Chung quanh có vô số tang thi vây quanh Tiêu Sơn.
- Thủ hộ tôi!
Tiêu Sơn lật tay một cái, một khẩu súng máy hạng nặng QJZ8 hiện ra trong tay, hắn thao túng qjz8 phụt ra ngọn lửa cường địa bắn phá về phía H1.
Dưới hỏa lực hạng nặng của súng máy QJZ8 thì một đầu H1 bị bắn nát thân thể, ngã xuống đất.
Kỷ Thanh Vũ đứng bên người Tiêu Sơn, trong mắt dị quang chớp động, huy động Phảng Chế Đường Đao không ngừng chém giết S1, L1, một mực thủ hộ sau lưng của hắn.
Thanh Nhi cũng bay lên đầu tường, hai cánh vỗ một cái đập bay bảy, tám đầu tang thi tiến hóa. Nó mỗ một cái là nát đầu tang thi tiên hóa.
Tiêu Sơn trong lúc bắn phá thì trong nội tâm đột nhiên sinh ra dự cảm nguy hiểm, hắn lập tức nắm sắp xuống đất.
Sau một khắc ba đoàn hỏa cầu bay tới vị trí vốn có của Tiêu Sơn, đem súng máy hạng nặng QJZ8 đánh thành nước thép.
- Hỗn đản đáng chết!
Tiêu Sơn nhìn qua sung máy QJZ8 biến thành nước thép, trong nội tâm đau lòng. Loại súng máy QJZ8 hạng nặng này uy lực cực lớn, rất nhiều nơi cần tới, trong nhẫn trữ vật của hắn chỉ có hai cây mà thôi.
Không do dự, Tiêu Sơn lấy ra một cây QJZ8 cuối cùng và đặt lên tường thành, điên cuồng bắn phá về phía đám H1 bên kia.
Tất cả H1 bị đạn kim loại như mưa bắn qua, không bao lâu thì có hơn ba mươi đầu H1 bị tiêu diệt. Đám H1 còn sót lại phóng hỏa cầu về phía Tiêu Sơn.
Lúc này đây Tiêu Sơn đã sớm có chuẩn bị, lúc dự cảm nguy hiểm xuất hiện thì hắn ôm lấy súng máy QJZ8 này nắm rạp xuống đất.
Sau khi hỏa cầu nổ xong, Tiêu Sơn lúc này mới ôm lấy QJZ8 tiếp tục bắn phá về phía đám H1 bên kia.
Tất cả L1 vây quanh cho nên dễ dàng bạo lộ vị trí của H1 cho Tiêu Sơn, một con H1 còn đang chuẩn bị hỏa cầu thì bị bắn chết.
- Chín mươi H1 đều công kích mười lăm phút một lần.
Tiêu Sơn vừa bắn phá vào thi đàn thì vừa tính toán thời gian công kích của H1.
Tiêu Sơn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Kỷ Thanh Vũ sau lưng hắn mồ hồi nhỏ giọt, có chút thở không ra hơi. Tuy thời gian chiến đấu không lâu, thế nhưng mà nàng đồng thời đối mặt với nhiều tang thi, thể lực của nàng tiêu hao thật nhanh.
- Còn có thể lực không?
Tiêu Sơn tiến lên, tiện tay chém giết hai đầu L1, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ hỏi.
- Có!
Kỷ Thanh Vũ nhìn Tiêu Sơn sau đó tiện tay chém giết một đầu S1 và nói ra.
Tiêu Sơn cười cười, ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy xuống dưới tường thành.
Bên trên bầu trời Thanh Nhi vỗ cánh bay xuông, bổ nhào tới bóp nát đầu lâu của L2.
Dưới tường thành, khắp nơi đều là tang thi rậm rạp chằng chịt, cơ hồ không có đất cắm dùi. Hai tay của Tiêu Sơn không ngừng bắn gai xương, chèo chống hắn xuyên qua chỗ đám H1 đang tụ tập.
Những tang thi H1 chính là uy hiếp lớn nhất của Tiêu Sơn hiện tại, có tang thi H1 tồn tại thì đường lui của hắn không an toàn.
Đi lên mấy lần, Tiêu Sơn cũng đi tới chỗ H1 tụ tập, hắn nhanh chóng rơi xuống, một đao chém đầu của H1 và đầu L1 cùng đứng cạnh đó thành hai đoạn.
Tang thi chung quanh rậm rạp chằng chịt, Kỷ Thanh Vũ ra sức chém giết, sau khi chém giết sáu bảy đầu tang thi, tang thi nhiều như biển áp tới phía nàng, nàng thậm chí có thể ngửi được mùi thối nồng đậm trên người tang thi.
