Phòng Vip tầng hai Thiên Hương lầu.
Ngồi trên sàn, Ninh Như Vân Nhắm mắt vận hành theo khẩu quyết, linh khí xung quanh liên tục được thổ nạp vào trong cơ thể.
Thời gian không đến một chén trà cô liền ổn định ở luyện khí nhất trọng thiên, một canh giờ sau tu vi liền đột phá luyện khí nhị trọng thiên. Vẫn không ngừng lại ở đó, thân thể của cô vẫn không ngừng hấp thu linh khí.
Thân thể cô lúc này chẳng khác gì nắng hạn gặp mưa rào, điên cuồng thôn phệ như một cái máy hút cỡ nhỏ.
“Mộc linh khí, là mộc linh khí.”
“Tin tức Như Vân là Thiên Linh căn là sự thật? Nếu không, tốc độ tăng trưởng tu vi làm sao mà nhanh như vậy? Thân thể làm sao mà có thể hấp thu được nhiều linh khí cùng lúc như vậy?” Khương Tử Chân đứng bên cạnh khuôn mặt kích động nói.
Khương Kỳ cũng chẳng kém, giọng nói run rẩy: “Chắc chắn là thượng phẩm thiên linh căn hệ mộc, chắc chắn là thượng phẩm thiên linh căn hệ mộc.”
“Chỉ dựa vào một quyển luyện khí quyết phổ thông, lại có thể làm được đến mức như này thì chỉ có thể là công của linh căn cao cấp.”
“Thượng phẩm thiên linh căn?”
Đứng một bên nghe hai người nói chuyện, Diệp Chiến không khỏi hiếu kỳ truyền âm hỏi Vị Y: “Linh căn có phải là cái thứ quyết định con đường tu chân của một người? Linh căn càng lợi hại thì thành tựu trong tương lai càng cao?”
Năm xưa khi hắn vừa được sinh ra, hắn liền nghe mấy lão già kia nói cái gì mà đứa trẻ này không có linh căn không thể tu luyện. Lúc đấy hắn chỉ nghĩ linh căn là một điều kiện cần để tu chân, nhưng không nghĩ đến nó lại còn được chia thành nhiều cấp bặc mạnh yếu.
Trong các tiểu thuyết tu chân ở kiếp trước, hắn thấy các đại thần thường chia linh căn thành nhiều cấp bặc theo thứ tự tăng dần. Nhưng dù sao vẫn chỉ là tiểu thuyết do người phàm viết, vì vậy nó chỉ lên là một tài liệu tham khảo.
Nhìn ký chủ nhà mình như con gà mờ, Vị Y liền xuất hiện cười nói: “Vâng ký chủ, đại lục vạn châu được chia thành ba loại là phàm căn, tiên căn cùng thần căn.”
“Phàm căn lại được chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng tứ loại linh căn, mỗi loại lại được chia thành thượng trung hạ phẩm linh căn.”
“Linh căn càng cao cấp thì tốc độ tu luyện càng nhanh, thành tựu tương lai càng lớn. Với lại, có một số loại công pháp đặc thù có yêu cầu linh căn tối thiểu để bắt đầu tu luyện, nếu không thể đạt được yêu cầu thì nhập môn cũng đừng nghĩ tới.”
“Tu tiên lộ thực sự quá khắc nghiệt.”
“Giống như ta sinh ra ở vạch chót, nếu không có hệ thống vậy thì cả đời chỉ có thể cam nguyện làm kẻ tầm thường, lấy vợ sinh con già yếu bệnh tật mà chết.”
“Ký chủ đừng quá bi quan, Vị Y luôn tin tưởng ngài.” Vị Y khuôn mặt tiểu loli cười tươi, tay phải dơ lên làm động tác cổ vũ.
“Đa tạ ngươi, Vị Y.”
Nói xong, Diệp Chiến quay lại nhìn Ninh Như Vân, hắn khỏi khỏi hứng thú: “Không biết tiểu quận chúa này linh căn là gì?”
Nhìn tốc độ tu luyện cùng khả năng hấp thu linh khí, hình như là một linh căn rất cao cấp. Chả nhẽ đúng như lời hai người nói, là thiên linh căn hệ mộc!
