Sau khi bảo vật trong đầu L2 tuôn ra bị quét sạch, Tiêu Sơn huy động Đường đao, dễ dàng chém giết hai con L1, S1 đang lao tới gần, tốc độ không giảm mà bổ nhào qua một con L2 khác.
Tiêu Sơn giống như báo săn nhảy ra sau lưng của L2 và nhảy lên cao cao, một chưởng đánh vào đầu lâu của con L2 kia, ma diễm cuồng bạo bắn ra ngoài, lập tức thiêu đôt đầu lâu của L2 thành tro bụi.
Không có H1 uy hiếp, những tay súng bắn tỉa trên tường thành bắn yểm hộ, Tiêu Sơn ở trong thi đàn qua lại như chỗ không người.
Bởi vì tang thi quá mức dày đặc, Tiêu Sơn cũng không cách nào hoàn toàn né qua công kích của tang thi. Hắn cũng thỉnh thoảng bị tang thi bình thường, tang thi tiến hóa trảo lên người. Nhưng mà những công kích này không thể phá được phòng ngự thân thể của hắn, hắn tiện tay một đao là chém giết được tang thi.
Có được cốt khải hộ thân, áo da chuột vương biến dị, áo da rắn nước và phòng hộ phục cấp ba, Tiêu Sơn mới có thể giết vào trong thi đàn như vào chỗ không người. Nếu không có phòng hộ phục, mặc dù Tiêu Sơn được cường hóa toàn diện thì vẫn bị lây nhiễm biến thành tang thi.
Thời điểm Tiêu Sơn dùng ma viêm bạo chết hai mươi đầu L2 thì đột nhiên biển tang thi lập tức lui lại.
Những tang thi tiến hóa chạy trốn nhanh nhất, chúng đẩy ngã vô số ngăn cản trước người của mình. Tang thi loại hình chữ Z thấp bé ẩn nấp vào trong đám tang thi. Không có tang thi tiến hóa thì dù có hai mươi vạn tang thi bình thường cũng không phá được thành.
Thanh Nhi một đường truy kích ba đầu L2 xong mới chịu quay về trong thành.
Trong thi đàn khổng lồ vẫn còn không biết bao nhiêu con tang thi H1, Tiêu Sơn cũng không muốn Thanh Nhi là đòn sát thủ trên không lại bị tang thi tiêu diệt.
Nhìn qua biển tang thi lúc này lui ra phía sau, Tiêu Sơn lúc này mới thở một cái, lợi dụng gai xương kéo dài nhảy lên trên tường thành.
Sau khi thi triều rút lui lại, kiểm kê tổn thất và thu hoạch quét dọn chiến trường, ăn cơm nghỉ ngơi thì làm thêm một loạt hành động nữa.
Ngày hôm nay kịch chiến thì cả căn cứ giết được một vạn năm ngàn con tang thi, tổn thất cũng là hơn bốn trăm. Ba hướng tây nam bắc tổn thất nhiều nhất, đại đa số tổn hại là do bắt ngờ trong lần đầu tiên tang thi ném lên tường thành. Khi đó số tang thi tiến hóa quá nhiều, tổn thất cũng nhiều nhât.
Chỉ qua một trận này thì đạn dược trong căn cứ cũng tiêu hao thật lớn, cũng chỉ có thời gian một ngày thì một phần ba đạn dược đã tiêu xài hết. Chủ yếu là Lôi Thành chiêu mộ tân binh không có kinh nghiệm chiến đấu gì cả, xa xa trông thấy tang thi thì nổ súng bắn ngay, lãng phí đại lượng đạn dược. Sau đó là người cường hóa, người sống sót thay nhau lên vật lộn với tang thi nên đỡ một ít.
Sau một trận này Tiêu Sơn cũng thu hoạch mười ba bản sách kỹ năng, bốn mươi hai hộp báu màu trắng, bốn hộp báu màu xanh, hai ngàn sinh tồn tệ.
