Trong tháp 24, nơi này toàn là sỏi đá, giống như vùng đất đỏ. Trên mặt đất có nhiều tảng đá màu xám xịt, trông cứ như có thể đánh vỡ bất cứ lúc nào, nhưng lại cứng rắn vô cùng.
Bầu trời cũng bị tô điểm một màu đỏ xen kẻ màu đen. Hoạ như một bức tranh địa ngục.
Tuấn Phong đi thêm một đoạn, tiếng kêu éc éc bắt đầu xuất hiện. Chúng đi theo từng nhóm nhỏ, khoảng 5 6 con, rải rác khắp nơi.
Nhóm Lợn Một Sừng này không chạy bén cho lắm. Mặc dù Tuấn Phong đang nấp ở kế bên, nhưng chúng vẫn nhai Xích Thảo (cỏ màu đỏ) một cách ngon lành.
Một con Lợn mãi ăn, tiến lại gần nơi mà Tuấn Phong đang ẩn náp. Nó vừa lộ đầu qua tảng đá, liền bị một kiếm đâm thủng đầu.
Phập!
Éc!
Con Lợn kêu lên một tiếng rồi ngã xuống. Đám đồng bọn bấy giờ mới nhận ra. Chúng biết kẻ địch ở sau tảng đá kia, nên cố sức ủi mạnh, cố gắng phá tan vật cản. Tuy nhiên, đòn công kích sức mạnh tầm Nhất Đẳng sơ cấp, trung cấp chỉ làm thủng một lỗ nhỏ trên tản đá má thôi.
Tuấn Phong thấy tảng đá khá chắc chắn cho nên lợi dụng tảng đá lấy mạng từng con một.
“ Đá huynh, trông cậy vào huynh đó.”
Chấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm mỗi lần chém xuống một con Lợn Một Sừng liền thu vào một linh hồn. Mắt thường có thể nhìn thấy thanh kiếm hút lấy dòng khí màu đen xuất ra từ xác con Lợn.
Cứ như vậy, Tuấn Phong đi săn từng nhóm lẻ. Chẳng mấy chốc đã tìm đến nhóm lợn cuối cùng.
Nhóm này có lẽ là nhóm đông nhất trong Tháp này. Gồm 10 con, trong đó có một con đạt tới Nhất Đẳng Cao Cấp. Thân xác to lớn, lại trông dữ tợn vô cùng. Tuấn Phong xác nhận con này chính là con Boss ở đây.
Lần này hắn lại lợi dụng tảng đá như bao lần khác, nhưng sức công phá của con Boss khá lớn khiến tảng đá nứt toạc. Tuấn Phong từ trên tảng đá cũng bị mất đà ngã về phía sau.
Chưa kịp định lại thần hồn thì đám Lợn khác phá vở tảng đá lao về phía Tuấn Phong.
Cứng đối cứng, giờ đã không còn đường nào để chạy, nếu chạy thì chạy cũng không lại chúng.
Tuấn Phong cầm kiếm lên, thủ thế chém bằng hai tay, đưa kiếm chếch về phía sau.
4 con lợn ùn ùn ủi tới, khi tới gần, Tuấn Phong cũng quan sát thấy, bản năng mách bảo hắn xuất kiếm.
Một kiếm chém ngang, lưỡi kiếm sắc bén chém sâu vào đầu của mấy con Lợn. Nhưng chỉ trúng được 3 con mà thôi, chết ngay tức khắc. Con còn lại tới chậm nên tránh được đòn trí mạng, nhưng sừng cũng đã bị chém đứt làm đôi. Thế tiến công vẫn còn nó húc lấy Tuấn Phong một cái làm hắn văng ra 5 mét. Phun ra một ngụm máu nhẹ.
Mấy con lợn khác cũng không cho Tuấn Phong thời gian nghĩ, tiếp đó lại tạo thêm một đợt tấn công.
Tuấn Phong vẫn cố gượng mà tung ra đòn chém. Tuy lần này lực yếu hơn nhưng cũng chết được mấy con. May mắn không con nào thoát được lưỡi kiếm lần này.
Nhưng con Boss mới là kẻ nguy hiểm nhất, nó cùng 2 con khác thực hiện đòn công kích thứ ba.
Tuân Phong vội vàng chạy ngang qua thoát khỏi đường chạy của chúng. Nhưng bọn chúng cũng bẻ lái khá tốt. Chúng áp sát được hắn. Khi gần tới nơi, Tuấn Phong thực hiện một cú lộn nhào về phía trước, may mắn tránh được đòn công kích.
Đám lợn mất mục tiêu, vội quay đầu lại, lấy đà lại từ đầu. Lần này có cơ hội cho Tuấn Phong chuẩn bị. Hắn chạy lại một tảng đá khác ở gần đó.
Thay vì đứng trên tảng đá như lúc nãy, hắn lại lựa chọn đứng ở phía sau, ra sức khiêu khích đám lợn.
3 con Lợn thấy kẻ địch khiêu khích mình, càng thêm tức giận. Con Boss chạy nhanh nhất, nó đến tảng đá trước tiên, thực hiện một cú húc uy lực. Tảng đá bị vỡ vụn, nhưng kẻ thù của nó đã biến mất. Mà khi nó quay đầu lại thì thấy hai đồng bạn của mình bị chém đứt người.
“ Còn lại mày thôi nhỉ? Con lợn xấu xí.”
