân Bộ Cước: Tu luyện đến viên mãn có thể di chuyển nhẹ nhàng như mây, giá một nghìn điểm trao đổi.]

[Thiểm Điện: Di chuyển đến một vị chí chỉ định trong một khoảng thời gian ngắn, giá năm nghìn điểm trao đổi.]

V.v…

Trong hệ thống có hàng vạn loại thân pháp hắn nhìn đến hoa cả mắt, đang lúc phân vân không biết chọn cái nào thì có một bộ thân pháp làm hắn hứng thú.

[Cân đẩu Vân: Ngự mây phi hành, tu luyện đến viên mãn thì một canh giờ có thể đi được một vạn tám trăm dặm, giá năm mươi vạn điểm.]

“Cái này cũng quá biến thái đi.” Diệp Chiến không khỏi thốt lên một tiếng kinh ngạc.

“Bất quá ta thích.”

Không chần chừ, Diệp Chiến liền nhấn nút mua, ngay lập tức một luồng thông tin khổng lồ tràn vào trong lão.

Lẩm nhẩm theo pháp quyết, nhưng bất quá suốt một canh giờ hắn cũng không gọi đến được một đám mây nào làm cho hắn có chút xấu hổ. Không có linh căn, không có linh cảm với trời đất, một chút thuật pháp cũng không thể triệu hồi ra.

“Khụ!”

“Vị Y giúp ta một tay.”

“Một vạn điểm hệ thống giúp ngài tăng lên nhập môn, mười vạn điểm sẽ giúp ngài tăng lên tiểu thành, một trăm vạn sẽ tăng lên đại thành, một ngàn vạn sẽ giúp ngài tăng lên viên mãn.” Vị Y xuất hiện mỉm cười giới thiệu.

“Đắt như vậy sao?”

Diệp Chiến suy nghĩ một chút, với tình hình hiện tại hắn có lẽ chỉ cần đại thành là đủ, một canh giờ có thể đi được vài nghìn dặm cũng là không tệ.

“Nếu thế giúp ta tăng cảnh giới lên đại thành.”

Vừa nói xong, hắn liền cảm nhận được một số thiên địa đại đạo tụ hội vào trong thân thể mình, cảm giác mình chỉ cần xuất ý niệm liền có thể cưỡi mây nhào nộn một cái mấy nghìn dặm.

“Ký chủ có thể thử, hệ hống xuất phẩm sẽ là tinh phẩm, bảo hành một nghìn năm.”

“Ha ha ha.”

“Ta nào có ý nghĩ đó, Cân Đẩu Vân đến.” Diệp Chiến hô to một tiếng, ngay lập tức một đám mây trắng từ đằng xa lao đến xuất hiện trước mặt.

Hắn nhảy lên một cái, cảm giác bồng bềnh mềm mà không đứt.

Ý niệm vừa động, hắn lập tức biến mất ngay tại chỗ, tốc độ mấy nghìn dặm trên một giờ, đứng trên đám mây nhìn về phía trước, hai tay chắp sau lưng, cảm giác này thật soái.