Chương 2: Hệ thông thường thường không kì lạ

- Mọi người nghe nói gì chưa, Thập Tam thiếu phát điên rồi!!

- À, chuyện này đệ cũng nghe được, mấy hôm nay hắn đập phá đồ đạc, đập không đủ còn sai người đi mua.

- Ài, cái này cũng không trách hắn sẽ điên, linh chủng bị người ta hủy, cả gia đình tàn lụi trong phút nhất, đại phu nhân bị bắt cóc, tông môn của đại tiểu thư lại diệt môn, cuộc đời hắn coi như chấm hết, đương nhiên phát điên.

- Dù xảy ra chuyện, đệ thấy hắn cũng may mắn hơn chân sai vặt chúng ta, ít ra hắn còn là thiếu gia.

- Đệ nghĩ gia tộc hắn sẽ thu nhận hắn à, huynh dám chắc bọn họ sẽ đuổi hắn đi, nghĩ rằng gia tộc bọn họ thật sự tốt, ngươi đó, ngươi quá ngây thơ rồi.

- Còn chưa chắc, đại lão gia vì gia tộc cống hiến nhiều vậy, hiện tại đại phòng gặp đại họa cũng không thể vô tình đuổi nhi tử của ngài đi? Có tam cô, nhị, tam lão gia ở đó sẽ không nhìn nhi tử đại ca bọn họ bị trục xuất khỏi gia tộc.

- Tiểu đệ, ta nói đệ khờ đệ không tin, chờ xem đệ sẽ biết, đây là chuyện sớm muộn thôi.

……

Trong Phong Lâm thành, những cuộc trò chuyện như thế xuất hiện khắp nơi, kể cả Trần gia. Mọi người đều biết hiện tại Trần Thái Huyền bị phế mất linh chủng, cha mẹ và tỷ tỷ hắn cũng bị phế đi. Lúc này là lúc tình thân sâu đậm hay lãnh lẽo hiển lộ, cũng là giai đoạn đối mặt sự trả thù từ cừu nhân cũ, hiện tại Trần Thái Huyền mà ra khỏi Trần gia mà nói, hơn nửa khả năng lập tức chết bất đắc kì tử ở đầu đường.

Chuyện được bàn tán, Trần Thái Huyền cũng không để tâm, hắn đang ở trong phòng vui vẻ nện đồ vật.

Bang!

Một bình hoa bị nện nát.

Nhận được 11 điểm năng lượng.

Một hộp gỗ bị nện hỏng.

Nhận được 12 điểm năng lượng.

……

- Cuối cùng cũng đạt tới một vạn điểm năng lượng.

Trần Thái Huyền hưng phấn nói, nhè nhẹ vui vẻ.

Họ tên: Trần Thái Huyền.

Linh chủng: Đã tổn thương.

Cảnh giới: Luyện khí tầng năm .

Khí huyết suy yếu 】

Chân khí suy yếu 】

Công pháp: Đoán Thể Công 【thành tựu nhỏ】, Cửu Dương Công 【 đại thành 】

Võ kỹ: Phong Lôi Kiếm Pháp 【 đại thành 】, Bôn Lôi Quyền 【 thuần thục 】, Tật Phong Bộ 【 đại thành 】……

Sinh hoạt kỹ năng: Thuật cưỡi ngựa 【 tinh thông 】, thảo dược 【 sơ cấp 】, thư pháp 【 nhập môn 】, mạt chược 【 thuần thục 】, bài cửu 【 tinh thông 】, phòng trung thuật 【 tinh thông 】……

Thăng cấp cần đạt giá trị kinh nghiệm:……

Năng lượng: 10006

……

Thời điểm hệ thống giao diện hiện ra, Trần Thái Huyền mừng như điên, không ngừng nhắc chính mình, đây chỉ là việc bình thường, không cần kích động, nhưng vẫn không chịu nổi kích động, huơ tay múa chân gạt đổ tách trà xuống đất, sau đó “choang” một tiếng, tách trà vỡ nát hiện lên đoàn năng lượng nhỏ, bay vào thân thể hắn, cùng lúc một âm thanh “Đạt được năng lượng +1 điểm” vang lên, vì thế-

Trần Thái Huyền lại ngây ngốc cả người, tiếp tục cầm ấm trà “choang” một tiếng ném xuống đất, vì xác định một việc.

Phá hoại “Đồ đạc xung quanh” có thể nhận điểm năng lượng, mà tác dụng năng lượng chính là —

- Lựa chọn dùng cho công pháp Đoán Thể Công.

- Dùng một vạn năng lượng thăng lên cấp bậc đại thành?

