Chương 86: Trác Nhã Đồng tiến hóa....... Ranh giới sinh tử

Trác Nhã Đồng nhìn qua Tiêu Sơn, trong mắt hiện ra một tia ôn nhu không nói nên lời.

- Tôi đã tốt, để tôi nấu cơm cho! Chiếu cố nam nhân của mình là bổn phận của nữ nhân mà!

Nói xong, nàng liền ngồi dậy. Trác Nhã Đồng vừa ngồi dậy, thân thể tràn ngập mị lực và thành thục của nàng hiện ra trước mặt của Tiêu Sơn, đôi mắt xâm chiếm của hắn hiện tại nhìn chằm chằm vào áo sơ mi của nàng, hắn chưa bao giờ cảm thấy nàng xinh đẹp như thế này cả.

Tiêu Sơn chỉ lướt qua vài lần, ánh mắt liền rời khỏi phong cảnh xinh đẹp này. Nếu chỉ nhìn qua vài lần nữa hắn không dám chắc mình sẽ không đè nàng xuống và quan hệ, hắn sợ mình làm Trác Nhã Đồng vừa khỏi bệnh suy yếu thêm nữa. Mị lực thành thục của nàng hấp dẫn hắn thật sâu.

Trác Nhã Đồng nhìn thấy ánh mắt Tiêu Sơn nhìn qua người mình thì khóe môi nhếch lên, lộ ra vẻ cao hứng. Đối với mị lực của mình thì nàng rất tự tin.

Tiêu Sơn nhìn qua góc lều vải và hỏi:

- Thân thể của em có thay đổi gì khong?

Trác Nhã Đồng trầm mặc một hồi, đột nhiên có chút kinh nghi bất định nói ra:

- Lão công, hình như em đã trở thành người tiến hóa.

- Người tiến hóa?

Tiêu Sơn nghe danh từ như thế thì chợt sững sờ. Trong đội ngũ Tiêu Sơn thì người cường hóa có rất nhiều, người tiến hóa cũng chỉ có Diêu Diêu tiểu loli mà thôi,Tiêu Sơn lần đầu tiên nhìn thấy người tiến hóa sinh ra trước mặt của mình.

Tiêu Sơn tiếp tục truy vấn:

- Em có được năng lực hay kỹ năng gì? Hoặc là nói thuộc tính nào được cường hóa?

Diêu Diêu tiểu loli là tiến hóa loại hình nhanh nhẹn. Tiêu Sơn đã từng hỏi thăm qua nàng, nàng tiến hóa thì thuộc tính nhanh nhẹn tăng lên thật lớn, hơn nữa mỗi lần tăng cấp ngoài đạt được hai điểm cường hóa từ hệ thống thần ma, nàng có thêm một điểm cố định tăng vào nhanh nhẹn. Nói cách khác khác hẳn với người cường hóa, người tiến hóa ưu thế càng thêm to lớn.

Trác Nhã Đồng vẻ mặt cổ quái, chần chờ một chút và lên tiếng:

- Lực lượng của tôi tăng lên nhiều nhất. Trước mắt đẳng cấp cường hóa của tôi là cấp 1, lực lượng 25, nhanh nhẹn 13, sức sống 12, tinh thần 12, thể lực 12, cường độ 13.

- Người tiến hóa ưu thế ghê gớm thật!

Tiêu Sơn nghe nàng nói vậy thì không hề có phiền muộn, ngược lại lại cao hứng.

Trác Nhã Đồng có thuộc tính ưu tú như vậy, cho dù nàng chỉ là cấp 1 thì thuộc tính của nàng đã vượt qua người cường hóa cấp 10, nàng có lực lượng cao tới 25, có thể nói là qua một đêm là trở nên mạnh mẽ. Nếu như nàng toàn lực ra tay, một quyền có thể đánh nát đầu tang thi bình thường.

Tiêu Sơn vung tay lên, đem ba quyển sách kỹ năng ném cho Trác Nhã Đồng.

