Ngay sau đó, Nhã Phi rảo bước tiến về phía trước. Nàng lập tức tiếp cận gian bán hàng kia. Nơi đó đang có một tuấn mỹ thiếu niên cùng với một thiếu nữ khá xinh đẹp.
Một mùi hương thơm vô cùng mê người truyền về phía Tiêu Sơn, Tiêu Sơn nhẹ nhàng bóp mũi một cái. Hắn biết cái mũi này, cách khá xa cũng làm cho hắn ngửi thấy. Hắn quay đầu lại thì thấy một mỹ nhân mặc áo đỏ bó sát nhìn về phía mình, trên miệng của nàng xuất hiện một nụ cười mê người. Mộc Chiến thấy được Nhã Phi đang chú ý đến Tiêu Sơn thì ánh mắt xuất hiện mang theo ghen ghét.
Huân Nhi cũng bị Nhã Phi hấp dẫn. Nàng quay lại nhìn thì thấy Nhã Phi, trong giây lát hai đôi mắt của nữ nhân nhìn chăm chú về phía nhau, có vẻ như nữ nhân đẹp thì luôn lấy nhau làm thù địch. Nhã Phi sau khi tu luyện thành công thì càng ngày càng mê người, so với nam nhân tất cả đều có lực hút vô cùng mạnh. Ngay cả lão bản cũng mê mẩn nhìn về phía nàng.
Huân Nhi hừ nhẹ, rõ ràng nàng cảm thấy không có chút vui vẻ gì. Nhã Phi mỉm cười tiến về phía trước sau đó chỉ về phía chiếc dây chuyền trong tay của Huân Nhi cười nói:
- Lão bản thứ này bao nhiêu tiền!?
Nghe thấy câu nói của Nhã Phi, lão bản mới giật mình lại. Ngay sau đó, lão bản cười nói:
- Tiểu thư, thứ này chỉ có giá 450 kim tệ a…
Huân Nhi nghe lão bản vừa dứt lời liền tức giận. Nàng ngay lập tức quay ra về phía Nhã Phi nói:
- Xin lỗi thứ này ta đã mua!
Nói xong nàng nhìn về phía lão bản trong ánh mắt mang theo sự tức giận, rõ ràng vừa rồi mình hỏi lão bản đưa ra giá 500 kim tệ hiện giờ lại nói 450 kim tệ. Đây rõ ràng là làm cho người khác tức chết mà.
- Nga.
Lão bản lúc này hoàn toàn ngây người. Lão nhìn về phía hai người thiếu nữ lúc này chết đứng. Lão không biết phải làm sao nữa, một người là Nhã Phi thủ tịch của phòng đấu giá, còn một người khác là Huân Nhi tiểu thư của Tiêu Gia, chính xác là ai mình cũng không nên đắc tội nếu như không muốn buôn bán ở đây.
- Lão bản thứ đó ta mua!
Giọng nói vang lên rất bá đạo, một thanh niên tầm hai mươi hai, hai mươi ba bước đến. Tiêu Sơn cau mày nhìn về phía thanh niên này. Trong khi hắn đang đánh giá thanh niên này đồng thời hắn cũng đánh giá Tiêu Sơn.
Tiêu Viêm cùng với Tiêu Mị lúc này đang ở gian hàng phía bên kia cũng cảnh giác xoay người đi về phía Tiêu Sơn. Mọi người bắt đầu tụ tập xung quanh quan sát bốn người Tiêu Sơn.
Lão bản cười khổ lên tiếng nói:
- Xin các vị tiểu thư, thiếu gia đừng lám khó ta a. Quán của ta nhưng làm ăn nhỏ mà thôi!
Ngón tay của thanh niên chỉ thẳng về phía mặt của lão bản nói:
- Thứ này hôm nay ta nhất định phải mua được. Nếu như ngươi không muốn làm ăn nữa nói với ta một tiếng. Hừ…
Uy hiếp, đây là uy hiếp trắng trợn. Tiêu Sơn càng nhìn về phía thanh niên này càng không vừa mắt. Hắn cao ngạo nhưng không bao giờ lấn hiếp người khác.