Mười ba bản sách kỹ năng theo thứ tự là hai quyển sách kỹ năng cấp một gai đất. Một bản sách kỹ năng cấp hai di động cao tốc, một bản sách kỹ năng cấp hai kiên cố, một bản sách kỹ năng cấp hai sở trường ngôn ngữ, một bản sách kỹ năng cấp ba nhìn ban đêm, ba quyển sách kỹ năng cấp một gia tốc, ba quyển sách kỹ năng cấp một triệu hoán khô lâu, một bản sách kỹ năng cấp ba ảo thuật. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
Trong bốn mươi hai hộp màu trắng có mười hộp trống rỗng. Trong các hộp báu còn lại mở ra hai mươi thanh Phảng Chế Đường Đao, hai kiện phòng hộ phục cấp một, ba cái bao tay da màu trắng, ba đôi giày giường hóa, hai cây gậy tân thủ.
Bốn cái hộp màu xanh mở ra một bảo vật cấp hai Đường đao, một kiện bảo vật cấp hai Bạch Sắc Phi Phong, một kiện phòng hộ y cấp hai, một kiện bảo vật cấp ba chiến nhẫn lực lượng.
- Kỹ năng cấp một: gai đất. Có thể triệu hoán một gai đất nhọn chừng hai mét công kích địch nhân. Tiêu hao 6 điểm tinh thần lực. Chức nghiệp giả không phải là pháp sư, trước khi thăng cấp kỹ năng này lên cấp hai, mỗi ba ngày chỉ có thể phóng thích kỹ năng một lần. Giá bán một trăm điểm sinh tồn tệ.
- Kỹ năng cấp hai kiên cố. Sau khi sử dụng kỹ năng này thì cường độ thân thể trong 30 giây sẽ gia tăng 30 điểm. Sau khi phát động kỹ năng tiêu hao 15 điểm thể lực.
- Kỹ năng cấp ba: nhìn ban đêm. Đây là kỹ năng bị động, sau khi sử dụng người ta sẽ có năng lực nhìn ban đêm.
- Kỹ năng cấp một: triệu hồi khô lâu, sau khi sử dụng kỹ năng này có thể triệu hoán một khô lâu yếu ớt ra chiến đấu cho người sử dụng. Triệu hoán cần tiêu hao 5 điểm tinh thần lực. Hạn mức triệu hoán cao nhất là năm đầu khô lâu.
- Kỹ năng cấp ba: ảo thuật, sử dụng tinh thần lực làm cho địch nhân sinh ra hỗn loạn. Phát động kỹ năng này cần tiêu hao 5 điểm tinh thần lực, 5 điểm thể lực. Ảo thuật mỗi khi tiếp tục một giây tiêu hao 4 điểm tinh thần lực. Kỹ năng này không có tác dụng với sinh vật có tinh thần lực cao hơn người sử dụng. Dùng với địch nhân có tinh thần lực càng kém thì hiệu quả càng mạnh.
- Bảo vật cấp hai: Bạch Sắc Phi Phong. Sau khi mặc áo choàng này vào có thể làm cho cường độ thân thể +3.
- Bảo vật cấp ba: chiến nhẫn lực lượng. Sau khi trang bị lực lượng +6.
Tiêu Sơn rất nhanh đem những trang bị này đưa cho thuộc hạ, chỉ để lại bảo vật cấp ba chiến nhẫn lực lượng cùng bảo vật cấp hai Bạch Sắc Phi Phong.
Đạt được những kỹ năng cùng trang bị của hệ thống thần ma, thực lực bộ hạ của Tiêu Sơn tăng lên không nhỏ. Kỷ Thanh Vũ trong tay cầm Phảng Chế Đường Đao cũng biến thành Đường đao sắc bén, phối hợp với kỹ năng cường hóa binh khí của nàng, chỉ sợ ngay cả da chuột vương cũng một đao chém rách.
Ban đêm, Tiêu Sơn sau khi ăn cơm tối xong, mang theo Trung đội một và hai dò xét tưởng thành. Đầu tang thi tiến hóa loại hình chữ Z hiển nhiên là tiến hóa trí tuệ, vậy mà hiểu được cách tập hợp tang thi tinh nhuệ tấn công nhân loại. Nếu không có Tiêu Sơn mang theo đại lượng người cường hóa thực lực bất phàm thủ hộ cửa đông, chỉ sợ lúc này căn cứ đã xong rồi. Tiêu Sơn đang đi được nửa đường thì gặp Nhạc Trọng cũng cùng thuộc hạ đi tuần ban đêm. Nhạc Trọng cũng là người có kinh nghiệm trong việc chiến đấu ban đêm vì chức nghiệp của hắn là thích khách.