Trong thi đàn, khắp nơi đều là tang thi bình thường, sau khi không gian bị đè thấp, người cường hóa nhanh nhẹn nửa bước khó đi. Nếu như Kỷ Thanh Vũ một mình rơi vào trong thi đàn này, chỉ sợ chém giết hơn mười đầu tang thi sẽ có tang thi liên tục bao phủ lấy nàng. Không phải nàng không đủ mạnh, mà là quá nhiều tang thi, hoàn toàn không cho nàng không gian xê dịch.
Tay phải của Tiêu Sơn bắn ra một đầu gai xương, chống hắn bay lên cao, hắn lại phóng tới một chỗ của H1 nhanh như điện, một đao chém đầu H1 rơi xuống.
Trên bầu trời Thanh Nhi cũng theo sát Tiêu Sơn, không ngừng tấn công, và mổ nát đầu của H1.
Dưới sự săn giết của Tiêu Sơn cùng Thanh Nhi, tất cả H1 bị tiêu diệt rất nhiều, thời điểm H1 chỉ còn lại hơn mười con, những con H1 kia nhao nhao từ trên đầu L1 nhảy xuống, ẩn vào trong tang thi.
Trong thi đàn rậm rạp chằng chịt này, muốn phát hiện H1 cực kỳ khó khăn. Tiêu Sơn cũng không có truy kích mấy con H1, mà là lợi dụng gai xương kéo dài lao về phía một con L2.
Những con L2 kia chính là chủ lực ném tang thi, chỉ cần có thể tiêu diệt chúng thì áp lực giảm nhiều.
Sau mấy lần chớp động thì Tiêu Sơn xuất hiện trước người của L2, hắn giơ gai độc lên, một phát bắn nát đầu của L2.
Tiêu diệt xong con L2 này, Tiêu Sơn lợi dụng gai xương giao thoa di động, không ngừng xuất hiện bên người của đám L2, một súng bắn nổ đầu của chúng.
- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 35, đạt được hai điểm cường hóa.
Thời điểm Tiêu Sơn lợi dụng gai độc tiêu diệt mười lăm con L2, hắn rốt cục lần nữa thăng cấp, trở thành người cường hóa cấp 35.
Tiêu Sơn lựa chọn cường hóa nhanh nhẹn cùng thể lực, tiếp tục ôm Kỷ Thanh Vũ xuyên qua thi đàn, lợi dùng gai độc trong tay đuổi giết L2 trong thi đàn. Hắn trải qua nhiều ngày huấn luyện và xạ kích liên tục, tài bắn súng đã cực kỳ được, trong năm mươi mét có thể dùng gai độc bắn nát đầu.
Những con tang thi L2 đều phát hiện Tiêu Sơn là đại địch, tang thi trước người di động tới gần Tiêu Sơn như xe tăng cản đường.
Tiêu Sơn ôm Kỷ Thanh Vũ, nhanh chóng tới trước người của một con L2.
Con L2 kia một quyền đánh vào gai xương của Tiêu Sơn cùng Kỷ Thanh Vũ, nó đánh gãy không gãy gai xương này. Kỷ Thanh Vũ cùng Tiêu Sơn ở giữa không trung không có rơi xuống.
Trong mắt Kỷ Thanh Vũ hàn quang chớp động, phát động kỹ năng cường hóa lưỡi đao, trên Đường đao có hào quang màu xanh chớp động, một đao chém rụng. Thân thể cứng như sắt súng đạn thường không thể làm gì được L2 lại bị đao của nàng chém thành hai đoạn.
- Năng lực của nàng quả nhiên lợi hại, quả nhiên là khắc tinh của L2.
Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ một đao chém đầu L2 kia thành hai đoạn giống như cắt đậu hủ, trong mắt của Tiêu Sơn hiện lên hào quang tán thưởng.
Kỷ Thanh Vũ cùng Tiêu Sơn vừa rơi xuống đất, tang thi chung quanh chợt vây tới.
Tiêu Sơn bỏ qua những tang thi này công kích, thoáng cái ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kỷ Thanh Vũ, tay phải lần nữa bộc phát gai xương phóng thẳng lên trời. Lại lao tới gần L2 kế tiếp.
Mà đầu L2 tiếp theo rất nhanh bị Tiêu Sơn cùng Kỷ Thanh Vũ hai người phối hợp ăn ý và Kỷ Thanh Vũ chém thành hai đoạn, linh quang khổng lồ chui vào trong cơ thể của Kỷ Thanh Vũ, nàng lần này trực tiếp tấn cấp, lần nữa đạt được điểm cường hóa.
Dưới sự phối hợp của Tiêu Sơn thì Kỷ Thanh Vũ lợi dụng năng lực cường hóa lưỡi đao của mình không ngừng chém giết L2, đẳng cấp của nàng không ngừng tăng lên, đột phá cấp 20, hơn nữa đang tăng lên cấp 30.
