Trần Dao cũng từ trong xe nhảy xuống, đi theo bên người Kỷ Thanh Vũ.
Tiêu Sơn xung trận xông lên trước, đi về hướng Ma Sơn Thôn bên kia.
Tiêu Sơn dẫn theo mọi người đi vào hướng Ma Sơn Thôn, từ trong một góc có một đầu S1 giống như tia chớp xông về phía Tiêu Sơn.
- Coi chừng! Tiêu đại ca!
Nhìn thấy đầu S1 đột nhiên nhảy ra, trong nội tâm đại cẩu tử dường như tràn ngập kinh hãi lớn, lớn tiếng kêu lên. Tốc độ của đầu S1 này vượt xa những tang thi mà hắn biết, nếu đổi lại là hắn tuyệt đối không tránh được một trảo qua S1.
Đầu S1 kia vọt tới trước người Tiêu Sơn thì hắn tiện tay vung đao chém một cái, một ánh đao lạnh lẽo xẹt qua thân thể của S1 một cái, đầu S1 kia ở giữa không trung bị chém thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi, ruột hư thối đổ xuống.
- Thật là lợi hại!
Nhìn thấy Tiêu Sơn hời hợt như thế chém giết đầu S1 kia, con mắt đại cẩu tử lúc này nhìn thẳng. Hắn lần đầu tiên nhìn thấy người lợi hại như vậy.
Tang thi trong thôn bị chiến đấu làm kinh động, tất cả tang thi từ trong thôn lung la lung lay đi tới, hình thành thi đàn quy mô nhỏ, hướng bọn người Tiêu Sơn đi tới.
Số lượng thi đàn này có chừng một trăm đầu, trong đó có hai đầu S1, ba đầu L1.
- Tiêu đại ca, Tiêu đại ca! Chúng ta trốn đi!
Thi đàn hơn một trăm tang thi trong mắt người bình thường là cực kỳ đồ sộ, đại cẩu tử nhìn thấy thi đàn cao hơn một trăm đầu sợ tới mức chân cũng mềm ra, nhìn qua Tiêu Sơn cầu khẩn nói.
Trong mắt đại cẩu tử thì Tiêu Sơn dù lợi hại thế nào cũng không thể giải quyết được một trăm đầu tang thi.
Tiêu Sơn không quan tâm tới đại cẩu tử mà nhìn qua thi đàn, nhìn qua Trần Dao nói ra:
- Trần Dao! Cô bắt lấy một đầu L1!
Uy lực ma pháp cảu Trần Dao cực lớn, nhưng mà số lần thi triển ma pháp cũng có hạn, bởi vậy chỉ khi cho nàng săn giết những tang thi mạnh mẽ đẳng cấp cao mới tốt. Cho nàng dùng ma pháp chém giết tang thi bình thường chính là lãng phí.
Trần Dao phát động kỹ năng, trong miệng bắt đầu ngâm xướng chú văn huyền ảo, một ma pháp trận lăng không hiện ra trước ngón tay của nàng, một đoàn hỏa diễm nguyên tố bắt đầu ngưng tụ trong ma pháp trận.
Trần Dao thi triển một ma pháp cần tiêu hao nhiều thời gian, nhiều chuẩn bị, hai đầu S1 đã vọt tới trước người của Tiêu Sơn.
Đúng lúc này Kỷ Thanh Vũ phát động kỹ năng gia tốc, thân thể của nàng như quỷ mị hiện ra trước người của S1, một đạo kiếm quang quỹ tích huyền ảo chém lên đầu lâu của S1, đem đầu của S1 chém bay lên cao cao.
Một đầu S1 khác thừa cơ Kỷ Thanh Vũ bay lên thì bổ nhào qua, một trảo chộp về phía Kỷ Thanh Vũ.
Sau khi đầu S1 kia sắp bắt được Kỷ Thanh Vũ thì Tiêu Sơn bước lên một bước ngăn cản trước người của Kỷ Thanh Vũ, một đao trực tiếp chém đầu S1 kia thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi.
