Chương 36: Kịch chiến chó biến dị....... Vương Quang Hổ tử nạn

Sau tận thế nắm đấm ai lớn, người nào có lực lượng võ trang mạnh hơn thì người đó là lão đại. Trương Tường lúc này tổn thất hai bộ hạ, đối với thực lực của hắn ảnh hưởng rất lớn.

Trên đường đi Trương Tường vừa nghĩ tới chuyện xảy ra hôm nay, lúc này trong nội tâm oán hận suy nghĩ:

- Tiêu Sơn đáng chết! Đều là hắn, nếu không phải hắn thì sao mình biến thành bộ dáng này. Mình nhất định phải giết hắn!

Trương Tường vừa về tới Trường Quang Thôn, Vương Quang Hổ đã phái người kiểm kê vật tư.

Nhìn thấy Trương Tường mang theo vật tư ra, Vương Quang Hổ nhướng mày, hỏi:

- Tại sao chỉ có chút vật tư này?

Bộ hạ của Trương Tường tìm được không ít vật tư, nhưng mà chưa chuyển được bao nhiêu thì bị tập kích, bọn họ vứt đại bộ phận vật tư đi, thời điểm chạy trốn thì trên xe không còn nhiều.

Trương Tường cười khổ một tiếng nói:

- Hổ ca, tại Ma Sơn Thôn vẫn còn quái vật to lớn như lão hổ. Nó tập kích chúng tôi khiến tôi tổn thất hai huynh đệ.

Vương Quang Hổ nhìn qua Trương Tường cười nói:

- Hôm nay vất vả cho anh rồi! Trở về nghỉ ngơi thật tốt đi. Ngày mai nên buông lỏng một ngày, điều chỉnh tâm tình một chút.

Trương Tường nhìn qua Vương Quang Hổ cười cười một cái, nhưng sau đó xoay người rời đi:

- Cảm ơn Hổ ca! Tôi về trước.

Sau đó Trương Tường ra khỏi phòng thì sắc mặt hắn trầm xuống, lặng lẽ rời đi.

Vương Quang Hổ thì nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Trương Tường, bộ dáng như có điều suy nghĩ.

Sáng sớm ngày thứ hai, sáng sớm Vương Quang Hổ liền mang theo ba mươi sáu phần tử vũ trang đi vào trong sân rộng.

Vương Quang Hổ đi tới là lúc bọn người Tiêu Sơn còn đang ăn điểm tâm, nhiệt tình nói:

- Như thế nào đây? Chuẩn bị cho tốt rồi chứ, Tiêu Sơn? Anh có ý mang theo mấy người này à?

Tiêu Sơn chỉ chỉ Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ hai nữ nói:

- Đã chuẩn bị cho tốt! Hổ ca! Tôi dẫn hai người bọn họ theo.

Vương Quang Hổ nhướng mày, nhìn qua Đường Dĩnh, Vương Song nói:

- Mang theo hai nàng ta thì đủ sao? Nếu không đem bọn họ cùng đi nhé?

Trong tư tưởng của Vương Quang Hổ thì Đường Dĩnh và Vương Song hắn có chút tin tưởng hơn, còn hắn không tin vào thực lực của Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao. Trên thực tế trong tận thế này trừ Kỷ Thanh Vũ là một trong số ít những nữ hài dám vật lộn cận thân với tang thi. Cho dù là nam nhân cũng ít có người có dũng khí như vậy.

Tiêu Sơn nói:

- Không cần lo lắng! Nếu ba người bọn tôi không được thì cho Đường Dĩnh đi theo cũng không làm được gì.

- Tốt! Chúng ta lên đường đi.

Nói xong Vương Quang Hổ dẫn đoàn người Tiêu Sơn đi ra ngoài.

Đoàn xe chạy qua một thôn nhỏ, sau đó dọc theo đường nhỏ trong thôn tiến vào trong một đoạn rừng núi.

