Chương 35: Lần đầu của Lộ Văn...... Mèo biến dị cường hoành

Tiêu Sơn thản nhiên nói:

- Tôi chỉ người nào thì người đó bước lên xe này, đi với tôi thanh lý con đường.

Nói xong Tiêu Sơn bắt đầu chỉ người.

Người được Tiêu Sơn chỉ thì vô cùng hưng phấn đi lên xe, rất nhanh một chiếc xe buýt an vị đầy người của Trường Quang Thôn.

- Van cầu ngài cho tôi đi đi, tôi sẽ cố gắng làm việc!

Một nữ nhân chừng ba mươi tuổi đi tới bên người Tiêu Sơn đau khổ cầu khẩn nói. Nửa cân gạo đối với nàng mà nói cực kỳ trọng yếu.

Tiêu Sơn nhướng mày, lạnh giọng nói:

- Cút!

Trường Quang Thôn có hơn hai trăm người sống sót, nếu Tiêu Sơn cho không thì nơi này sẽ như ong vỡ tổ tới cầu xin vật tư. Hai xe Đông Phong kilocalo thoạt nhìn chở rất nhiều vật tư, nhưng nếu như cung ứng cho hai trăm người thì căn bản không cách nào chống bao lâu.

Nữ nhân kia muốn vì sống sót mà cầu xin hắn, Bạch Cốt cầm búa lớn trong tay đi tới, giơ búa lớn lên cao cao, ma hỏa linh hồn trong mắt của nó chớp động, lạnh lùng quan sát nữ nhân kia.

Nữ nhân kia bị Bạch Cốt nhìn mà sợ hãi, sợ tới mức lui về phía sau vài bước, ngã nhào trên đất.

- Lái xe!

Tiêu Sơn quay người đi lên xe tải, nhìn qua Vương Song ra lệnh.

Vương Song nhanh chóng lái xe chở Tiêu Sơn chạy ra bên ngoài.

Những người không được Tiêu Sơn chọn thì ánh mắt trông mong nhìn qua xe tải, trong mắt tràn ngập hâm mộ và ghen ghét những người được Tiêu Sơn chọn.

Dưới sự nổ lực của nhiều người, con đường đi thông tới thành phố Lũng Hải đã được thu dọn sạch các chiếc xe cản đường, xe bị vứt đi được tháo xăng ra. Tiêu Sơn cũng đúng như hứa hẹn cho những người sống sót nửa cân gạo.

Những người sống sót đạt được nửa cân gạo thì vô cùng hớn hở, trong ánh mắt hâm mộ của nhiều người đi về trong nhà. Những người sống sót còn lại âm thầm hạ quyết tâm, ngày mai nhất định phải làm cho Tiêu Sơn chọn trúng bản thân mình giúp hắn làm việc.

Ban đêm, sau khi ăn xong bữa tối thì Tiêu Sơn liền bắt đầu vào trong phòng chống đẩy hít đất, hắn tập luyện tới khi mệt mỏi mới thôi. Đây là lần đầu tiên hắn làm điều đó kể từ khi đặt chân tới đây.

Được hệ thống thần ma cường hóa nhiều lần, Tiêu Sơn chỉ cần săn giết những quái vật mạnh mẽ thì hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Hắn tập chống đẩy, hít đất vận động là cũng là rèn luyện mình thích ứng với lực lượng. Chỉ có thuần thục nắm giữ lực lượng mới là lực lượng thuộc về hắn. Đường Dĩnh lúc này cũng đi tới đưa cho hắn chai nước khoáng, lau mồ hôi cho hắn. Hắn không khách khí lấy và tu một hơi hết nửa chai sau đó đưa cho nàng ôn nhu nói:

- Cảm ơn em.

Đường Dĩnh lúc này mới ngồi xuống, suy nghĩ một hồi rồi nhìn hắn hỏi:

- Lão công. Em thấy Quách Vũ rất thông minh, là một người có tâm cơ. Hay anh thu nàng đi.

Tiêu Sơn giật mình nhìn nàng cười nói:

- Haha.... Dĩnh Nhi.... Nàng cứ đùa..... Ta còn không sợ nàng xé xác ra ấy chứ?