Tiêu Sơn nửa đêm cũng không dám xem nhẹ đầu tang thi loại hình chữ Z kia. Tang thi loại hình chữ Z so ra hiện tại thông minh còn kém nhân loại, nhưng mà trong tay của nó cầm trọng binh tang thi, uy hiếp thật lớn. Hơi không cẩn thận thì căn cứ sẽ bị công phá.
Trong một tòa biệt thự......
Lôi Thành nhìn qua con trai Lôi Thắng, liên tiếp nghiêm nghị nói:
- Con chuẩn bị sắn sàng chưa?
Lôi Thắng nhướng mày nói:
- Cha, thật sự phải làm như vậy sao? Hiện tại chúng ta có lẽ còn chịu được a.
Lôi Thành nhíu mày lên, chửi ầm lên:
- Ngu xuẩn, mày còn chưa nhìn thấy sự thật hay sao? Lại chống đỡ tiếp thì mọi người sẽ chết sạch. Cho dù miễn cưỡng bảo trụ căn cứ, người của chúng ta chết hết thì có ý nghĩa gì. Hơn nữa chúng ta cũng không phải nhất định đi một bước kia, nhưng mà chuẩn bị trước cũng không phải là không được.
Thân thể Lôi Thắng co rụt lại, lập tức đi ra ngoài:
- Con đi chuẩn bị!
Lôi Thành chậm rãi thở dài một hơi, đứng lên, đi ra ngoài của sổ, sững sờ nhìn qua ánh trăng bên ngoài, trong mắt chớp động hào quang vô cùng phức tạp.
Dưới cảnh đêm che dấu, một tia sóng ngầm đang bắt đầu khởi động.
Sáng sớm ngày thứ hai, trời mới vừa tờ mờ sáng thì tang thi như thủy triều đã tuôn qua, đem trọn thanh tòa thành bao bọc lại.
Có được kinh nghiệm chiến đấu trước đó, bốn cửa thành cũng chỉ cho bộ hạ bắn tỉa tang thi mà thôi, bắn vào đầu của tang thi. Hơn nữa cũng tăng kinh nghiệm xạ kích cho tân binh.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao không có tang thi tiến hóa?
Tiêu Sơn nhìn một hồi liền phát hiện không đúng. Tuy ở bên ngoài cửa đông vẫn có rậm rạp chằng chịt tang thi, tuy nhiên lại không có bóng dáng của L2 cao lớn xuất hiện a.
Không có những tang thi L2 xuất hiện thì tang thi bình thường không cách nào công kích tưởng thành. Chỉ có thể dùng làm bia ngắm cho thủ hạ của Tiêu Sơn gia tăng kinh nghiệm xạ kích a.
Thời điểm Tiêu Sơn nghi hoặc thì cửa phía tây bên kia lại rậm rạp chằng chịt tang thi tiến hóa, đột nhiên xuất hiện một trăm sáu mươi con L2, nhiều S1 cùng L1 và bảy mươi con H1.
Bảy mươi đầu H1 vừa hiện thân, chỉ cần phóng ba hỏa cầu thì ba tên tân binh ở tường thành bị đốt thành tro bụi, hai gã bắn tỉa biến thành tro tàn.
Một trăm sáu mươi đầu L2 nắm theo một đám S1 điên cuồng ném lên tường thành.
Cơ hồ trong chớp mắt đã có hơn một trăm đầu đầu S1 bị ném vào cửa thành phía tây.
Ở cửa thành phía tây chỉ còn lại ba gã người cường hóa và bốn mươi sáu tên tân binh cầm Đại Khảm Đao.
Cũng chỉ có mấy đầy S1 là đủ chém giết người bảo vệ cửa tây, số S1 lại lại nhanh như gió lao về phía ba tên người cường hóa cùng bốn mươi sáu tên cầm Đại Khảm Đao, đem những người sống sót này xé thành phấn vụn.
Những S1 kia xông về phía người sống sót, chợt dùng móng vuốt sắc bén của chúng rạch phá bụng của bọn họ, sau đó móc nội tạng của bọn họ ra từng ngụm ăn tươi. Những người bị thương chưa chết thì lúc này gào thét ầm ĩ, làm giảm sĩ khí của những người sống sót.
Nhìn thấy những con S1 hung tàn khủng bố, người sống sót trên tường thành sắc mặt đại biến, sĩ khí hoàn toàn sụp đổ, giống như thủy triều bỏ chạy xuống dưới.