Sau khi vào núi thì đoán xe quẹo rẽ bảy tám lần, lúc này một binh doanh hiện ra trước mặt bọn họ.

Tiêu Sơn nhìn qua doanh trại loại nhỏ này, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực. Doanh trại có tầm cỡ như vậy phải tương đương một tiểu đoàn bộ binh.

- Thì ra là ở nơi này, nếu không có người dẫn đường thì căn bản không thể tìm được.

Trong tiểu đoàn này chắc chắn có súng ống đạn dược, Tiêu Sơn tuyệt đối không muốn buông tha, có những súng ống đạn được kia thì cho dù đối phó ngươi hay tang thi biến dị, quái vật biến dị cũng dễ dàng hơn nhiều lắm.

Vừa mới trông thấy bóng dáng tiểu đoàn này, Vương Quang Hổ ra lệnh cho xe dừng lại.

Vương Quang Hổ đi tới bên người Tiêu Sơn nói:

- Tiêu Sơn huynh đệ, doanh trại ở chỗ này. Chúng ta không thể tiến gần hơn, lỗ tai của đám súc sinh kia cực kỳ thính, chúng ta đi tới thì chúng sẽ xông qua. Rất nguy hiểm....

- Được rồi.....Đi theo tôi!

Tiêu Sơn nhìn qua Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao nói một câu, một tay cầm lấy gai độc, một tay cầm Phảng Chế Đường Đao, bên người có có đặc chủng khô lâu Bạch Cốt cẩn thận đi từng bước tới binh doanh.

Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao hai nữ thì theo sát sau lưng Tiêu Sơn.

Tiến lên một lúc thì đột nhiên Tiêu Sơn hỏi:

- Trần Dao, kỹ năng thao túng thực vật này cô học như thế nào rồi?

Lúc trước Kỷ Thanh Vũ cầm một bản sách kỹ năng cấp 3 thao túng thực vật. Tiêu Sơn biết rõ Kỷ Thanh Vũ đi theo đường cận chiến, nàng chỉ có thể đem kỹ năng cấp 3 thao tung thực vật này cho bạn khuê mật Trần Dao học tập, chính là cho Trần Dao nhiều ra một loại kỹ năng bảo vệ tính mạng.

Trong hệ thống ma pháp, uy lực ma pháp cường đại, nhưng mà điều kiện thi pháp quá hà khắc. Bởi vậy không có được kỹ năng bảo vệ tính mạng, rời khỏi đoàn đội thì rất khó sống một mình. Cần có kỹ năng khác bảo vệ mới được.

Trần Dao gật gật đầu:

- Ân!

Sách kỹ năng rơi ra thì Tiêu Sơn cũng nhìn thấy, Trần Dao cũng không giấu diếm sự thật này.

Tiêu Sơn trầm giọng nói:

- Năng lực thao túng thực vật của cô đạt tới trình độ nào rồi?

Trần Dao do dự một chút vẫn lên tiếng.

- Có thể thao túng cỏ non trong bãi cỏ bình thường cuốn lấy địch nhân. Lực lượng nhân loại bình thường khó giãy ra được..

Trần Dao cường hóa quá thấp, mặc dù kỹ năng thao túng thực vật là cấp 3, nàng cũng không cách nào phát huy uy lực của nó được. Nếu như Trần Dao cường hóa trình độ cao, như vậy năng lực thao túng thực vật sẽ vô cùng đáng sợ.

Tiêu Sơn khẽ gật đầu, bầu không khí rơi vào im lặng

Bốn người cẩn thận từng li từng tí tiềm hành phục kích binh doanh kia.

Tiêu Sơn nằm rạp trên bãi cỏ trước doanh trại, nhìn chằm chằm vào nó.

Chỉ thấy trong tiểu đoàn kia chỉ có hơn mười đầu tang thi mặc quân phục rách nát đang đứng bất động.

- Chó biến dị đâu?

