Chương 21: Nhạc Trọng khủng bố

Lúc này trên một chiếc xe khách có ba người một nam, một nữ cùng một con khô lâu đang lao thẳng lên đường.

Trên đường phố khắp nơi đều là tang thi du đãng, xe trường học xông lên trên đường phố, những tang thi kia lung la lung lay đi về hướng chiếc xe. Những tang thi này vừa mới tiếp cận chiếc xe thì giống như bị xe tăng đụng vào nên bay đi.

Lý Hiểu Nam vừa lái xe vừa nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Nhạc Trọng, dầu của xe này chỉ còn lại một nửa mà thôi.

Nhạc Trọng hỏi:

- Còn có thể đủ tới đại học Trung Hải và đến trạm xăng dầu Giang Nam hay không?

Lý Hiểu Nam tính ra thì nói:

- Không có vấn đề!

Nhạc Trọng nhanh chóng nói:

- Vậy đi tới đại học Trung Hải trước.

Lý Hiểu Nam gật đầu điều khiển xe trường học chạy tới đại học Trung Hải phóng đi.

Khác với đại học Vân Hoa, đại học Trung Hải chính là đại học trọng điểm của cả nước, có không ít danh nhân ra ngoài, là một trong những trường đại học danh giá nhât.

Đại học Trung Hải là nơi cực kỳ phồn hoa, cho dù là lúc nào cũng có người tới người đi. Bởi vậy tang thi số lượng cũng là khu vực khác nhiều gấp mấy lần.

Lý Hiểu Nam vừa lái xe tới khu vực này liền nhìn thấy từng thi đàn rậm rạp, khắp nơi là thi đàn vây quanh chiếc xe.

Vừa nghe được âm thanh động cơ xe trường học, những tang thi này lảo đảo đi tới gần.

Lý Hiểu Nam cắn răng một cái, hung hăng đạp chân ga.

Những tang thi này nhao nhao bị đánh bay, chiếc xe này có chấn động truyền tới như có như không. Nếu đổi lại là xe bình thường thì chỉ sợ lúc này đã bị đám tang thi vây quanh và thôn phệ.

Đánh bay không biết bao nhiêu tang thi, chiếc chở mấy người Nhạc Trọng rốt cuộc cũng tiến vào trong đại học Trung Hải.

Lý Hiểu Nam nhìn Nhạc Trọng hỏi:

- Ngã Tử Đảng ở địa phương nào? Đại học Trung Hải lớn như vậy, anh biết ở đâu không?

Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:

- Đồ thư quán, bể bơi, ký túc xá nam sinh, phòng tập thể thao, siêu thị, nếu hắn còn sống cũng chỉ có ở những nơi đó.

Lý Hiểu Nam hiếu kỳ hỏi:

- Nhạc Trọng, người anh cần tìm ở Ngã Tử Đảng tên gọi là gì?

Đây là đại học Trung Hải đấy, tang thi rất nhiều, so với đại học Vân Hoa thì nhiều hơn, loại địa phương này cho dù là Nhạc Trọng tiến vào cũng có nguy hiểm cực lớn. Lý Hiểu Nam cũng thập phần hâm mộ bạn bè của Nhạc Trọng, vậy mà có Nhạc Trọng sẵn sàng mạo hiểm tính mạng tới cứu hắn.

Nhạc Trọng cười nói:

- Hắn tên là Trì Dương, là một trong mấy bạn bè tốt nhất của tôi.

Lời nói tới đây lái xe Lý Hiểu Nam đã đi vào siêu thị nhỏ trong đại học Trung Hải.

- Cô chờ ở chỗ này. Tôi đi xuống nhìn một chút.

Nhạc Trọng lưu lại một câu và nhanh chóng cùng Hắc Cốt lao về phía trước.

Chung quanh siêu thị nhỏ này có hơn mười đầu tang thi, chúng rất nhanh vây quanh hai người Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng nhìn hơn mười tang thi này, hắn như một mũi tên bước lên và Hắc Cốt cùng một chỗ chính diện nghênh đón đám tang thi này.

Lúc này Nhạc Trọng đã không phải là người bình thường khi đối diện với tang thi, trải qua một lần tử vong đến không ngừng chiến đấu, cường hóa, thực lực của Nhạc Trọng đã tăng lên thật lớn. Hiện tại hắn bây giờ đang ở cấp 12.

Nhạc Trọng cùng Hắc Cốt xông vào trong thi đàn, tùy ý thanh lý tang thi dễ dàng.

Bên người Nhạc Trọng lúc này có bóng đen phiêu nhiên tới, là Lý Hiểu Nam nhanh chóng lao vào trong thi đàn, bắt đầu săn giết tang thi.

Ba người liên thủ thì hơn mười tang thi hành động chậm chạp nhanh chóng bị tiêu diệt.

Nhạc Trọng nhìn Lý Hiểu Nam nói:

- Đa tạ! Tôi nghĩ cô không biết tiêu diệt tang thi cơ.

- Ha ha.... Trong tôi giống quả hồng mềm lắm sao? Được rồi.... Nơi này giao lại cho tôi.... Anh đi đi....

Lý Hiểu Nam lưu lại một câu, sau đó liền lao tới qua đám tang thi đang tiến lên.

Mặc dù nàng đã điều khiển xe đụng bay nhiều tang thi, thế nhưng mà vẫn không ngừng có tang thi lao tới chiếc xe, Lý Hiểu Nam phải thanh lý tang thi chung quanh xe trường học, nếu không thì bọn họ sẽ bị tang thi vây quanh.