- Đáng chết quả nhiên như cha sở liệu!
Lôi Thành nhìn thấy một màn này thì sắc mặt đại biến, đem Từ Chí nắm tới, lớn tiếng ra lệnh:
- Từ Đại đội trưởng, tôi ra lệnh cho anh mang theo những người còn sống ở đây thủ vững vị trí, không được cho những quái vật kia chạy vào nội thành, anh biết không?
Từ sau khi rời khỏi không lâu Từ Chí đã được Lôi Thành phong lên Đại đội trưởng. Từ Chí lúc này nhìn Lôi Thành vẻ mặt kiên nghị đáp:
- Vâng! Lôi Trung đoàn trưởng!
Từ Chí vừa vào trong trận địa, Lôi Thành chợt cưỡi theo một chiếc xe Jeep quân dụng biến mất ở cửa tây.
Lúc này, ở cửa nam, Nhạc Trọng đang chém giết một con Kẻ Săn thú. Một đoàn linh quang dung nhập vào cơ thể hắn khiến hắn tăng lên cấp 36. Hai điểm cường hóa hắn liền tăng cho thể lực. Một dòng nước ấm chạy dọc cơ thể của hắn khiến hắn đỡ mệt đi phần nào. Bên kia Lý Hiểu Nam đang huy động Phảng chế đường đao bổ thẳng vào đầu một con S2. Một đoàn linh quang chui vào trong cơ thể nàng khiến nàng cũng tăng cấp. Lý Hiểu Nam hôm nay cũng được Nhạc Trọng cho ra khấu. Đáng lẽ ra hắn cho nàng ở nhà để tiếp tục ổn định thế cục và chiêu mộ thêm bang chúng nhưng nàng không chịu, nhiều lần nài nỉ hắn cho đi chiến đấu cùng hắn nên hắn cũng thuận theo cho nàng tham gia cùng. Hắn cân nhắc để Trì Dương ở nhà để làm việc đó.
Một bên khác, Hắc Cốt đang huy động trường mâu đâm một con Kẻ săn thú. Khi cây mâu vừa tiệm cận Kẻ săn thú thì lnos đột nhiên lách người sang một bên, thuận thế né được nhất mâu trí mạng vào người. Hắc Cốt thấy vậy tay phải độ nhiên dài ra xuyên thủng bụng của Kẻ săn thú khiến nó khựng lại chốc lát. Vuốt của Kẻ săn thú nhanh chóng hướng Hắc Cốt chộp tới. Hắc Cốt huy động trường mâu cứa ngang cổ Kẻ săn thú, đầu nó lìa khỏi cổ, một đoàn linh quang chạy dọc cơ thể của nó khiến nó tăng lên một cấp.
Bên này, Lý Hiểu Nam có lẽ đã quá mệt liên lui về phía sau thở hổn hển. Đúng lúc này một con S2 nhanh chóng tiếp cận nàng. Nhạc Trọng thấy vậy liền quát:
- Hiểu Nam..... Cẩn thận....
Tình cảnh Lý Hiểu Nam bây giờ như ngàn cân treo sợi tóc. Lý Hiểu Nam có lẽ quá mệt mỏi liền cắn chặt bờ môi đến rỉ máu, nàng vung Phảng Chế Đường Đao lên chém vào người của Kẻ săn thú. Thế nhưng, kẻ săn thú rất nhanh liền né đường chém của nàng khiến nàng chém vào khoảng không. Nó nhanh chóng dùng vuốt chộp vào người của Lý Hiểu Nam khiến nàng phải đưa Phảng Chế Đường Đao lên đón đỡ, vuốt của nó cào lên tay của nàng khiến nàng phun ra một ngụm máu. Lực phản chấn khiến nàng bay xa ba mét mới dừng lại. Nhạc Trọng đang bị vây bởi bốn con S2 nên không thể qua giúp nàng được. Lúc này, hắn nhìn thấy Kẻ săn thú lúc này cận kề Hiểu Nam hắn liền gào lên:
- Hiểu Nam..... Không.....
