Hoa Thất Sắc bị ngắt hết, Ung Dương Cốc bị mất cân bằng bắt đầu xảy ra động đất lay chuyển.
Mọi người bên trong đều thấy sợ hãi, ai nấy đều mau chóng tìm đường trở ra.
Bình thường Ung Dương Cốc mở đến tận 7 ngày, đây mới ngày thứ 3 đã cưỡng chế đẩy ra ngoài.
Tuấn Phong cũng giật mình, mấy phút trước hắn còn hớn hở, định đi tìm kiếm xung quanh xem còn đồ tốt nào không. Bất quá, ép rời đi thì rời đi thôi. Dù gì thu hoạch cũng rất lớn.
Các tổ đội bang phái đều mau chóng chạy ra ngoài. Còn Hung Thú thì chạy loạn cả lên. Mặc dù họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng không ai có lá gan để mà điều tra.
Vừa ra khỏi Cốc, Tuấn Phong liền tìm một chỗ không có ai, cứ thế mà biến mất vào Không Gian Hệ Thống.
Tiểu Yến thấy Thiếu Gia trở về liền vội vàng từ Tháp 999 chạy ra ngoài, ôm chầm lấy Tuấn Phong.
“ Thiếu Gia, Lôi Tinh Chiến Bào của người đâu?”
Tuấn Phong nghe thấy Tiểu Yến nói thở dài một hơi rồi tường thuật lại trận chiến.
….
Không biết qua lời kể của Tuấn Phong mà trong đầu Tiểu Yến nghĩ gì mà lại rưng rưng nước mắt.
“ Tiểu Yến chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để giúp Thiếu Gia bớt gánh nặng.”
Tuấn Phong xoa đầu Tiểu Yến nói.
“ Thiếu Gia ta phúc lớn mạng lớn, còn lâu mới xảy ra chuyện gì.”
“ Thiếu Gia, mấy cái trứng này là gì?”
“ Trứng nhện đó.”
“ Lẽ nào là con của con Nhện đáng ghét đó.”
“ Có lẽ vậy.”
“ Nhưng thiếu gia đem nhiều về vậy để làm gì ạ?”
Tuấn Phong búng trán Tiểu Yến một cái nói.
“ Tất nhiên là nuôi chúng rồi, ngươi đi nấu ăn đi.”
“ Ấy chết, tiểu yến quên mất nội thịt kho đang còn dang dở.”
Nói xong Tiểu Yến cuống cuồng chạy mất.
Ngoài Trứng nhện ra còn có đến 5 cái kén tơ khác, Tuấn Phong cũng cảm nhận được khí tức có người sống bên trong.
Ngay lập tức Tuấn Phong chém đứt tơ nhện, giải thoát cho 5 người.
5 người gồm 4 nam 1 nữ, thân thể bị nhốt lâu ngày nhưng vẫn rất đầy đặn, vạm vỡ. Họ đều bị bất tỉnh, phải một lúc sau mới tỉnh dậy.
Vừa tình dậy 5 người đều thủ thế phòng vệ. Tên vạm vớ nhất nói.
“ Ngươi là ai? Đây là đâu?”
Tuấn Phong thở dài một hơi rồi nói.
“ Các ngươi đây là đang làm màu cho ai xem?”
5 người thu liễm lại chiêu thức mới chợt hệ thống lại ký ức. Sau đó 5 người họ quỳ xuống, hai tay nắm đấm lại nói.
“ Xin lỗi ân công, là chúng tôi có mắt như mù.”
Tuấn Phong trầm ổn lại một lúc nói.
“ Không có gì, ta cứu các ngươi cũng là cho các ngươi hai lựa chọn.”
“ Mạng này là do ân công cứu về, bản thân không bị làm mồi cho lũ nhện. Dù lên núi đao xuống biển lửa, chúng tôi nguyện ý theo làm trâu làm ngựa cho ân công.”
Tuấn Phong nhìn từng người một, đều thấy ánh mắt họ rất kiên định. Thế nhưng khó đoán nhất vẫn là lòng người.
Đăng nhập cửa hàng hệ thống, mua giấy khế ước, kí kết.
5 người không cần đọc, liền đồng ý kí ước.
“ Tốt, từ nay các ngươi là thuộc hạ của ta, gọi ta là Thiếu Gia.”
“ Dạ, Thiếu Gia.”
Tuấn Phong cười thầm trong bụng, như vậy đã dễ dàng thu nhận 5 người trung thành.
Người có thân hình vạm vỡ, cao 2 mét, đầu trọc, da ngâm đen, ánh mắt hung hãn vô cùng tên là A Hổ.
Người bên phải thân hình có chút thấp hơn cơ bắp cũng khỏi phải bàn, đôi mắt lạnh lùng sắc bén tên là A Báo.
Người bên trái cũng tương tự, nhưng gương mặt nhìn khá đần, tên là A Vượn.
Người đằng sau tên là A Ngư, tài năng bơi lội xuất chúng, ánh mắt lập lờ khó hiểu, cơ bắp cũng săn chắc vô cùng.
Người cuối cùng là A Miêu, thân hình mãnh khảnh, nhanh nhẹn, dung mạo bình thường, nhưng so với hot girl trái đất cũng hơn đôi ba chút.
Tuấn Phong thở dài một hơi, mua 5 Hắc Y Sáo Trang, nói.
“ Đây là y phục của các ngươi, có chức năng tự làm sạch. Còn về binh khí 5 người các ngươi thuận tiện loại nào, nói lên đi.”
A Hổ nhanh nhảu liền đáp.
