Chương 6: Đột phá đẳng cấp Nhị Đẳng.

Éc, Éc!

“ Chúc mừng kí chủ gạ gục Boss tầng 1 của Tháp 24.”

Thưởng 100 điểm tích luỹ.

Cũng đã 4 lần Tuấn Phong khởi động lại Tháp 24 ngày. Trừ lần đầu được thưởng Tâm Pháp ra, những lần sau đều không có xuất hiện, chỉ nhận được thưởng điểm tích luỹ mà thôi.

Hiện tại Tinh Thạch đã dùng gần hết. Hệ quả của việc vừa tu luyện vừa chiến đấu đem lại lợi ích rất lớn. Nó làm tăng ra giới hạn Linh Hải, từ đó khiến cho hắn tích trữ Linh Khí nhiều hơn so với người cùng cấp.

Tuấn Phong vừa chiến đấu xong, liền ngồi xuống hấp thụ số Tinh Thạch cuối cùng.

Hiện tại đẳng cấp của hắn đã là Nhất Đẳng Đỉnh Phong. Bản thân cũng đã cố gắng áp chế Linh Lực trong cơ thể. Lần này đã không thể áp chế được thêm. Linh Hải đã bị căng tràn, Linh Khí được hấp thụ càng ngày càng khó khăn.

Bấy giờ Tinh Thạch đã bị bóp vỡ vụn hết, Linh Khí tán loạn xung quanh cơ thể đang tìm ngõ ngách mà chui vào, nhưng nó cứ cô đọng ở bên ngoài, không thể lấn át mà tiến vào thêm được nữa.

Tuấn Phong cau có mặt mày, kinh nghiệm đọc truyện bấy lâu nay mách bảo hắn phải áp chế Linh Lực xuống hết mức có thể.

Ngay lúc này, chính là khoảnh khắc đó. Tim hắn như muốn nổ tung ra bên ngoài rồi. Thân thể hắn đau rát đến tột độ, như có nghìn vạn mũi châm đang ghim vào từng lỗ chân lông vậy.

“ Đột phá cho ta.”

Hắn thả lỏng cơ thể, Linh Hải cũng dần mất đi sự o ép bấy lâu, liền phình ra giống như bong bóng được một hơi thổi phồng ra vậy.

Tuấn Phong mở mắt ra ngay lúc đột phá, xung quanh hắn bành trướng ra một luồng áp lực cực lớn, làm cho các tảng đá xung quanh đều nứt toạc ra.

Thực lực của Tuấn Phong đã đạt được Nhị Đẳng sơ cấp. Nhưng Linh Lực trong cơ thể lại ngang bằng với Nhị Đẳng cao cấp.

Hắn ta đứng dậy, thử sức mạnh mới. Hắn tiến tới một tảng đá còn nguyên vẹn, dùng 5 phần công lực mà đấm một quyền vào nó. Tảng đá liền nứt toạc ra, khí lực dư chấn phóng ra làm các mảnh vụn đá bay về phía sau.

Tuấn Phong không tin vào mắt mình, hắn chưa bao giờ thấy kích thích như vậy. Nhân tiện đây, hắn tàng phá một mảng địa hình, san bằng tất cả mọi vật trong tầng 1 Tháp 24.

Đấy là hắn chưa sử dụng đến Chấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm nhé. Hắn lại lấy kiếm lên, vung một chém xuống đất, mặt đất liền bị nứt toạc theo hình nón về phía trước, tuy nhiên độ lún xuống cũng giảm dần.

Ha ha, quá đã!

Hai tay nâng thanh kiếm lên, lúc này hắn phát hiện ra có con số 500 ở trên chuôi kiếm.

Phân tích kỹ càng kiếm thì hắn mới nhớ, cái vũ khí Chấn Hồn Chấp Pháp này có thể hấp thụ linh hồn của quái vật. Hấp thụ càng nhiều vũ khí càng mạnh mẽ.

Con số này tượng trưng là nó đã hấp thu được 500 Hồn Khí.

Ngoài ra Thanh Kiếm còn có một chiêu chí mạng, Phóng Thích Hồn Khí. Tuỳ vào chủ nhân muốn Phóng Thích bao nhiêu, phóng càng nhiều càng mạnh. Sau khi phóng thích thì Hồn Khí cũng bị tiêu tán.

Tuấn Phong lại bắt đầu chú ý đến 500 điểm tích luỹ. Đây là điểm dùng để đổi vật phẩm trong cửa hàng Hệ Thống. Bởi vì chỉ có 500 điểm cho nên không thể mở khoá thêm vật phẩm. Thế nhưng, số vật phẩm đã mở khoá hiện tại cũng khá nhiều.

Trang bị, đan dược, thức ăn, máu hung thú,… Mỗi vật phẩm đều có hiệu ứng riêng.

Tuấn Phong cũng không vội mà mua ngay, chỉ lướt qua để xem một số vật phẩm mà thôi. Điều quan trọng lúc bấy giờ đó chính là trở về thế giới bên kia, Ma Thần Lục Địa.

Hắn động một tia ý niệm, hố đen bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt. Vẫn là hố đen quen thuộc đó, Tuấn Phong bước vào.

Vừa bước ra ngoài, hắn liền bị một thân hình nhỏ bé ôm lấy, khóc nức nở.