Nhạc Trọng đi vào siêu thị nhỏ và kêu lên:

- Bên trong có ai không? Có người thì lên tiếng đi!

Từ trong siêu thị kia truyền ra âm thanh kinh hỉ, nói:

- Có người, nơi này có người. Anh là người tới cứu tôi sao?

Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên:

- Trì Dương, anh có bên trong không? Tôi là Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng kêu lên hai tiếng nhưng không có ai lên tiếng đáp lời cả.

Không lâu cửa siêu thị nhỏ mở ra, bốn nam ba nữ từ trong đi ra ngoài.

Một nam sinh thập phần nhã nhặn măng theo mắt kính đi tới Nhạc Trọng hỏi:

- Anh tới cứu chúng tôi sao?

Nhạc Trọng nhìn qua bốn nam ba nữ này, nói:

- Thật có lỗi, làm các người thất vọng rồi, tôi tới đây tìm bạn là Trì Dương. Nếu như các vị muốn rời đi thì tôi sẽ mang các vị đi. Nhưng mà khi rời khỏi đây thì sau đó tất cả phải xem mọi người rồi. Bên ngoài đều là đám tang thi này, các người sống ở nơi này có nước uống và đồ ăn chèo chống, nếu như rời khỏi đây thì vấn đề thức ăn sẽ làm các người tức điên đấy.

Nhạc Trọng biết nếu muốn sống trong thế giới tận thế thì phải vô cùng cố hết sức, nếu mang theo mấy vướng víu thì chỉ chuyện quan tâm ăn uống của bọn họ cũng là chuyện quá khó khăn, càng đừng đề cập tiến hóa.

Nghe Nhạc Trọng nói tàn khốc như vậy thì bảy người lập tức hoảng loạn lên.

Đột nhiên có nữ sinh tóc ngắn nói ra.

- Em biết rõ Trì Dương ở nơi nào. Em sẽ nói cho anh biết, nhưng mà anh phải dẫn em theo.

Nhạc Trọng nhìn nữ hài tóc ngắn kia, nói:

- Cô tên là gì?

- Tôi tên là Trần Thanh!

Nữ nhân tóc ngắn nhanh chóng trả lời.

Nhạc Trọng truy vấn:

- Tốt! Tôi sẽ mang cô theo. Trì Dương ở nơi nào?

Trần Thanh hết sức nhanh chóng nói ra:

- Anh ta đang ở ký túc xá nữ sinh. Thời điểm biến dị xảy ra thì anh ta bảo vệ Vương Thiến, Trương Hân lui ra khỏi ký túc xá.

- Tốt, cô dẫn tôi đi.

Nhạc Trọng nghe được tin tức về Trì Dương thì nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Trần Thanh thì nhanh chóng theo sát sau lưng Nhạc Trọng.

Chần chờ một chút thì nam nhân đeo mắt kính và mấy người khác không có đi theo Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đã tỏ vẻ không cách nào bảo hộ cho bọn họ cả, bọn họ cũng không muốn rời khỏi siêu thị nhỏ này.

Nhạc Trọng vừa mới cùng Trần Thanh rời khỏi siêu thị nhỏ thì nhướng mày, hắn nhìn thấy Lý Hiểu Nam đang chiến đấu với tám đầu tang thi. Trong đó có một tang thi thân hình cao tới hai mét hình thể cực kỳ khôi ngô, tốc độ đi lại có thể so được với người bình thường, không có cảm giác chậm chạp chút nào cả.

- Lực lượng tiến hóa cảm nhiễm giả L1 hệ sức mạnh. Có được lực lượng cường đại và da thịt cứng như thép. Có được kỹ năng lây virus, có thể đem sinh mạng thể lây thành cảm nhiễm giả.

- Không tốt!

Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua Lý Hiểu Nam lớn tiếng kêu lên:

- Lý Hiểu Nam, cẩn thận. Tang thi này không dễ đối phó đâu.

Trong tay của Lý Hiểu Nam cầm Phảng Chế Đường Đao giống thiểm điện chém lên cổ của đám tang thi kia, làm cổ của từng con tang thi bay qua một bên, nàng nhanh chóng lao tới trước tên cảm nhiễm giả L1, dùng Đao chém lên cổ của cảm nhiễm giả L1.

Một gậy này bình thường sẽ đánh gãy cổ của tang thi bình thường, nhưng mà khi nện lên cổ của L1 thì đầu lâu của L1 chỉ hơi lắc lư một chút mà thôi.

Tên cự nhân L1 dáng người cao lớn mở bàn tay ra hung hăng chộp về phía Lý Hiểu Nam.

L1 cùng Lý Hiểu Nam khoảng cách với nhua quá gần, loại khoảng cách này cho dù nàng có nhanh nhẹn bằng trời cũng không cách nào tránh thoát.

Mắt thấy Lý Hiểu Nam sắp hương tiêu ngọc vẫn thì nàng đột nhiên điểm chân xuống đất một cái, tốc độ bạo tăng lên hai lần nhảy ra phía su thật nhanh, né qua một kích tất sát của L1.

- Đây đoán chừng là kỹ năng mà Lý Hiểu Nam thu hoạch được.

Trong nội tâm của Nhạc Trọng hiện ra ý niệm này trong đầu, sau đó hắn lập tức hướng về phía L1.

