Voi Ma Hoá cao 5 mét, hai cái ngà voi chỉa ra nhọn hoắt. Chiếc vòi của nó linh hoạt vô cùng. Da của nó đã bị ma hoá đi, thành một màu đen có hắc khí bốc lên.
Nó cảm nhận thấy kẻ địch đang đến gần liền bốn chân dậm mạnh liên tục dưới đất. Miệng hú vang khiến cây cối xung quanh bị rung lắc dữ dội.
Tuấn Phong phát động Linh Lực ra xung quanh bảo vệ cơ thể.
“ Con voi điên này, mày có thôi đi không.”
Nói xong Tuấn Phong cầm kiếm chạy đến gần nó, định cho nó một nhát cho nó câm cái miệng lại. Thế nhưng chưa chạy được bao xa, hắn đã phát hiện cái vòi voi từ trên cao đang quật xuống.
Ầm!
Tuấn Phong không thèm đỡ lấy, né được thì né ngu gì mà đỡ. Vậy là hắn tấn công bốn cái chân của nó.
Phập!
Da của con voi cũng khá cứng nhưng so với kiếm của Tuấn Phong thì chống đỡ được đôi chút.
Kiếm của Tuấn Phong đã tích trữ được 3164 Hồn Khí cho nên uy lực của bản thân thanh kiếm được tăng mạnh.
Thực lực đang là Nhị Đẳng trung cấp mà một chém của hắn đã có thực lực Nhị Đẳng đỉnh phong. Đó là nhờ hai yếu tố, Linh Lực nhiều và uy lực của Kiếm cộng hưởng với nhau.
Nhưng vừa chém con Voi cũng chậm chân một cái, mặt đất chấn động khiến cho Tuấn Phong lảo đảo.
Cuồng hô một tiếng “Aaa” Tuấn Phong lại tới cái chân khác mà chém lấy.
Con voi thấy thế lùi lại nhằm giữ khoảng cách với Tuấn Phong vì nó không thể thấy được dưới chân mình.
Đùng! Đùng! Đùng!
Con voi bước khá chậm chạp cho nên không thể nào thoát khỏi sự bám víu của Tuấn Phong.
Quá là bực mình, con voi dậm hai chân trước hú lên một tiếng, đứng bằng hai chân sau, cái vòi đưa lên thật cao.
Con Voi vốn định tung một đòn chí mạng, vì hai cái chân trước đã bị chém rất nhiều nhát rồi. Nhưng nó không ngờ tới bây giờ nó chỉ còn trụ lại hai chân mà thôi. Tuấn Phong cũng thừa cơ hội này tới cắt giúp cho con voi vài miếng thịt ở chân.
Lần này Tuấn Phong không phải đơn thuần mà chém bằng lực tay nữa, mà hắn lại dùng thức thứ nhất của Diệt Phá Kiếm.
Thức thứ nhất, Chu Nguyệt Hoàn.
Tuấn Phong ở giữa hai chân, chớp nhoáng vung kiếm ra quay tròn được hai vòng rưỡi. Kiếm khí bay ra theo quỹ đạo quay cứa vào chân voi, sâu hoắm chạm đến cả xương tuỷ, máu ra như suối.
Con voi vì vết thương khá nghiêm trọng mà mất đi chân trụ, dẫn đến ngã ầm dưới mặt đất.
Tuấn Phong cười hà hà, sau đó giống như một tên khát máu mà chạy lên thân voi.
Con voi cũng cố phản khán, vòi voi liên tục tấn công con rệp đang bò trên lưng mình kia. Nhưng đánh bao nhiêu hắn lại né bấy nhiêu, mà bản thân nó chỉ có thể nhận thêm thương tổn.
Tuấn Phong tiến tới con mắt của con voi, nhe hàm răng trắng muốt ra nói.
“ Tạm Biệt.”
Thức thứ ba, Xuyên Vân Chỉ.