Kỷ Thanh Vũ, Tiêu Sơn, Thanh Nhi ba người liên thủ tiêu diệt được tám mươi đầu L2 xong, Tiêu Sơn ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy lên lưng của Thanh Nhi. Nó vỗ cánh chở Tiêu Sơn ba người bay vào trong thành.
Lúc này Kỷ Thanh Vũ đã hao hết thể lực, tái chiến thì quá nguy hiểm. Kỹ năng cường hóa lưỡi đao uy lực bất phàm, nhưng mà tiêu hao thể lực cực lớn.
Sau khi mất đi gần một trăm đầu L2, cửa thành phía bắc chỉ còn lại hơn sáu mươi đầu L2 còn đang ném tang thi. Tang thi viện quân lọt vào trong thành chậm hơn nhiều. Áp lực trong thành giảm nhiều lắm.
Tiêu Sơn trở về công sự, chỉ thấy Trung đội tinh nhuệ không ngừng chém giết tang thi, nhưng mà đại bộ phận bọn họ vô cùng mệt mỏi.
Chiến đấu với thi đàn khổng lồ, thể lực cùng tinh thần tiêu hao cực kỳ kinh người. Một gã người cường hóa của Tiêu Sơn bình quân sẽ chém giết hơn một trăm con tang thi. Nhưng mà đối mặt với thi đàn khổng lồ, hắn có thể chém giết hai mươi con là quá nhiều. Bởi vì đối mặt thi đàn khổng lồ hắn không ngừng xuất đao, điên cuồng chém giết tang thi mới có thể sống sót, áp lực cực kỳ to lớn, thể lực cùng tinh thần lực tiêu hao cũng rất nhanh. Tiêu Sơn nhìn qua tình huống chiến đấu một chút, móc bộ đàm ra ra lệnh cho Vương Song:
- Vương Song, anh lập tức mang hai Trung đội Cặn Bã Doanh tới.
Chỉ khi hai Trung đội Cặn Bã Doanh đi tới nơi này, Tiêu Sơn mới có thể dẫn người phản công, đem cửa thành phía Bắc đoạt vào trong tay.
- RÕ!
Không lâu, hai Trung đội tù phạm Cặn Bã Doanh đã được xe chở tới, trang bị Phảng Chế Đường Đao cùng thép thuẫn, dưới sự chỉ huy của Tiêu Sơn thì không ngừng phản công lên tường thành.
Chiến đấu đến nay, Tiêu Sơn vẫn thể lực dồi dào, hắn và Bạch Cốt hai người xung trận ngựa lên trước, mang theo Trung đội tinh nhuê và hai Trung đội Cặn Bã Doanh xông lên tường thành.
Ở bên ngoài tường thành, mất đi H1 uy hiếp, Thanh Nhi cũng không ngừng chém giết L2, dùng móng vuốt sắc bén của nó tiêu diệt L2.
Kịch chiến suốt một giờ, Tiêu Sơn mới dẫn mọi người tiêu diệt toàn bộ tang thi trong thành và thu phục cửa bắc. Nhưng mà trong chiến đấu cũng có mười hai tên Cặn Bã Doanh bị lây virus.
Bên ngoài thành L2 không ngừng bị Thanh Nhi tấn công và nhao nhao tử vong, chết chỉ còn lại hơn hai mươi đầu, Tiêu Sơn liền cho Thanh Nhi săn bắt tang thi.
Hai mươi đầu L2 đã không đủ uy hiếp cửa thành phía tây. Tiêu Sơn còn chưa kịp thở ra hơi, trong bộ đàm truyền ra âm thanh cầu viện của Khổng Thiên Dự:
- Tiểu đoàn trưởng... Xin anh tới cửa nam giúp chúng tôi ngăn chặn tăng thi vào thành, chúng tôi không đủ người thu phục cửa nam. Xin anh trợ giúp chúng tôi.
- Nhạc Trọng đâu?
Tiêu Sơn nghi vấn.
- Hắn sau khi tiêu diệt gần hết tang thi ở đây thì đưa Hiểu Nam trở về rồi. Hắn nói hắn cảm ơn anh đã giúp đỡ cho hắn. Hắn nợ anh một ân tình.
- Được rồi. Ta đã biết. Bên ngoài cửa nam có nhiều tang thi tiến hóa không?
Tiêu Sơn cũng không có lập tức phát binh mà hỏi rõ.
Khổng Thiên Dự lập tức trả lời nói:
- Không có bao nhiêu tang thi tiến hóa cả, đều là tang thi bình thường cả. Vừa rồi tôi cùng Nhạc Trọng tiêu diệt tương đối nhiều nhưng sau khi Nhạc Trọng đưa Lý Hiểu Nam nhưng mà số lượng quá nhiều giết mãi không hết. Chúng tôi liên tục bị bức lui lại.