- Có hay không?

- Có!

Đoán Thể Công từ cấp bậc thuần thục tăng lên tới đại thành, kích phát tuyệt kỹ độc môn-Đồng Bì Thiết Cốt.

Đồng Bì Thiết Cốt: Nâng mức phòng ngự vật lý lên mấy chục lần, duy trì hiệu quả một phút đồng hồ.

- Không ngờ lại mở ra tuyệt kỹ?!

Theo hệ thống giải thích, từ cấp bậc đại thành trở đi mỗi lần thăng cấp, đều nhận được uy lực gia tăng, một số trường hợp đạt được lĩnh ngộ, mang đến gia tăng đặc thù hiệu quả cho võ kỹ công pháp, hoặc lĩnh ngộ độc môn tuyệt kỹ.

Giải thích này cũng tương tự game sinh tồn trước đó hắn chơi, đều là mấy động tác giả thiết.

Mở giao diện hệ thống—

Trạng thái, vật phẩm, trang bị, kỹ năng, nhiệm vụ, đánh quái……

Quả nhiên không khác game bình thường chút nào, không một điểm sáng tạo.

Trần Thái Huyền phát hiện hệ thống liền bắt đầu quá trình liên tục nện đồ, hiện tại đồ vật trong phòng hắn đều bị đập hỏng, kể cả cái giường ngủ cũng bị phá hủy, đến căn phòng này hắn cũng muốn phá hủy nốt nhưng cuối cùng nhịn xuống suy nghĩ, bởi vì phá hư phòng ở nguy cơ hắn bị Trần gia đuổi đi lập tức rất cao.

Nhưng cũng bởi vì nguyên nhân đằng nào chả bị trục xuất, hắn càng thêm điên cuồng nện hư đồ, không thì sau đó muốn nện là nện của hắn á, chỉ nghĩ đã đau lòng nha.

Hiện tại, hắn đã tăng toàn bộ Cửu Dương Công, Đoán Thể Công, Phong Lôi Kiếm Pháp, Tật Phong Bộ tới đại thành, hiệu quả rõ rệt.

Cố gắng nện đồ, sau khi đổi Phong Lôi kiếm pháp thành viên mãn hắn liền kê cao gối mà ngủ.

Sau một thời gian chờ mọi người không còn chú ý đến, hắn sẽ trộm ra ngoài đánh quái thăng cấp, thăng một đại cảnh giới trọng thương trên cơ thể sẽ hồi phục, đây là động tác bình thường khi chơi game.

Mặt khác, hắn có thể thăng cấp nhờ hệ thống, cho dù không khôi phục linh chủng cũng không vấn đề, vì cách hắn thăng cấp qua đánh quái nha.

- Loảng xoảng…Choang…

Trần Thái Huyền say sưa nện đồ trong kho đồ cũ của Trần gia, mặt đất đều là mảnh vỡ, đột ngột cửa kho bị mở ra.

- Thập Tam!

- Nhị ca, huynh đến có chuyện gì?

Trần Thái Huyền nhìn người đứng ở cửa, đây là nhị ca của hắn, đương nhiên là nhị ca trên bảng xếp hạng gia tộc.

- Đệ ngắm bộ dạng bản thân xem, thật không khác gì kẻ phế vật, quá mức mất mặt.

Trần nhị ca nhìn chằm chằm Trần Thái Huyền, lạnh lùng nói.

Đồng thời, Trần nhị ca chú ý trên mặt đất rơi mảnh vỡ, trong lòng hắn dâng lên cảm giác tiếc của.

- Ta không phải đang phát tiết cảm xúc một chút sao, rất nhanh tốt lên thôi.

Trần Thái Huyền tiếp tục công việc nện đồ, nếu mọi người đều tưởng hắn phát điên, muốn phát tiết cảm xúc, vậy hắn cũng không cần giải thích nhiều.

- Ài, bây giờ đệ nên cố gắng thể hiện ra giá trị bản thân chứ không phải phát tiết cảm xúc qua nện đồ, đệ làm như vậy chỉ khiến bọn họ cảm thấy giống kẻ phế vật, vô dụng. Vừa rồi trên kia có người lấy cớ này muốn trục xuất phụ tử các ngươi khỏi gia tộc đó.

Trần nhị ca bộ dáng không đành lòng nói.

Đến thật nhanh nha!

Trần Thái Huyền nhìnTrần nhị ca, nhàn nhạt hỏi:

- Tại từ đường à?

- Ừ.

Trần nhị ca gật đầu, khó hiểu nhìn Trần Thái Huyền.

- Tới đó.