Một kiếm từ trên cao đâm dọc xuống con mắt đang mở kia. Kiếm khí phóng ra tiến sâu thêm một đoạn chạm tới não bộ. Con voi cũng vì vậy mà chết liền tức khắc.
Tin nhắn hệ thống thông báo tới, Tuấn Phong mới xác định được, đây chính là con Boss cuối cùng của Tháp 100 này.
“ Chúc mừng kí chủ hoàn thành vượt tháp 100, thưởng 100000 điểm tích luỹ. 10 lần đổi công pháp nhất phẩm.”
“ Ồ, Tháp này lời gấp đôi nhỉ. Tiếc là dọn dẹp khá lâu.”
Các tháp từ 1 đến 99 thì giá tái tạo là 100 Tinh Thạch, thưởng vượt tháp là 100 điểm tích luỹ.
Trong khi đó tháp 100 thì giá tái tạo là 50000 Tinh Thạch, thưởng vượt tháp là 100000 điểm tích luỹ.
Hố đen không gian lên tầng hai xuất hiện, giá trị mở khoá để lên tầng hai là 500000 viên Tinh Thạch.
Tuấn Phong thở dài cảm thán. Thôi thì trước khi nghiên cứu thì tranh thủ lúc chiến đấu xong, liền hấp thụ Tinh Thạch.
Linh Khí dày đặc thoát ra từ núi nhỏ Tinh Thạch, chúng bao quanh lấy Tuấn Phong, dần dần leo hướng điều khiển của hắn mà thẩm thấu vào cơ thể.
Điểm tích luỹ đã hơn 10 vạn. Vật phẩm trong cửa hàng được mở khoá rất nhiều, có nhiều thứ hấp dẫn, nhưng Tuấn Phong chưa vội. Bởi vì tinh thạch còn rất nhiều. Trước tiên cứ sử dụng hết cái đã. Điểm tích luỹ càng nhiều, càng mở khoá thêm nhiều vật phẩm hơn nữa, lúc đó mua một lần cũng chưa muộn.
Nhưng nhận định của hắn là sai rõ ràng sai. Nếu hắn cứ giữ nguyên số điểm tích luỹ đó mà không sử dụng ngay thì tiến độ hoàn thành cũng chỉ dậm chân tại chỗ, dù cho hắn có cố gắng thế nào, thì cũng chỉ thay đổi chút ít mà thôi.
May mắn là sau khi hoàn thành Tháp 100 trong vòng 5 ngày tận lực, thì hắn đã nhận ra được điều đó.
Hơn 200000 điểm tích luỹ. Lại không chịu mua thứ gì để dùng?
Hơn 60 vạn viên Tinh Thạch. Trong khi 5 ngày mới vượt được tháp, mà mỗi lần vượt chỉ tiêu tốn vỏn vẹn 5 vạn Tinh Thạch. Vậy chẳng phải hắn phải mất thêm 60 ngày cực khổ nữa mới tiêu hết đống tinh thạch này sao?
Nói có hơi chủ quan, vì hắn còn hấp thụ tinh thạch nữa, nhưng đúc kết lại thì vẫn là nên sử dụng điểm ngay bây giờ để tăng cường thực lực, đồng thời lại giảm đi thời gian hoàn thành Tháp. Từ đó sớm ngày ra tù, à không, sớm ngày trả thù.
Giờ đây Tuấn Phong tự rà soát bản thân xem thiếu thứ gì thì mua bổ sung thứ đó.
Bộ Dương Y Sáo Trang hiện tại tuy đẹp, nhưng sức phòng thủ lại không có bao nhiêu, vì vậy phải đổi.
Nghịch Long Chiến Bào. Giá 100000 điểm tích luỹ. Tuy nhiên, quá loè loẹt, loại.
Ngưu Sơn Chiền Bào. Giá 100000 điểm tích luỹ. Tuy nhiên, nhìn quá nặng nề, loại.