Khổng Thiên Dự thống soái Trung đội gồm bốn tiểu đội đều là chiến sĩ vô cùng tinh nhuệ, nhưng mà số lượng tang thi quá nhiều, nhân số của bọn họ quá ít, tang thi không ngừng đẩy mạnh, cũng chỉ có thể liên tục lui ra phía sau.
- Tôi biết rồi, sẽ mang theo người tới giúp, trước đó anh phải tận lực làm chậm tốc độ của tang thi đã.
Tiêu Sơn nói xong thì nhìn qua chiếc xe bọc thép của Từ Chí, hắn chỉ vào chiếc xe bọc thép và hỏi Từ Chí:
- Thứ này còn chạy được không?
Từ Chí nhanh chóng trả lời:
- Có thể chạy được chừng sáu mươi cây số.
- Lái xe mang chúng tôi tiếp viện cửa nam!
Tiêu Sơn dẫn theo Từ Chí nhảy vào chiếc xe bọc thép và ra lệnh.
Chiến sĩ trong chiếc xe bọc thép khởi động cổ máy chiến đấu hạng nặng này, nhanh chóng chạy về cửa nam.
Cửa nam là đường đi chủ yếu của hai bên, khắp nơi buộc chặt các loại dây thép, những nơi đi lại khác cũng dùng dây thép ngăn cản đường đi. Chỉ để một con đường dài một ngàn mét là không có gì cả.
Con đường dài một ngàn mét này đã chật ních đại lượng tang thi bình thường.
Mà trước mặt của đám tang thi bình thường chính là bốn mươi sáu tên chiến sĩ của Tiêu Sơn đang nhảy qua nhảy lại tiêu diệt đám tang thi bình thường kia.
Những tang thi bình thường này số lượng quá nhiều, giống như biển cả vậy, những đội viên chém giết Tiêu Sơn đều phải không ngừng giẫm lên thi thể của tang thi lui ra phía sau.
Đội viên của Tiêu Sơn không dám ham chiến, nếu như bọn họ bị thi đàn vây quanh, cho dù có da rắn nước cũng sẽ bị giẫm thành thịt vụn.
Mà chiến đấu kiểu này vô cùng tiêu hao thể lực, không ít chiến sĩ lúc này đã thở không ra hơi, nếu không phải bọn họ đều trải qua cường hóa thể lực và lực lượng, chiến đấu cường độ cao như vậy đã sớm không chịu nổi.
Thời điểm thể lực của những người này sắp hao hết, một cỗ chiếc xe bọc thép từ xa chạy tới, hung hăng đụng vào thi đàn.
Những tang thi bình thường va chạm với nó, chợt té trên mặt đất, sau đó bị chiếc xe bọc thép nặng hơn mười tấn này nghiền thành nát vụn.
Xe bọc thép đâm vào trong thi đàn khổng lồ kia, một đường nghiền áp, những tang thi chặn đường đều chết hết. Chỉ còn lại tang thi ở hai bên mà thôi.
Thấy một màn này sĩ khí của binh sĩ đại thịnh.
Khổng Thiên Dự hét lớn một tiếng, xung trận ngựa lên trước và tiến lến chém giết tang thi bình thường.
- Haha... Tiểu đoàn trưởng dẫn người tới cứu viện các huynh đệ.
Dưới sự dẫn dắt của Khổng Thiên Dự thì chiến sĩ bốn tiểu đội xông lên trước, điên cuồng chém giết những tang thi bình thường kia.
Chiếc xe bọc thép một dường nghiền nát, đại lượng tang thi bình thường bị nghiền nát thành thịt nát và máu đen. Nó theo lệnh của Nhạc Trọng chạy thẳng tới cửa thành, hơn nữa còn một đường nghiền nát tang thi bình thường ngăn cản, giống như cổ máy thu nạp tính mạng của tang thi.
Không lâu thì hai tiểu đội ở nơi này phối hợp với Khổng Thiên Dự giẫm qua tầng thịt vụn kia cũng tiêu diệt sạch sẽ tang thi bình thường ở cửa thành nam.
Sau khi thế cục ổn định lại, Tiêu Sơn mới ra lệnh cho chiếc xe bọc thép quay vào thành, lần nữa đóng cửa thành.
Sau khi cửa thành khép kín lại, cho dù thể lực của Tiêu Sơn cao tới 66 điểm cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Toàn thân của Khổng Thiên Dự dính đầy máu đen đi đến trước người của Tiêu Sơn và hỏi:
- Tiểu đoàn trưởng. Làm sao bây giờ?
Tiêu Sơn trầm giọng nói:
- Anh dẫn theo người thủ lại ở chỗ này, nếu như tang thi đại quy mô công thành, các anh nếu không năn được thì rút lui lại.
