Vốn định lần này đi giết một ít người của Lê Gia để trả thù nhưng tiền đến làm mù con mắt. Tuấn Phong hắn thầm nhủ rằng, phải có thực lực cường hãn hơn nữa để mà báo thù. Suy nghĩ thêm một lúc, thấy lí do này không đủ thuyết phục lắm hắn mới lấy lí do khác để mưu cầu cho bản thân.
Đúng rồi, thù này phải do chính tay của Tiểu Yến rửa máu mới ý nghĩa.
Tuấn Phong vừa nghĩ vừa gật đầu liên tục.
Một Tuấn Phong anh tuấn tiêu sái, trong tay cầm bạc triệu. Một Tiểu Yến đẹp như tiên nữ đang háo hức tăng cường sức mạnh. Hai con người cứ vậy mà đang cố tỏ ra là bình tĩnh.
Tuấn Phong chi lớn, vung tay một cái liền xây dựng các Tháp còn lại từ 1 cho đến 99. Bởi vì Tháp 24 đã xây từ trước cho nên chỉ xây thêm 98 cái Tháp mà thôi. Vậy mà chỉ tiêu tốn có 9800 Tinh Thạch. So với 80 vạn Tinh Thạch trong túi thật chẳng thấm vào đâu.
Điểm tích luỹ còn tận 4000 điểm. Tuấn Phong cũng không ngại mà trang bị cho mình và Tiểu Yến.
Thiết nghĩ, Tinh Thạch nhiều đến vậy, có thể dư sức mà tái tạo lại Tháp quái vật. Thế nhưng sức người chỉ có hai tay, không thể phân thân mà đi dọn sạch các tháp cùng một lúc được.
Muốn kiếm điểm tích luỹ thì phải tiêu diệt quái vật thật nhiều. Vì vậy Tuấn Phong quyết định phải chiêu nạp thêm người. Mà không thể tuyển một cách bừa bãi, nơi này không thể tiết lộ.
Tuấn Phong bắt đầu suy nghĩ xem cần phải chiêu mộ đối tượng nào sẽ là hợp lí nhất. Tay hắn vuốt cằm, đi qua đi lại trong Phong Vương Điện.
Còn Tiểu Yến, bấy giờ đang mãi mê tu luyện ở các Tháp vừa được xây nên. Với số lượng Tinh Thạch mà Tuấn Phong giao cho, Tiểu Yến có phung phí cỡ nào cũng không hết. Bởi vì nàng chỉ có thể hấp thụ từ từ và tái tạo lại Tháp sau khi giết được Boss mà thôi.
Chuyện tuyển thêm người Tuấn Phong cũng không vội. Bấy giờ hắn phải đi vào Tháp 100 kia rèn luyện đôi chút. Lần trước một xíu nữa là hắn tới được địa phận của con Boss của Tháp này, vì thời gian cấp bách nên phải rời đi ngay.
Giờ đây một người với Chấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm, Cơ thể uống xong một vò Thiên Can Tửu, lại phục dụng một Bạo Thể Đan giúp bản thân tăng tức thì khả năng chống chịu trong lúc chiến đấu, từ đó gia tăng thêm sức chịu đựng vĩnh cữu của cơ thể. Nói tóm lại chính là chịu đòn để luyện thể.
Giá của viên Bạo Thể Đan này cũng đến 1000 điểm Tích Luỹ. Tuấn Phong nuốt nước bọt cái ực trước khi phục dụng.
Lảo đảo mấy cái, thân thể hắn nóng bừng bừng, dường như cơ thể đã bị cơn nóng áp chế, trở lên vô cảm với cơn đau.
Tuấn Phong thử véo mình một cái nhưng lại thấy không hề hấn gì. Cười hà hà một cái hắn quyết đi tìm mấy con quái vật để chịu đòn.
Tránh mấy con tấn công làm rách vết thương ra, Tuấn Phong chỉ tìm mấy con đánh nội thương mà thôi. Nói đến lội thương thì tìm Lợn Một Sừng là hợp lí nhất.
Bởi vì lần trước hắn đã càn quét gần hết cái Tháp 100 này cho nên tìm ra một con Lợn Một Sừng cũng thật là khó.
May mắn đến với hắn, không có Lợn Một Sừng mà thay vào đó là con Lợn Một Sừng Boss.
Thân cao 3 mét, người dài thườn thượt. Miệng nó dư sức nuốt trọn Tuấn Phong, nhưng mà nó lại ăn chay, ăn Xích Thảo mà thôi.
Thấy kẻ địch nó lao đến. Đại diện cho toàn thể bầy Lợn đã ngã xuống, đại diện cho tinh thần bất khuất, một húc này là niềm hi vọng của loài Lợn.
Tuấn Phong nhìn bản mặt nó thấy rất khó ưa, đinh một kiếm giết chết nó nhưng nghĩ tới giá trị của nó còn không bằng viên Bạo Thể Đan nên thôi.
Bịch!
Tuấn Phong không chống đỡ gì mặc cho con Lợn húc bay đi đến cả trăm mét.
