Chương 31: Mồ chôn 30 vạn đại quân.

Đại quân của Hùng Việt Quốc công thẳng chính diện, mỗi tướng quân Tam Đẳng đều toạ trấn bảo vệ một xe công thành. Đoàn quân chậm rải tiến từng bước chắc chắn.

Phía trên tường thành, các tướng quân Ưng Việt Quốc đều có mặt để chỉ huy tác chiến. Từng loạt mưa tên trút xuống không ngừng khiến cho đám người phía dưới phải chịu một đòn giáng xuống cực mạnh. Máu nhuộm đầy đất.

Dù đối mặt với mưa tên như vũ bão, đoàn quân Hùng Việt Quốc vẫn mạnh mẽ tiến lên.

Xe công thành đã áp sát tường, các cao thủ Tam Đẳng bắt đầu phát tiết ra những đòn công kích tầm đầy uy lực.

Những luồng đạo khí, hay những đường chém chứa đầy linh lực không ngừng va vào nhau, mà người chịu trận chính là những binh sĩ xung quanh.

Đùng! Đùng!

Tiếng va chạm của các đòn kỹ năng vào nhau hoà cùng tiếng công thành vang dội.

Bình! Bình!

Tường thành rung chuyển, nhưng vì vật liệu được làm từ loại quý hiếm cho nên rất vững chắc, chỉ gây ra từng cơn chấn động mà thôi.

Binh sĩ trên tường thành mất kiểm soát vì bị nhiễu loạn vị trí, bất giác không thể thủ chắc vị trí, tạo cơ hội cho đám người Hùng Việt Quốc tràn lên.

Viện binh từ dưới tường thành nhanh chóng chạy lên lấp đầy những khoảng trống, đẩy lùi thế chiếm tường thành của Hùng Việt Quốc.

Trong giai đoạn đó, hai bên không ngừng tranh dành nhau quyền chiếm tường thành.

Không thành nào mà không bị thủng. Ví như:

Một cây làm chẳng nên non,

Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Hay là câu:

Nước chảy đá mòn.

Các xe công thành bắt đầu có hiệu lực, tường thành bắt đầu xuất hiện những vết nứt. 4 cổng thành thì sắp vỡ toang.

Sau một hồi giao chiến, thi nhân chất đầy mặt trận vô tình tạo nên một con đường tiến cho binh sĩ Hùng Việt Quốc bước lên xác đồng đội để mà công thành.

Để phòng hờ tình thế đó xảy ra, Ưng Việt Quốc rưới dầu, đốt cháy trận địa.

Các sĩ binh bèn dùng linh lực phòng hộ, nhất là các cao Thủ Tam Đẳng bày ra thủ pháp phòng vệ bảo vệ xe công thành.

Tường thành bị đổ sập, binh lính Hùng Việt Quốc càng tăng thêm nhuệ khí, hai bên xông vào giao tranh với nhau tại lỗ thủng.

Lúc này trên đỉnh cao của cổng thành, Ưng Thế Long quan sát trận địa nói.

“Bọn chuột vẫn chưa cho sập hố hay sao?”

“Bệ Hạ, tình hình này không ổn, chúng ta có nên thúc đẩy nhanh quá trình không?” Quốc Sư đứng một bên hiến kế.

“Bằng cách nào?”

“Chúng ta chỉ cần lệnh cho các tướng quân nhắm vào một lỗ mà đục xuống. Khi bọn chuột thấy hang ổ của mình bị thủng, sợ lộ nên chắc chắn sẽ đẩy nhanh quá trình.”

“Được làm đi.”

“Tuân mệnh.”

Một lúc sau, 10 tướng quân của Ưng Việt Quốc tiến lên trên tường thành cùng nhau tấn công về một điểm.

Đoàng!

10 đòn công kích cực mạnh giáng xuống, khiến mặt đất nổ tung. Điều này khiến cho đám tướng quân Hùng Việt Quốc xem thường.

10 tên tướng quân lại đi dồn công kích vào đám binh sĩ hay vì phá hỏng xe công thành. Đúng là ngu dốt.

Nhưng chúng không ngờ sau 3 đợt công kích, một lỗ thủng to tướng xuất hiện ra, vài binh sĩ không may bị lọt xuống dưới. Bấy giờ mới phát hiện ra bên dưới có một cái hố sâu hoắm.

Một vài người gần cái hố đó cố dùng linh thức thăm dò, sau một hồi lại hốt hoảng báo tin.

“Rút quân, mau rút quân, phía dưới có bẫy.”

“Gì cơ, mẹ nó đám Ưng Việt Quốc này thật xảo trá.”

Bây giờ lui lại, đưa lưng cho địch đánh thì lỗ 1. Nhưng nếu không lui, đến khi cái bẫy sập xuống, đại quân bị lọt vào trong thì lỗ phải gấp 10.

Nguyên Soái Hùng Việt Quốc, Mã Chí Cường thấy đại quân đang công thành tốt đẹp bỗng nhiên lùi lại, tức giận vô cùng.