Từ khi Tiêu Sơn thay đổi trang phục phòng hộ cấp 3, thực lực đạt được gia tăng thật lớn, cho dù hắn không có sử dụng bất cứ kỹ năng nào thì hắn nhanh nhẹn cũng đã so được với S1.
Mặt khác một bên đặc chủng khô lâu Bạch Cốt của Tiêu Sơn giống như một chiếc xe tăng hạng nặng lao thẳng vào trong hơn trăm đầu tang thi bình thường, Bạch Cốt huy động búa lớn chém giết tất cả tang thi. Những tang thi kia vừa tiếp cận Bạch Cốt đã bị nó chém bay đầu, có tang thị bị chém mấy đoạn, tứ chi rơi xuống đất.
Rốt cuộc Trần Dao cũng thi pháp hoàn tất, một đoàn tiểu hỏa cầu từ trong ma pháp trận kia bay tới đầu lâu của con L1 kia, oanh một tiếng thì đầu lâu của L1 trực tiếp bị đánh bay.
Một đoàn linh qung lớn tiến vào trong cơ thể Trần Dao, trên gương mặt của nàng lập tức vui mừng hét lến, nàng lúc này tấn cấp từ cấp 3 lên cấp 5.
Quái vật càng cường hãn thì linh quang người của quái vật đó càng mạnh, linh quang trong người của tang thi bình thường cực nhỏ. Săn bắn tang thi cao cấp mới là cách tăng cấp thật nhanh.
Kỷ Thanh Vũ chém giết một đầu S1 xong, thân ảnh của Kỷ Thanh Vũ chớp động mấy cái đã nhảy vào trong đám tang thi, thừa cơ Bạch Cốt hấp dẫn đám tang thi thì huy động Phảng Chế Đường Đao chém giết đám tang thi trong đó, nàng giống như một nữ võ thần chém giết kẻ địch. Trong thi đàn còn sót lại hai đầu L1 cũng bị Kỷ Thanh Vũ một đao chém giết.
Kỷ Thanh Vũ trước tận thế chính là cao thủ kiếm thuật đấy, sau tận thế thì năng lực của nàng cường đại hơn. Trước kia chiến đấu với L1 xuất hiện nguy cơ là bởi vì vũ khí trong tay của nàng quá kém, nhưng mà sau khi có được Phảng Chế Đường Đao thì L1 hành động ngu ngốc căn bản không phải là đối thủ của nàng.
Tiêu Sơn cũng bước chậm tới bên người Kỷ Thanh Vũ, thỉnh thoảng huy động một đao chém giết những tang thi bình thường. Lúc này chém giết tang thi bình thường đối với Tiêu Sơn mà nói hiệu quả tiến hóa quá kém, dùng đẳng cấp của hắn phải chém giết mấy trăm đầu tang thi bình thường mới có thể tăng lên một cấp.
- Thật là lợi hại! Quá lợi hại, không ngờ bọn họ lại có được năng lực như thế này, thật sự là quá lợi hại. Trách không được ngay cả Hổ ca cũng phải lau mắt mà nhìn với bọn họ.
Đại cẩu tử nhìn thấy Tiêu Sơn, Bạch Cốt, Kỷ Thanh Vũ ba người chém giết những tang thi bình thường như chém rau thái dưa thì trong mắt hiện ra thần sắc khó tin nổi.
Thi đoàn ở Ma Sơn Thôn này, Vương Quang Hổ cũng không dám dễ dàng trêu chọc, nhưng mà chúng lại bị ba người Tiêu Sơn dễ dàng giải quyết, chuyện này làm cho đại cẩu tử hiểu hơn về thực lực của ba người Tiêu Sơn.
Mắt thấy những tang thi bình thường bị ba người Tiêu Sơn giết sạch, đột nhiên lúc này trên nóc một gian phòng có một đạo thân ảnh giống như báo săn lao thẳng về phía của Kỷ Thanh Vũ.
Kỷ Thanh Vũ lúc này mới chém giết tang thi xong nên rất cao hứng, thân người đang ở trong thi đàn, căn bản không có khả năng né tránh được thân ảnh có tốc độ còn cao hơn cả S1.