“Nếu muốn biết, ngài chỉ cần kiểm tra một lần.” Vị Y khuôn mặt bí ẩn nói.
“Kiểm tra? Ta làm gì có điểm tu chân để mua máy kiểm tra.”
“Cái này ký chủ không cần lo, hệ thống có thể cho ký chủ mượn, đến khi ký chủ có điểm tu chân thì có thể tự mình mua một cái.”
“Cho mượn, hệ thống các ngươi hào phóng như vậy từ bao giờ?” Diệp Chiến ánh mắt nghi ngờ nhìn Vị Y.
Hắn không thể quên được lần đầu tiên bị Vị Y lừa cho một vố, khi dùng điểm khí vận để mua một cây pháp khí hạ phẩm. May thay, hắn không quá nóng lão tiêu hết điểm khí vận của mình, nếu không giờ này hắn đang ôm hận ở một cái xó xỉnh nào rồi.
“Nếu ngài không cần thì thôi, coi như là ta chưa từng nhắc đến.”
“Cần cần, sao lại không cần.” Hắn liền vào kho đồ hệ thống kiểm tra, quả nhiên có thêm một vật phẩm tên là máy quét tu chân phiên bản thử nghiệm.
“Người phát minh, Lãnh Cơ Thiên Âm!” Thấy vậy, Diệp Chiến ánh mắt có chút bất thiện hỏi: “Ngươi không phải coi ta là thỏ thí nghiệm đấy chứ?”
“Sao có thể, sao có thể.”
“Khụ! Chúc ngài dùng sản phẩm vui vẻ, có gì cần hỏi thì ngài có thể liên hệ Vị Y bất cứ lúc nào.” Nói đến đây, cô liền lặn mất cùng màn hình 3D.
Nhìn hành động dấu đầu hở đuôi của tiểu loli, Diệp Chiến dở khóc dở cười, nhưng mà hàng miễn phí thì tội gì không xài.
Cầm quả cầu trên tay điều đầu tiên hắn cảm giác nó rất nhẹ và mỏng manh, dường như chỉ cần dùng lực một chút liền có thể bóp vỡ.
“Đau đau đau, tên khốn kiếp nào lại bóp mạnh như vậy? Nếu hư hỏng linh kiện các ngươi có đền nổi không?
Quả cầu trong tay Diệp Chiến đột nhiên lăn ra ngoài và lơ lửng trên không trung, phần trên quả cầu liền tách ra một cái đầu với một cái miệng và hai con mắt chớp chớp. Phần bên dưới và hai bên hông liền tách ra để trở thành hai cánh tay cùng hai cái chân.
Mất ba giây để biến hình, bây giờ nhìn nó không còn là một quả cầu nữa, mà đã biến hình thành một con robot hiện đại.
Âm thanh vừa rồi đúng là từ con robot này phát ra, âm thanh dọa cho Khương Tử Chân cùng Khương Kỳ giật mình thót tim. Bí mật Ninh Như Vân hiện tại cần được dấu kín tuyệt đối, nếu để đám người kia biết chắc chắn tai họa tiến đến không ngừng.
Nhìn hai người vận linh khí trong lòng bàn tay, Diệp Chiến liền vội vàng chạy lên phía trước ngăn cản. Hắn không khỏi cười khổ nói: “Tằng tổ, nhạc phụ, đây là pháp bảo của ta, không phải là người ngoài hay gian tế.”
Khương Tử Chân cùng Khương Kỳ nghe vậy thì bán tín bán nghi.
Không để ý đến hai tên nhà quê, Diệp Chiến quay người lại nhìn vào vật trước mặt tò mò hỏi: “Ngươi là robot?”
Người máy trông giống robot nghe vậy liền bay đến gõ vào đầu Diệp Chiến một cái, thở phì phò tức giận nói: “Robot cái đầu ngươi, đừng đánh đồng ta với mấy con robot ngu ngốc.”