“Ai cho chúng cái lá gan lui binh.”

Sau đó tin tức mới báo đến, là phía dưới đất có một cái hố lớn.

“Mau, thổi kèn lui binh. Không ngờ Ưng Thế Long hắn ta lại mưu mô đến vậy. Không thể nào, chắc chắn là tên Quốc Sư khốn kiếp đó bày ra.”

Đại quân Hùng Việt Quốc nghe thấy tiếng kèn lui binh đều bỏ hết xe công thành lại mà tháo lui.

“Không để chúng rút như vậy, mau dồn tất cả công kích xuống mặt đất cho ta.” Ưng Thế Long nóng ruột quát lên.

Vô vàng công kích trút xuống khiến cái hố càng ngày càng có thêm nhiều lỗ hỗng.

Phía dưới máu đang không ngừng được lấy ra từ trên mặt đất, đám chuột đang say mê, thì phát hiện phía trên đã xuất hiện những lỗ thủng. Còn có nhiều người lọt xuống đây.

Bất quá, kế hoạch đã lộ, đám chuột bắt đầu kích phát thần thông, khiến cho mặt đất bị nổ tung thành nhiều mảnh, đại quân Hùng Việt Quốc cứ thế mà bị rơi xuống hố. Tổng cộng là sâu 65 mét.

Đại quân rơi xuống người chết, người bị thương, đại đa phần là còn sống vì nằm trên xác đồng đội chết trước đó, hoặc là đủ sức mạnh để chịu đựng.

30 vị tướng quân Tam Đẳng bị rơi xuống hố. Tuy vẫn còn sống nhưng sắp tới đây phải đối mặt với làn hắc khí của đám Thử Mao Tử đã chuẩn bị trước.

Nhiều người trúng phải, không có ngõ chạy, hít vào một ngụm đều bị khô héo, ăn mòn, rút cạn đến xương tuỷ.

Mấy tướng quân Tam Đẳng thì khá hơn dùng linh lực chống đối. Nhưng cũng chỉ là cầm chừng mà thôi. Nếu thời gian tới không tìm được cách thoát ra, chắc chắn sẽ bị ăn mòn đến chết.

Làn hắc khí dày đặt bốc lên trên, như một ngọn lửa đang cháy ngùn ngụt ở phía dưới hố, không một ai dám lại gần.

Hai bên đại quân chỉ biết đứng bên quan sát mà không thể làm gì hơn. Một bên ăn mừng chiến thắng. Một bên thì lại âu sầu, suy sụp.

30 tướng quân cùng 30 vạn đại quân cứ vậy mà bị chìm trong mộ huyệt. Mà một một huyệt chôn gần 30 vạn đại quân Hùng Việt Quốc.

Mã Chí Cường không chịu nổi kích động, nhưng cũng không thể làm gì hơn, uất ức lui binh, mau chóng trở về Hùng Việt Quốc nhanh nhất có thể. Bấy giờ chỉ biết nghĩ đến bảo toàn lực lượng mà thôi.

Bọn Thử Mao Tử này rất thông minh, lựa chọt vị trí hợp lí để mà có một bữa ăn hoành tráng. Nếu chúng ngu ngốc xây dựng một cái hố phía dưới kinh đô Ưng Việt Quốc thì chắc chắn người trong thành sẽ biết đến. Bởi vì mỗi thành trì đều có một cái gọi là Mạch Thành.

Muốn xây dựng một thành trì thì trước tiên phải đặt một cái Mạch Thành, Mạch Thành có tác dụng bảo hộ thành trì, từ trên mặt đất tạo ra các dãy liên kết đi sâu xuống dưới lòng đất. Giống như một cái nền móng vững chắc, mà đám Thử Mao Tử sẽ không tài nào phá huỷ được.

Bây giờ cái hố trước thành này đã làm cho Ưng Việt Quốc không thể thông hành đến các thành khác, hay đuổi đánh bại quân Hùng Việt Quốc được. Muốn qua thì phải lấp được cái hố này.

Làn hắc khí này tuy độc nhưng có một nhược điểm là sợ lửa.

Vì vậy nên khi đảm bảo đại quân của Hùng Việt Quốc đã chết hết, thì Quốc Sư mới cho người phóng dầu xuống mà thiêu cháy làn khí độc.

Nhưng đến lúc ấy, đám yêu thú Thử Mao Tử cũng đã thành công uống máu 30 vạn người bao gồm nhiều cao thủ, sau đó tiến hoá rồi rời đi.

Nhưng đi được một đoạn, đám yêu thú này bị chặn lại bởi Lão Bá Quân cùng rất nhiều cường giả Tứ Đẳng khác, đều là hộ pháp của Kỳ Trân Các các chi nhánh.

Cơ hội thu thập yêu đan trước mắt, ai lại nở bỏ qua. Và tất nhiên công đầu là của Mai Nguyệt, địa vị tăng cao, đồng thời thu được 5 phần Yêu Đan.