Chương 32: Thành công vượt Tháp 300.

Tháp 300, Không Gian Hệ Thống.

Tuấn Phong, Tiểu Yến cùng nhóm người Võ Thú đã tiến vào bên trong, lần này trở lại, quyết tâm tiêu diệt con Viêm Hoả Thần Ma kia.

Quy Hoả Diệm bấy giờ không còn giữ được ưu thế ẩn nấp nữa, rất nhanh đã bị nhóm người Tuấn Phong làm gỏi.

Điều quan trọng bấy giờ chính là hội đồng con Viêm Hỏa Thần Ma kia.

Từ lúc Tuấn Phong trở ra, những vết tích vẫn còn nguyên vẹn như vậy, cái huyết đình mà hắn bị đánh văng ra đổ sập lúc trước. Nhưng con Viêm Hoả lại biến đi đâu mất.

Mọi người vừa đi, vừa dùng linh thức dò xét ra xung quanh.

“Thiếu gia, hay để em lên trước mở đường? Với thân pháp của em, có thể thoát được.” A Miêu đi giữa đội hình, đưa ra ý kiến.

“Không nên chủ quan, nó đã đạt Tứ Đẳng rồi, lại sử dụng thuần hoả pháp, nếu không cẩn thận chắc chắn sẽ bị nó đánh chết. Ta không muốn mất một thuộc hạ vừa xinh đẹp lại giỏi giang như ngươi đâu.”

Nghe thấy thiếu gia khen ngợi, A Miêu lấy làm rất vui.

“Vâng ạ.”

Đám A Hổ thấy lạ lẫm, A Miêu từ khi nào lại dám xưng em với thiếu gia rồi. Lẽ nào là đang muốn vượt rào.

Bỗng từ đâu dần dần xuất hiện một cột hoả khí giữa đường, thân ảnh Viêm Hoả Thần Ma lộ ngày một rõ, lại thực hiện một kỹ năng tích tụ hoả khí bạo phát ngay lập tức.

Bùm!

Một vụ ổ oanh tạc từ phía con viêm hoả toả ra xung quanh, lan rộng tới chỗ đám người Tuấn Phong.

Bởi vì luôn trong tâm thế phòng thủ, cùng với Trấn Hồn Chấp Pháp khiên, nên Tuấn Phong thành công gánh đỡ một đòn đành uy lực và bất ngờ.

Khiên chắn tạo một vòng khiên hư ảo về phía trước, hứng chịu nộ hoả, khiến nộ hoả bị phân cắt ra làm hai bên.

Ngay lúc này A Miêu lợi dụng ưu thế tầm xa sử dụng kỹ năng phản công Viêm Hoả.

Xuyên Vân Chỉ!

Kỹ năng này Tuấn Phong và Tiểu Yến cũng sử dụng, nhưng qua tay của A Miêu lại tối ưu hoá sức mạnh hơn rất nhiều.

Công Pháp cộng hưởng với vũ khí Tam Phẩm Miêu Tinh Chiến Phi Tiêu, khiến cho uy lực được tăng lên gấp bội.

Viêm Hoả Thần Ma lúc này liền kích phát 5 vòng hoả khí phòng ngự.

Bang! Bang! Bang!

Phi tiêu thành công phá vỡ 3 đạo khí phòng hộ sau đó liền rơi xuống đất.

Nhân cơ hội đó A Hổ, A Báo, A Vượn, A Ngư đều dùng kỹ năng mạnh nhất của mình, kết hợp với kỹ năng công kích đặc biệt của bộ đồ Chiến Tam Phẩm mang lại.

Hổ Đao! Báo Thương! Vượn Côn! Ngư Mâu!

Tấn công 4 phía Viêm Hoả Thần Ma.

Cảm nhận thấy nguy hiểm Viêm Hỏa Thần Ma liền kích phát 10 tầng hoả khí phòng hộ.

Bùm!

Vụ nổ lớn được tạo ra thành công phá huỷ 10 tầng phòng hộ nhưng lúc này lại hết lực. Con Viêm Hoả nộ hống, hoả quyền từ người nó đánh ra khiến cho đám người bị văng ra xa.

Dù vậy nhưng đã tạo được cơ hội tấn công cho Tiểu Yến.

Bấy giờ Tiểu Yến đã đạt đến Tam Đẳng Sơ Cấp, nhưng Linh Lực lại bằng với Tam Đẳng Trung Cấp. Chưa kể lại sở hữu một thanh kiếm Tứ Phẩm Vân Dạ Kiếm, cùng công pháp cấp 2.

Tổng hợp lại, đòn đánh sắp tới đây của nàng cũng đã đạt đẳng cấp Tứ Đẳng Sơ Cấp rồi.

Nhị Sứ Vân Hồn, thức thứ nhất Sứ Hồn.

Tử khí cuồn cuộn xoáy quanh Vân Dạ Kiếm, hoà cùng với khí áp mà Tiểu Yến toát ra, khiến cảnh tượng xung quanh nàng có chút nghẹt thở. Bộ ngực căng mọng không được che chắn kỹ cứ phập phồng theo nhịp thở.