Né qua một kích tất sát của L1 thì Lý Hiểu Nam bảo trì tốc độ cao điên cuồng oanh kích vào đầu lâu của L1 kia.

Lực phòng ngự của L1 vượt xa tưởng tượng của Lý Hiểu Nam hiện giờ, đầu của nó liên tục bị chém bởi Lý Hiểu Nam oanh kích nhưng không có chút tổn thương nào cả, nhưng mà hai móng vuốt của nó huy động lại không cách nào bắt được Lý Hiểu Nam đang di động.

Đúng lúc này Hắc Cốt như một mũi tên xông tới trước người của L1 kia, nó cầm cây hắc mâu trong tay xé gió xiên thẳng về phía cảm nhiễm giả L1. L1 lúc này giơ cánh tay phải lên đón đỡ.

Hắc mâu này quá sắc bén, ở trong tay của Hắc Cốt lại càng khủng bố hơn. Cánh tay phải của L1 bị một mâu xuyên thủng, Hắc Cốt thuận thế xuyên luôn cổ của L1, xuyên thủng luôn cổ của L1

L1 vừa ngã xuống đất thì Nhạc Trọng lao tới chém đứt đầu L1. Một đoàn linh quang lớn trong cơ thể L1 chui vào trong thân thể của hắn.

- Ngài thăng cấp lên cấp 13, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.

Linh quang vừa vào thể trong óc Nhạc Trọng vang lên âm thanh cường hóa.

- Cường hóa 2 điểm nhanh nhẹn!

Nhạc Trọng ra lệnh. Hắn biết nhanh nhẹn làm tăng khả năng phản ứng của thân thể, tốc độ trở nên nhanh hơn.

Nếu có tang thi hệ sức mạnh thì nhất định sẽ có tang thi hệ tốc độ, Nhạc Trọng cần đầy đủ nhanh nhẹn để ứng phó tang thi như vậy trong tương lai.

Sau khi hoàn tất cường hóa thì ánh mắt Nhạc Trọng lại nhìn qua thi thể của L1.

Ở gần thân thể L1 có một quyển sách kỹ năng va một cái hộp báu màu vàng xanh nhạt, một hộp báu màu đen, một hộp báu màu trắng, một sinh tồn tệ màu đen có giá trị ba trăm tệ.

Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới gần tang thi cầm lấy quyển sách kỹ năng lên.

- Kỹ năng cấp 2, lực lượng cường hóa! Sau khi sử dụng kỹ năng này thì trong vòng 60 giây gia tăng 20 điểm lực lượng. Sử dụng kỹ năng tiêu hao 10 điểm thể lực. Không có thời gian làm lạnh!

Nhạc Trọng nhanh chóng thu tất cả hộp báu vào trong ngực của mình, sau đó nhanh chóng xông lên xe trường học.

Lý Hiểu Nam, Hắc Cốt, Trần Thanh cũng đều theo sát sau lưng của Nhạc Trọng xông lên xe trường học.

Nhạc Trọng nhìn qua Trần Thanh phân phó nói:

- Trần Thanh, cô lên ghế phụ ngồi chỉ đường cho Lý Hiểu Nam.

Trần Thanh nhìn qua ghế lái phụ chỉ đường cho Lý Hiểu Nam. Lý Hiểu Nam lúc này nhìn Nhạc Trọng hỏi:

- Đó là sách kỹ năng gì?

Nhạc Trọng đáp:

- Lực lượng cường hóa. Cô có cần không?

Trong chiến đấu vừa rồi Lý Hiểu Nam cũng hỗ trợ kiềm chế L1, Nhạc Trọng cũng không keo kiệt trong phân phối chiến lợi phẩm với đồng đội.

Lý Hiểu Nam nhìn qua sách kỹ năng lực lượng cường hóa liền nhìn Nhạc Trọng nói:

- Tôi cần kỹ năng tăng tốc độ. Kỹ năng này không thích hợp cho tôi.

Lực lượng cường hóa là kỹ năng quá hao tốn thể lực, đối với Lý Hiểu Nam mà nói là gánh nặng cực lớn. Nếu dùng kỹ năng này còn không bằng dùng một thanh hảo đao. Vừa rồi Lý Hiểu Nam không làm gì được L1 cũng là bởi vì vũ khí của nàng quá kém cỏi, không cách nào gây ra tổn thương hữu hiệu cho L1.

Nhạc Trọng không có hai lời lập tức mở cái hộp báu màu vàng xanh nhạt, đầy là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại hộp báu này.

Mở hộp báu này ra thì một đạo hào quang màu xanh chớp động, một kiện áo giáp màu lam hiện ra trước mặt Nhạc Trọng.

- Aó giáp cấp hai, toàn bộ thuộc tính +10. Có thể ngăn cản công kích của viên đạn trung bình, có thể ngăn cản ba mươi lần công kích của thể lây nhiễm dươi cấp 20. Bền 30/30.

Nhạc Trọng nhìn qua thuộc tính của phòng hộ phục này thì con mắt sáng ngời, chợt mở miệng nói:

- Tôi muốn trang bị này!

- Ân!

Lý Hiểu Nam nhìn qua áo giáp cấp hai này không có bất kỳ dị nghị. Cảm nhiễm giả L1 bị giết thì Nhạc Trọng cùng Hắc Cốt xuất lực chủ yếu, Lý Hiểu Nam cũng không bởi vì một kiện áo giáp mà xung đột với Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng lại mở hộp báu màu trắng ra, một đạo bạch quang hiện ra ngoài, chợt hộp báu này lại biến mất không còn lại cái gì cả.