Khi thân ảnh của Kẻ săn thú đã cận kề nàng thì nó bỗng nhiên đổi hướng chạy đi. Tại phía nó vừa rời đi xuất hiện một thanh mâu bằng băng cắm xuống. Tiêu Sơn lúc này xuất hiện khiến cho Kẻ săn thú tăng lên cảnh giác. Nó tăng tốc lao về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn nhìn nó đang tiến về phía mình chợt nở lên nụ cười quỷ dị. Khi Kẻ săn thú chỉ còn cách Tiêu Sơn khoảng một thước, một đoàn ma viêm trong tay hắn bùng lên bắn thẳng lên người của Kẻ săn thú. Do Kẻ săn thú lao đến quá nhanh nên không thể né được, ma viêm quấn quanh cơ thể nó khiến nó gào thét lên. Tiêu Sơn lúc này huy động Phảng Chế Đường Đao nhanh chóng chém lên cổ của nó. Một đoàn linh quang dung nhập cơ thể hắn.
Khi Kẻ săn thú vừa chết thì cùng lúc đó Nhạc Trọng cũng chém chết đầu S2 cuối cùng. Hắn nhanh chóng chạy đến bên Hiểu Lam và nói:
- Hiểu Nam... Em không sao chứ?
- Em.... không sao...... Khả năng ....chỉ bị chấn thương một chút.
Lý Hiểu Nam lúc này mới cố gắng gượng dậy được, ho khan đáp. Tiêu Sơn lúc này cũng tiến lên ném cho Nhạc Trọng một nhánh cỏ cứu mạng và nói:
- Đây là cỏ cứu mạng. Nhanh chóng nhai nó và đắp lên cho nàng. Ta phải đi cứu thuộc hạ của ta nữa. Bảo trọng.
Tiêu Sơn vừa dứt lời liền dời đi. Nhạc Trọng cầm nhánh cỏ cứu mạng lên tay, ánh mắt lấp lóe.
Cửa thành phía bắc.
Đoàn xe đã đến cửa thành. Lôi Thành từ trong xe ngó ra hạ lệnh cho một tên chiến sĩ đang thủ ở cổng thành.
- Nhanh.... Mở cửa ra....
Tên chiến sĩ này chần chờ:
- Lôi Trung đoàn trưởng. Ngài định đi đâu?
Lôi Thành bực mình quát:
- Mở cửa ra nhanh lên. Thành phía Tây sắp bị công rồi. Để cho ta đi mau lên.
- Vâng.
Nói rồi tên lính này vừa mở cổng thành thì Lôi Thành cho người bắn chết tại chỗ. Tên chiến sĩ này bị bắn rồi ngã gục xuống. Đến khi hắn chết rồi cũng không hiểu tại sao mình bị chết a.
Không lâu, cửa phía bắc mở rộng ra, năm chiếc xe bọc thép và mười hai chiếc xe trang bị súng máy, hai mươi sáu chiếc BMW, mười chiếc Đông Phong kilocalo, bảy chiếc xe buýt con bò vàng, bốn chiếc xe chở dầu cỡ lớn phóng như điên chạy ra ngoài thành.
Nhìn thấy đoàn xe khổng lồ này thì tang thi lập tức vây lại, ý đồ ngăn cản đoàn xe này chạy đi.
Những nóng súng ZLS92 25 li của chiếc xe bọc thép cũng không yếu, trên đường đi những tang thi chặn đường sẽ bị chiến xa đụng ngã, sau đó nghiền nát như kiến, biến thành một đống thịt vụn. Tang thi bình thường căn bản không phá được phòng ngự của nó.
Trước mặt những trang bị chiến tranh vô cùng hiện đại, những tang thi bình thường hoàn toàn không có sức phản kháng, những chiến xa bộ binh hung hãn như vậy, lúc trước thu phục huyện Thanh Nguyên cũng thuận lợi hoàn thành.
Những chiếc xe phía sau chạy theo những chiếc xe bọc thép này mở đường máu, chạy ra ngoài thành.
Đoàn xe này vừa trốn ra ngoài thành, lưu lại cửa thành mở toang ra, đại lượng tang thi giống như biển đi vào trong thành.
- Bang chủ, Bang chủ, Lôi Thành dẫn người trốn đi rồi!
Thời điểm Nhạc Trọng vừa chữa thương cho Hiểu Nam xong thì âm thanh của bang chúng.
- MÓA NÓ. Tên hỗn đản đáng chết!
Nghe được tên bang chúng báo cáo, các tin tức nhất thời như quả bom nổ tung trong đầu của Nhạc Trọng.