Nàng ấn định mục tiêu là Viêm Hoả Thần Ma, sau đó trong tích tắc tung ra 10 chém liên tiếp. Chỉ thấy sau nhát chém cuối cùng, khi Vân Dạ Kiếm được đút vào vỏ, Viêm Hoả Thần Ma bị dính thập trảm luân hồi, chú chém vừa sâu vừa dày khiến miến giáp đen bị xé nát. Nó rống lên đau đớn, một dòng dung nham giống như là máu của nó từ trên ngực rơi xuống.

Viêm Hoả Thần Ma điên cuồng, mặc kệ vết thương, nó liên tục tung ra những luồn hoả khí mạnh mẽ từ dưới đất phóng lên. Giống như 3 cái vòng xoáy nối đuôi nhau tiến về phía trước.

Bành! Bành! Bành!

Tiểu Yến nguy hiểm liền dùng bộ pháp né tránh.

Lúc này Tuấn Phong không biến bằng cách nào đó đã áp sát được Viêm Hoả Thân Ma, hắn nhảy lên bổ dọc xuống.

Tam Sát Phá Quan, thức thứ ba Phá Thiên.

Trên tay hắn là Trấn Hồn Chấp Pháp – Kích, lúc hắn tấn công, luồng linh lực huyễn hoá thành hình dạng của một con rồng màu vàng kim, mạnh mẽ lao đến.

Bành!

Viêm Hoả Thần Ma không kịp chuẩn bị liền bị đánh trúng, giáp mũ sừng trâu bị chẻ đôi, nó hoá thành từng đạo hoả khí nhỏ rồi tan biến trong hư vô.

[Chúc mừng kí chủ thành công vượt tháp 300. Nhận 100 vạn điểm hệ thống. Giá tái tạo 50 vạn tinh thạch.]

“Thành công rồi.” Tiểu Yến vui mừng nhảy cẩn lên như đứa nhóc.

Tuấn Phong thấy vậy liền xoa đầu nàng.

“Tiểu Yến làm giỏi lắm.”

Bỗng lúc này A Miêu như nhói trong lòng liền chạy lại.

“Thiếu Gia, em cũng có công mà.”

Tuấn Phong nhìn ánh mắt rưng rưng, gương mặt đỏ ửng của A Miêu cũng không kiềm được lòng.

A Miêu bày ra một bộ dạng đáng yêu, kết hợp với bộ trang phục của hệ thống, Ánh mắt đen láy lại mở to như sao trời, nước da trắng ngần, nhìn thật giống một tiểu bạch miêu đáng yêu vô cùng. Nhưng bộ ngực to lớn, dáng hình trông khá mạnh mẽ kia thật khiến hắn không khỏi sinh ra ý đồ đen tối.

Trong một khắc này, trong đầu hắn thoáng qua rằng không biết A Miêu sẽ có mùi vị như thế nào. Nhất là đôi môi đầy đặn kia, nếu mà ngậm phải thằng nhỏ của hắn, sẽ sướng như thế nào.

Nhưng hắn vội xua đi ý nghĩa đen tối đó. Dù rất muốn chén A Miêu, nhưng là phải để nàng tình tình nguyện nguyện nha. Đằng này nàng chỉ mới muốn được xoa đầu mà hắn đã nghĩ tới cảnh đó thì cũng quá là vô sỉ rồi.

“Khụ, khụ. A Miêu cũng giỏi lắm.”

A Vượn thấy thiếu gia khen ngợi hai người kia, trong lòng hắn cũng muốn được thiếu gia khen ngợi và chú ý.

Hắn tạo một bộ mặt đáng yêu, cái mông đá qua đá lại, nói.

“Thiếu gia, A Vượ….”

Chát!

Tuấn Phong liền cho hắn một bạt tai bay xa 5 mét.

“Cút ra xa xa chút cho ta. Gớm chết đi được.”

A Vượn có gương mặt khá đần độn, cùng với dáng người thô cáp khiến hắn ngu trông càng thêm ngu. Bấy giờ lại tỏ vẻ đáng yêu đó, thật sự khiến người yếu tim phải ngừng đập, người đang ăn cơm phải phọt hết ra,……

Nói xong Tuấn Phong bế Tiểu Yến lên trở về tháp 999. Sau đó làm gì thì ai cũng biết.

A Miêu thấy Tuấn Phong rời đi thì bỉu môi. Thầm nhủ trong lòng: “người ta cũng muốn được ấy ấy mà, thiếu gia thật thiên vị.”

Bỗng lúc này A Hổ tiến lên nói, đưa ra lời khuyên.

“ Miêu muội đừng buồn, con đường phía trước còn dài, sợ gì mà không có cơ hội.”

Nói xong A Hổ liền vỗ vai A Miêu rồi rời đi. Tiếp sau đó A Báo đến nói lời động viên.

“Miêu muội, đến một lúc nào đó thiếu gia sẽ để ý đến muội thôi.”

Tiếp đến là A Ngư.

“Muội an tâm, không phải thiếu gia vừa xoa đầu muội đó sao, thứ gì cũng phải từ từ.”

3 người đã rời đi, lúc này A Vượn cũng lê cái thân lấm lem lại nói với A Miêu.

A Miêu nhận được lời động viên của các huynh thì xúc động. Nhìn A Vượn triều mến.

Vượn Huynh cũng đến động viên mình nữa sao, các huynh ấy thật tốt.

“Miêu muội, chỉ ta động tác lúc nãy đi.”

Chát!

"Sao lại đánh ta."

Không thể chia sẻ bí quyết một chút hay sao a.