- Hộp báu mà cũng có không có trang bị nào sao?

Nhạc Trọng nhướng mày, trong nội tâm lặng lẽ thầm nghĩ.

Nhạc Trọng không do dự mở hộp báu màu đen kia ra, một đạo bạch quang chớp động, một quyển sách kỹ năng hiện ra trước người của hắn.

- Kỹ năng cấp hai: Gia tốc. Trong vòng 20s tăng điểm nhanh nhẹn lên 20. Tiêu hao 10 điểm thể lực. Thời gian làm lạnh 1 ngày.

Lý Hiểu Nam vừa nhìn thấy quyển kỹ năng này thì tinh quang trong mắt hiện ra, đem nó lấy đến trong tay:

- Kỹ năng này tôi muốn!

- Tốt!

Nhạc Trọng không có bất kỳ dị nghị nào, dùng kiếm thuật tinh vi của Lý Hiểu Nam thì có kỹ năng này, sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên gấp đôi.

Lý Hiểu Nam nhìn cũng không nhìn sinh tồn tệ :và mấy thứ đồ trên tay hắn nói:

- Tôi chỉ cần nó, thứ khác anh lấy đi.

- Ân!

Nhạc Trọng không chút khách khí thu thập toàn bộ đồ vật vào trong bao, hơn nữa lập tức thôi đổi trang phục cấp hai vào.

- Đến rồi!

Xe khách chạy tới trước ký túc xá nữ sinh đại học Trung Hải, Lý Hiểu Nam lớn tiếng kêu lên.

- Đi!

Nhạc Trọng không chút do dự mở cửa xe và cùng Hắc Cốt lao ra ngoài.

Nhạc Trọng vừa xuống xe, ở trước ký túc xá nữ sinh này có hai mươi tang thi không ngừng vặn vẹo đi tới.

Hắc Cốt xung trận ngựa lên trước, Hắc Cốt cầm lấy rìu lớn xông vào thi đàn, rìu lớn bay múa, đầu lâu tất cả tang thi đều bay lên coa cao, không phải là đối thủ của nó.

Sau khi Nhạc Trọng mặc áo giáp cấp hai kia vào người, thuộc tính của hắn có thể so sánh được với Hắc Cốt, hắn cũng cơ hồ cùng với Hắc Cốt nhảy vào trong chiến đoàn.

Có thêm hắn gia nhập vào chiến đoàn, Nhạc Trọng giống như quỷ mị ẩn hiện trong đám tang thi, phất tay là chém bay đầu của một con tang thi lên cao cao.

- Thật là lợi hại! Anh ta còn mạnh hơn ngày hôm trước thật nhiều.

Lý Hiểu Nam nhìn qua Nhạc Trọng, trong nội tâm tràn ngập kinh dị thầm nghĩ.

Lý Hiểu Nam cũng rất nhanh gia nhập vào trong chiến đoàn, hơn hai mươi con tang thi chiếm cứ trước ký túc xá nữ sinh nhanh chóng bị tiêu diệt.

- Trì Dương, anh ở đâu trong ký túc xá, tôi là Nhạc Trọng!

Chém giết tất cả tang thi chiếm giữ trước cửa ký túc xá nữ sinh, Nhạc Trọng nhìn qua ký túc xá trước mặt rống to lên.

Trong phòng 206 của ký túc xá nữ sinh có một nam nhân dáng người cao gầy, tướng mạo tuấn mỹ nghe được lời của Nhạc Trọng thì trong mắt sáng ngời, hắn nhanh chóng lao tới trước cửa sổ và nói.

- Nhạc Trọng, tôi ở phòng 206.

- Lý Hiểu Nam, phía dưới giao cho cô.

Nhạc Trọng lưu lại một câu, sau đó cùng Hắc Cốt xông vào trong ký túc xá nữ sinh.

Âm thanh của xe khách thật lớn, tang thi chung quanh nhanh chóng bị hấp dẫn tới gần. Nếu như không có lưu người bảo hộ, vậy thì chiếc xe này sẽ bị tang thi vây quanh.

Sau khi lưu lại Lý Hiểu Nam thì Nhạc Trọng cùng Hắc Cốt nhanh chóng tiến lên bậc thang.

Một đường chém giết sáu đầu tang thi cản đường, Nhạc Trọng cùng Hắc Cốt chạy dọc theo cầu thang.

Đúng lúc này một đầu thi dáng người thấp bé có màu xanh nhanh như quỷ mị tiến về phía Nhạc Trọng, một trảo chộp vào thân thể của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đem toàn lực nhảy ngược ra phía sau, sau đó lăn xuống cầu thang.

- Thật nhanh!

Nhạc Trọng nhanh chóng đứng lên, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi. Đầu tang thi kia có tốc độ còn nhanh hơn hắn trước khi mặc phòng hộ phục được cộng thuộc tính nhiều. Tốc độ của đầu tang thi này quá mức nhanh chóng, nếu như Nhạc Trọng không có mặc áo giáp thì không cách nào phản ứng kịp thời.

- Tiến hóa cảm nhiễm giả S1 hệ lực lượng. Có được tốc độ đáng sợ. Có được kỹ năng lây virus, có thể lây nhiễm sinh vật thành cảm nhiễm giả.