“ Thiếu gia, ngài đã về rồi.”

Cô gái giường như cũng không quan tâm rằng Tuấn Phong tự nhiên xuất hiện. Mà nếu có quan tâm thì nàng cũng làm sao mà biết được sự kì diệu của người tu luyện. Có thể lấy ra vật phẩm từ không gian, sức mạnh kinh người, một cái khí thế toát ra cũng có lực sát thương,….

Tiểu Yến nước mắt cứ tràn ra mãi không thôi.

Tuấn Phong cũng khá bất ngờ, nhớ lại thì từ khi đến đây hắn chỉ nói chuyện với trưởng thôn và Tiểu Yến. Hay mang một ý nghĩa khác, đây cũng là lần đầu hắn được con gái ôm.

Tiểu Tến ôm Tuấn Phong một lúc, sau đó chợt nhớ ra điều gì, liền vội thu người lại.

“ Xin lỗi Thiếu gia, tại tiểu nữ quá kích động mà thôi. “ nhìn thấy Tuấn Phong người ngợm lấm lem, vết máu trên người đã khô, quần áo rách rưới, nàng lại nói tiếp.

“ Để tiểu nữ đi chuẩn bị bồn tắm cho ngài.”

“ Được, vậy phiền ngươi.”

Cũng đã một tuần hắn chưa được nghỉ ngơi đàng hoàng rồi, vì vậy vừa nằm xuống giường, hai mắt đã nhắm nghiền, đánh một giấc tới tận tối. Tiểu Yến vào phòng thấy hắn ngủ ngon cũng không gọi dậy. Lâu lâu nàng lại ghé qua phòng Tuấn Phong xem hắn đã dậy chưa, để mà còn gọi hắn đi tắm.

“ Ngươi chờ ở ngoài cửa đó hả.”

“ A thiếu gia dậy rồi, tiểu nữ đã chuẩn bị nước ấm với bộ y phục mới, ngài đi tắm đi ạ.”

“ Được.”

Thấy Tiểu Yến tất bậc, vội vã như vậy, Tuấn Phong thấy cũng buồn cười.

Trong bồn tắm, Tuấn Phong kì cọ cơ thể, vết bẩn do máu quái vật, do bị thương, do đột phá,… khiến cho bồn tắm đục ngầu.

Cũng may Tiểu Yến chu đáo, có chuẩn bị một bồn tắm khác kế bên. Hắn chỉ việc vào tắm mà thôi.

Bên ngoài cửa, Tiểu Yến đã chờ đợi, nàng lâu lâu lại tủm tỉm cười một cái.

“ Tiểu Yến.”

“ Dạ, Thiếu gia có gì sai bảo.”

“ Ngươi bao nhiêu tuổi rồi.”

Nghe vậy, Tiểu Yến đỏ mặt, ngượng ngùng. Đây là lần đầu thiếu gia hỏi tuổi nàng.

“ Tiểu nữ năm nay là 18 tuổi.”

“ Chà chà, 18 tuổi là vừa đủ tuổi ha.”

“ Hả, thiếu gia ngài nói gì ạ?”

“ Không có gì, ta hỏi sinh nhật ngươi đã qua chưa.”

“ Đã qua rồi ạ, chỉ là không có tổ chức.” Nói tới đây giọng của Tiểu Yến lắng xuống.

“ Hừm, mai ta muốn vào Thành, ngươi chỉ đường cho ta nhé.”

“ Vâng ạ.” Giọng của Tiểu Yến vui vẻ trở lại. Gương mặt ngại ngùng, tưởng tượng gì đó rồi tự cười một mình.

Mai là được đi chơi với Thiếu Gia rồi.

Tuấn Phong tắm xong, thay đồ, sau đó về phòng. Cơm cũng được Tiểu Yến mang vào giúp.

“ Mai Thiếu Gia vào Thành có chuyện gì sao ạ?”

“ Ta là muốn đi tham quan mà thôi.”

“ Vâng ạ, tiểu nữ sẽ dẫn đường. Ngài ăn món này đi ạ. Đây là Hành Tây Sa Tế, tiểu nữ đặc biệt làm cho ngài đấy.”

Tuấn Phong gắp lên một miếng cho vào miệng. Mùi vị ngon hết sức, đây là món ngon nhất mà hắn từng ăn.

“ Ngon quá.”

Thấy Thiếu Gia khen, Tiểu Yến rất là vui, nhìn ngài ăn mà nàng cũng thấy ngon cùng.

“ Ngươi cũng ăn đi.”

“ Dạ thôi, tiểu nữ không dám.”

“ Ngươi không ăn thì mai ở nhà nhé.”

“ Đừng đừng đừng, tiểu nữ ăn, tiểu nữ ăn.”

Nói rồi Tiểu Yến vội chạy đi lấy bát, đũa.

Bấy giờ Tuấn Phong mới nhìn rõ mặt Tiểu Yến hơn. Mặt có hơi lấm lem nhưng rất đáng yêu. Bầu ngực căng tròn, eo thon, mông đẩy đà, những điểm này phần nào lại là yếu tố tương phản với gương mặt đáng yêu kia.

Đáng yêu, quyến rũ, là thể loại mà Tuấn Phong lần đầu thấy. Thấy Tiểu Yến trong sáng như vậy, hắn cũng không nỡ ra tay.