Tiêu Sơn xa xa nhìn qua, tìm kiếm tung tích của đám chó biến dị. Hắn muốn thấy rõ thực lực của chó biến dị mới ứng phó tiếp.

Nếu như quái vật chó biến dị cao hơn ba mươi cấp, Tiêu Sơn sẽ không chút do dự lựa chọn lui lại. Hắn không tự đại tới mức cho rằng mình có thể thắng được bốn con quái vật này.

Tiêu Sơn nằm rạp trên mặt đất không ngừng nhìn qua chung quanh, ý đồ phát hiện một tia dấu vết để lại, nhưng mà không thấy có chút mạnh mối nào.

Đột nhiên lúc này sau lưng Tiêu Sơn có tiếng súng vang lên.

- Không tốt! Đi mau, chúng ở phía sau.

Tiêu Sơn biến sắc, nhanh chóng đứng lên chạy về phía sau.

Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ hai nữ cũng theo sát bóng lưng hắn.

Một đường chạy như điên, Tiêu Sơn vừa chạy vừa đánh giá bốn phía, đột nhiên ở bụi cỏ bên cạnh có một đầu chó biến dị như sư hổ cường tráng, toàn thân lông màu đen giống như mũi tên lao ra ngoài, mở cái miệng dính máu cắn về phía Tiêu Sơn.

Mắt thấy Tiêu Sơn sắp bị chó biến dị nhào tới, Bạch Cốt luôn tùy tùng bên người Tiêu Sơn lúc này nhanh như mũi tên lao thẳng về phía Tiêu Sơn.

Con chó biến dị kia lúc này cắn lên người Bạch Cốt, hung hăng cắn một cái, đem xương bả vai phải của Bạch Cốt cắn nát ra.

Bạch Cốt trải qua Cốt Cách Cường Hóa thì đạn súng trường cũng không thể nào làm tổn thương nó được, nhưng mà bây giờ con chó này chỉ cắn một cái là có thể cắn ra một lỗ thủng lớn. Nếu như Tiêu Sơn bị cắn thì cho dù có phòng hộ phục cũng bị thương.

Vài lúc xương bả vai phải của Bạch Cốt bị cắn xuống, Tiêu Sơn giơ gai độc lên, nhắm vào đầu của con chó biến dị.

Ba phát đạn bắn lên đầu của con chó biến dị kia, đầu lâu của chó biến dị nổ tung có ba lỗ máu, từ giữa không trung vô lực rơi xuống mặt đất, một đoàn linh quang lớn chui vào trong người của Nhạc Trọng.

Một bản sách kỹ năng, hai hộp báu màu trắng, một trăm sinh tồn tệ rơi xuống bên cạnh con chó.

Tiêu Sơn nhanh chóng thu nhập chúng vào giới chỉ, sau đó nhìn qua Bạch Cốt.

Vì cứu Tiêu Sơn, tay phải của Bạch Cốt đã bị con chó biến dị này cắn nát.

Bạch Cốt chỉ cần đầu lâu không bị phá hư thì các bộ phận khác có thể tiếp trở về, chẳng qua nếu như phá hư xương cốt toàn thân của nó, nó cũng không thể ráp xương của mình lại được.

Chỉ thấy Bạch Cốt đi đến bên người con chó biến dị, đem tay cắm vào trong đầu lâu của chó biến dị, phát động cốt cách lợi dụng thuật, dùng sức co lại, xương sống của con chó biến dị lúc này bị kéo ra khỏi người.

Bạch Cốt không ngừng đem xương cốt của chó biến dị cắm vào các nơi trên thân thể, từng đạo hắc sắc quang mang chớp động, những xương cốt kia hoàn toàn bị dung nạp, thân thể của nó biến to một chút.

- Chúc mừng ngài, đặc chủng khô lâu thành công lợi dụng cốt cách lợi dụng thuật thu nạp xương cốt chó biến dị, cường độ +10.

