Chương 21: Thu Thập Hoa Thất Sắc.

Nhện Thất Sắc thấy con mồi đã không còn bao nhiêu sức chiến đấu, bắt đầu từ từ bước lại thưởng thức con mồi.

Tuấn Phong cố gắng chuẩn bị dùng một chút linh lực ít ỏi còn lại để trốn vào Không Gian Hệ Thống, tránh một kiếp.

Thế nhưng khi Nhện Thất Sắc vừa há miệng nuốt chửng Tuấn Phong thì bất ngờ lùi lại. Nó như nhận ra điều gì đó không ổn.

Ngay lập tức nó búng mạnh một cái đi mất.

Sư muội, không ngờ chúng ta lại dễ dàng lấy được Hoa Thất Sắc như vậy.

Mộ Thanh Dung mặt lạnh lùng, tay vừa hái Hoa Thất Sắc vừa trả lời.

“ Mau chóng thu hoạch nhanh rồi rời đi, muội có linh cảm không tốt.”

“ Muội sợ gì chứ, mấy con Nhện Thất Sắc kia chết hết rồi còn gì. Ha ha ha.”

Mộ Thanh Dung không nói không rằng. Nhưng sau khi nàng vừa nhận ra có nguy hiểm đến thì, một sư huynh đã bị chân nhện xuyên thủng.

Krétttt!

Con Nhện gầm lên như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ xâm nhập.

Hoa Thất Sắc chính là bảo bối của Ung Dương Cốc. Dùng nó điều chế đan dược tăng cường tốc độ hấp thụ Linh Khí, đồng thời tăng cường thể chất.

“ Tấn Công.”

Mộ Thanh Dung cùng sư huynh lao đến, chém ra kiếm thức uy mãnh. Thế nhưng chỉ để lại vết xước trên da con Nhện mà thôi.

Ầm! Ầm!

Con nhện phản công, Mộ Thanh Dung chỉ biết né tranh. May mắn thân pháp tu luyện khá tốt cho nên không bị ảnh hưởng bởi những đòn công kích.

Tàng Kiếm Sơn Trang thiên về tốc độ, thế nhưng sức mạnh đòn đánh lại không hề vượt trội. Đối với Hung Thú vượt cấp, thật khó để gây ra sát thương.

“ Huynh mau thu hút nó, muội sẽ chọc mù mắt nó.”

Sư huynh dùng tốc độ chém vào chân nhện, thành công gây sự chú ý.

Ầm!

Ầm!

Từng chân đánh xuống cực kì nhịp nhàng. Giống như cách đánh với Tuấn Phong. Lần này nó lại sử dụng một đòn chân phủ đầu, một đòn tơ nhện đột kích.

Sư Huynh tuy có thể thấy được đòn tơ nhện, nhưng không thể tránh né một cách toàn diện, cho nên đành phải nhảy lên né tránh.

Kì lạ thay, dường như con nhện còn thêm một đòn công kích thứ ba liên hoàn, nó lao đến húc chính diện vào sư huynh.

“ Không…..”

Mộ Thanh Dung đã áp sát được con nhện từ phía sau, vừa la lên vừa dùng kiếm chọc vào mắt nó.

Kiếm Quang!

Thanh kiếm ánh lên tia sáng rực rỡ, đâm vào mắt nhện, nhưng nó lại nhanh chóng tránh nhé được. Sư Huynh cũng vì vậy tránh được một kiếp.

Não bộ không bị sao, nhưng một con mắt thì đã bị mù.

Krét!

Nhện Bảy Sắc búng mạnh lên cao, bám trên cành cây cao to, sau đó mới để ý trên cao đã bị phủ đầy tơ nhện, thoáng chốc không thấy tung tích của nó đâu nữa.

“ Mau chóng rời khỏi đây.”

Hai sư huynh muội liền rời khỏi. Trên tay cũng hái được nhiều Hoa Thất Sắc, xem như hoàn thành nhiệm vụ về môn phái.