- Ba quyển sách kỹ năng này cho em, chỉ cần em nghĩ học tập là học được rồi.

Ba quyển sách kỹ năng này theo thứ tự là kỹ năng cấp hai sức lực lớn cuồng bạo, kỹ năng cấp hai di động cao tốc, kỹ năng bị động cấp ba cố hóa cự lực. Kỹ năng cấp ba cố hóa cự lục này Tiêu Sơn chém giết rắn nước biến dị tuôn ra. Hắn đã học qua một lần, tự nhiên không cần học tập nữa.

Trác Nhã Đồng đem ba sách kỹ năng này nắm vào trong tay, tâm niệm vừa động, đem ba quyển sách kỹ năng từng hóa thành lưu quang chui vào thức ải của nàng, ngưng tụ hình thành phù văn huyền ảo.

Tiêu Sơn lại từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra bao tay trắng, giày cường hóa cấp một, Phảng Chế Đường đao, phòng hộ phục cấp hai, áo giáp da rắn nước và những trang bị thần ma đưa hết cho Trác Nhã Đồng.

Áo giáp da rắn nước Tiêu Sơn từ trong trữ vật giới chỉ trong lúc biên chế lại đội ngũ quân đội thì dư ra. Dù sao lúc chiến đấu có khả năng tạo áo giáp da chuột vương bị tổn hại, bởi vậy hắn phải giữ lại.

Trác Nhã Đồng thay đổi nguyên bộ trang phục xong thì lực lượng cũng đạt tới 41 điểm, tương đương với sức lực gấp bốn lần người bình thường. Một kỹ bộc phát kỹ năng thì lực lượng của nàng sẽ gấp bảy lần người bình thường. Tuy nàng cường hóa không kém, nhưng mà không có kinh nghiệm thực chiến gì. Một chiến sĩ cường hóa cấp 10 dưới trướng của Tiêu Sơn có thể dễ dàng tiêu diệt Trác Nhã Đồng là người tiến hóa nhỏ yếu này.

Nhưng mà tiềm lực cường hóa của Trác Nhã Đồng cũng mạnh hơn người cường hóa rất xa, vả lại, ai bảo nàng là nữ nhân của hắn đâu a. Chính là vì như thế, Tiêu Sơn mới hạ tiền vốn lên người của nàng, thoáng cái nện ba quyển sách kỹ năng.

- Đây là lực lượng của em sao? Thật khủng khiếp.

Trác Nhã Đồng tiện tay đem bao tải lớn trên người của Tiêu Sơn mang lên người mà có chút không dám tin tưởng, nàng lúc trước vô cùng yếu ớt lại có lực lượng như thế này.

Tiêu Sơn nhìn qua Trác Nhã Đồng trầm giọng nói:

- Nhã Đồng, em bây giờ đã là người tiến hóa, thực lực tiến khá xa so với những tang thi bình thường. Em bây giờ đã có được lực lượng, nhưng mà lại thiếu đi kinh nghiệm chiến đấu với tang thi chính thức. Kế tiếp em phải độc lập giải quyết ba con tang thi. Trước khi độc lập giải quyết ba con tang thi bình thường, anh sẽ không xuất thủ. Em hiểu chưa?

Trác Nhã Đồng cũng không phải là người ngốc, nàng vô cùng kiên định nhìn qua Tiêu Sơn, cắn răng ngà đáp ứng:

- Em hiểu rồi! Lão Công!

Một đường xe chạy nhanh. Không lâu sau, Tiêu Sơn liền xuất hiện trên đường cao tốc, nơi mà đầy rẫy ô tô bị bỏ lại.

Trên đoạn đường cao tốc đầy ô tô này cũng có tới mấy trăm con tang thi.

Nghe được Tiêu Sơn lái xe poscher thì hơn mười tang thi lung lay đi tới.

Tiêu Sơn nhìn qua hơn mười tang thi kia, nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh:

- Chỉ chừa một đầu, còn lại toàn bộ tiêu diệt!