- Không. Em nói thật mà. Từ khi thế giới này biến đổi, mọi thứ cũng thay đổi theo. Mấy hôm nay em cũng suy nghĩ khá nhiều về chuyện này. Em biết tâm của anh rất lớn, sẽ không chỉ dừng lại ở một địa phương. Em nghĩ một mình em không thể gánh vác cùng anh được. Do vậy một phần em cũng muốn thêm một vài tỷ muội để sau này còn phụ trợ cho anh trong công việc, một phần khác là anh rất sung sức, một mình em không chèo chống được nổi a. Qua tìm hiểu mấy hôm, em thấy Quách Vũ cũng khá thông minh, tin chắc nàng nếu anh thu vào hậu cung thì sẽ là một trợ lực khá lớn.

- Cảm ơn em đã hiểu cho anh. Mọi thứ anh nghĩ cứ thuận theo tự nhiên đi.

Tiêu Sơn trong lòng cảm động ôm nàng vào lòng. Hắn có một giai nhân như vậy thì còn gì bằng nữa. Hắn nhìn nàng bây giờ lại dị thường mỹ lệ, mái tóc đen tuyền bồng bềnh, một thân y phục bó sát cơ thể, má đào hàm xuân, mắt to mị thái xinh đẹp, bộ ngực bự run rẩy theo nhịp thở của thân thể, bờ mông vểnh cao đầy đặn săn chắc vô cùng, rõ ràng là một cực phẩm phụ nhân…

Hắn cúi đầu xuống định hôn nàng thì đột nhiên cửa phòng mở ra khiến hai người giật mình nhanh chóng điều chỉnh lại y phục. Tiêu Sơn lúc này mới để ý thấy Lộ Văn ôm laptop đi vào. Lộ Văn đi vào thấy cảnh hai người đang lúng túng thì nghi hoặc:

- Tiêu Sơn ca ca, Đường Dĩnh tỷ. Hai người đang làm gì vậy?

- Khụ Khụ..... Anh đang tập thể lực một chút. Chị Dĩnh vừa nãy cầm cho anh một chai nước khoáng vào đây, tiện thể hai người ngồi tính một số việc cần làm sắp tới a.

Tiêu Sơn mặt mo đỏ ửng, biết Đường Dĩnh mặt hơi mỏng nên đành đánh tiếng. Mọi chuyện anh giao em cứ vậy mà làm nhé.

- Ah.... Vâng. Em biết rồi.

Đường Dĩnh gật đầu rồi chạy lẹ khỏi phòng của hắn trong ánh mắt nghi ngờ của Lộ Văn. Sau khi Đường Dĩnh rời khỏi phòng Tiêu Sơn thì Lộ Văn bắt đầu mở máy tính lên chơi game. Tiêu Sơn thấy vậy chỉ biết lắc đầu, nhìn qua Lộ Văn bên kia đang chơi Laptop.

Chỉ thấy Lộ Văn đang nằm trên giường chơi laptop hôm nay Tiêu Sơn lấy được, trong Laptop có mấy trò chơi, bên cạnh đó là một hộp đu đủ khô, hai cái chân của nàng đang ngo nghoe thoạt nhìn vô ưu vô lực, cực kỳ đáng yêu.

Tiêu Sơn cười cười đi vào trong phòng tắm.

Nhạc Trọng vừa đi vào trong phòng tắm, Quách Vũ cũng vừa vào tới chuẩn bị phục thị Tiêu Sơn thì Lộ Văn đang nằm trên giường thoáng đứng lên, nhìn qua Quách Vũ nói:

- Cô muốn đi đâu?

Quách Vũ biết vâng lời nói ra:

- Tôi muốn đi phục thị chủ nhân.

Tuy Quách Vũ so với Lộ Văn thì mị lực kinh người, nhưng mà sức nặng trong lòng Tiêu Sơn lại kém xa so với Lộ Văn. Nàng thập phần tinh tường điểm này, bởi vậy đối với Lộ Văn nàng không dám lãnh đạm chút nào cả.

Quách Vũ xinh đẹp và mê người, trong đội của Tiêu Sơn cũng chỉ có Đường Dĩnh thiên sinh mị cốt, Kỷ Thanh Vũ oai hùng suất khí và Trần Dao khí chất xuất chúng là có thể so sánh được. Đây là ba nữ nhân xinh đẹp nhất trong đoàn của Tiêu Sơn hiện tại.

Lộ Văn nhìn chằm chằm vào Quách Vũ nói:

- Thời điểm sau làm loại chuyện này đều để tôi làm! Biết không?