Bộ đội của Tiêu Sơn quá ít, hắn không cách nào lưu lại quá nhiều người ở cửa nam này. Cửa đông là đại bản doanh của hắn, nơi đó có chứa nhiều lương thực, đạn dược và các loại vật tư, không thể thất thủ.
Khổng Thiên Dự suy nghĩ một chút, dẫn người đi tới tường thành.
Lôi Thành mang binh thoát ra khỏi huyện Thanh Nguyên, cả thị trấn đều loạn thành một đống, các chuyện ác không ngừng xảy ra, trong thành lời đồn nổi lên bốn phía, rất nhiều người sống sót cũng điên cuồng lên rồi. Cưỡng gian, giết người, cướp bóc, phóng hỏa, khắp nơi đều có chuyện diễn ra.
Bốn người sống sót tay cầm theo đuốc không ngừng phóng hỏa khắp huyện thành, lúc này thấy ảnh lửa búng lên mạnh mẽ thì cười lên điên cuồng. Chỉ có những cử động điên cuồng này mới có thể phát tiết điên cuồng của bọn họ.
Tiếng súng vang lên, đầu của tên người sống sót này nhiều ra lỗ máu, hai mắt không thể tin té trên mặt đất.
Ba tên người sống sót còn lại nhìn qua, đã nhìn thấy Lang tử ăn mặc chỉnh tề dẫn năm người cầm súng vọt tới gần bọn họ.
Ba tên người sống sót kia nhìn thấy súng trong tay Lang tử thì sắc mặt đại biến, lập tức bỏ chạy.
Tiếng súng lại vang lên, một gã người sống sót cũng bị Lang tử tiêu diệt.
- Đừng giết tôi, tôi đầu hàng, đừng giết tôi.
Hai tên người sống sót còn lại nhìn qua thảm trạng của đồng bọn, lập tức hoảng sợ vô cùng lớn tiếng kêu lên.
- Đại đội trưởng làm sao bây giờ? Có nên cho bọn chúng vào Cặn Bã Doanh không?
Một tên chiến sĩ nhìn qua Lang tử hỏi.
Hai mắt Lang tử hiện ra hàn quang, lạnh lùng nói:
- Đều giết đi, chúng ta không có nhiều người trông coi đám cặn bã này.
Sau khi nghe được lệnh của Lang tử thì hai tên chiến sĩ tiến lên chém ra một đao, trực tiếp chém giết hai tên người sống sót này.
Rất nhiều người sống sót nhìn qua bọn người Lang tử giết bốn tên còn sống sót đốt phá kia như giết chó, trong nội tâm mọi người phát lạnh, nhìn xa xa bên này. Không ít người trôn đi vụng trộm nhìn qua bọn người Lang tử bên này.
Lang tử chửi ầm lên nói một câu:
- Giết người cưỡng gian, giết người phóng hỏa, giết người cướp bóc, giết toàn bộ. Đám hỗn đản chúng mày tất cả phải thành thật cho tao.....
- Hiện tại thành còn chưa bị phá. Các người thành thành thật thật ở lại nơi này, hoặc là đi cửa đông chờ đợi được an bài sau, các người chính là con dân của Tiêu Tiểu đoàn trưởng, chúng tôi sẽ bảo vệ các người an toàn.
Nói xong Lang tử dẫn người tiếp tục đi về phía trước, cũng không quan tâm đám người này có loạn tiếp hay không.
Dưới sự nổ lực của Lang tử thì cục diện hỗn loạn trong thành từ từ được khống chế lại, khôi phục ổn định. Đồng thời đại lượng người sống sót giống như chạy nạn lập tức đi tới cửa đông chờ an bài.
Trừ khu dân cư gần phương bắc ra, đại lượng người sống sót đều tập trung về hướng đông, rậm rạp chằng chịt giống như con kiến.
Trên đường đi tới cửa đông, có một công sự đơn so do lưới sắt, dây kéo, bao cát cấu thành, ở trong công sự này một đội chiên sĩ cầm súng thủ hộ nơi này. Hai khẩu súng máy hạng nhẹ phong tỏa đường ra vào, ai muốn cưỡng ép phá tan con đường này sẽ phải trả cái giá thảm trọng mới được.
Vương Song cầm roi da trong tay, đứng ở trước thông đạo và quát lớn.
- Trật tự mà đi vào, ai dám chen ngang thì sẽ ăn roi.
Hai tên chiến sĩ ở bên ngoài nhìn chằm chằm, thỉnh thoảng một ít thanh niên cường tráng dám băng ngang hung hăng quất một roi lên ngươi của bọn họ, làm những tên dám chen ngang tróc da tróc thịt rên rỉ không thôi.
Dưới uy hiếp của roi da tàn khốc, đoàn người chen ngang thành thành thật thật đứng xếp hàng, đăng ký tiến vào thông đạo, trở thành con dân của Tiêu Sơn.