Nhận được lệnh của Tiêu Sơn thì thân hình của Bạch Cốt chớp động, giống như tên rời cung nhảy vào trong đám tang thi, huy động búa lớn chém giết tang thi và chỉ chừa lại một con, lúc này mới trở lại bên người hắn.

Tiêu Sơn nhìn qua tang thi kia, nhìn qua Trác Nhã Đồng ra lệnh:

- Đi thôi! Tiêu diệt nó! Thực lực của cô cường đại hơn nó nhiều! Lực lượng, tốc độ của cô đều trên tang thi, chỉ cần cô có dũng khí sẽ giết được tang thi.

Trác Nhã Đồng cầm Đường đao trong tay, đi về phía trước vài bước. Nàng nhìn thấy gương mặt hư thối kia, nàng nhìn qua hai gò má bị cắn nát nham nhở và lộ ra hàm răng màu vàng của tang thi, hai mắt trắng dã, thân thể khô quắt khủng bố, trong nội tâm tỏa ra vẻ sợ hãi, thân thể có chút phát run, nhịn không được nhìn quaTiêu Sơn.

Đại bộ phận người nếu không có chém giết tang thi đều bị bề ngoài đáng sợ sau khi chết và virus lây nhiếm của chúng mà không dám ra tay, không dám chiến đấu. Càng đừng nói chém giết tang thi. Chiến đấu với tang thi cũng là chuyện cần dùng khí, ban đầu ở huyện Thanh Nguyên, Tiêu Sơn không cho người sống sót dùng súng giết tang thi, chỉ khi bọn họ lâm vào tuyệt lộ mới dùng thân thể cận chiến.

Đối mặt Trác Nhã Đồng cầu khẩn, Tiêu Sơn bất vi sở động, chỉ nhìn qua nàng nói:

- Nếu như em không muốn trở thành lương thực của tang thi, vậy thì dùng đao trong tay chém đầu của nó đi.

- Ngẩn ngơ làm cái gì? Chém nó.

Bị Tiêu Sơn quát lớn như vậy, nội tâm Trác Nhã Đồng cực kỳ ủy khuất. Nàng cắn răng một cái, quay đầu cầm chặt Đường đao trong tay và chém qua đầu của con tang thi này.

Tâm niệm Tiêu Sơn vừa động, linh hồn ma hỏa của Bạch Cốt chớp động nhìn chằm chằm vào Trác Nhã Đồng, chỉ cần nàng hơi không đúng sẽ có gai xương cứu nàng một mạng.

Tuy trong miệng của hắn nói không quan tâm tới sinh tử của Trác Nhã Đồng, nhưng mà hắn cũng không muốn nhìn thấy nữ nhân của mình bị chết đi.

Trác Nhã Đồng trước tận thế là một nữ cường nhân đấy, mỗi lần nàng nghe Tiêu Sơn thúc dục thì sẽ bộc phát ra tinh thần chiến đấu mạnh hơn. Nàng cẩn thận từng li từng tí tiếp cận với con tang thi, rất nhanh nàng phát hiện tốc độ của tang thi đúng là quá chậm chạp. Trong nội tâm nàng an tâm một vòng và nhanh chóng vòng ra sau lưng của tang thi, sau khi tiếp cận lưng của tang thi thì nhanh như chớp chém đầu của tang thi xuống.

- Tang thi cũng không có gì ngoài cái này!

Sau khi chém chết đầu tang thi đầu tiên, trong nội tâm của Trác Nhã Đồng sinh ra hào khí, sợ hãi về tang thi bị xua tan hơn phân nửa. Nàng tự hào đi đến bên người của Tiêu Sơn, mỉm cười nhìn qua Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn nhìn qua Bạch Cốt và ra lệnh:

- Đi dẫn ba đầu tang thi tới!

Bạch Cốt tuân lệnh sau đó lần nữa nhanh như mũi tên lao thẳng vào trong thi đàn, sau khi rời xa thi đàn thì nó lập tức bắt lấy ba con tang thi.