Một kích bức lui Nhạc Trọng, đầu S1 kia nhanh chóng dây dưa với Hắc Cốt.

Tốc độ của S1 cực nhanh, một trảo chộp lên người của Hắc Cốt, không ngừng gặm một xương trên người của Hắc Cốt ý đồ dỡ nó xuống.

Tay trái của Hắc Cốt cầm hắc mâu xiên lên người cảm nhiễm giả S1.

Nhạc Trọng nhanh chóng như một mũi tên, tiến về phía S1. Nhạc Trọng tới trước người của S1, một đao mang theo ánh đao trong trẻo lạnh lùng chém về phía S1.

Thân thể S1 hơi nghiêng qua bên phải né qua một kích tất sát của Nhạc Trọng, sau đó lại dùng một trảo chộp về phía Nhạc Trọng.

Hào quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, hung hăng một cước đá lên người S1, đem đầu S1 đá bay ra mấy mét.

Hắc Cốt thừa cơ một bước lên như mũi tên, một mâu phi phía S1.

S1 giống như một con khỉ, thân thể uốn éo né qua một mâu của Hắc Cốt.

Nhạc Trọng thừa cơ tiến lên chém vào người của S1.

S1 đang ở giữa không trung, tránh cũng không thể tránh, bị một đao của Nhạc Trọng chém rụng đầu lâu, máu văng khắp nơi.

Sau khi chém giết đầu S1 thì Nhạc Trọng lúc này mới thở dài một hơi, lúc này nếu không phải hắn được phòng hộ phục gia trì thì chiến đấu với S1 chỉ sợ đã bị S1 lây nhiễm rồi.

Sau khi chém giết đầu S1 thì một đoàn linh quang màu trắng trong người S1 chui vào trong thân thể của Nhạc Trọng.

Đồng thời trên mặt đất tuôn ra một bản sách kỹ năng cùn hai hộp báu màu trắng.

- Ngài thăng cấp đến cấp 14, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.

Đoàn linh quang kia vừa vào trong thân thể thì một âm thanh dễ nghe vang lên.

- Cường hóa 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm thể lực.

Nhạc Trọng nhanh chóng phân phối điểm số.

- Sách kỹ năng cấp 2, Tốc Độ! Phát động Tốc Độ thì trong 15 giây nhanh nhẹn gia tăng 60, thể lực tiêu hao 30 điểm. Không có thời gian làm lạnh.

- Kỹ năng này rất thích hợp với ta. Nhưng hiện tại chỉ dùng được một lần.

Nhạc Trọng không có chút do dự, tâm niệm vừa động đem bản sách kỹ năng này hóa thành khói đen bay vào trong cơ thể, hơn nữa đoàn khói đen này ngưng tụ thành một đạo phù văn trong thức hải của hắn.

Nhạc Trọng đem hai hộp báu màu trắng nhét vào trong ngực, tiếp tục chạy lên lầu hai.

Đại học Trung Hải là đại học nhất lưu của cả nước, phòng của học sinh tiêu chuẩn là bốn người, một tầng cũng chỉ có mười gian phòng, một tầng thì số lượng tang thi không nhiều lắm, rất nhanh đã bị Nhạc Trọng cùng Hắc Cốt chém giết không còn.

- Trì Dương, mình đến rồi, mở cửa nhanh!

Nhạc Trọng chém giết tất cả tang thi thì đi tới phòng 206 và kêu lớn lên.

Rất nhanh, cửa ký túc xá được mở rộng ra, Trì Dương cũng cầm cây gậy gỗ tân thủ nhanh chóng đi ra ngoài.

- Dương Tử, anh quả nhiên còn sống!

Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, tiến lên một quyền đánh vào bờ vai của Trì Dương một cái.

Trì Dương nhìn Nhạc Trọng, nhìn qua gương mặt tuấn mỹ hơi lạnh lùng nói:

- A Trọng, đa tạ!

- Là Nhạc Trọng sao? Đã lâu không gặp, tôi là Trương Hân, anh còn nhớ rõ tôi không?

Đúng lúc này từ trong ký túc xá có một nữ tử tóc dài màu đen đi ra, mặt trứng ngỗng, nữ sinh thập phần xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng cười nói.

Nhạc Trọng nhìn Trương Hân, thản nhiên nói:

- Trương Hân, chào cô!

Tướng mạo của Trì Dương tuấn mỹ, học tập ưu tú, vận động cũng thập phần sở trường, thời kỳ trung học là đối tượng truy cầu của nữ sinh. Theo như hiểu biết của Nhạc Trọng thì từng có hơn mười nữ sinh thổ lộ với Trì Dương, hơn nữa có hai nữ sinh theo đuổi Trì Dương mà đi từ thành phố Lôi Giang vào đại học. Trong đó Trương Hân chính là một trong hai nữ sinh đó.

Sau khi tiến vào đại học, nhân duyên nữ nhân của Trì Dương cũng không có đứt đoạn qua. Nhưng mà với tư cách bạn bè của Trì Dương thì Nhạc Trọng biết rõ Trì Dương vốn không thích nữ nhân nào theo bên cạnh hắn.

Rất nhanh từ trong ký túc xá có năm nữ hài đi ra ngoài..

- Đi mau! Nơi này không phải là nơi nói chuyện!

Nhạc Trọng lưu lại một câu, chợt nhanh chóng lao ra ngoài.