Tuy Lộ Văn tuổi nhỏ, nhưng mà vẫn có bản năng bắt đầu bảo vệ quyền lợi của mình. Tuy nàng miễn cưỡng thuyết phục bản thân mình phải chia sẻ với nữ nhân khác về Tiêu Sơn, nhưng mà nàng vẫn muốn chiếm vị trí quan trọng lớn nhất trong lòng của Tiêu Sơn.

Quách Vũ thấp giọng nói:

- Vâng! Văn Văn tỷ!

Nhìn thấy Quách Vũ chịu thua, Lộ Văn cũng không có được thế bức người, đi vào trong phòng tắm.

Quách Vũ nhìn qua bóng lưng của Lộ Văn thì ngón tay xinh đẹp xiết chặt lại, trong con mắt xinh đẹp hiện ra hào quang khác thường.

Tiêu Sơn thư thư phục phục ngâm mình trong nước nóng, nhìn thấy Lộ Văn đi tới thì tò mò hỏi:

- Sao em lại tới đây? Không ở đó chơi game nữa sao?

Lộ Văn bọc mình trong khăn trắng, từng bước một đi về phía của Tiêu Sơn, nhìn qua Tiêu Sơn vũ mị cười nói:

- Tiêu Sơn ca ca! Em xinh đẹp không?

Trong hơi sương bốc lên, Lộ Văn bọc mình trong khăn tắm trắng thì lộ ra từng mảng lớn da thịt của bản thân, lại phối hợp với đôi mắt to tròn đen nhánh, một bộ ngực non dậy thì hiển nhiên càng cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp.

Nhìn thấy Lộ Văn như vậy, trong nội tâm Tiêu Sơn nhảy dựng lên, nói:

- Xinh đẹp!

Khóe miệng Lộ Văn nhếch lên nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, một bước bước đi vào trong bồn tắm, dựa vào ngực của Tiêu Sơn, hương thơm thiếu nữ truyền vào trong mũi của Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn cũng thập phần tự nhiên mà ôm lấy Lộ Văn, da thịt bóng loáng như tơ lụa và vô cùng đàn hồi của nàng sờ mà sướng tay. Trong mắt Lộ Văn hiện ra hai luồng sương mù, quay đầu ôm lấy Tiêu Sơn, chủ động hôn môi với Tiêu Sơn, đồng thời duỗi đầu lưỡi ra quấn lấy đầu lưỡi của Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn cũng không khách khí, nâng lấy cái cằm trơn bóng, hướng về đôi môi quyến rũ kia hôn xuống…

- ƯM.... Hừ..........

Lộ Văn hừ nhẹ bên trong cổ họng, đón nhận thứ trơn tuột tiến vào khoang miệng, nút lấy cái lưỡi thơm ngào ngạt của nàng…

Chụt chụt.

Tiêu Sơn tham lam ôm chặt vòng eo mảnh khảnh, siết chặt thân thể của nàng vào lồng ngực, tận tình thưởng thức hương tân ngọc dịch từ miệng giai nhân…

Đối với Lộ Văn hiện tại, hắn thật sự thương nàng, coi nàng như em gái vậy, nhưng trải qua lần này có lẽ hắn đã xem nàng như nữ nhân của hắn rồi. Vì thân thể nàng quá nhỏ nên hắn nhất định sẽ yêu thương nàng nhiều hơn. Hồi lâu môi rời môi, Lộ Văn có chút thở hổn hển, trên mặt hiện ra thần sắc đỏ ửng, nàng tiến đến bên tai Tiêu Sơn nhẹ nhàng thổi một hơi và dùng âm thanh vô cùng mị hoặc nói ra:

- Tiêu Sơn ca ca, "yêu" em đi!

Lúc này Lộ Văn còn dùng thân thể mềm mại tràn ngập sức sống ma sát thân thể của Tiêu Sơn vài cái, thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng hai nụ hoa anh đào của nàng đang cọ vào ngực của mình.