Tuy Lôi Thành người này nhân phẩm không tốt, nhưng mà hắn nắm giữ lực lượng quân đội không thể xem thường. Ngày hôm qua tang thi công thành, nếu không phải bộ đội của Lôi Thành toàn lực chống cự, chỉ sợ ngày đầu tiên đã bị tang thi phá thành rồi. Bằng vào lực lượng của Nhạc Trọng và Tiêu Sơn thì không thể thủ được huyện Thanh Nguyên, riêng bộ đội tinh nhuệ của Tiêu Sơn vẫn còn quá ít, chưa kể là bang chúng của Nhạc Trọng nữa.
Cửa thành đông...
- Tiểu đoàn trưởng.... Không xong rồi.... Lôi Thành bỏ trốn rồi.
Tiêu Sơn vừa chém chết một đầu tang thi liền nghe thấy âm thanh của bộ đàm vang lên, từ trong bộ đàm truyền ra âm thanh kinh hãi của một tên Tiểu đội trưởng.
- Chết tiệt..... Bọn chúng đào tẩu ở cửa thành nào? Hiện thế cục ở đó ra sao?
Tiêu Sơn cưỡng chế bực tức trong lòng, dò hỏi hắn.
Nếu ba cửa thành đều bị phá thất thủ, Tiêu Sơn cũng chỉ có thể dẫn người cưỡng ép rời khỏi nơi này mà thôi.
Không có tường thành bảo hộ, không có công sự phòng hộ, không có chuẩn bị trước, người trong tay của Tiêu Sơn không có khả năng chống lại mười vạn tang thi, căn bản không có khả năng.
Tên Tiểu đội trưởng kia lớn tiếng báo cáo.
- Cửa bắc thất thủ, đại lượng tang thi cùng vào trong thành, trong thành quá hỗn loạn.
- Tôi biết rồi!
Âm thanh kia vừa dừng, trong bộ đàm truyền tới âm thanh cực kỳ lo nghĩ của Từ Chí:
- Tiêu Sơn, tôi là Từ Chí cửa thành phía tây báo nguy, bên này chỉ có thể chèo chống được năm phút đồng hồ. Tôi cần anh trợ giúp.
Tiêu Sơn trầm giọng nói:
- Anh lại kiên trì năm phút đồng hồ, trong năm phút đồng hồ tôi sẽ dẫn người đi qua.
Tiêu Sơn nhanh chóng đưa ra một loạt mệnh lệnh:
- Khổng Thiên Dự, Trần Thạch Đầu, Triệu Tinh, Tiếu Minh bốn người các anh dẫn người đi qua cửa nam giúp Lang tử, anh mang hai tiểu đội đi qua giúp bọn người Khổng Thiên Dự, nhiệm vụ của anh là duy trì trật tự. Nếu như gặp phải kẻ nào cháy nhà hôi của, cưỡng gian phụ nữ, tranh mua vật tư giết tất cả. Kỷ Thanh Vũ, Bạch Giang cùng tôi mang theo Trung đội cường hóa thứ nhất đi tới chỗ Từ Chí. Vương Song anh hiện tại là chỉ huy cao nhất lưu thủ nơi này, thủ vững trận địa. Nếu có dân tị nạn tới hãy tiếp thu bọn họ. Người bị thương thì trực tiếp cách ly qua, động vật thì phải giết chết.
Sau khi đưa ra một loạt mệnh lệnh, Tiêu Sơn mang theo Trung đội người cường hóa đi tới cửa phía bắc.
Trên đường đi, Tiêu Sơn nhìn thấy nội thành hỗn loạn. Những kẻ còn sống dường như trở nên điên cuồng và tuyệt vọng. Giết người, cướp bóc, phóng hỏa, cướp đoạt vật tư, cưỡng gian phụ nữ, đủ loại tội ác hiện ra trước mắt.
Nhìn thấy tang thi vào thành, cơ hồ tất cả người sống sót đều sụp đổ, bọn họ không nhìn thấy ngày mai, chỉ có thể không kiêng nể gì phát tiết hắc ám trong lòng.
Hai mắt nam nhân đỏ thẫm, ở ngay trên đường lớn xé rách quần áo cưỡng gian một nữ nhân xinh đẹp, muốn ở trước mặt của nhiều người và giữa ban ngày cưỡng gian nữ nhân kia.