“ Thiếu Gia, thuộc hạ muốn một thanh trường đao.”
Tuấn Phong liền trong cửa hàng lấy ra, Trường Đao Quạ Đen (Nhất Phẩm) trị giá 1000 điểm tích luỹ.
A Hổ nhận lấy, tay vung chém vài đường liền cười khoái chí. Tạ ơn Tuấn Phong không ngớt. Còn cái gì thề thốt, Tuấn Phong đã kịp chặn miệng cho bớt phiền.
Thấy đại ca có vũ khí vừa tay, A Vượn liền vội bày tỏ ý dục.
“ Thiếu Gia, thuộc hạ hay sử dụng một trường côn. Nhưng càng nặng càng tốt.”
Tuấn Phong mỉm cười, nhìn mặt tên này khá đần nhưng cũng khá khôn ngoan đấy chứ, sợ vũ khí không vừa tay.
“ Ngươi đừng lo, vũ khí tự động điều chỉnh trọng lượng sao cho vừa với sức của ngươi.”
“ Thật sao ạ?”
A Vượn hai mắt lấp lánh, chớp chớp hai nháy, nhìn Tuấn Phong vô cùng triều mến.
Thấy ánh mắt của hắn, Tuấn Phong có chút giật mình. Mau chóng lấy một Trường Côn Quạ Đen (Nhất Phẩm) 1000 tích luỹ cho hắn.
Tiếp tục là A Báo, Trường Thương Quạ Đen.
A Ngư, Trường Mâu Quạ Đen.
A Miêu lại tiêu tốn hơn. Đoản Đao Quạ Đen và bộ Phi Tiêu Quạ Đen.
Mỗi món vũ khí đều có giá 1000 điểm tích luỹ. Mà thanh katana Quạ Đen của Tiểu Yến chỉ có giá 500 điểm tích luỹ. Là do thanh katana thiếu đi thiết lập trọng lượng.
Nghĩ đến Tiểu Yến là người hầu hạ mình tốt như vậy, mà sử dụng vũ khí rẻ tiền hơn, Tuấn Phong thấy không thoả đáng chút nào.
Thôi thì tặng nàng ta một món vũ khí khác.
Nàng đang mang một bộ Độc Tinh Chiến Bào, có thể hấp thụ độc dược. Vậy mua thêm một thanh kiếm Độc Tinh nữa thì tuyệt vời.
Nhưng giá trị của thanh Độc Tinh cũng phải trị giá 10 vạn điểm tích luỹ. Mà điểm tích luỹ hiện tại cũng chỉ đến vài nghìn.
Không ổn, phải kiếm thêm tiền nha.
A Hổ Nhị Đẳng Trung Cấp.
4 người còn lại Nhị Đẳng Sơ Cấp.
Tuấn Phong cho mỗi người một viên Hồi Phục Đan rồi sau đó phân tổ đội này vào từng tháp riêng biệt phù hợp.
Tiếp đến là trứng nhện. Tuấn Phong bèn lấy tơ nhện từ trong xác của các con Nhện Thất Sắc để làm tổ ấp cho bầy trứng.
Vốn định đem trứng nhện đi bán lấy Tinh Thạch, thế nhưng vừa nãy, lúc mua giấy Khế Ước trong cửa hàng thì Tuấn Phong vô tình thấy một loại giấy Nô Lệ.
Đối với Nô Lệ là Trứng Hung Thú. Thì khi giết chết được mẹ của chúng có thể làm giấy khế ước lên trứng chưa nở.
Tức là một đám trứng này sau khi nở ra đều sẽ là Nô Lệ của Tuấn Phong.
Tuấn Phong cười khà khà một cái. Nhưng có đến 100 quả trứng Hung Thú cấp 1. Tiêu tốn 100 điểm tích luỹ mua 1 tờ giấy Khế Ước Hung Thú cấp 1. Tức là mất trắng 1 vạn điểm tích luỹ.
Nghèo, ta nghèo rồi.
Hoa Thất Sắc có đến hơn 1 vạn mấy nghìn bông. Tuấn Phong quyết định đi bán 1 vạn bông, còn số bông lại trồng xung quanh tổ nhện.
Kì lạ, Tuấn Phong không có kinh nghiệm trồng linh dược, vậy mà vừa cắm hoa thất sắc xuống đất, cây lại sinh trưởng một cách kì lạ.
Nhìn thấy tràn cảnh rực rỡ trước mắt, Tuấn Phong cũng bị lay động, một vườn hoa Thất Sắc, chính giữa lại là một tổ nhện Thất Sắc lộng lẫy vô cùng.
Phân phối xong, Tuấn Phong trở về tháp 999 để thưởng thức món ngon của Tiểu Yến làm. Mà đó cũng chỉ là món phụ, món chính chính là Tiểu Yến cơ.
“ Hà hà, Tiểu Yến, ta tới đây.”
…..
Đâu đó trong các toà tháp sừng sững. Một nam nhân đang vật vả vô cùng. Hắn vừa giết xong một con Quái Vật to xác. Tuy nó không mạnh lắm, nhưng cũng đủ làm hắn nhận vài vết thương đau đớn.
Cuối cùng hắn cũng buông vũ khí xuống nghỉ ngơi.
Nhưng nào đâu vừa nghỉ được một tiếng thì mấy con Quái Vật đó tự nhiên lại xuất hiện, khiến hắn trở tay không kịp. Dùng hết sức lực mới có thể tránh thoát một kiếp nạn.
“ Aaaaaa. Ta sẽ giết ngươi….”