Tiêu Sơn cũng chỉ là một nam nhân bình thường. Khi bị nàng trêu tức như vậy, Côn thịt hắn đã sớm cứng như sắt, hắn kéo bàn tay mềm mại của nàng đặt lên…

Theo bản năng con cái, Lộ Văn nắm lấy thứ nóng bỏng cứng rắn đó, bắt đầu sục nhẹ…

Tiêu Sơn thoải mái rên một tiếng, đôi tay không thành thật tìm đến bộ ngực sữa đó…

Ngực nàng không tính là to, nhưng khá đẹp. Tiêu Sơn hé miệng ngậm lấy đầu vú cương cứng…

Ngọt ngào…

Ướt át…

Mùi thơm con cái không ngừng lan tỏa khiến hắn như mê say…

Bàn tay lần xuống giữa hai chân, trêu chọc cái khe ướt đẫm của nàng…

Nhận thấy âm đạo nàng đã sớm lầy lội không chịu nổi, hắn tinh nghịch xoa nhẹ hột le to tròn ấy…

Rốt cuộc, dưới bàn tay mềm mại vẫn vuốt ve một cách vô thức, dương vật hắn đã ở trạng thái tốt nhất…

Nhẹ tách hai chân nàng, đem một chân nàng gác lên vai hắn, cơ thể nàng uyển chuyển linh hoạt vô cùng… Bồn tắm không tính quá chật, đủ để hai thân thể trần truồng đứng thẳng…

Dương vật cứng cáp tìm đến âm đạo đã sớm ướt đẫm không biết vì mật dịch của giai nhân hay do làn nước ấm áp…

Hắn chỉ cần biết, mình cần chiếm lấy một nữ nhân như nàng…

Hông chợt đẩy mạnh…

Bên trong chật hẹp lập tức ép sát lấy côn thịt nóng bỏng, vô số mảnh thịt mềm mại co bóp nhè nhẹ…

- Ah.....

Lộ Văn nhướng mày, máu trinh từ từ chảy ra ngoài, nàng cắn răng chịu đau ôm lấy Tiêu Sơn nói ra:

- Tiêu Sơn ca ca, em bây giờ đã là người của anh. Anh phải yêu em thật nhiều đấy.

Tiêu Sơn nghe vậy càng thêm hưng phấn, bắt đầu hưởng thụ thân thể mỹ diệu của Lộ Văn. Hắn bây giờ mặc kệ nàng suy nghĩ gì, nói ra sao, đâm lao thì phải theo lao, hắn liền cúi đầu mạnh mẽ gặm lấy đôi môi chín mọng, bá đạo tách ra hai cánh môi, cái lưỡi tham lam thò vào thưởng thức nước miếng ngọt lịm…

Hắn biết nàng khác Đường Dĩnh, Đường Dĩnh là phụ nữ thành thục, còn nàng thì là một loli chính hiệu. Do vậy với thân thể chưa thành thục hết như nàng sẽ làm cho hắn đau lòng. Thế nhưng hắn là nam nhân đầu tiên của nàng, hắn cũng muốn khắc họa tên mình vào lòng nàng, nên mọi hành động của hắn cực kỳ ôn nhu và nhẹ nhàng.

- Tiêu Sơn ca ca..... Anh động đi... Em chịu được mà...

Lúc này nàng đã lên tiếng. Tiêu Sơn không khách khí gật đầu. Dương vật vốn nằm im trong âm đạo chật hẹp cũng từ từ chuyển động…

Tiêu Sơn cúi đầu hôn nàng một chút, lúc này rời môi, nhìn đôi môi đã ửng đỏ lấp lánh, hắn cười mỉm, tiếp tục hôn khắp khuôn mặt như sứ kia, liếm láp vành tai tinh xảo, vùi đầu vào mái tóc bồng bềnh…

Bên dưới hai bộ phận tư mật vẫn từ từ cọ xát, dương vật Tiêu Sơn nhẹ nhàng ra vào, không nhanh không chậm… Hắn nhìn nàng mỉm cười hỏi:

- Thích không?

- Thích.

Nàng e lệ gật đầu, giọng nàng nhỏ như tiếng muỗi kêu. Tiêu Sơn nói xong lại tiếp tục cướp lấy môi thơm, mặc cho nàng yếu ớt giãy dụa, bên dưới bắt đầu gia tăng tốc độ… Dương vật ra vào mãnh liệt nơi âm đạo. Lộ Văn hơi nhíu mày, của hắn quá lớn làm nàng đau đớn, lại thêm nước nhờn tiết ra không kịp khiến nàng hơi rát…

Tiêu Sơn nhận ra khó khăn của nàng, đưa tay bế phốc thân hình nhỏ nhắn của nàng lên, hai bộ phận sinh dục vẫn chặt chẽ kết hợp… Hắn bước ra khỏi bồn tắm, đặt Lộ Văn ngồi trên đùi mình, âm đạo càng thêm siết chặt côn thịt nóng bỏng…

Ở tư thế này, hắn thoải mái bú mút hai bầu vú thơm mùi sữa…

Lộ Văn dần cảm giác được sung sướng do tình dục mang lại. Tuy vậy nàng biết bên ngoài còn có người nên gắt gao cắn chặt môi, không cho tiếng rên nơi cổ họng thoát ra…

- Của nàng khít quá, ta thích lắm

Tiêu Sơn nhả ra núm vú cương cứng ướt át, cảm nhận khe thịt bó sát, lên tiếng khen ngợi…

Văn Nhi của ta thật mẫn cảm, nhiều nước như vậy, thoải mái thật.