“Ta là Lãnh Cơ Bạch các ngươi có thể gọi là Bạch tiên sinh, là một chủng loại sinh linh mới được được chủ nhân Lãnh Cơ Thiên Âm tạo ra. Ngoài công dụng như một pháp bảo thông thường, ta còn có thể làm một bảo mẫu trông trẻ đạt chuẩn.”
“Chiến nhi đây là . . .?” Khương Kỳ cực kỳ Khiếp sợ hỏi.
“Như tên này đã giới thiệu, nó là một kiện pháp bảo mới được phát minh, lên nhiều khi chưa được hoàn thiện.”
Khương Tử Chân hô hấp dồn dập nói: “Pháp bảo mà có linh tính, vậy chẳng phải nó là một kiện tiên khí sao?”
“Khụ!” Nó chỉ là một pháp bảo phổ thông, không phải tiên khí thần khí gì cả.” Diệp Chiến ho nhẹ một cái lên tiếng giải thích.
“Chuyện này . . .”
“Ngoài việc nói chuyện lưu loát một chút, thì cũng chỉ có một công năng kiểm tra và đo lường linh căn của con người.”
“Sai sai sai, ta còn là một bảo mẫu siêu cấp.” Lãnh Cơ Bạch vội hô lên bổ sung.
“Máy kiểm tra linh căn mà cũng cao cấp như vậy sao?” Trong lòng Khương Tử Chân cùng Khương Kỳ đều không tránh khỏi dung động kinh hãi. Quả nhiên Diệp Chiến có lai lịch bất phàm, khả năng đến từ các đại châu khác là thật.
“Hô!” Đúng lúc này, một tiếng thở dài vang lên làm mọi người chú ý nhìn sang.
Ninh Như Vân vừa tỉnh lại từ quá trình tu luyện, cô liền mở mắt kích động hét lớn: “Luyện khí tứ trọng thiên thật sự là luyện khí tứ trọng thiên.”
Đã bao lâu rồi, ngày này cô đã chờ trọn vẹn mười năm năm rồi.
“Diệp công tử, ân này tiểu nữ không biết dùng gì để báo đáp.” Ninh Như Vân đứng dậy làm hành động hành lễ chân thành.
“Hắc hắc.”
“Đơn giản đơn giản, lão bản cứ dùng thân thể của mình để báo đáp là được.” Diệp Chiến khuôn mặt vô sỉ cười nói.
Bầu không khí đột nhiên trở lên xấu hổ, Khương Kỳ chỉ biết lắc đầu cười khổ, giang sơn dễ đổi bản tính khó rời.
“E hèm, nói chuyện chính sự nói chuyện chính sự.”
“Như Vân, bây giờ con đã có thể tu luyện lại được rồi, cũng lên kiểm tra lại linh căn để có thể tìm công pháp phù hợp với bản thân.”
“Kiểm tra lại linh căn?”
“Chẳng phải mười năm năm trước đã kiểm tra qua, chất nhi là hoàng cấp hạ phẩm thủy hệ linh căn sao?” Ninh Như Vân khó hiểu hỏi.
“Chúng ta nghi ngờ kết quả bị làm giả.” Khương Kỳ trầm giọng nói.
“Âm hàn độc vốn vô hình vô sắc, chúng chỉ có thể là cực độc khi gặp người tu luyện thủy hệ linh khí. Độc này nếu không gặp đúng thời điểm phát tác, thì đan y cao cấp cũng khó có thể nhận ra.”
Ninh Như Vân nghe vậy thì trầm mặc suy nghĩ, trong hoàng tộc có một quy định, một khi được xác định là linh căn hệ gì thì sẽ được tàng thư lâu cấp cho công pháp hệ đó. Điều này nhằm mục đích bảo mật truyền thừa, tránh việc công pháp bị kẻ gian làm lộ ra bên ngoài.
Đám người kia chính là dựa vào khe hở này để ra tay, dù cô biết bản thân bị trúng độc thì cũng không thể làm được gì. Không có công pháp khác để tu luyện sẽ trở thành phế vật, mà tiếp tục tu luyện công pháp hệ thủy thì sẽ hao tổn kinh mạch dẫn đến tàn phế.
“Đây quả thực là một phương pháp giết người không đao.” Ninh Như Vân thấp giọng thì thầm.