- Cứu mạng cứu mạng!
Nữ nhân kia ra sức giãy dụa, hai mắt nước mắt chảy ra, lớn tiếng kêu cứu. Nhưng mà không ai tới cứu nàng, ngược lại hai mắt đỏ thẫm điên cuồng như nam nhân kia.
Nhìn qua hai gã nam nhân đi tới, tên nam nhân đầu tiên đề nghị.
- Mọi người cùng nhau chơi nó đi nào!
Hai tên nam nhân này gật đầu, cũng xông lại, lúc này một tên xé quần áo của nữ nhân, một bên cởi quần áo của mình.
Phanh một tiếng súng nổ vang, mi tâm của một tên nam tử nhiều ra lỗ máu và ngã xuống.
Nhìn thấy nam nhân kia chết đi, hai gã nam nhân khác cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, chạy nhanh về chung quanh.
Nữ nhân được cứu nhìn qua hướng tiếng súng vang lên, chỉ thấy một đoàn xe chạy thật nhanh, không có chút ý dừng lại.
Tiêu Sơn chỉ giết nam nhân kia và không nhìn qua nữ nhân bên dưới. Bởi vì thời gian hiện tại quá cấp bách, hắn phải dẫn người đi giúp Từ Chí. Giết nam nhân kia chỉ thuận tay làm mà thôi, hắn không có thời gian cứu nữ nhân kia lên xe. Chuyện còn lại giao cho bọn Lang tử đi làm.
Rất nhanh Tiêu Sơn đã đi tới cửa thành phía bắc.
Lúc này đang chiến đấu tới hồi gay cấn, chiếc xe bọc thép đi trước thì xả súng liên tục vào tang thi. Viêm Vương Cố Chi Hành không ngừng thúc dục kỹ năng đuổi giết S1.
Bởi vì phải chiến đấu cận thân với S1 cho nên thỉnh thoảng có người sống bị tang thi cào tróc da, phát ra âm thanh rên rỉ. Những con S1 kia vượt xa tang thi bình thường.
Cho dù mạnh như Tiêu Sơn nếu như không mặc áo giáp da chuột vương, cộng thêm phóng thích Hợp Thể Phòng Hộ Thuật là phòng hộ thuật cường đại thì hắn không bao giờ dám chiến đấu với hai mươi con S1 cả. Một khi bị hai mươi S1 vây công, cho dù hắn không một chút phân tâm bị S1 trảo tổn thương thân thể. Những người sống sót bình thường cũng không chịu nổi.
Nếu không phải đốc chiến nhìn chằm chằm vào đám tân binh kia, người lui ra phía sau lập tức bị xử bắn, lại có lưới sắt và công sự vây quanh, những người sống sót đã sớm sụp đổ rồi. Cho dù như thế khi hỏa lực cường đại tắt đi, càng ngày càng nhiều tang thi S1 xông qua thì phòng tuyến sẽ sụp đổ.
Tiêu Sơn bước tới trước người Từ Chí, nhướng mày chỉ vào chiếc xe bọc thép:
- Vì cái gì không nã pháo?
Thời điểm tang thi tiến hóa dày đặc, chỉ có ZLS92 25 li của chiếc xe bọc thép là đại sát khí mà thôi, một loạt đạn là xé nát tang thi tiến hóa rồi.
Từ Chí vẻ mặt khổ sở nói:
- Không có đạn dược, nếu ngài tới chậm hơn vài bước thì nơi này không thủ được nữa.
Không có đạn dược thì chiếc xe bọc thép giống như cỗ pháo đào hạng nặng cũng không cách nào phát huy ra lực phá hoại khủng bố của nó. Thiếu đạn dược chính là máu chốt trong chiến đấu của nhân loại và tang thi.
- Kỷ Thanh Vũ, Trung đội thứ nhất theo tông xông lên.
Tiêu Sơn nhìn qua phòng tuyến sắp sụp đổ thì cho người xông lên.
Bạch Giang chỉ huy tiểu đội bắn tỉa bắn vô cùng tinh chuẩn, mỗi một súng vang lên thì một tang thi nát đầu.
Lúc này phía trước chật ních S1, Tiêu Sơn mang theo Trung đội giết vào trong đám S1 kia, thoáng chém ba đao thì ba đầu S1 trực tiếp biên thành hai đoạn.