Huân Nhi hiển nhiên cũng không đồng ý. Nàng gắt gao cầm chặt lấy chiếc dây chuyền. Nhã Phi thấy vậy nhìn về phía Huân Nhi nói:
- Muội muội a, ta rất thích vật này. Muội có thể để cho ta được không?
Huân Nhi chưa kịp mở miệng thì Tiêu Sơn lên tiếng nói:
- Đến phải biết nói trước sau. Nếu như hai vị dùng lực áp bách bắt ép chúng ta, thứ cho chúng ta không thể theo…
- Hừ....
Một âm thanh hừ lạnh vang lên. Ngón tay của Mộc Chiến chỉ thẳng về phía Tiêu Sơn nói:
- Tiểu tử thối. Tốt nhất không nên không biết điều nếu không ta không ngại dạy cho ngươi một bài học!
Tiêu Sơn khoanh tay lại, hắn cầm lấy chiếc dây chuyền trong tay Huân Nhi. Ngay lập tức hắn thu về trong nhẫn trữ vật giới chỉ. Hắn nhếch miệng nhìn về phía Mộc Chiến nói:
- Xin lỗi, ngươi chưa đủ tư cách dạy dỗ ta.
Mộc Chiến hét lên một tiếng nói:
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Mộc Chiến ngay lập tức động thủ, Đấu Khí bùng nổ trên diện rộng. Tiêu Sơn cũng ngay lập tức gạt Huân Nhi ra, phất tay hoá giải luồng Đấu Khí rồi nhảy giật lùi lại.
Nhã Phi thấy vậy liền quát lớn:
- Mộc Chiến ngươi làm gì vậy!?
Huân Nhi cũng kinh hô:
- Tiêu Sơn ca ca…
Tiêu Sơn nhảy cách xa Mộc Chiến mấy bước. Mộc Chiến cười lạnh nói:
- Tiểu tử có chút bản lĩnh.
Tiêu Sơn khoanh tay lại ngạo nghễ nhìn về phía Mộc Chiến nói:
- Ây dô, gì thế này? Ra đường mà cũng gặp phải chó điên thích cắn người sao?
Hai tay hắn đập đập vào nhau, người hơi cúi xuống sau đó hất tay về phía Mộc Chiến nói:
- Đến đây nào, chó ngoan!
Huân Nhi nghe hắn nói vậy liền khúc khích cười. Nhã Phi nghe được cũng thầm nhíu mày. Mộc Chiến khuôn mặt đỏ bừng lên vì tức giận, hắn quát lên một tiếng:
- Tiểu tử ngươi nên trả giá vì hành động của mình…
Dứt lời, Mộc Chiến cả người xuất hiện một bộ giáp màu xanh lá cây vô cùng bắt mắt.
Mọi người kinh hãi hô lên:
- Đấu khí khôi giáp..... Là Đấu khí khôi giáp!
Tiêu Sơn nhếch miệng cười. Hắn biết đấu khí khôi giáp là gì, Đấu khí khôi giáp đại diện cho người đạt trên cấp độ Đấu Sư. Bắt đầu từ Đấu Sư ngươi tu luyện có thể biến Đấu khí trở thành khôi giáp. Sự khác nhau giữa Đấu Giả cùng với Đấu Sư không phải lượng đấu khí mà Đấu Sư có thể ngoại phóng đấu khí biến đấu khí thành khôi giáp vô cùng chắc chắn.
- Thanh Mộc Thứ.....
Mộc Chiến tung một nắm đấm về phía Tiêu Sơn. Trong nắm đấm của hắn chứa Đấu khí màu xanh lá cây nhàn nhạt.
Nhã Phi kinh hô hét lên:
- Mộc Chiến mau dừng tay lại cho ta!
Nhưng Mộc Chiến không quan tâm cứ lao về phía Tiêu Sơn đánh ra một quyền, quyền kình của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Đúng lúc này, thanh âm của hệ thống vang lên:
- KENG. Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Thông tin chi tiết xem trên thông báo.
Tiêu Sơn thấy vậy, khoé miệng khẽ nhếch lên:
- Vừa đúng ý ta.