Tiêu Sơn từ dưới thúc lên, dương vật chạm đáy tử cung nàng…

Lầy lội, trơn tuột, chật hẹp, mềm mại đầy sướng khoái…

- Ah... Ưm..... Tiêu Sơn ca ca... Mạnh lên... Chơi chết muội đi...

Lộ Văn lúc này cũng không nhị được nữa liền bật thốt ra thành tiếng. Tiêu Sơn nghe tiếng rên của nàng, trong lòng càng hưng phấn, bên dưới bắt đầu chạy nước rút…

Bạch Bạch Bạch.

Da thịt va vào nhau, mỗi cú thúc chạm tận đáy tử cung, Tiêu Sơn nắc mạnh đến mức hai viên ngọc của hắn như muốn lấn vào hang sâu của nàng…

Lộ Văn thân thể run lẩy bẩy, lỗ nhỏ của nàng đang bị mở rộng, thứ cứng cáp kia ma sát các mảnh thịt mềm mẫn cảm khiến nàng rên rỉ liên tục:

- Ah...... Sướng quá..... Ah..... Sâu quá.... Chạm đáy rồi..... Ưm..... Muội sắp ra..... Ah.... Muội ra đâyyyyy..........AHHH.......

- Văn Nhi...... Cuả muội thật tuyệt.......

Tiêu Sơn trong lòng tê rần, biết nàng vừa trải qua cơn cực khoái, âm đạo xoắn lại như hút lấy dương vật của hắn, âm tinh của nàng cứ thế tuôn trào trong hoa tâm khiến hắn cũng suýt ngã ngựa. Hắn nhanh chóng thả chậm tốc độ, cúi đầu xuống lè lưỡi ôn nhu liếm láp nước mắt trên gương mặt mỹ lệ…

Tiêu Sơn bế nàng vào trong giường, xoay người nàng nằm nghiêng, hắn cũng đổ thân xuống nằm đối diện…

Vòng tay ôm thân thể mê người vào lồng ngực, đem một chân nàng gác bên hông hắn, dương vật chầm chậm chuyển động…

Nằm nghiêng thân mật cùng nhau hồi lâu…

Hắn cảm thấy không hài lòng tư thế này, hắn muốn đánh sâu vào nàng nhất có thể…

Lật người nàng lên, để nàng chổng cao mông, ở tư thế này có thể thấy hai hang động thần bí nhất…

Âm đạo lầy lội chật hẹp đã sớm ướt đẫm.

Lỗ nhị nhỏ xíu không thấy lối vào, các nếp gấp hồng nhạt càng khiến nó trở nên thần bí…

Lộ Văn lúc này biết người kia đang quan sát toàn bộ nơi thầm kín của mình, liền đỏ mặt lấy hai tay che lại… Tiêu Sơn không nói lời nào, nắm lấy vòng eo mảnh khảnh, từ phía sau đâm phập vào âm đạo…

- Ưm...... Hừ.......

Lộ Văn vô thức hé miệng rên rỉ, tư thế này nàng chưa từng thể nghiệm qua, khoái cảm dâng trào…

Tiêu Sơn nhấp mạnh…

Bạch bạch.

Một tay vỗ bờ mông tròn nút nít thịt, vừa vỗ vừa hung hăng nói:

Bốp.

- Anh sắp ra..... Văn Nhi bảo bối chịu đựng một chút. Anh làm mạnh đây.

Tiêu Sơn trưng cầu ý kiến, thật ra hắn cảm giác nàng sắp ra nên muốn ra cùng nàng…

Không đợi nàng phản bác, hắn ra sức nhấp mạnh liên tục, chơi nàng trong tư thế đứng…

Bạch Bạch Bạch.

- Á...... Em chết mất..... Giết em đi..... Hừ hừ hừ.