Đại lượng L2 bị săn giết, con tang thi loại hình chữ Z gần đây cũng không có chủ ý hay, đành phải máy móc cho tang thi L2 ném tang thi vào trong thành.
- Từ Chí, tới chỗ làm thuộc hạ của tôi chứ?
Tiêu Sơn ngồi ở trong chiếc xe bọc thép, lần nữa nhìn qua Từ Chí mời chào.
Lúc này đây Từ Chí không có một lời cự tuyệt như lúc trước, hắn trầm mặc một hồi, trong mắt chớp động hào quang vô cùng phức tạp.
Tiêu Sơn thản nhiên nói:
- Trước khi anh cầu cứu tôi, nhất định đã cầu cứu bên kia rồi nhỉ? Nhưng mà người chân chính dẫn người tới cứu anh không phải là ai khác, mà là tôi, Tiêu Sơn tôi cứu những người bị bỏi rơi nơi này, anh còn muốn bán mạng cho những người như vậy.
Từ Chí là một người kiên trì với nguyên tắc của mình, đây là bộ hạ mà Nhạc Trọng thích mời chào nhất. Một khi Từ Chính Cương trở thành người của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng không cần lo lắng hắn phản bội mình, có thể ủy thác trách nhiệm. Hơn nữa Từ Chính Cương là một sĩ quan rất có trách nhiệm, rèn luyện quân sự hàng ngày vô cùng uu tú, là nhân tài mà Nhạc Trọng cần.
Tiêu Sơn tiếp tục nói:
- Gia nhập vào đội ngũ của tôi đi, bằng bổn sự của anh có thể bảo hộ nhiều người, nhiều chiến hữu, huynh đệ của anh được sống tốt.
Từ Chí trầm mặc một hồi, rốt cục đáp ứng Tiêu Sơn mời chào:
- Tốt Tiêu Sơn, tôi sẽ dẫn huynh đệ qua bên phía anh.
Tang thi tập kích cửa thành phía tây, làm cho chiến hữu của Từ Chí chết trận rất nhiều, lúc này chỉ còn lại mười ba người sống sót. Nhưng mà mười ba người sống sót này trải qua chiến trận, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tài bắn súng tinh xảo. Từ Chí đáp ứng gia nhập Tiêu Sơn thì mười ba người này cũng trở thành người của Tiêu Sơn.
Cửa thành phía tây còn bốn mươi người sống sót cũng bị Tiêu Sơn hợp nhất, gia nhập đội võ tang của mình.
Tiêu Sơn đi đến trước người Cố Chi Hành, trực tiếp mời chào:
- Chào Cố Chi Hành, tôi hy vọng anh có thể giúp tôi.
Năng lực Cố Chi Hành thao túng hỏa diễm cực kỳ bất phàm, đã đạt tới trình độ có thể ngưng tụ hỏa cầu. Tương đương với một pháo đài hình người, sức chiến đấu cực kỳ bất phàm. Nhạc Trọng cũng hy vọng có thể mời chào hắn dưới trướng.
Sắc mặt Viêm Vương Cố Chi Hành tái nhợt nhìn Tiêu Sơn, tâm niệm thay đổi thật nhanh và khẽ mỉm cười nói:
- Tốt, Tiêu Sơn. Tôi là lão già khọm, tôi sẽ mang cái mạng già này cho anh.
Cố Chi Hành cũng là một lão hồ ly, Lôi Thành vừa trốn thì lực lượng cường đại nhất chính là bộ đội thuộc Tiêu Sơn. Hắn không có tâm thần phục đám người chính phủ dối trá, trong hai ngày chiến đấu với tang thi thì đại bộ phận người của hắn chết sạch, kết cục tốt nhất của hắn là quy phục Tiêu Sơn, như vậy gia quyến và con cái có thể sống tốt hơn.
Cố Chi Hành, Từ Chí quy hàng Tiêu Sơn thì cửa thành phía bắc cũng rơi vào trong tay của hắn.
Tiêu Sơn nhanh chóng triệu tập ba chiếc xe bọc thép, bảy chiếc Đông Phong kilocalo, sáu chiếc xe buýt con bò vàng hình thành một đoàn xe khổng lồ đi tới cửa đông, điên cuồng tiến sâu vào trong thi đàn.
Bản thân Tiêu Sơn thì ở trên lưng của Thanh Nhi, từ trên bầu trời nhìn xuống, chỉ huy đoàn xe khổng lồ này công kích.
Đoàn xe khổng lồ này vừa ra khỏi thành thì vô số tang thi bình thường đã vây tới.
Những tang thi bình thường này căn bản không cách nào làm gì được ba chiếc xe bọc thép. Chúng mạnh mẽ nghiền áp tang thi bình thường, đem tang thi chặn đường toàn bộ nghiền nát thành thịt vụn.
