Chương 20: Nhện Thất Sắc.

Ung Dương Thành.

Trên tường thành cao, Lê Sĩ Hào cùng một đoàn hắc y nhân đang trấn thủ. Phía dưới là Ưng Thiên Nhân, Vệ Tinh Việt và một số gia chủ Thế Gia, Bang Phái khác.

“ Lê Sĩ Hào, ngươi tính tạo phản sao?”

Ưng Thiên Nhân gào rống, ánh mắt giận giữ vô cùng.

“ Ha ha ha, cái gì là làm phản, ta đang phụng sự tổ quốc đấy chứ?”

“ Hay cho câu phụng sự, ấy vậy mà ngươi chiếm thành trì này?”

“ Ta đâu có nói là phụng sự cho Ưng Việt Quốc. Ngươi già nên hồ đồ rồi phải không? Ha ha ha.”

“ Lẽ nào ngươi đầu quân cho Hùng Việt Quốc?”

Lê Sĩ Hào cười càng to hơn, bên phải còn mang theo một người, là vợ của Ưng Thiên Nhân.

“ Ta là người của Hùng Việt Quốc, bây giờ vợ ngươi đang trong tay ta, khôn hồn thì bỏ vũ khí xuống đầu hàng, ta sẽ tha mạng.”

“ Hỗn xược…” Ưng Thiên Nhân đùng đùng sát khí nhưng cũng không thể làm gì hơn.

Trong thành đều đã bị Lê Sĩ Hào khống chế, bây giờ gia quyến của các bang chủ, thế gia đều bị giam giữ, nhất thời Ưng Thiên Nhân không có đối sách.

“ Lê Sĩ Hào, ngươi đang gây chiến hai quốc gia đúng không? Ưng Dương Thành chính là đất của Ưng Việt Quốc ta.”

“ Ngươi đang có hiểu lầm gì đó, 50 năm trước, Ung Dương Thành này chính là quốc thổ của Hùng Việt Quốc ta.”

Lê Sĩ Hào càng bắt đầu lớn tiếng, rút kiếm ra kề cổ con tin.

“ Trong vòng 10 hơi thở, nếu các ngươi không buông bỏ vũ khí, ta sẽ giết hết gia quyến từ già tới trẻ nhỏ.”

“ Không…”

Sắp sửa có chiến tranh rồi.

“ Vệ Tinh Việt, ngươi đi bẩm báo về kinh đô, Hùng Việt Quốc đã khai chiến.”

“ Còn Thành Chủ thì sao?”

“ Ta sao, sống làm người Ưng Việt Quốc, chết làm ma Ưng Việt Quốc.”

Sau đó Ưng Thiên Nhân hét lớn.

“ Nương Tử, kiếp sau chúng ta lại làm phu thuê.”

Nói xong Ưng Thiên Nhân giơ cao trường kiếm, ra hiệu binh sĩ công thành.

“ Con dân Ưng Việt Quốc, cùng ta máu đổ Ung Dương Thành.”

Nghe thấy hiệu lệnh, nhiều người biết nếu hàng thì mạng cũng khó mà giữ. Tên Lê Sĩ Hào này chính là một kẻ vô liêm sỉ.

Hai bên lâm vào thế chiến đấu bất dung thân.

….

Ung Dương Cốc.

Tuấn Phong và Tiểu Yến trên đường đi giết rất nhiều Hung Thú. Dần dần, hai người tiến sâu vào trong Ung Dương Cốc.

“ Thiếu Gia, Hung Thú ở đây yếu hơn đám Quái Vật trong Tháp nhiều.”

“ Đúng là yếu hơn thật, nhưng càng ngày càng nguy hiểm rồi.”

“ Thật kì lạ, Cốc này hạn chế Tam Đẳng trở lên, vậy mà lại xuất hiện Hung Thú Cấp 3.”

Tiểu Yến phụng phịu mặt vừa đi vừa than.

“ Tập trung đi, ta linh cảm có thứ gì đó phía trước. Nếu có gì nguy hiểm ngươi hãy trốn vào trong không gian Hệ Thống.”

“ Dạ rõ.”

Tiểu Yến cũng biết bản thân không nên làm gánh nặng cho Tuấn Phong, ngoài ra còn hết sức nghe lời. Cũng chính vì vậy mà hai người phối hợp rất ăn ý. Kể cả trên giường lẫn chiến trường.

“ À, ngươi nhớ chú ý tên Lê Văn Thân, chỉ cần tháp thứ nhất dọn dẹp xong thì cho hắn nghỉ ngơi một chút, sau đó lại tiếp tục thiết lập lại.”

“ Đã rõ.” Tiểu Yến dí dỏm làm một động tác cung kính đầy đáng yêu, sau đó tiến vào không gian hệ thống.

Đúng là tiểu yêu nữ mà.

….

Tuấn Phong đi thêm vài bước, tiện tay lại chém chết vài con Hung Thú cấp 2 đỉnh cấp.

Cường độ quái vật như này so với Tháp 100 thì còn kém xa. Tuy Hung Thú có mạnh hơn nhưng không đủ gây uy hiếp gì lớn.

Nhưng lúc Tuấn Phong nhặt lên Yêu Đan của Hung Thú thì từ trong không gian bắn ra 3 tia tơ nhện thất sắc đến.

Lại là Nhện Thất Sắc ư.

Tuấn Phong đã cùng Tiểu Yến chiến đấu từ trước, nhưng lúc đó chỉ có một con, lần này lại đến tận 3 con.