Tiêu Sơn đứng bên người Kỷ Thanh Vũ lúc này cũng bước lên một bước đá vào tang thi bên người Kỷ Thanh Vũ, một đao chém vào thân ảnh đang lao thẳng về phía Kỷ Thanh Vũ.
Thời điểm Tiêu Sơn sắp chém trúng thân ảnh kia thì một móng vuốt đánh vào trên Phảng Chế Đường Đao của Tiêu Sơn, sau đó mượn lực nhảy lên cao cao, nhảy lên một nóc nhà bên cạnh.
Tiêu Sơn tập trung nhìn vào,chỉ thấy thân ảnh đang ở trên nóc nhà kia giống như lão hổ, hình dáng đặc thù nhưng mà chính là một con quái vật.
- Quái vật mèo biến dị cấp 15! Đây là mèo nhà bị lây nhiễm virus, trong cơ thể gien biến dị hình thành quái vật. Có tiềm lực tiến hóa rất lớn. Hành động cực kỳ nhanh nhẹn!
Kỷ Thanh Vũ lui về phía sau vài bước, từ trong thi đàn lao ra ngoài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mèo biến dị trên nóc nhà kia.
Tang thi bình thường đối với Kỷ Thanh Vũ hiện tại thì uy hiếp nhỏ nhất, nhưng nếu như đang chiến đấu với tang thi mà mèo biến dị đột kích thì nàng không ứng phó được, không cẩn thận sẽ bị rạch rách da, nàng cũng sẽ bị biến thành tang thi.
Bạch Cốt lẻ loi một mình huy động búa lớn chém giêt tang thi còn sót lại, tất cả tang thi đều bị chém giết dễ dàng.
Trên nóc nhà con mèo biến dị kia quan sát Tiêu Sơn, Kỷ Thanh Vũ liếc, dường như cảm giác con mồi không dễ chọc, nhảy lên mấy bước và bay ra những nóc nhà khác.
Tiêu Sơn, Kỷ Thanh Vũ hai người còn chưa kịp buông lỏng một hơi, bên ngoài thôn có âm thanh chấn động như gót sắt nện xuống đất.
Hai con trâu bình thường dáng người to lớn, sừng trâu vừa nhọn vừa dài, hai mắt đỏ thẫm xông về phía Tiêu Sơn bên này.
- Quái vật trâu biến dị cấp 17. Không có kỹ năng đặc thù!
- Trần Dao, đại cẩu tử, nhanh trốn đi!
Tiêu Sơn hét to một tiếng, hắn gỡ súng trung liên RPĐ ở trước ngực bắn về hai con trâu biến dị ở xa xa.
Tiêu Sơn tài bắn súng rất khá, kết hợp thân thể hai con trâu biến dị quá khổng lồ, rất nhiều viên đạn trúng lên người con trâu và có lỗ máu xuất hiện.
Những quái vật biến dị này không có mất đi cảm giác đau đớn như tang thi, hai con trâu bị Tiêu Sơn bắn trúng thì tức giận lên, chúng bỏ qa đại cẩu tử cùng Trần Dao là hai mục tiêu nhỏ yếu, điên cuồng xông về phía Tiêu Sơn, tốc độ có thể so sánh với tuấn mã cao cấp.
Tiêu Sơn nhìn qua hai con trâu biến dị xông về phía hắn, trong mắt hàn quang lóe lên, thời điểm hai con trâu xuất hiện ở trước người thì phát động kỹ năng Ảnh Bộ, hắn nhanh nhẹn né qua một bên.
Tốc độ hai con trâu biến dị ở trong mắt của Tiêu Sơn trở nên chậm chạp hơn rất nhiều, súng gai độc của hắn nhắm vào đầu con trâu mà bóp cò.
Nương theo hai tiếng vang cực lớn, đầu của hai con trâu này bị xuyên thủng một lỗ máu, chúng mang theo quá tính cường đại đụng vào một gian phòng, xông vào trong phòng mới ngã xuống chết đi.