Đoàn xe khổng lồ trong thi đàn không ngừng công kích, nghiền áp mở ra một con đường máu, dựa theo Tiêu Sơn chỉ huy đâm sâu vào trong thi đàn.
Những chiếc xe này chạy trong thi đàn khổng lồ chừng một ngàn mét, đột nhiên thi đàn sinh ra dị động, đại lượng tang thi tiến hóa tập trung ở cửa tây không ngừng lao tới tấn công. Trên đường đi vô số tang thi bình thường bị đụng ngã, sau đó bị giẫm nát.
Những tang thi bình thường này vừa ngã thì con sau tiến lên, dốc sức liều mạng đánh về phía đoàn xe. Chỉ có điều xương cốt của tang thi bình thường tương đối yếu ớt, đâm vào chiến xa bộ binh, Đông Phong kilocalo, xe buýt con bò vàng thì bị đâm máu tươi tung tóe, sau đó bị nghiền thành thịt vụn.
Súng máy hạng nặng trên xe không ngừng tiến hành nghiền áp thi đàn, cũng là chiến thuật mà Tiêu Sơn sớm nghĩ qua rồi. Nhưng mà trước kia không phải thời cơ tốt đê sử dụng chiến thuật này.
Trong thi đàn có L2, S2, H1 là ba chủng tang thi tiến hóa đe dọa được chiếc xe bọc thép. L2 công kích sẽ tạo thành tổn thương cho đội xe. S2 có thể dễ dàng nhảy lên chúng, dùng móng vuốt sắc bén của chúng mài chiến xa bộ binh. H1 có thể trực tiếp dùng hỏa cầu oanh kích lên chúng.
Trải qua hai ngày công thành, ba chủng tang thi tiến hóa này tử vong rất nhiều, bởi vậy Tiêu Sơn lúc này mới dám triệu tập đoàn xe tiến hành công kích đám tang thi này.
Đoàn xe này nghiền áp qua đám tang thi này, hướng về chỗ sâu của tang thi mà thẳng tiến. Những tang thi tiến hóa vốn tụ tập ở cửa tây nhưng bây giờ bị thi đàn khổng lồ ngăn cản khó mà tiến nhanh, không thể trở về làm viện binh được. Chỉ có thể nhìn đoàn xe hạng nặng lao thẳng vào thi đàn.
Thời điểm đoàn xe đột kích vào phạm vi hai ngàn mét, dị biến nảy sinh. Ở trong thi đàn có một đội hình gồm L2, S2 tạo thành đội điên cuồng bỏ chạy ra xa khỏi đoàn xe.
Đại lượng tang thi tự động tách ra chừa một đường cho đám tang thi tiến hóa này bỏ chạy.
- Rốt cục cũng xuất hiện!
Tiêu Sơn nhìn qua gần trăm tang thi tiến hóa tạo thành đội hình bỏ chạy, trong mắt sáng ngời thúc dục Thanh Nhi bay tới đám tang thi này.
Tang thi loại hình chữ Z có trí tuệ nhưng lại trở nên nhát gan sợ chết như nhân loại. Thế cục hơi chút không đúng sẽ mang theo thuộc hạ tinh nhuệ bỏ chạy.
Ở trong thi đàn một đầu Z1 ôm đầu của L2, nó nhìn thấy Tiêu Sơn cưỡi Thanh Nhi bay tới thì đôi mắt thập phần nhân tính hiện ra nét sợ hãi, phát ra một tiếng tiếng kêu gào sắc nhọn, thúc dục con L2 kia tăng tốc nhanh hơn.
Thanh Nhi chở Tiêu Sơn lao tới thật nhanh.
Tiêu Sơn nhẹ nhàng nhảy lên, liền từ trên lưng Thanh Nhi nhảy xuông.
Tiêu Sơn vừa rơi xuống đất, năm đầu S2 giống như quỷ mị xông thẳng tới gần chỗ của Tiêu Sơn.
Hàn quang trong mắt Tiêu Sơn chớp động, nhìn qua năm đầu S2 tiến lên, hắn giống như sấm sét chém ra năm đao, trực tiếp chém năm con S2 này bay đầu.
Thanh Nhi cũng thừa dịp Tiêu Sơn tiêu diệt năm con S2 kia, nó như thiểm điện phóng thẳng tới chỗ Z1.
Đầu Z1 kia nhìn thấy nó thì hai mắt đỏ thẫm, một cổ sóng tinh thần lực cường đại bắn thẳng về phía Thanh Nhi.
Tinh thần của dị thú trời sinh vô cùng cường đại, công kích tinh thần của Z1 đối với Thanh Nhi mà nói không có chút tác dụng nào cả. Thanh Nhi bổ nhào qua bắt lấy con Z1 kia lại, dùng sức một trảo bắt lấy Z1 và cắt thành vài miếng.