Tuấn Phong vừa nghĩ, bản thân vừa xoay mình chém ra vài tia kiếm khí. Cú va chạm khiến cho hai tia tơ nhện bị đứt nhưng còn một tia vẫn vùn vụt lao đến.

Bang!

Tuấn Phong bị đánh trúng, may mắn có Lôi Tinh Chiến Bào chống đỡ nên thương tích nhận vào rất ít.

“ Mình đã quá chủ quan rồi.”

Krét Krét!

Mấy con nhện phát ra âm thanh nghe rất khó chịu. Chúng bắt đầu lộ diện.

Lần này chúng không tấn công Tuấn Phong nữa, những tơ nhện bắt đầu phóng ra xung quanh vây khốn con mồi.

Tuấn Phong nào đâu đứng xem chúng bày trò, mang Trấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm mà lao đến một con Nhện Thất Sắc.

Con nhện đang kéo tơ, thấy con mồi đang lại gần, nó bắt đầu dừng tơ nhện, hai chân đưa lên cao, nện một cú cực mạnh.

Bởi vì cao khoảng hai mét nên chân của nó vừa to lại vừa khoẻ. Tuấn Phong không dại gì mà lãnh cú đánh đó, hắn vội lách người sang một bên. Cơ thể quay 3 vòng trên không, một kiếm chém ra, Trảm Vân!

Một đường cung mang đầy linh lực lao đến con nhện. Vì cơ thể to lớn, cự ly lại gần như vậy khiến con nhện không tài nào né tránh.

Bùm!

Vết chém va chạm vào da con nhện tạo nên một vụ chấn động lớn. Không ngờ là con nhện này không thể chống đỡ nổi. Máu thịt chảy xuống đất. Các chi đều không thể cử động linh hoạt.

Kì lạ thay, hai con nhện kia vẫn mặc kệ đồng bọn, vẫn tiếp tục giăng bẫy.

Tuấn Phong cảm thấy có chút khó hiểu.

“ Sao bọn chúng lại chăm chỉ lập tổ vậy nhỉ?”

Cơ thể Tuấn Phong vẫn tiếp tục áp sát một con nhện liền kề.

Lần này vẫn cứ tiếp tục như vậy. Con nhện thứ hai vẫn không thể chống đỡ nổi.

Tuy Tuấn Phong đã hạ 2/3 con Hung Thú, nhưng tổ tơ nhện cũng gần như xây xong. Chỉ thiếu mái vòm nữa mà thôi. Nhưng cũng đủ để giam giữ con mồi, vì con mồi này không biết bay.

Dù cho nhảy cao đến mấy đi nữa, Tuấn Phong vẫn không thể nhảy qua hàng rào cao đến 5 mét nãy.

Tuấn Phong lại tiếp tục tấn công con nhện còn lại, nhưng lần này vì nó ở vị trí khá cao cho nên Tuấn Phong phải nhảy lên mới với tới được nó.

Lưu Hoàn Phá Giáp!

Tuấn Phong xoay thanh kiếm thành vòng tròn với vận tốc cực kì nhanh. Sau đó lại dùng Linh Lực truyền vào thanh kiếm, rồi phóng đi.

Trấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm xoay vòng đến chỗ con nhện, chém đứt 4 chi của nó. Sau đó lại trở về với Tuấn Phong.

Con nhện mất khả năng chiến đấu, Tuấn Phong lao đến định kết liễu nó, nhưng lúc này từ trên táng cây cao phóng xuống một tơ nhện thất sắc khác.

Còn một con nữa?

Tuấn Phong không kịp né, chỉ đành dùng Linh Lực phòng vệ mà thôi.

Tơ nhện lần này to gấp đôi so với các con bình thường.

Ầm!

Tuấn Phong ăn đủ một đòn mạnh mẽ vừa rồi. Mặt đất nứt ra lún sâu 2 mét. Lôi Tinh Chiến Bào bắt đầu có nhiều vết rách. Tuấn Phong phun ra một ngụm máu tươi.

“ Hóa ra đây là cái bẫy mà nó giăng ra.”

Hự! Hự!

Con Nhện Thất Sắc thứ 4 to hơn mấy con khác rất nhiều, nó từ trên cao nhảy xuống mặt đất, đồng thời 2 chi trước lại tạo một đòn tấn công vào Tuấn Phong.

Đùng!!!

Bụi bay mù mịt, may mắn Tuấn Phong đã kịp tránh né, thế nhưng dư chấn khiến hắn lăn lộn rất chật vật.

Con Nhện không hề cho Tuấn Phong một giây nghỉ ngơi nào, lập tức lao đến tấn công Tuấn Phong dồn dập.

Mỗi đòn đánh đều chắc như đinh đóng cột, lại khủng khiếp vô cùng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Tuấn Phong chỉ biết né tránh. Thương tích đầy mình.

Không được rồi, sức lực của mình bây giờ không thể cắt đứt cái hàng rào tơ này để chạy trốn.

Tuấn Phong liên tục né tránh, nhưng lần này con Nhện Thất Sắc còn dùng thêm đòn đánh bằng tơ nhện.

Tuấn Phong không tài nào né tránh được nữa, bị một cú va vào hàng rào tơ.

Phục Hồi Đan đang phát huy hiệu quả rất tốt, nhưng vết thương này tiếp nối vết thương khác. Thực tế là Tuấn Phong không thể nào phục hồi sức chiến đấu.