Theo phản xạ trúng đòn, hắn phun ra một ngụm máu, cơ thể chỉ hơi đau một tí.
Hắn nhe hàm răng đã đỏ thẫm cười. Ha ha mày cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Con Lợn tuy không nghe hiểu nhưng thấy kẻ địch trúng đòn mà vẫn còn tỉnh rụi khiến nó lại khởi xướng một đòn tấn công tiếp theo. Lần này nó đại biểu gấp hai lần tinh thần lần trước.
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Tuấn Phong cứ vậy mà chịu đòn. Cơ thể cũng đã dần quen, chỉ có bị đánh bay ra chứ không còn phun máu nữa.
Con lợn tru lên “ Éc “ một tiếng dài. Có vẻ như đá bóng một mình buồn quá nên nó gọi thêm đồng bọn.
Mấy con Boss kế bên nghe thấy có quả bóng loài người cho tụi nó chơi đùa liền tới nhanh như gió. Thoáng chốc đã tập hợp đầy đủ 10 con.
Tuấn Phong xem xét một lượt mấy cầu thủ quái vật này. Đâu phải ai muốn đá hắn thì đá. Cuối cùng loại 6 con tấn công gây rách miệng vết thương. Tật Phong Lang, Cá Sấu Xám, Báo Đốm Đen, ….
Chỉ còn lại 4 cầu thủ trên sân, Lợn Một Sừng, Tinh Tinh, Ngựa Một Sừng, Tê Giác.
Để đảm bảo tính an toàn cho trò chơi, Tuấn Phong khôn khéo cắt đi mấy cái sừng của bọn chúng.
Tuấn Phong sau đó bị bọn quái vật đánh cho bầm dập. Bạo Thể Đan cũng dần hết tác dụng mà mỗi lần thuốc hết tác dụng thì sẽ làm cơ thể suy yếu vô cùng.
Hắn thấy tình hình không ổng liền một kiếm chém chết mấy con Boss này. Đẳng cấp của chúng chỉ mới là Nhị Đẳng sơ cấp mà thôi.
Tuấn Phong đi ra bên ngoài. Lại sử dụng thêm một viên Hồi Phục Đan. Giá 1000 điểm tích luỹ.
Bạo Thể Đan gần hết tác dụng, cơn đau bắt đầu xuất hiện. May mắn nhờ có Hồi Phục Đan nên cơ thể giảm bớt đau đớn. Nhưng cơn đau vẫn cứ đến liên tục.
Aaaaaa!
Tiểu Yến vừa bước ra Tháp 38 thì thấy Thiếu Gia đang nằm co quắp đau đớn vô cùng ở trên đất. Không hiểu vì sao mà nước mắt nàng cứ không ngừng tuôn ra.
“ Thiếu Gia, Thiếu Gia.”
Vừa lay, nàng vừa xoa xoa lấy người Tuấn Phong như rằng đó sẽ làm hắn bớt đau hơn.
Tuấn Phong dằn co một lúc, sau đó ngất đi lúc nào không hay.
Khi tỉnh dậy, hắn cảm thấy bản thân rất khoẻ hắn. Phần lớn là nhờ Hồi Phục Đan phát huy hết công hiệu.
Tiểu Yến bưng một thau nước ấm vào. Thấy Tuấn Phong đang ngồi trên giường liền nhào tới như xe mất đà.
“ A thiếu gia tỉnh rồi. Ngài còn đau ở đâu không?”
“ Ta không sao, chỉ là hôm qua bị đánh hơi nhiều mà thôi.”
“ Quái vật trong đó lợi hại vậy sao ạ?”
“ Không, tại ta muốn bị đánh.”
???
Tiểu Yến không hiểu lắm, nàng tự đón già đón non chứ không dám hỏi thẳng. Sợ hỏi tí nữa tự nàng lại làm nàng đau lòng.
Thiếu gia có sở thích như vậy hay sao?
Tuấn Phong đã khoẻ hẳn, hắn xuống giường, mặc lên trang bị. Rời khỏi Vương Phong Điện hắn tới trước Tháp 100, dự định càn quét nơi này. Lần trước giết xong mười con Boss lại không có nhận được thưởng gì, tức là vẫn còn Boss ở trong đó nữa.
Tiểu Yến lo lắng đòi vào theo thế nhưng Tuấn Phong hắn ta không cho.
Con đường tu luyện phải tự mình mà vượt qua, không thể suốt đời nhờ vả người khác. Mà không riêng gì Tuấn Phong và Tiểu Yến, đây là đạo lí dành cho bất cứ ai.
Vậy là con đường đi tìm Boss của Tuấn Phong bắt đầu. Tại nơi mà 10 con Boss kia chết, có một lối đi nhỏ xuất hiện dẫn vào bên trong. Tuấn Phong thoắt nhìn là có thể đoán ngay đây chính là con đường dẫn đến Boss cuối.
Tuấn Phong không ngần ngại mà tiến tới. Từ xa đã thấy thân hình của con quái vật này.
Voi Ma Hoá.