Tiêu Sơn chỉ vào ba con tang thi và nhìn qua Trác Nhã Đồng ra lệnh

- Em mau đi tiêu diệt bọn chúng! Nhớ kỹ, trên người của em là áo giáp da rắn nước có thể ngăn cản được đạn súng trường, chỉ cần không bị chúng đánh trúng đầu thì không có gì nguy hiểm cả.

Nghe hắn nói vậy thì gương mặt trắng bệch của Trác Nhã Đồng cũng ửng đỏ lên. Một đầu tang thi nàng còn có lòng tin ứng phó, ba đầu tang thi thì nàng không dám tin tưởng, dù sao nàng chưa từng thành công chém giết nhiều tang thi như vậy.

Khẽ cắn môi, Trác Nhã Đồng hít sâu một hơi, đi nhanh tới trước mặt của ba con tang thi này. Nhưng mà nàng vẫn vô cùng cẩn thận, đi tới trước mặt của một con tang thi, chợt lại lui tới chung quanh tìm kiếm cơ hội.

Ba đầu tang thi lung la lung lay bị Trác Nhã Đồng câu dẫn không ngừng di động, nhưng mà hành động của chúng chậm chạp, trên cơ bản đều là tụ cùng một chỗ, lại cho Trác Nhã Đồng giống như có cảm giác thỏ đua với rùa.

Sau khi quay quanh mấy vòng, rốt cuộc Trác Nhã Đồng cũng như mũi tên vọt tới phía trước, vọt tới bên người một con tang thi.

Đúng lúc này, một con tang thi khác đã quay người lại, nó thò một tay ra cào lấy người của Trác Nhã Đồng bên này.

Trác Nhã Đồng nhìn thấy gương mặt xấu xí của tang thi, bị dọa đến thân thể cứng đờ, bị một trảo của tang thi chộp trúng người.

- Mình phải chết!! Mình phải chết sao?

Trong nội tâm Trác Nhã Đồng hiện ra ý niệm này trong đầu, tay phải của nàng cầm Đường đao dốc sức liều mạng chém vào đầu của tang thi này.

Dưới lực lượng gấp bốn lần người bình thường của Trác Nhã Đồng và Đường đao sắc bén thì hai đầu tang thi đã bị nàng chém thành vài khối.

Con tang thi cuối cùng tới gần Trác Nhã Đồng, nàng đã điên cuồng cho nên chém qua mấy đao..

Sau khi chém chết ba đầu tang thi, miệng lớn của Trác Nhã Đồng thở hổn hển, vẻ mặt tái nhợt. Cho dù là người cường hóa chém giết tang thi bình thường cũng có mệt mỏi, nhưng mà người tiến hóa như nàng lại dùng sức chém tang thi thành vài khối cho nên lãng phí nhiều khí lực.

Lưu Nhị Hắc ở xa xa nhìn qua Trác Nhã Đồng dễ dàng bầm thây của tang thi, con mắt mở to ra. Hắn không nghĩ tới Trác Nhã Đồng nhu nhược đường Tiêu Sơn cứu giúp thì bây giờ có thể bầm thây của tang thi, đây chính là chuyện mà cả đám đàn ông có muốn cũng không làm được.

Lưu Nhị Hắc nhìn qua ba con tang thi bị Trác Nhã Đồng chém giết, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.

- Quá thần kỳ, Tiêu lão đại rốt cuộc dùng phương pháp gì mà có thể làm cho người bình thường trong vài ngày ngắn ngủi trở nên cường đại như vậy? Nếu như mình có thể trở nên mạnh như vậy thì quá tốt rồi.

- Chờ một chút! Hắn đã từng nói qua, mình mặc áo giáp da rắn nước có thể ngăn cản công kích của tang thi.

Trác Nhã Đồng qua một hồi lâu, mới nhớ tới Tiêu Sơn nói chuyện với nàng, nàng nhìn qua chỗ bị tang thi đánh trúng. Chỉ thấy áo sơ mi mà nàng mặc thị phá một lỗ nhưng mà áo giáp da rắn nước lại không tổn hại gì..