Nhưng đi được một đoạn không xa, một tia tơ nhện khủng khiếp bất ngờ như trời giáng xuống, phóng xuống Sư Huynh.

Sư Huynh tâm thái đã phòng bị từ trước liền có thể né được, thế nhưng sau đó lại không thể tránh được cú vồ lấy của Hung Thú.

“ Sư Huynh.”

Mộ Thanh Dung la lên nhưng lúc này sư huynh đã bị thịt nát xương tan. Nàng tiếp tục chạy trốn, nàng không ngờ rằng lần thực nghiệm này lại khủng khiếp đến vậy.

Hung Thú cấp 3 đã là vượt cấp, có thể dùng trí khôn để chiến thắng. Nhưng đối phương cũng có trí khôn, thật sự không thể đánh lại.

Mộ Thanh Dung tiếp tục rời khỏi, nhưng lần này mục tiêu là nàng.

Ầm!

Con nhện lại đánh ra chiêu bài cũ, thế nhưng một chiêu không thể hiệu quả đến hai lần. Nhất là người thông minh như Mộ Thanh Dung.

Nàng thành công né tránh. Chưa hết nàng lại còn phản công lại.

Vô Ảnh Kiếm Khí!

Linh Lực được truyền vào thanh kiếm, Mộ Thanh Dung đâm vô số mũi kiếm liên tục về phía trước. Từng đạo kiếm khí bén nhọn lao đến trước mặt Nhện Thất Sắc.

Có đòn hiệu quả, có đòn thì không. Nhìn chung đại khái xuyên được trên đầu nhện vài lỗ.

Nhưng vì nàng phản công cho nên không chuẩn bị kịp để né tránh. Đành phải dính một cú đánh từ chân nhện.

May mắn không phải là đòn mượn lực từ trên cao xuống, uy lực cũng giảm đi khá nhiều. Nhưng Mộ Thanh Dung dính một đòn này cũng bị thương khá nặng, văng ra xa vài chục mét.

Con Nhện nhanh chóng bò lại chỗ Mộ Thanh Dung, dùng miệng định ngoạm lấy nàng thì….

Phập!

Xuyên Vân Chỉ!

Một thân ảnh hùng dũng lao đến, đạo kiếm khí sắc bén lại dồi dào đâm vào bụng con nhện, khiến nó thủng sâu một lổ to lớn.

Con nhện dùng chân búng mạnh lùi ra sau. Thế nhưng vì vết thương quá nặng, cú đáp đất vô tình khiến vết thương càng nghiêm trọng hơn.

Vốn tưởng thành công tiêu diệt, nhưng điều kì lạ là nó lại dùng tơ nhện tự quấn quanh miệng vết thương.

“ Con mẹ nó….”

Tuấn Phong chửi thề một câu, thật sự không thể ngờ nó còn biết làm như vậy.

Sau khi con nhện rời đi, vết thương của Tuấn Phong cũng dần dần hồi phục. Chưa kể từ lúc gặp con Nhện này hắn còn dùng cả Bạo Thể Đan, tăng cường sức mạnh, mới có thể xuyên thủng bụng nó.

“ Ngươi ổn không?”

Mộ Thanh Dung chống kiếm ngồi dậy. Nàng cũng sử dụng lấy phục hồi đan.

“ Ta không sao, chỉ bị thương nhẹ thôi.”

“ Tốt, nghỉ ngơi xíu đi, tí giúp ta tiêu diệt con nhện này.”

Mộ Thanh Dung nghe thấy bỉu môi, không phải trong tiểu thuyết thì thường là anh hùng ra tay hay sao.

Câu thoại phải là, ta sẽ bảo vệ nàng, hay đại khái là nàng cứ nghỉ ngơi, con nhện này để ta lo.

Nhưng không nghĩ nhiều, Mộ Thanh Dung lại tiếp tục vận khí lưu thông, nhanh chóng hồi phục cơ thể.