Lộ Văn đôi mắt đẹp ngập nước, mồ hôi đầm đìa, bầu vú lắc lư, âm đạo co thắt dữ dội, một luồng nước ấm phun trào…

- Anh cũng ra....... Hừ....... Em tuyệt vời quá.

Tiêu Sơn gồng mình, cơn sướng dâng đến tận óc, côn thịt giật giật bên trong âm đạo…

- Bên ngoài..... Mau rút ra..... Em chưa muốn mang thai.....Ưm.....

Lộ Văn rên rỉ, không quên lấy tay đẩy hắn…

Tiêu Sơn cứng đầu ghì chặt lấy nàng:

- Em là của anh. Anh muốn bắn bên trong, cấm ý kiến.

Nói xong nhấp mạnh gần chục cái cuối cùng, dương tinh nóng hổi bắn thẳng…

- Á...... Nóng...... Á....... Sướng....... Em chết mất...........

Nàng mắt mũi tèm lem, nước bọt chảy dài, miệng thơm thở hổn hển…

Đây là lần đầu tiên nàng được ra bên trong…

Tiêu Sơn ôm chầm thân thể mềm mại, đè nén cơn sướng bế vội nàng về đệm…

Đặt nàng nằm ngửa ra, tách hai chân thon dài ngắm nhìn huyệt động đang lầy lội đó…

Hai mép môi lúc này đỏ ửng nở rộ như cánh hoa, bên trong là hỗn hợp sinh mệnh màu trắng đang chảy dài ra ngoài…

Tiêu Sơn vội vàng khép lại cánh hoa, hy vọng nàng mang thai con mình…

Nằm ở giường lên, Tiêu Sơn nhìn qua Lộ Văn trong ngực hỏi:

- Hôm nay em bạo dạn thật đấy? Cái chuyện này em học được từ đâu?

Lộ Văn nằm ở trong ngực của hắn, nghe vậy lườm hắn một cái nói:

- Trên mạng có nhiều, rất nhiều. Như thế nào, anh không vui sao?

Hắn cười cười, hắn hôn lên trán của Lộ Văn một cái, nói:

- Ưa thích!

Trẻ con thế hệ này tiếp nhận tin tức còn hơn cả Tiêu Sơn lúc trước rất nhiều. Lộ Văn trước kia là nữ tử vô cùng tinh quái, thứ mà nàng tìm hiểu còn vượt xa những cô gái bình thường.

Lộ Văn giống như con mèo nhỏ nằm trong ngực của Tiêu Sơn, trong lòng cảm thấy mỹ mãn liền ngủ thiếp đi.

- Em mệt mỏi rồi! Ngủ đi!

Tiêu Sơn cũng ôm Lộ Văn, tiến vào trong mộng đẹp.

Ngày hôm sau Tiêu Sơn tiếp tục mang theo người đi thanh lý xe cộ trên đường cao tốc.

Trương Tường thì mang theo mấy tên phần tử vũ trang đi xe Jeep chạy về hướng Ma Sơn Thôn một chuyến. Hắn biết rõ Vương Quang Hổ sẽ không đem khối bánh ngọt súng ống đạn dược phân cho hắn miếng nào đâu, hắn cũng chỉ co thể lui lại đợi cơ hội, đi Ma Sơn Thôn tìm kiếm chút ít vật tư.

Sau khi tiến vào Ma Sơn Thôn thì một gã phần tử vũ trang nhìn qua thi thể của tang thi, trong mắt tràn ngập kinh hãi:

- Thật là lợi hại! Đây là do ba người kia làm?

Một gã phần tử vũ trang nhìn qua hài cốt của tang thi, cũng không khỏi sắc mặt đại biến:

- Tang thi nơi này có hơn trăm đầu, còn có tang thi quỷ ảnh tử, là do bọn họ làm sao?

Tang thi quỷ ảnh tứ chính là tang thi S1, là tang thi làm thế lực Vương Quang Hổ nhức đầu nhất, cũng không muốn gặp nhất. Những con S1 tốc độ quá nhanh, hơn nữa không sợ súng đạn, nếu không bắn nát đầu của nó, căn bản không giết chúng được. Vương Quang Hổ lần trước tới nơi này có mấy huynh đệ bị S1 bắt được, cuối cùng bị cuốn đi.

Trương Tường một cước đá vào mông tên phần tử vũ trang này, mắng:

- Mày quản khỉ gió chúng nó làm cái gì! Nhanh đi tìm vật tư cho lão tử.