Trì Dương bọc hậu cho sáu nữ hài chạy theo.

Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, chỉ thấy ở trước xe trường học Kỷ Thanh Vũ một mình chém giết những tang thi có ý đồ tới gần xe trường học, tang thi chết trong tay Phảng Chế Đường Đao của nàng vượt qua mười con.

Nhưng mà có không ít tang thi lúc này đang chạy tới nơi này, chuyện này làm cho người ta sinh ra áp lực cực lớn.

Dưới áp lực mạnh mẽ của tang thi, Kỷ Thanh Vũ vừa chém giết một tang thi vừa không ngừng lui ra phía sau, dùng không gian đổi lấy thời gian.

Nhạc Trọng thấy thế cùng Bạch Cốt xông lên phía trước chém giết những tang thi có ý định xông tới gần, tạm thời ngăn chặn tốc độ của tang thi đi tới.

Trì Dương cũng mang sáu nữ sinh trong ký túc xá chạy tới xe trường học.

- Tốt rồi! A Trọng!

Tất cả mọi người sau khi lên xe thì Trì Dương chợt nhìn qua Nhạc Trọng kêu to một tiếng.

- Rút lui!

Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói một câu, sau đó cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy lên xe trường học bên kia.

Lý Hiểu Nam tiện tay chém giết một đầu tang thi và sau đó cố sức chạy thật nhanh trở về xe trường học.

Nàng nhanh chóng khởi động xe trường học, phóng như điên ra khỏi trường đại học này.

Trên đường đi chiếc xe trường học không ngừng nghiền nát tang thi, đem tất cả tang thi đánh bay, cả xe trường học không ngừng rung động lắc lư.

- Chúng ta bây giờ đi đâu?

Ngồi trên ghế lái, Nàng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi.

Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:

- Đi tới trạm xăng dầu khu Trường Hồ.

Nhạc Trọng nhìn Trì Dương hỏi:

- Trì Dương, anh cấp mấy?

Cảm giác chi nhãn có thể cảm ứng được sinh vật cấp bậc cao hơn mình năm cấp, nhưng không cách nào nhìn ra tư liệu nhân loại.

Trì Dương nhanh chóng nói ra:

- Cấp 6!

Nhạc Trọng đem một bản sách kỹ năng cấp 1 lực lượng cường hóa ném cho Trì Dương nói:

- Anh xem bản sách kỹ năng này có thể dùng được hay không.

Trì Dương tiếp nhận bản sách kỹ năng và nhìn qua, sau đó ném lại cho Nhạc Trọng:

- Không thích hợp!

Nhạc Trọng đem phòng hộ phục cấp 1 ném cho Trì Dương:

- Vậy anh mặc phòng hộ phục này vào đi.

Săn giết tang thi đều có vật phẩm thích hợp thuộc tính tuôn ra, nó sẽ căn cứ hình thể của người mặc mà thích ứng phù hợp.

Trì Dương rất nhanh mặc phòng hộ phục cấp 1 lúc trước Nhạc Trọng mang theo, thực lực của hắn thoáng cái tăng lên không nhỏ.

Thời điểm Trì Dương thay quần áo thì Nhạc Trọng nhanh chóng mở hai cái hộp bàu màu trắng ra xem, trong đó có một hộp bàu hóa thành hào quang biến mất không còn lại gì, một cái tuông ra một quyển sách kỹ năng.

- Kỹ năng cấp 1: Tiểu Hỏa Cầu. Có thể phóng xuất ra tiểu hỏa cầu công kích địch nhân. Là kỹ năng mà chức nghiệp giả phi pháp sư tu luyện, trước khi kỹ năng thăng lên nhị cấp thì cứ ba ngày mới có thể phóng thích một lần kỹ năng, giá bán 100 điểm sinh tồn tệ!

Nhạc Trọng nhìn hắn nói:

- Trì Dương, kỹ năng này anh cầm đi.

Nhạc Trọng trực tiếp đem tấm chắn kia ném cho Trì Dương, hắn có phòng hộ phục cấp 2 nên không cần tấm chắn.

Trì Dương tiếp nhận tấm chắn này, cũng không nói thêm gì, hắn cũng không phải là người nói nhiều. Nhưng hắn là bạn bè tin cậy nhất của Nhạc Trọng. Lúc trước tuổi trẻ khinh cuồng thì Trì Dương đã từng cùng với Nhạc Trọng cầm gậy sắt cùng tám gã đầu đường xó chợ đánh nhau. Mà lần đó thật sự là trận chiến hung hiểm nhất của Nhạc Trọng cùng Trì Dương trải qua, nếu không phải cảnh sát nhanh chóng chạy tới, chỉ sợ Nhạc Trọng cùng Trì Dương đã không sống nổi.

Nhạc Trọng nhìn qua sáu nữ hài này, nhìn Trì Dương nhỏ giọng hỏi:

- Trong đám con gái này có ai là bạn gái của cậu không?

Nhạc Trọng hỏi tuy nhỏ nhưng mà sáu nữ hài trong phòng ký túc xá theo Trì Dương ra ngoài đang vãnh tai lên lắng nghe.

Trong sáu nữ hài thì mặt trứng ngỗng Trương Hân và mặt trái xoan Vương Thiến xinh đẹp nhất, có khí chất nhất. Hai người các nàng là người theo đuổi Trì Dương.