Tuấn Phong giao đấu với con nhện, lần này hắn không còn thảm hại như lúc bị nó đánh lén nữa.

Ầm! Ầm!

Chiêu thức đều tung ra liên tục.

Trong quá trình đánh, Tuấn Phong liên tục tìm cách tấn công vùng bụng dưới, khiến con nhện rất chất vật.

Mỗi lần đánh một đòn thì hắn đã lẻn vào bên trong tự khi nào.

Tuấn Phong tuy chém được mấy cái cũng rất khổ sở. Hắn thầm nhủ.

“ Lần sau phải kiếm một bộ Thân Pháp mới được.”

Mộ Thanh Dung cũng đã hồi phục sức khoẻ, nàng bắt đầu tham chiến.

“ Ta sẽ thu hút nó, ngươi nhân cơ hội hãy kết liều nó.”

“ Được.” Tuấn Phong liếc nhìn Mộ Thanh Dung một cái rồi tiếp tục tấn công.

Nhện Thất Sắc một mắt bị hỏng, bụng lại bị thủng một lỗ, vết thương càng thêm chằn chịt.

Ầm! ầm!

Mộ Thanh Dung thu hút con nhện, nàng cố tình tạo kẻ hở để con Nhện tấn công. Vô tình nó lại để lộ ra sơ hở cho Tuấn Phong.

Quyển Đạo Suy Vong!

Tuấn Phong tung một đòn kiếm khí mạnh mẽ, đường kiếm quay vòng vòng thành hình xoắn ốc, tiến nhập vào bụng con nhện.

Vết thương chồng chéo lên nhau, bây giờ lại bị một đòn khủng khiếp khuấy đảo.

Phọc!!!

Thân nhện bị lũng một lỗ, Máu tươi tưới đầy người Tuấn Phong. Phút chốc người hắn bị nhuộm xanh cả.

Mộ Thanh Dung bên này bị thương nhẹ, nhìn thấy Tuấn Phong như vậy cũng bụm miệng cười.

Hihi.

Tuấn Phong cũng không biết làm gì hơn, Lôi Tinh Chiến Bào đã bị đánh hỏng, không thể tự làm sạch được.

“ Cô quay lưng lại đi, ta thay y phục.”

Mộ Thanh Dung đỏ mặt. Miệng mắng chửi.

“ Vô liêm sỉ.”

“ Đúng là con gái cổ đại. Thật thuần phong mỹ tục a.”

Tuấn Phong lấy trong túi hệ thống ra Dương Y sáo trang, máu tươi lập tức được tẩy sạch.

Đằng này, Mộ Thanh Dung tay che mặt quay lưng lại, miệng la lối.

“ Xong chưa.”

“ Chưa, cô làm gì mà gấp gáp thế, hay là muốn thấy tiểu hổ của ta.”

“ Tiểu hổ?”

Mộ Thanh Dung không hiểu nhưng nghĩ một lúc lại hiểu ra.

“ Đại biến thái. Ta sẽ giết ngươi.”

Thế nhưng âm thanh cũng đã biến mất. Mộ Thanh Dung từ từ quay đầu lại thì thấy chiến trường cũng không còn thứ gì.

Tên Tuấn Phong cũng biến mất, mà xác Nhện Thất Sắc cũng không thấy đâu.

Mộ Thanh Dung bấy giờ chợt nhớ ra, xác của hai vị sư huynh. Nàng buồn bã vội đi tìm xác của hai người để mà an táng.

Tiện thể, đến thu thập Hoa Thất Sắc.

Nhưng khi đến nơi, xác sư huynh thì còn đó, nhưng Hoa đã bị ai ngắt hết?

Lẽ nào chính là cái tên đó làm sao?

Mộ Thanh Dung càng thêm tức giận, cung bậc cảm xúc nhiều thứ xen nhau lẫn lộn.