- OANH!
Một âm thanh cực lớn phát ra, sau đó là một vụ nổ lớn, lửa bắn tung tóe ra khắp nơi. Cả người Mộc Chiến bắn vụt ra phía sau. Mộc Chiến ăn cả một đòn vô cùng đau đớn, cả người bay vụt lại, miệng phun ra một ngụm máu dài.
Cả thân hình hắn lê dài trên đất ngất đi. Đây rõ ràng là chênh lệch cấp độ thực lực. Khi hắn rơi bịch xuống đất, mọi người hoàn toàn rơi vào chết lặng. Tiêu Sơn khe khẽ vẩy vẩy tay, hắn hừ nhẹ một tiếng nói:
- Ây Dô!!! Bàn tay có chút ê ẩm…
Hắn nhìn về phía Mộc Chiến đang nằm bất tỉnh dưới mặt đất, cằm hất lên:
- Người kính ta một thước, ta kính ngươi một thước, người lấn ta mười thước ta hoàn ngươi trăm trượng.
Lúc này, đám người đi theo hai người ngay lập tức đứng ra chắn ở phía trước người Mộc Chiến, cả đám người nhìn về phía Tiêu Sơn. Ngay sau đó một trung niên lão nhân bước ra. Người này có khuôn mặt âm trầm nhìn về phía Tiêu Sơn. Trong con mắt chứa đầy sát ý. Hắn mở miệng nói:
- Vị tiểu huynh đệ này! Vừa rồi mặc dù Thiếu gia của chúng ta hơi quá đáng nhưng vị Tiểu huynh đệ này cũng không nên ra tay nặng với Thiếu gia của ta như vậy a!?
Hắn đánh ánh mắt về phía mấy người hầu. mấy người hầu vội vã khiêng thiếu gia của hắn nhanh chóng lùi về phía sau đi chữa thương. Lão nhân cũng cho hắn một viên đan dược vào miệng.
Tiêu Sơn nhún nhún vai cười nói:
- Vậy phải làm sao đây!? Hắn tấn công ta chẳng lẽ ta không được hoàn thủ à?
Thấy sắc mặt của hắn đã chuyển biến tốt, hơn nữa sau khi kiểm tra trung niên lão nhân có chút nhíu mày hiển nhiên bị thương khá nặng nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng. Trung niên lão nhân xoay mặt về phía Tiêu Sơn, trong lòng cực kỳ tức giận nhưng lão vẫn cười lạnh nói:
- Vậy để ta lãnh giáo một chút bản lĩnh của tiểu huynh đệ ngươi.
Nói xong ngay lập tức trung niên lão nhân lao về phía Tiêu Sơn. Mọi người quả thật thấy lão nhân này vô cùng vô sỉ, người ta nhưng còn chưa thành niên, mà lão đầu tuổi không nhỏ. Đoán chừng ở độ tuổi này hẳn là một đại đấu sư đi. Một lão đầu cùng với một tiểu thí hài tỷ thí đây là chuyện gì xảy ra.
Nhã Phi thấy vậy liền quát lên:
- Mộc Ân Đại Quản Gia! Ngươi đừng có cậy thế khinh người quá đáng.
Nhưng có vẻ như lời nói của Nhã Phi lại không mang bất cứ hiệu quả gì. Lão đầu ngay lập tức huy động Đấu Khí lao nhanh về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn không có phản ứng gì nhiều nhưng trong tay của hắn xuất hiện một cái bình ngọc. Bình ngọc này dùng để bảo vệ tánh mạng của hắn, hắn không nghĩ đến mình lại dùng đến thứ này nhanh như vậy.
- OANH!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Lúc này vang lên một tiếng hống khiếu của một con sư tử. Lúc này, một trung niên nam tử đang đứng chắn trước người của Tiêu Sơn. Trung niên nam tử kia hiên ngang đứng chắn trước người của Tiêu Sơn đẩy lui trung niên lão nhân.
Nhã Phi lúc này hoàn toàn ngây người, nàng khi nhìn thấy Tiêu Sơn đang cùng với một nữ nhân khác tay trong tay vui vẻ là nàng không nhịn được, một cỗ lửa ghen tuông từ trong lòng trào lên làm cho nàng hoàn toàn đánh mất ý chí.
Khi nhìn thấy hai người như vậy nàng mới đánh ra một chủ ý để cho Mộc Chiến đến gây khó dễ với hắn. Nếu như Mộc Chiến chiến thắng vậy thì nàng cũng ra được một khẩu ác khí trong lòng, Tiêu Sơn bị đánh một lần như vậy coi như một lần dạy dỗ với hắn.
Nếu như Mộc Chiến bị đánh thì coi như nàng thoát được cái đuôi làm nàng khó chịu. Nhưng nàng không ngờ đại quản gia Mộc Ân lại ngầm đi theo.
Nhã Phi đang muốn ra tay ngăn cản thì tốc độ phản ứng của Mộc Ân quá nhanh, quả thực nàng trở tay không kịp. Hơn nữa thực lực của nàng cũng không thể ngăn cản. May mắn thay là có người kịp chắn giữa họ cản trợ trận đấu này.
Tiêu Viêm lúc này chạy đến có chút ngạc nhiên hô lên:
- Phụ thân!
Tiêu Mị cùng với Tiêu Huân Nhi cũng đồng thời mở miệng nói:
- Tiêu Chiến thúc thúc!
Tiêu Chiến đứng chắn trước người của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cau mày nhìn về phía Tiêu Chiến. Hiện giờ khí thế của Tiêu Chiến lại mạnh hơn so với trước kia. Hắn không ngờ rằng thời gian này Tiêu Chiến lại tiếp tục đột phá. Tiêu Chiến đứng chắn trước người Tiêu Sơn, trên người của Tiêu Chiến lấp lánh lên một bộ áo giáp vô cùng bắt mắt. Tiêu Chiến ngạo nghễ, uy phong đứng trước Tiêu Sơn. Hắn lên giọng nói:
- Không biết các hạ là ai, tại sao lại gây chiến ở Tiêu Gia phường thị ta?