Con Boss tức giận gầm gừ. Chân sau nó đạp mấy cái về phía sau lấy đà, chuẩn bị một cú húc kinh người. Nhưng Tuấn Phong đâu phải hạng xoàng, hắn chính là kẻ đã giết qua 100 con lợn rừng rồi đấy. Ngoài ra cú đạp lấy đà lộ liễu như vậy ai mà không thấy.
Nhưng Tuấn Phong cũng phải hết sức tập trung. Đẳng cấp của nó cao hơn hắn một bậc, bị húc trúng không bị chết tại chỗ thì cũng bị liệt tứ chi.
Tuấn Phong quan sát lượt đạp lấy đà của nó. Cứ mỗi lần tấn công như vậy thì chúng thường lấy đà ba cái.
Một đạp!
Hai đạp!
Ba đạp!
Con lợn rừng phóng tới nhanh như chớp nhưng Tuấn Phong đã đoán trước mà né ra.
Con lợn bị mất đà, theo quán tính bị xoạc chân về đằng trước, cố thắng gấp nhưng không thể thắng ngay lập tức. Nhiêu thời gian đó đã là quá đủ để Tuấn Phong dành lấy lợi thế.
Con Boss đã dừng lại được, nhưng khi quay đầu lại thì một chân sau của nó đã bị chặt đứt. Dù cơ thể có thật sự cứng rắn, nhưng thanh kiếm lại quá là sắc bén đi. Chưa kịp phản xạ thì chân sau thứ hai cũng bị chặt nốt.
Mất chân, nó như mất đi 9 phần sức mạnh. Vì vậy mà nó đành phải cam chịu để cho Tuấn Phong kết liễu.
Phập!
Con Boss chết đi, một dòng thông báo hệ thống hiện lên.
“ Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành càn quét tầng 1 Tháp 24.”
Thưởng: nhận một cuốn Tâm Pháp (Tự chọn). Và 100 điểm tích luỹ.
Tuấn Phong sau khi diệt được con Boss thì tại nơi con Boss chết xuất hiện một cái hố đen quen thuộc. Mà lúc trong đầu của Tuấn Phong cũng có thêm thông tin về nó.
Đại khái chính là, lên tầng 2 của tháp 24. Tiêu tốn 1000 Tinh Thạch.
Thôi thôi, mới tầng một đã tốn sức đến như vậy rồi.
Tuấn Phong thở hồng hộc, nhưng hắn cũng không quên tìm kiếm phần thưởng trên cửa hàng.
Điểm tích luỹ có thể mua vật phẩm trong cửa hàng hệ thống.
Còn công pháp với tâm pháp thì phải đánh Boss mới rơi ra. May mắn thì được chọn, còn đen đủi thì không có gì.
Vậy nên trước tiên Tuấn Phong chọn một cái Tâm Pháp để tu luyện trước đã rồi tính tiếp.
Nhận thấy con đường của bản thân sau này phải gắn liền với việc giết quái vật, nói ngắn gọn là giết chóc. Mà sau này còn nhiều loài quái vật ghê gớm hơn, chiến đấu theo từng cách khác nhau hơn.
Tâm Thể Quyết.
Tâm Thể Quyết giúp cho người học có thể hiểu rõ về bản thân hơn. Từ đó phát triển các điểm mạnh đồng thời bù đắp những điểm yếu. Tâm Thể Quyết chính là nền tảng trong nền tảng tâm pháp.
Giới thiệu thì dài dòng, nhưng đối với Tuấn Phong hắn chỉ nhìn nhận một điểm đó là:“ Phát triển toàn phần.”
Tuấn Phong rời khỏi Tháp 24, vừa đi vừa thu xác của Lợn Một Sừng vào Hệ Thống Trữ Vật. Bởi vì giữ trong này sẽ không bị phân huỷ, cho nên Tuấn Phong an tâm mà thu lấy, làm nguồn lương thực dự trữ.
Ra khỏi cổng Tháp, thì một thông báo mới lại hiện lên trên cửa.
“ Kí chủ có muốn khởi động lại Tháp 24, tiêu phí 100 Tinh Thạch.”
Tuấn Phong đọc mà mừng thầm. Vốn tưởng bãi luyện bị giới hạn, nhưng xem ra là không rồi.
Nhưng khoan hãy nghĩ đến việc săn quái. Bởi vì việc chủ yếu nhất vẫn là nên tăng tưởng sức mạnh của bản thân. Bây giờ đã có Tâm Thể Quyết, việc hấp thụ Tinh Thạch cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Đặt đống Tinh Thạch lên trước mặt, Tuấn Phong bóp vỡ một nắm, Linh Khí bị xuất ra. Hắn làm theo Tâm Pháp hướng dẫn, từ từ dẫn động Linh Khí đi vào cơ thể. Luồng khí nhanh chóng được truyền tới Linh Hải, tốc độ sản xuất Linh Lực cũng được tăng lên mấy lần. Tuấn Phong vừa tu luyện mà vừa cảm thấy kích thích.
Tâm Pháp có ghi, vừa tu luyện vừa chiến đấu sẽ đem lại tác dụng vô cùng to lớn. Còn tác dụng như thế nào, phải tự bản thân lĩnh ngộ.
Tuấn Phong khởi động lại Tháp 24, quái vật tầng 1 cứ vậy mà xuất hiện, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.