Viên đạn của súng gai độc là đạn đặc thù, sau khi tiến xúc vào mục tiêu thì lập tức bộc phát xuyên thấu, đồng thời còn có nổ mạnh, uy lực cực kỳ cường hoành.
- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 17. Đạt được hai điểm cường hóa, xin ngài phân phối.
Sau khi hai con trâu biến dị cấp 17 ngã xuống đất, hai luồng linh quang từ trong cơ thể của chúng bay vào người của Tiêu Sơn, âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu của hắn.
- Một điểm nhanh nhẹn! Một điểm thể lực!
Tiêu Sơn nhanh chóng đưa ra lựa chọn.
Võ công trong thiên hạ duy nhanh không phá. Nếu tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm cũng cực kỳ đáng sợ. Nếu như Tiêu Sơn sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ mà không có nhanh nhẹn cũng không có dễ dàng đánh chết hai con trâu biến dị cấp 17 như vậy.
Tiêu diệt hai con trâu biến dị xong, Tiêu Sơn đi đến bên người hai con trâu biến dị này, nhìn qua hai cái sừng sắc nhọn trên đầu của trâu biến dị, trong nội tâm hơi động một chút, hắn đi qua dùng Phảng Chế Đường Đao bắt đầu cắt sừng trâu biến dị xuống.
Da của trâu biến dị cực kỳ cứng cỏi, Phảng Chế Đường Đao cắt vào cũng phai thập phần cố hết sức. Cắt một hồi lâu hắn mới móc hai cái sừng trâu biến dị xuống.
Cũng như sừng trâu bình thường nhưng sừng trâu này dài tới một mét, hơn nữa còn có nón trụ, giống như trời sinh đã là trường thương.
Tiêu Sơn cầm một cái sừng trâu trong tay, lại đâm và da trâu biến dị, thập phần dễ dàng xuyên thủng da mà Phảng Chế Đường Đao khó có thể phá vỡ được.
- Sừng trâu biến dị! Tài liệu chế tác binh khí. Cần có chú tạo sư chuyên trách trải qua hệ thống thần ma đào tạo mới có thể chế tạo binh khí.
- Đây là ý gì?
Tiêu Sơn khẽ cau mày, cầm lấy một cái sừng trâu đi vài bước đâm vào trong đầu mười tang thi còn sót lại, tiện tay đâm một cái thì sừng trâu biến dị đâm dễ dàng như đâm vào đậu hủ.
Sừng trâu biến dị dù hắn cầm trong tay không phải binh khí, cũng không có linh quang bay ra ngoài.
Tiêu Sơn tiện tay thu toàn bộ xác của ba con trâu vào giới chỉ. Sừng trâu quá sắc bén, nhưng không có chế tạo sư chuyên trách, sừng trâu biến dị cùng lắm chỉ là thứ vô dụng mà thôi.
Không còn dị thú quấy nhiễu, những tang thi còn lại bị Kỷ Thanh Vũ cùng Bạch Cốt chém giết sạch sẽ.
Tiêu Sơn cũng bắt đầu quét dọn chiến trường. Trong hơn một trăm đầu tang thi kia cũng chỉ có vài đầu tang thi tiến hóa mới cống hiến ra hộp báu màu trắng, tang thi bình thường chỉ có sinh tồn tệ mà thôi.
Hai đầu trâu biến dị bị Tiêu Sơn giết chỉ tuôn ra quyển sách kỹ năng và hai trăm sinh tồn tệ.
- Sách kỹ năng cấp 2: thao túng súng ống. Miêu tả kỹ năng: bản kỹ năng này là kỹ năng bị động. Sau khi học tập kỹ năng này ngài sẽ có kỹ năng súng ống giống như binh sĩ trải qua đào tạo kỹ lưỡng. Nếu như ngài là người vốn thập phần am hiểu súng ống, học tập bản kỹ năng này thì khả năng thao túng súng ống tăng lên một bậc.
Tiêu Sơn nhìn qua bản sách kỹ năng thao túng súng ống, trong mắt hiện lên một tia nóng rực, nhưng hắn lại dừng lại:
- Kỹ năng tốt! Đây là kỹ năng mà Đường Dĩnh cần.