Cuối cùng Tuấn Phong cũng nhắm tới một bộ quần áo khá đẹp, lại gọn gàng, còn tôn lên vẻ thanh lịch, thời thượng.
Lôi Tinh Chiến Bào. Giá 100000 điểm tích luỹ.
Lôi Tinh Chiến Bào với nhiều đường vân là những đường sấm chớp nhỏ, lại dày đặt, được thiết kế ẩn sâu bên trong lớp áo xanh dương. Khi người mang muốn kích hoạt hiệu ứng thì những đường vân đó sẽ hiện lên, đồng thời giúp hấp thu lôi điện.
Còn về sức phòng thủ, Tam Đẳng Đỉnh Phong dùng một kích toàn lực, may ra có chút hư hại.
Vì chiếc áo khá tiện lợi, lại đẹp đẽ, Tuấn Phong cũng sắm một bộ tương tự cho Tiểu Yến. Nhưng vì nàng khá hợp với màu Tím cho nên hắn chọn bộ Độc Tinh Chiến Bào, có tác dụng hấp thu độc công.
200000 điểm cứ vậy mà tiêu tán.
Tuấn Phong đưa Độc Tinh Chiến Bào cho Tiểu Yến, nàng rất vui mừng. Sau đó lại lợi dụng sự vui mừng của mình mà chiếm tiện nghi của Tuấn Phong.
Xong xuôi, hắn tiến vào Tháp 100 tiếp tục càng quét. Số điểm tích luỹ còn dư cũng dùng để mua đan dược sử dụng.
Lôi Tinh Chiến Bào trên người, hắn không cần lúc nào cũng phải né đòn công kích của quái vật, mà ngang nhiên đứng chịu trận. Tuy có một chút đau đớn nhưng nhìn chung không hề hấn gì. Trong khi đó Chấn Hồn Chấp Pháp – Kiếm trong tay hắn đang liên tục nhuốm máu quái vật.
Tiến độ 5 ngày nhanh chóng giảm xuống còn 2 ngày.
Vậy nên muốn tiêu hết số Tinh Thach kia cũng cần phải tốn thời gian khoảng 20 ngày.
Nhưng càng ngày hắn càng trở nên mạnh mẽ, kinh nghiệm chiến đấu lại dày dặn, số tinh thạch cũng hấp thụ khá nhiều, một phần lại cung cấp cho Tiểu Yến sử dụng. Vì vậy, chỉ cần 15 ngày là hắn đã tiêu tốn hết số Tinh Thạch trên tay.
Mà quan trọng hơn hết thảy, điểm tích luỹ trong tay đang là 100 vạn điểm.
Tuấn Phong và Tiểu Yến trở ra, tiến về Phong Vương điện. 20 ngày chiến đấu liên tục khiến cả hai mỏi mệt vô cùng, không có thời gian để mà thư giản.
Bấy giờ đây, tại suối nước nóng, Tiểu Yến đang kì lưng cho Tuấn Phong. Còn hắn thì ngâm nga vài câu hát.
“ Người lạ ơi, xin cho tôi mượn bờ vai.
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá….
Ngươi lạ ơi, “
“ Ơi.” Tiểu Yến buộc miệng vì quá nhập tâm vào bài hát. Cuối cùng khiến cho bài hát bị gián đoạn.
Nàng ú a ú ớ, cuối cùng bị Tuấn Phong kéo xuống suối nước nóng, lôi nàng vào trong lòng. Mắt chạm mắt.
Nước trong suối thấm trên áo trắng của Tiểu Yến khiến nó vốn mỏng manh lại càng mỏng manh thêm.
Tuấn Phong không kiềm lòng được nữa mà Tiểu Yến cũng không có dấu hiệu phản kháng.
Tay hắn bắt đầu sờ mó, Tiểu Hổ ở dưới đã dựng lên tự khi nào.