Một âm thanh kỳ dị vang lên trong thức hải của Tiêu Sơn lúc này.

Thu nạp xương cốt của con chó biến dị xong, cốt giáp trên người của Bạch Cốt lại khuếch trương ra ngoài, biến thành một tầng hơi mỏng, đem thân thể của nó hoàn toàn bao phủ lại.

Tiêu Sơn chưa từng dừng lại, nhanh chóng chạy về phía sau thật nhanh.

Sau khi Bạch Cốt tiến hóa hoàn tất thì nó như hình với bóng đi theo sau lưng của Tiêu Sơn.

Thời điểm Tiêu Sơn xuất hiện trước đoàn xe thì đập vào mắt là tràng cảnh vô cùng huyết tinh.

Khắp nơi đều là thi thể nhân loại vỡ ngực bể bụng, phần còn lại của chân tay cụt khắp nơi, ba con chó biến dị đang không ngừng nhảy động qua mười hai nhân loại còn lại, săn bắt nhân loại.

Mười hai phần tử vũ trang còn sót lại lúc này vô cùng hoảng sợ, bọn họ không cách nào bắt được quỹ tích di động của mấy con chó này.

Một chiếc xe Jeep bị lật tung trên đường, ngăn chặn làn xe. Phương xa còn còn có một chiếc xe BMW đang ngăn cản đường thoát của bọn họ.

Vương Quang Hổ cũng cầm một cây súng súng tiểu liên AK vừa rống to, hắn vô cùng hung hãn bắn về phía đám chó biến dị:

- Đừng hoảng hốt! Đừng hoảng hốt, thủ vững, xạ kích! ! Ai dám trốn thì lão tử sẽ bắn hắn chết trước.

- Chó biến dị cấp 20: Có được sức chiến đấu và nhanh nhẹn cực cao, nanh vuốt sắc bén có thể cắn xé lá thép.

Tiêu Sơn vừa nhìn thấy ba con chó biến dị kia, cảm giác từ mắt truyền ra âm thanh vang lên trong đầu.

Lúc này được Vương Quang Hổ tổ chức phản công nên mười hai phần tử võ trang không ngừng bắn tới, làm công kích của ba con chó biến dị lui lại.

Ba con chó biến dị cũng không phải là đao thương không nhập, súng tiểu liên AK có đạn 7.62 li có thể tạo thành tổn thương với chúng.

Vương Quang Hổ mắt nhìn thấy Tiêu Sơn xuất hiện ở xa, hắn chợt lớn tiếng kêu lên:

- Tiêu Sơn. Nhanh tới cứu tôi! Chỉ cần anh cứu tôi thì tôi cho anh thêm mấy mỹ nữ! Trong phòng của tôi còn có mỹ nhân tuyệt sắc còn đẹp hơn cả Quách Vũ đấy!

Tiêu Sơn nhìn Vương Quang Hổ thì trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ, nhìn qua ba con chó đang tiếp cận Vương Quang Hổ một cái. Nếu như chính diện phóng tới thì có khả năng hắn sẽ bị viên đạn loạn xạ bắn chết. Mặc dù phòng hộ phục cấp 3 trên người của hắn có thể ngăn cản được viên đạn, nhưng mà đầu của hắn không được bảo hộ, nếu bị bắn trúng vẫn chết như thường.

Một gã phần tử võ trang bóp cò, cũng không quan tâm tới số lượng viên đạn bắn ra. Sau khi băng đạn vừa hết, trong lòng của hắn cả kinh, lập tức sờ soạng quanh người.

Cơ hồ là cùng một thời gian, đại bộ phận phần tử võ trang không còn bắn nữa. Súng tiểu liên AK xạ tốc cực nhanh, băng đạn của bọn họ hết sạch rồi. Chỉ còn lại có hai khẩu súng trường 81 vẫn còn nổ súng.