Lúc này đại cẩu tử mới cùng Trần Dao vừa đi tới bên này.
Nhìn thấy hài cốt tang thi trên đất, đại cẩu tử có chút muốn ói ra. Hắn lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tang thi như vậy bị người ta chém giết.
Trần Dao ngược lại không có quá nhiều phản ứng, nàng đi theo Tiêu Sơn săn giết thi đàn quy mô lớn, đối với hài cốt tang thi đầy đất đã thấy nhiều.
Tiêu Sơn nhìn đại cẩu tử, thản nhiên nói:
- Đại cẩu tử! Đi theo tôi tìm vật tư trong thôn này, anh chuyển chúng lên xe vận tải, tôi cho anh một phần năm.
Trong mắt đại cẩu tử hiện ra thần sắc vui sướng không gì sánh kịp, hắn tràn ngập kinh hỉ lớn tiếng đáp:
- Vâng! Tiêu đại ca!
Vốn đại cẩu tử dẫn đường cũng chỉ được cho hai ba cái màn thầu mà thôi, hiện tại Tiêu Sơn thoáng cái bảo hắn vận chuyển vật tư và cho tới một phần năm, lúc này toàn bộ tích cực trong lòng của hắn bạo phát, hắn hận không thể móc tim của mình tỏ vẻ trung thành với Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn mang theo Bạch Cốt cẩn thận từng li từng tí đi điều tra từng phòng, trong thôn này xuất hiện trâu biến dị, mèo biến dị là những sinh vật cường hoành, nếu như số lượng sinh vật biến dị nhiều hơn nữa, cho dù là Tiêu Sơn cũng phải chạy chối chết.
Ma Sơn Thôn bị phá hủy nghiêm trọng, bị tang thi tiến hóa chiếm giữ cả thôn, bởi vậy không có người nào còn sống sót, vật tư bên trong càng phong phú.
Từng túi gạo, thịt khô, lạp xưởng, khoai tây, đồ uống cái gì cần cũng có, Tiêu Sơn còn trong biệt thự xa hoa tìm thấy một cái laptop sử dụng năng lượng điện mặt trời.
Sau khi nhét đầy chiếc Đông Phong kilocalo thì Tiêu Sơn lúc này mới thỏa mãn rời khỏi Ma Sơn Thôn.
- Trở về!
- Bọn họ trở về!
Tiêu Sơn lúc điều khiển chiếc Đông Phong kilocalo về tới Trường Quang Thôn, cả Trường Quang Thôn lập tức sôi trào lên, cơ hồ toàn bộ người trong thôn đều đi qua.
- Thật là lợi hại! Đều tràn đầy!
- Nhiều vật tư như vậy bọn họ lấy từ đâu?
Người sống sót trong Trường Quang Thôn lúc này ánh mắt chờ mong nhìn qua chiếc xe Đông Phong kilocalo, trong mắt tràn ngập hâm mộ cùng ghen ghét. Ánh mắt những phần tử vũ trang vây quanh cũng hồng lên.
Hiện tại vật tư cực độ khan hiếm, một cái màn thầu có thể ngủ với nữ nhân cả đêm. Mà vật tư trên xe là khái niệm gì thì những phần tử vũ trang dưới trướng Hổ ca đều biết rõ, nếu mỗi lần đi ra ngoài tìm kiếm vật tư thì vận khí tốt chỉ tổn thất hai ba huynh đệ là điều rất may mắn rồi. Nếu vận khí không tốt thì tay không mà quay về. Hiện tại Nhạc Trọng chỉ dẫn bốn người đi ra ngoài, có một phế nhân được công nhận là đại cẩu tử đã có thể lấy được vật tư, Nhạc Trọng có thực lực thế nào cũng hiểu rõ.
Xe Đông Phong kilocalo dừng lại trên quảng trường.
Sau khi xuống xe Tiêu Sơn nhìn qua đại cẩu tử nói ra:
- Dựa theo ước định, anh đi lấy vật tư của mình đi.