Trì Dương chém đinh chặt sắt nói ra:

- Không có!

Không thích là không thích, Trì Dương chưa bao giờ dây dưa dài dòng.

Nghe được Trì Dương nói thì ánh mắt của sáu nữ hài ảm đạm xuống.

Xe trường học chạy nhanh như bay, trên đường đi đụng bay vô số tang thi, chiếc xe này nhanh chóng chạy tới khu xăng dầu.

Lúc này trong trạm xăng dầu không có bất cứ chiếc xe nào khác, chung quanh cũng chỉ có vài đầu tang thi đang bồi hồi.

Nhạc Trọng lúc này lao thật nhanh xuống dưới đường, thanh lý những tang thi chung quanh trạm xăng dầu.

Trì Dương mặc phòng hộ phục vào thì tay cầm lấy gậy tân thủ thập phần tỉnh táo cẩn thận săn giết tang thi.

Sau khi đổ đầy xăng thì Nhạc Trọng nhanh chóng lao lên xe trường học.

- Kế tiếp chúng ta nên đi đâu?

Lý Thắng Nam khởi động xe khách một đường nghiền đè không ít tang thi, đồng thời nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.

Chiếc xe trường học này một đường ghiền giết không biết bao nhiêu tang thi, tất cả tang thi bị đụng bay nhiều vô số, nhưng mà trong đám tang thi đột nhiên có ba đầu tang thi thấp bé nhảy lên xe. xem tại TruyenFull.vn

- S1, nơi này thậm chí có ba đầu S1.

Trong nội tâm Nhạc Trọng rung mạnh, hắn lớn tiếng kêu lên:

- Mọi người cẩn thận!

Nhạc Trọng vừa nói ra lời này thì âm thanh loảng xoảng vang lên liên tục, ba cánh cửa thủy tinh của xe trường học bị đánh vỡ, ba thân ảnh màu xanh lao vào trong chiêc xe.

- Tốc Độ, phát động!

Trong nháy mắt cửa thủy tinh bị đánh tan thì trong mắt Nhạc Trọng lóe sáng lên, phát động kỹ năng cấp 2 Tốc Độ, hắn điểm chân một cái, thân thể như quỷ mị lao thẳng về phía một đầu S1, một đao chém rụng đầu của con S1 kia.

Hai đầu S1 khác vừa phá vỡ cửa sổ mà vào, một đầu đã bổ nhào qua phía Lý Hiểu Nam, một đầu khác thì lao thẳng tới đám nữ sinh bên cạnh.

Lý Hiểu Nam vẫn ngồi bên cạnh Trần Thanh, S1 vừa mới phá cửa sổ mà vào thì nàng đã phát động kỹ năng cao tốc, một đao kéo lê quỷ tích huyền diệu chém vào người của S1 kia, trực tiếp chém S1 thành hai nửa, máu đen văng ra khắp nơi. Sau đó bảo Trần Thanh nhanh chóng lái xe. Trần Thanh không chút do dự lao sang ghê chính nhấn ga tăng tốc xe khách.

Đầu S1 khác nhảy vào trong đám nữ sinh, làm cho đám nữ sinh bối rối cực lớn, sáu nữ sinh khóc lóc thảm thiết chạy thẳng về các hướng.

Bàn tay của đầu S1 kia chợp bắt lấy một nữ sinh dáng người thấp bé, nó mở cái miệng lớn ra cắn vào cổ của nữ sinh này một cái.

- Ah! ! ! Cứu ta! Cứu mạng!

Trong hai mắt của nữ sinh này tràn ngập hoảng sợ, phát ra âm thanh gào thét thê lương.

Các nữ sinh còn lại thấy thế thì cả đám chạy trốn, lúc này hoảng loạn hét lớn lên.

Đầu S1 cắn một cái vào nữ sinh mà nó bắt được, thân hình chớp động bổ nhào về phía một nữ sinh gương mặt khả ái.

- Cứu mạng! Cứu mạng!

Nữ sinh mặt tròn này vô cùng hoảng loạn hét lớn lên, hơn nữa điên cuồng chạy trốn trong chiếc xe dài hẹp.

Tất cả nữ sinh lúc này nhao nhao tránh lui, rời xa nữ sinh mặt tròn kia, chỉ có Trì Dương vẻ mặt tỉnh táo cầm gậy tân thủ nghênh đón S1 tấn công.

Đầu S1 nhìn thấy Trì Dương xông lại thì buông tha cho nữ sinh mặt tròn kia, nó giống như con báo săn mồi nhảy về phía Trì Dương, một trảo này chộp vào đầu của Trì Dương.

Tốc độ S1 quá nhanh, Trì Dương cường hóa quá thấp, căn bản không cách nào tránh được công kích của S1, trong mắt của hắn có hàn quang lóe lên, huy động gây tân thủ nện vào người của S1.

Mắt thấy Trì Dương sắp bị S1 bắt trúng, một đạo bóng đen hiện ra, một ánh đao lạnh lẽo chém qua đầu của con S1 kia, đầu lâu của S1 bay lên cao cao, máu đen bắn ra tung toé.

Nhạc Trọng thuận thế một cước đá thân thể đầu S1 kia bay ra xa mấy mét, thi thể của S1 đụng vào vách của thành xe.

Vừa mới tiêu diệt ba đầu S1, chợt chiếc xe trường học đâm mạnh vào một cửa hàng quần áo bên đường.