- Anh sẽ dạy cho em làm như thế nào chém giết tang thi! Coi kỹ nhé!

Hắn đi đến bên người của Trác Nhã Đồng và nói một câu nhàn nhạt và nhảy vào trong thi đàn.

Tiêu Sơn đi vào đống xe cộ bị vứt bỏ kia, hung hăng một cước đạp vào một chiếc Audi tạo ra tiếng vang thật lớn.

Hơn mười tang thi vừa nghe thấy liền di động tới nơi này.

Tiêu Sơn bước vào trong thi đàn, ánh đao như luyện, tất cả tang thi vừa mới tiếp cận hắn đều bị một đao chém bay đầu. Hơn mười đầu tang thi vây quanh, tang thi đồng thời phát động công kích thì hắn lại lui ra sau một bước, tránh đi đại bộ phận công kích của tang thi, mặc cho vài đầu tang thi đánh lên người của hắn, sau đó ánh đao lóe lên và cắt đầu của những tang thi này giống như lúa mạch vậy. Rất nhanh hơn mười tang thi bị Tiêu Sơn chém giết hầu như không còn, một đầu không lưu.

Trác Nhã Đồng nhìn thấy Tiêu Sơn dễ dàng chém giết hơn mười đầu tang thi mà sắc mặt không đổi, lúc này nàng nhận ra chênh lệch giữa nàng và hắn, nhưng mà trong lòng lại vui mừng. Nam nhân lợi hại như vậy chính là lão công của nàng, nàng không vui không được.

Sau khi chém giết hơn mười đầu tang thi, Tiêu Sơn trở lại bên người của Trác Nhã Đồng và giảng thuật làm cách nào ứng phó với công kích của tang thi, làm thế nào thích ứng với chiến đấu của tang thi.

Sau khi giảng thuật xong thì Tiêu Sơn lại cho Trác Nhã Đồng đi vào trong tang thi chiến đấu cường hóa. Dù sao có áo giáp da rắn nước hộ thể, chỉ cần không gặp phải tang thi tiến hóa và sơ hở quá lớn, Trác Nhã Đồng sẽ không có việc gì. Hơn nữa bên người Trác Nhã Đồng còn có một bạch cốt vụng trộm bảo vệ nàng đấy.

Từ khi Trác Nhã Đồng chiến đấu với tang thi càng nhiều thì càng ngày càng thuần thục, tốc độ nàng chém giết tang thi tăng lên thật nhanh. Vốn thuộc tính cường hóa của nàng còn mạnh hơn người cường hóa cấp 10, lại có trang bị mạnh thì đương nhiên không sợ tang thi, chém giết tang thi bình thường quá dễ dàng. Hao phí một buổi sáng thì tang thi ở khu vực này bị Trác Nhã Đồng chém giết, trong đó còn có một đầu.

Sau khi chém giết nhiều tang thi thì Trác Nhã Đồng cũng thăng cấp lên cấp 8, đạt được cường hóa thật lớn. Lực lượng của Trác Nhã Đồng không thiếu, khuyết thiếu là thể lực, bởi vậy Tiêu Sơn bảo nàng đem 14 điểm cường hóa toàn bộ tăng vào thể lực. Đồng thời cũng như Nhạc Trọng sở liệu, Trác Nhã Đồng là người tiến hóa mỗi khi tăng lên một cấp đều đạt được 1 điểm cường hóa lực lượng. Hiển nhiên nàng là người tiến hóa hệ sức mạnh.

Sau khi thanh lý tang thi khu vực này không lâu, Nhạc Trọng mang theo Trác Nhã Đồng chạy dục theo cao tốc tới huyện Thanh Nguyên.

Lái xe được hai cây số, Tiêu Sơn chợt dừng lại, một đám tang thi cấu thành thi hải giống như vô biên vô hạn ở trước mặt, cắt đứt đường đi tới huyện Thanh Nguyên.