Tên phần tử võ trang kia không dám nhiều lời, nhanh chóng chạy vào một gian nhà dân.

- Vâng! Tường ca!

- Là thịt khô, có hai cân thịt khô! Lần này phát rồi!

- Gạo, trong vạc này gạo có hơn mười cân a!

Những tên phần tử võ trang kia xuyên qua các nhà dân, thỉnh thoảng phát ra từng âm thanh vui sướng.

Đúng như Vương Quang Hổ phỏng đoán, vật tư trong Ma Sơn Thôn không thể nào bị Tiêu Sơn dùng một chiếc Đông Phong kilocalo chuyển toàn bộ được, vẫn còn không ít vật tư còn lại ở nơi này.

Trương Tường nhìn thấy bộ hạ mang theo nhiều vật tư như vậy, tâm tình cũng bắt đầu biến tốt hơn.

Đột nhiên lúc này trên một gian nhà dân, một con mèo biến dị to như con báo nhảy ra, thoáng cái đè lên người của một tên phần tử vũ trang, một ngụm cắn đứt yết hầu của tên này, tên phần tử võ trang này giãy dụa vào cái rồi chết.

- Lão hổ! Có lão hổ!

Ở bên kia không xa, một gã phần tử võ trang nhìn thấy con mèo biến dị to như con báo thì vẻ mặt kinh hãi, lớn tiếng kêu lên, đồng thời đem họng súng thay đưa lên nhắm vào con mèo bắn điên cuồng.

Những phần tử võ trang khác như chim sợ ná, vứt bỏ vật tư trong tay và cầm lấy súng trên người, đối với bắn như điên vào con mèo biến dị kia.

Nhiều viên đạn hình thành màn mưa bắn vào con mèo biến dị kia, con mèo biến dị kia nhảy lên nóc nhà, không ngừng bay nhanh, né qua đại lượng viên đạn, nhưng mà trên thân thể của nó vẫn nhiều ra mấy lỗ máu.

Nếu là sinh vật bình thường, cho dù lão hổ bị đạn súng trường bắn trúng thì chiến lực giảm nhiều. Nhưng mà đôi mắt mèo biến dị đỏ thẫm, càng thêm phẫn nộ, tốc độ nhanh hơn vài phần, không ngừng nhảy lên nóc nhà, tiếp cận đám người Trương Tường.

- Rút lui! Rút lui! Nhanh lái xe!

Trương Tường thoáng cái nhảy lên xe, nhìn qua lái xe quát lên.

Tốc độ của con mèo biến dị kia quá nhanh, bắn nổ đầu của nó quá khó, không phải là đám ô hộp bọn hj làm được. Một khi bị mèo biến dị này tiếp cận, Trương Tường cũng không phải là đối thủ.

Lái xe nhanh chóng khởi động sô tô, chạy nhanh về phương xa.

Những phần tử võ trang khác đồng thời buông tha chống cự, nhanh chóng phóng lên xe.

- Tường ca! ! Tường ca! Tôi còn chưa lên xe! Chờ tôi một chút!

Một gã phần tử võ trang phản ứng chậm một bước, không có nhảy lên xe Jeep, hắn tràn ngập tuyệt vọng hét lớn.

Trương Tường như không nghe thấy, chỉ thúc giục lái xe:

- Nhanh! Lại nhanh một chút!

- Chó má! Chết thì mọi người cùng chết!

Tên phần tử võ trang kia tuyệt vọng, phẫn nộ giơ súng nhắm vào hai chiếc xe Jeep bắn như điên.

Viên đạn bay loạn không có viên nào bắn trúng hai chiếc xe Jeep.

Tên phần tử võ trang muốn lắp đạn, con mèo biến dị kia đã bổ nhào qua hắn, một ngụm cắn đứt yết hầu của hắn, máu tươi văng khắp nơi.

Tiêu diệt tên phần tử võ trang kia, con mèo biến dị nhìn qua hai chiếc xe Jeep xa xa, cúi đầu xuống cắn nát phần bụng của tên phần tử võ trang, bắt đầu bữa ăn của mình.

- Móa! Nơi này vẫn còn quái vật.

Trương Tường kinh hồn chưa định nhìn qua phía sau, mắng một câu. Lúc này hắn tổn thất hai huynh đệ, lực lượng trong tay hắn lại giảm đi nhiều, làm cho hắn vô cùng đau lòng.