Nương theo âm thanh vô số thủy tung vỡ vụn, cả thân xe trường học chấn động và dừng lại.

Vừa rồi S1 phóng tới Trần Thanh thì Trần Thanh bị dọa hoảng hốt, không thể khống chế tốt xe trường học.

Tất cả mọi người trên xe vì vậy mà mất đi cân đối, ba nữ sinh đụng vào ghế và ngất đi.

Nhạc Trọng cơ hồ gào lớn lên.

- Nhanh lái xe trở về. Trần Thanh!

Lúc này vô số tang thi đang vây quanh chiếc xe trường học này, nếu như bị vây quanh thì tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn.

Trần Thanh cũng biết lợi hại, cố nén cảm giác không khỏe sau khi va chạm, lập tức khởi động xe trường học lao ra khỏi tiệm bán quần áo, tiếp tục chạy đi.

Nhạc Trọng lúc này nhanh chóng đem sợi dây thừng trói nữ sinh bị S1 cắn vừa rồi, thập phần nhanh nhẹn trói nữ sinh này lại.

Nữ hài kia hoảng sợ kêu lên:

- Nhạc Trọng, anh muốn làm gì? Tại sao lại trói tôi? Tôi đau quá, anh nhanh cứu tôi đi.

Trên xe người không bị ngất đi nhanh chóng nhin qua miệng vết thương trên vai của nữ sinh này.

Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh chậm rãi nói ra:

- Tất cả những người bị tang thi lây nhiễm thể cắn thì sẽ biến thành tang thi. Cô chỉ còn lại hai mươi phút đồng hồ cuối cùng mà thôi.

Bị cảm nhiễm giả cắn thì không cách nào trị liệu được, đây mới là chuyện xấu nhất khi chiến đấu với đám tang thi, chỉ cần bị tang thi bắt trúng, cho dù chỉ trầy da một chút cũng sẽ biến thành tang thi ngay. Chính là vì như thế mọi người mới sợ hãi chiến đấu với tang thi.

Lập tức xử tử cảm nhiễm giả, đây là cách làm được nhất trí nhất. Thế nhưng mà thế giới vừa biến hóa, Nhạc Trọng cũng không cách nào lập tức giết một nhân loại chưa biến thành tang thi.

Nữ hài kia nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì cầu khẩn:

- Cứu tôi với! Van cầu anh, cứu tôi đi! Tôi không muốn chết!

Nhìn qua nữ hài đang lên tiếng cầu khẩn, trên mặt các nữ sinh khác chỉ còn lại sợ hãi và đồng tình, nhưng mà không ai dám tới gần cô bé này cả.

Nhạc Trọng nhìn qua nữ hài kia nói ra:

- Thật có lỗi, tôi không thể giúp cô được!

- Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết ah!

Biết được tin tức qua hai mươi phút sau mình sẽ chết thì nàng càng hoảng loạn hơn, nàng lớn tiếng khóc rống, trong miệng chỉ thì thào nói ra câu này.

Nhạc Trọng quay người nhìn qua thi thể không đầu của ba con S1 đi tới.

Ba đầu S1 tổng cộng tuôn ra một bản sách kỹ năng, bảy hộp bàu màu trắng và năm mươi sinh tồn tệ.

- Sách kỹ năng cấp 1, trị hết vết thương nhẹ . Thi thuật giả có thể trị hết vết thương nhẹ ngay lập tức. Mỗi lần sử dụng tiêu hao bốn tinh thần lực.

Nhạc Trọng cầm lấy bản trị hết vết thương nhẹ, do dự một chút. Bản sách kỹ năng này là trị liệu. Hiện tại bệnh viện đã hoang phế, một chút tổn thương nhỏ cũng có thể lấy tính mạng của người ta, có kỹ năng trị hết vết thương nhẹ này thì hắn sẽ ứng phó được tình huống đột phát, nhưng mà như vậy thì hắn cũng thiếu đi một kỹ năng hỗ trợ chiến đấu.

Nhạc Trọng cuối cùng đem sách kỹ năng này ném cho Lý Hiểu Nam nói:

- Hiểu Nam, bản sách kỹ năng này cô dùng không?

Hiểu Nam nhìn qua, chợt ném trị hết vết thương nhẹ cho Nhạc Trọng:

- Không cần!

Những người khác dùng ánh mắt chờ mong nhìn qua Nhạc Trọng, bọn họ cũng biết rõ một quyển sách kỹ năng đại biểu cho một loại năng lực. Thế giới đã biến hóa, nhưng mà có được một điểm không đổi, người có năng lực sẽ sống được rất tốt, người không có năng lực thì ngay cả tính mạng của mình cũng không bảo vệ được.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Nhạc Trọng trực tiếp đem bản kỹ năng trị hết vết thương nhẹ này thả vào ba lô của hắn. Mỗi một bản sách kỹ năng đều cực kỳ trân quý, hắn chỉ có thể đem sách kỹ năng này đưa cho người có khả năng trở thành đồng bọn của mình.

Sau đó Nhạc Trọng bắt đầu mở hộp báu màu trắng.

Từng đạo bạch quang chớp động, trong bảy hộp màu trắng có năm hộp trống rỗng, cuối cùng có hai hộp không hẹn mà cùng ra đôi giầy cường hóa cấp 1 +3 nhanh nhẹn. Đôi giầy cấp 1 này đều phân biệt đưa cho Trì Dương cùng Lý Hiểu Nam.