Tiêu Sơn và Bạch Cốt ở bên phải huy động búa lớn của mình, nó giống như gió xoáy chém giết đám tang thi S1 kia.
Đứng bên trái của Tiêu Sơn là Kỷ Thanh Vũ cũng huy động Đường đao chém giết tang thi.
Giết vào trong thi đàn, Tiêu Sơn chỉ có thể vung đao chém mà thôi, chiêu số tinh diệu gì cũng không dùng được, cũng không có nào xê dịch, chỉ có thể máy móc chém giết tang thi. Tất cả S1 không ngừng chết dưới tay của hắn, thân thể của hắn cũng thỉnh thoảng bị S1 cào trúng. Nhưng mà công kích của S1 công kích không thể phá vỡ được áo da chuột vương của hắn, căn bản không thể làm hắn bị thương.
Tiêu Sơn mạnh mẽ như thế còn bị S1 cào trúng, chiến sĩ còn lại bị S1 cào trúng số lần càng nhiều. Nhưng mà bọn họ mặc quần áo da rắn bảo hộ nên móng vuốt của đám S1 không tạo thành tổn thương cho bọn họ, ngược lại bị bọn họ chém đầu.
Những tang thi S1 mỗi một đầu đều là quái vật cấp 10. Chúng không ngừng tử vong cung cấp đại lượng linh quang cho bộ đội tinh anh của Tiêu Sơn, những chiến sĩ này không ngừng cường hóa thăng cấp. Đặc biệt là là Tiểu đội thứ tư của Trung đội, đẳng cấp khá thấp, mỗi khi giết một đầu S1 thì có người trực tiếp tăng cấp, làm cho sĩ khí của bọn họ đại thịnh.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Sơn, Bạch Cốt, Kỷ Thanh Vũ là ba cường giả mạnh mẽ, Trung đội không ngừng xung phong liều chết giết vào thi đàn, thập phần gian nan đi tới gần tường thành.
Tuy tiểu đội của Tiêu Sơn thực lực cường hoành, nhưng mà bên ngoài thành có hơn một trăm đầu L2 đang không ngừng ném tang thi vào trong thành, tốc độ tiêu diệt của bọn họ kém xa tốc độ L2 ném tang thi vào thành, mỗi lần tiến lên một bước vô cùng gian nan.
- Lui!
Tiêu Sơn nhìn thấy càng giết tang thi thì càng ngày càng nhiêu, khó có thể tiến thêm. Lúc này hạ lệnh lui lại.
Nếu như chiến đấu tiếp như vậy, Trung đội tinh nhuệ dù tiêu hao hết thể lực cũng không cách nào lên đường tường thành.
Nghe được lệnh của Tiêu Sơn thì đội tinh anh chém giết quay về.
- Kỷ Thanh Vũ, cô đi theo tôi!
Tiêu Sơn thoáng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, sau đó đem Kỷ Thanh Vũ ôm lại, trong tay bắn ra một gai xương, chèo chống hắn bay lên đầu tường.
Bay lên đầu tường, Tiêu Sơn nhìn thấy một trăm đầu L2 đang không ngừng ném tang thi vào thành, trên tường thành chồng chất các loại tang thi, hơn nữa số lượng tang thi không ngừng gia tăng.
Những tang thi này tiến hóa nào cũng có, tiên phong là S1, đằng sau chính là L1. Trong mười vạn thi đàn thì tang thi tiến hóa hình thái cấp hai có mấy trăm con. Nhưng mà tang thi hình thái cấp một lại có mấy ngàn đầu.
Tang thi loại hình chữ Z giấu trong thi đàn ngày hôm qua công thành thất bại, lập tức tổng kết giáo huấn. Vốn cho tang thi khổng lồ vây quanh huyện Thanh Nguyên, lại chia quân ra bốn của thành. Sau đó nó tập trung tang thi tiến hóa công kích vào cửa tây là nơi yếu ớt nhất, thoáng cái đã đánh hạ cửa tây.
Tiêu Sơn phất tay ném lựu đạn khoai lang ra ngoài thành, oanh một tiếng vang thật lớn, lưu đạn khoai lang nổ tung vô số tang thi.
Tiêu Sơn ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy lên mặt đất
Dưới tường thành thì tất cả H1 không ngừng phun ra hỏa cầu oanh kích lên tường thành, đánh ra vô số mảnh vụn.