- Cảm ơn Tiêu đại ca! Cám ơn Tiêu đại ca!
Đại cẩu tử mặt mũi tràn đầy thần sắc vui mừng, cúi đầu khom lưng nói ra, thập phần nhanh nhẹn bò lên trên xe Đông Phong kilocalo lấy vật tư thuộc về hắn.
- Chuyện xảy ra chính là như vậy!
Trong tòa biệt thữ xa hoa nhất trong thôn, Trần Tứ thành thành thật thật nhìn qua Vương Quang Hổ báo cáo.
Lúc này trong phòng khách biệt thự có bốn thủ lĩnh của Trường Quang Thôn đang ngồi.
Vương Quang Hổ trầm ngâm một hồi, nhìn qua Trần Tứ nói ra:
- Mày lui xuống đi.
Vương Quang Hổ nhìn qua ba người còn lại.
- Các người thấy thế nào?
- Hổ ca, Tiêu Sơn thực lực quá mạnh mẽ. Lại để cho hắn sống ở chỗ này, nói không chừng ngày nào đó hắn sẽ giết sạch chúng ta, đoạt vị trí của chúng ta. Nên để cho hắn rời đi. Hổ ca!
Trương Tường mặt âm trầm nói. Hắn đối với Tiêu Sơn tràn ngập kiêng kị cùng đố kỵ. Ma Sơn Thôn thì hắn cũng biết, Vương Quang Hổ trước đó lần thứ nhất mang theo hai mươi mấy phần tử võ trang đi tới nơi này tìm kiếm vật tư, hao phí không ít đạn dược, chết mấy người mà không vào được thôn.
Lôi Chấn im lặng không nói, ánh mắt chớp động không biết đang suy nghĩ cái gì.
Trần Ngôn trầm tư một hồi, mới chậm rãi nói ra:
- Thực lực của Tiêu Sơn rất mạnh. Nhưng mà tâm của hắn không ở nơi này, đối với chúng ta không tạo thành uy hiếp gì.
Vương Quang Hổ bất động thanh sắc nói ra:
- Tôi biết rõ! Tường tử, anh chuẩn bị một chút, ngày mai mang mấy người đi Ma Sơn Thôn tìm kiếm vật tư. Vật tư một thôn làng không chỉ có một xe.
Trương Tường đại hỉ nói:
- Cảm ơn Hổ ca!
Thôn làng đã thanh lý tang thi chính là khối thịt mỡ lớn, mặc người chém giết. Chỉ cần lái xe đi qua thì bình thường sẽ kéo nhiều vật tư về, là chuyện dễ làm nhất.
Cho Trương Tường một công việc béo bở, bốn người lại thương nghị thêm vài chuyện, Trương Tường cùng Trần Ngôn chợt rời khỏi gian phòng biệt thự.
- Hổ ca, tại sao lại cho Trương Tường một công việc béo bở như vậy, để cho tôi đi làm không tốt sao?
Trương Tường đi rồi, Lôi Chấn nhịn không được đặt câu hỏi.
Lôi Chấn cùng Vương Quang Hổ có quan hệ hơn xa Trần Ngôn, Trương Tường cùng Vương Quang Hổ có quan hệ thân mật, Lôi Chấn mới thật sự là tâm phúc của Vương Quang Hổ đấy.
Vương Quang Hổ khẽ mĩm cười nói:
- Khối thịt mỡ Ma Sơn Thôn cho hắn đi, kho súng ống đạn mới là quan trọng, hắn đừng nghĩ dính vào.
Lôi Chấn lúc này mới chợt hiểu cười nói:
- Hổ ca cao minh!
Thế giới đã biến dị, trong thế giới này quả đấm lớn mới là lão đại, nắm giữ súng ống đạn dược chính là nắm giữ thực lực cường đại, nắm quyền lợi. Vương Quang Hổ có thể trở thành lão đại của Trường Quang Thôn cũng bởi vì hắn nhiều người, nhiều súng, nhiều đạn.