Ba con chó biến dị thừa cơ hội này nảy lên phía trước, nhảy vào trong đám người, một trảo đánh ra, móng vuốt sắc bén chém bay đầu của ba phần tử võ trang, máu tươi từ trong cổ của họ phóng lên trời.

Thấy một màn như vậy, phần tử võ trang còn lại rốt cuộc không chịu nổi, lập tức giải tán bỏ chạy ra bốn phương tám hướng. Trong lòng mỗi người chỉ còn lại một ý niệm, chạy ra khỏi miệng của chó biến dị không phải là vấn đề, chỉ cần có thể vượt qua đồng bạn của mình là được rồi.

Vương Quang Hổ cũng không hề kiên trì, hắn lập tức bỏ chạy vào rừng cây phía xa. Tiêu Sơn cách hắn hơn mười mét, nếu hắn ở lại chỗ này thì Tiêu Sơn cho dù chết cũng không cứu hắn.

Vương Quang Hổ vừa mới trốn vài bước, một con chó biến dị lao tới đè hắn xuống đất, mở cái miệng đầy máu của nó cắn đứt cổ của Vương Quang Hổ. Kẻ này ôm chí kiêu hùng nhưng rốt cuộc vẫn chết trong miệng chó biến dị.

Tiêu Sơn lúc này chạy tới, lúc này gỡ súng trung liên RPĐ trước ngực, thập phần tỉnh táo không ngừng xạ kích vào con chó biến dị này.

Sau khi học tập kỹ năng thao túng súng ống thì tài bắn súng của Tiêu Sơn cũng có thể so sánh được với lão binh trải qua rèn luyện thao tác suốt hai mươi năm, trong khoảng cách hai mươi mét thì hơn mười phát đạn bắn vào người của chó biến dị, nhiều ra một lỗ máu.

Con chó biến dị kia tức giận, vứt bỏ săn bắt một tên phần tử võ trang, nhảy về phía hắn.

Trong mắt Tiêu Sơn có hàn quang lóe lên, thời điểm con chó biến dị kia cách hắn năm mét, phát động kỹ năng Ảnh Bộ và tốc độ của hắn tăng lên tới mức đáng sợ.

Trạng thái Ảnh Bộ giúp Tiêu Sơn có tốc độ nhanh như quỷ mị, hắn dùng tốc độ đỉnh phong né qua công kích của chó biến dị, sau đó thuận thế chém một đao lên cổ con chó, sau có cũng nhanh chóng lao tới con chó biến dị còn lại.

Thi thể không đầu của con chó biến dị vẫn thuận thế lao về phía trước, lúc này mới té trên mặt đất, một đoàn linh quang lớn từ trong nó bay ra, chui vào trong cơ thể Tiêu Sơn.

- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 18, thỉnh phân phối hai điểm cường hóa!

Thu nạp hai đoàn linh quang lớn của hai con chó biến dị, rốt cục giúp cho Tiêu Sơn đột phá tấn thăng lên cấp 18.

- Cường hóa một điểm nhanh nhẹn! Một điểm thể lực.

Tâm niệm của Tiêu Sơn vừa động, lựa chọn cường hóa xong thì như quỷ mị lao thẳng về phía hai con chó còn lại.

Trạng thái Ảnh Bộ giúp cho nhanh nhẹn của Tiêu Sơn áp đảo vượt qua xa hai con chó biến dị, có thể tùy ý hành hạ đối phương đến chết. Nếu như không có sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ thì Tiêu Sơn trải qua cường hóa nhiều lần, hơn nữa nhanh nhẹn được cường hóa cũng gần kề tương đương với hai con chó biến dị. Tuy đều là cấp 20, nhưng mà chó biến dị so với boss kẻ săn thú thì còn kém hơn nhiều.

Khác với tang thi hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, biến dị thú cũng không có mất đi năng lực suy nghĩ, bởi vậy chúng so với tang thi còn khó đối phó hơn.