Con Z1 vừa chết, đám tang thi còn sót lại bên ngoài huyện Thanh Nguyên chợt tán loạn lên, chia rẽ ra thành nhiều tốp. Có nhóm thì bỏ chạy, cũng có nhóm thì theo bản năng truy kích về nơi phát ra âm thanh của đoàn xe.
- Đã giải quyết chỉ huy của tang thi, mọi người hiện tại không được truyền tin tức này ra ngoài.
Tiêu Sơn móc bộ đàm ra, nhìn qua dám người Ngô Quang ra lệnh.
Nhận được lệnh của Tiêu Sơn thì Ngô Quang chợt mang theo cái đoàn xe này lao trở vào trong cửa thành đông. Dầu nhiên liệu cũng là tài nguyên vô cùng trân quý, chỉ huy của thi đàn đã bị giải quyết, tang thi còn lại không còn là uy hiếp, bọn họ tự nhiên phải quay trở lại thành.
Sau khi Z1 tử vong thì gần trăm tang thi tiến hóa cấp hai bên người của nó điên cuồng công kích vào Tiêu Sơn bên này. Tiêu Sơn nhìn qua gần trăm tang thi cấp hai này thì quay đầu bỏ chạy. Trong gần trăm tang thi cấp hai này có bốn mươi con là L2, những L2 tập cùng một chỗ thì Tiêu Sơn cũng không địch nổi.
Tiêu Sơn mang theo gần trăm con tang thi chạy một vòng, đột nhiên phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân thể của hắn lao thẳng tới hướng của Z1 tử vong ban nãy. Mấy lần nhấp nhô thì hắn đã qua bỏ gần trăm con tang thi tiến hóa, xuất hiện ở chỗ Z1 tử vong, hắn đem sách kỹ năng mà Z1 tuôn ra và một hộp báu màu xanh, hai trăm sinh tồn tệ thu vào trong túi.
Làm xong tất cả thì Tiêu Sơn thoáng cái nhảy lên lưng của Thanh Nhi và cưỡi nó chạy vào trong thành.
- Bảo vật cấp ba: Ám ma đao, đây là thanh ma đao vô cùng sắc bén, có được uy lực trảm kim đoạn ngọc.
- Sách kỹ năng cấp bốn: Ảnh Bộ cấp hai. Kỹ năng tiến giai của Ảnh Bộ, chỉ có trải qua ba lần cường hóa kỹ năng Ảnh Bộ mới có thể học tập kỹ năng này. Sau khi phát động kỹ năng là có thể trong năm phút đồng hồ gia tăng 90 điểm nhanh nhẹn. Phát động kỹ năng cần tiêu hao bốn mươi điểm thể lực.
Tiêu Sơn cẩn thận đánh giá ám ma đao trong tay của mình, đây là một thanh đao còn lợi hại hơn cả Đường đao, toàn thân hiện ra màu đen, đao dài một mét năm, thân đao có khắc hoa văn kỳ dị, chuôi đao có ba lỗ khảm, toàn thân tản ra hàn ý mát lạnh.
Tiêu Sơn vuốt vuốt thanh ám ma đao này, trong nội tâm vui mừng, chợt đem thanh ám ma đao thả vào trong trữ vật giới chỉ.
Về phần kỹ năng Ảnh Bộ cấp hai thì bị Tiêu Sơn trực tiếp ném vào trong trữ vật giới chỉ bảo tồn.
Tang thi loại hình chữ Z vừa chết, mười vạn tang thi bình thường vô lực tổ chức thành một chỉnh thể. Tiêu Sơn vừa về tới đại bản doanh, liền cho toàn bộ bộ đội nghỉ ngơi.
Một cuộc chiến ngày hôm nay, bộ đội tinh nhuệ của Tiêu Sơn đi cứu hỏa ở khắp nơi, tuy đạt được cường hóa nhưng mà thể lực tiêu hao không nhỏ, một đám vô cùng mệt mỏi, vừa nắm trên giường là ngủ say ngay. Tiêu Sơn cũng ở trong một căn phòng nghỉ ngơi. Bạch Cốt lúc này thủ hộ cho hắn.
Thế lực chính phủ ở phía bắc thỉnh thoảng có tiếng súng vang lên. Họ là những cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang đang xạ kích tiêu diệt tang thi.
Trong lực lượng vũ trang mà chính phủ khống chế thì cũng có không ít thiện xạ. Đặc biệt là đám đặc công, cảnh sát vũ trang trước tận thế là tinh anh được huấn luyện nghiêm khắc, bọn họ sau tận thế tiến bộ hết sức nhanh chóng, xuất hiện vô số thần xạ thủ.