- Nếu Lôi Chấn có một nửa thực lực của Tiêu Sơn thì quá tốt!
Vương Quang Hổ nhìn qua Lôi Chấn, trên mặt cười khẽ, nhưng mà trong lòng thì cảm thán. Trong tâm của hắn có chí lớn, thế giới vừa loạn thì quan sát thiên hạ. Thực lực Tiêu Sơn cường hoành, hắn cũng không sợ chút nào, hắn vẫn muốn mời chào vào dưới trướng. Nếu chỉ là người bình thường thì đời nào hắn tặng tiểu loli Quách Vũ cho chứ.
- Móa! Tên khốn kia vẫn đề phòng tao! Muốn độc chiếm súng ống đạn trong kho đây mà.
Vừa vào tới gian phòng của mình, đừng nhìn hắn chỉ biết chém chém giết giết, không có gì tâm cơ, trên mặt Trương Tường lúc này tái nhợt, hai đấm của hắn nắm chặt, trong mắt chớp động tức giận.
Trương Tường thật vất vả mới đè nén lửa giận trong lòng, tự mình an ủi:
- Trương Tường, mày phải nhịn xuống! Bây giờ không phải là thời cơ, muốn giết chết Vương Quang Hổ chắc chắn sẽ có cơ hội.
Trương Tường đè lửa giận trong lòng, quát lạnh nói:
- Tử Vi, đi ra!
Một nữ nhân ăn mặc áo da màu đen cổ rộng, lộ ra rất nhiều da thịt tuyết trắng, dáng người đầy đặn, có một đầu tóc đen, mang trên cổ khóa cổ của chó vô cùng xinh đẹp đi ra, lúc này leo lên người của Trương Tường.
- Chó cái đáng giận chết tiệt! Lại tới ngày rồi!
Trương Tường nhìn qua nữ nhân xinh đẹp này, trong mắt hiện ra vẻ tàn nhẫn, nắm tóc của nữ nhân này, cởi quần của mình ra, thoáng cái đâm vào trong miệng nữ nhân này.
Trong mắt của nữ nhân xinh đẹp này hiện ra một tia khuất nhục, lại không dám có phản kháng, ngược lại trung thực phục thị Trương Tường.
Mà ở bên quảng trường, người sống sót trong Trường Quang Thôn lúc này nhìn thấy Tiêu Sơn mang theo thắng lợi trở về, tràn ngập hâm mộ cùng ghen ghét.
Nếu không phải bên người Tiêu Sơn có Quách Vũ thanh thuần dáng người vũ mị đang đứng, Kỷ Thanh Vũ oai hùng suất khí xinh đẹp và các nữ sinh như hoa, những nữ nhân trong Trường Quang Thôn thậm chí tiến lên cầu xin Tiêu Sơn rồi, dùng thân thể của mình đổi lấy một lần cơm no.
Tiêu Sơn nhìn qua những người sống sót vây lại, mở miệng nói ra:
- Tôi cần người giúp tôi thanh lý những xe cộ trên đường cao tốc, tôi sẽ phục trách quét sạch tang thi. Ai nguyện ý đi thì ra sức, buổi tối hôm nay tôi sẽ cho nửa cân gạo.
- Tôi đi!
- Tôi đi! Tiêu đại ca! Tôi đi! Chọn tôi đi!
- Để cho tôi đi!
Những lời này làm cho người sống sót trong Trường Quang Thôn cảm thấy có hy vọng. Cơ hồ tất cả mọi người ở phía sau nhìn qua Tiêu Sơn kêu lên. Tràng cảnh nhiệt tình này làm cho Trương Tâm, Trần Dao chư nữ đều bị giật mình, các nàng được sự bảo vệ của Tiêu Sơn cho nên không có chịu khổ, những nữ hài này không nghĩ tới vì nửa cân gạo mà người ta nhiệt tình như thế.
- Câm hết miệng lại.
Tiêu Sơn quát.
Nhất thời toàn trường yên tĩnh, những người sống sót đều sợ làm cho Tiêu Sơn tức giận mà không được phân công làm công việc hấp dẫn này.