Trần Thái Huyền bước ra ngoài, bộ dáng bình tĩnh tự tin làm Trần nhị ca hoài nghi, không lẽ Thập Tam khôi phục thương thế?

Từ đường của Trần gia xây tại nhà lớn, người không phận sự không có cơ hội tiến vào, đây là nơi chuyên dụng để các nhân vật lớn của gia tộc thương nghị đại sự.

Bước vào trong, Trần phụ ngồi trên xe lăn, biểu cảm khuôn mặt dại ra, sau khi người ta nâng ngài tới đại môn tới giờ vẫn không hé răng nói một lời, bây giờ đối mặt Trần Thái Huyền cũng vẫn vậy.

Ngồi trong sảnh từ đường bao gồm Trần gia chủ, hay nói cách khác là Trần Thái Huyền tổ phụ, Trần Thái Huyền tằng tổ phụ, Trần gia các trưởng lão.

- Thập Tam, hôm nay gọi cháu tới thông tri cháu một việc, phụ thân của cháu thân thể bây giờ cần hoàn cảnh an dưỡng tốt, ngoại ô gia tộc ta có một viện tử, phụ cận sở hữu mấy chục mẫu đất. Toàn bộ gia tộc để cho đại phòng cháu, từ hôm nay trở đi phụ thân và cháu hãy tới nơi đó sinh hoạt.

Trần tam gia mở miệng nói.

Lúc này, Trần gia chủ nhắm mắt, cả người khí định thần nhàn ngồi tựa trên ghế, phảng phất sự việc hiện tại không liên quan tới hắn, Trần tam cô đám người cũng cúi đầu xuống, không hề nhìn Trần Thái Huyền.

Đây là gia tộc thông tri không phải hỏi ý kiến của Trần Thái Huyền. Gia tộc chia cho hắn cái viện tử ngoại ô cùng mấy chục mẫu đất, tuy kêu hắn ra khỏi nhà lớn tới đó sống nhưng cũng không nói trục xuất.

Trần Thái Huyền cười nhẹ, hắn liếc sang phụ thân hắn, lúc này bên người ngài không hề có bất cứ kẻ nào, quá khứ huynh đệ tỷ muội tỏ vẻ thân thiết lấy lòng ngài cũng cách ngài rất xa, cảm giác đặc biệt thê lương.

Trước mắt hắn có hai lựa chọn.

Thứ nhất, tràn đầy cốt khí dứt khoát rời đi, bởi lưu lại làm hắn khó chịu, nhưng hậu quả hắn sẽ mất đi che chở, bên ngoài còn vô số kẻ thù muốn giết chết hắn, hắn vẫn cần tích lũy sức lực thêm một thời gian nữa, nhưng kém như vậy chút thời gian này.

Thứ hai, tìm cách ở lại, thực tế Trần Thái Huyền muốn ở lại rất dễ dàng, hắn chỉ cần thể hiện thực lực của bản thân, có giá trị Trần gia sẽ không từ bỏ hắn, mà thực lực bây giờ hắn hoàn toàn có khả năng thành công tranh thủ chút thời gian nâng cao sức mạnh.

Trông qua phương án sau rất tốt, nếu là người khác có thể lựa chọn nó. Tuy nhiên Trần Thái Huyền lại khó chịu trong lòng, vừa rồi bọn họ không nói hắn đi nơi khác sống còn được, hiện tại hắn bị đuổi, sĩ diện không cho phép hắn nói lời xin bọn họ.

Rốt cuộc thì mặt mũi quan trọng, hay là tánh mạng quan trọng đây?

Đương nhiên là

Đều quan trọng!!

- Mọi người không niệm tình thân chút sao?

Trần Thái Huyền rất bình thản hỏi, hắn muốn hỏi những lời này, vì kết quả để hắn dứt khoát rời đi hơn.

- Gia tộc để cho cháu viện tử và mấy chục mẫu đồng ruộng kia dư sức cưới hai, ba thê thiếp cho cháu. Tuy rằng nói phụ thân cháu trước kia đã đánh hạ khá nhiều địa bàn cống hiến cho Trần gia ta, nhưng đa số vẫn dựa cả gia tộc cùng nhau đoàn kết mới có được, mà cháu mấy năm nay tiêu hoang đủ để chỗ cơ nghiệp phụ thân cháu bại gần hết, cháu cũng không thể không biết đủ.

Tam gia lên tiếng, điệu bộ và lời nói tỏ vẻ gia tộc đối xử với Trần Thái Huyền đã quá rộng lượng

- Hơn nữa, bản thân cháu tự gây rắc rối, cháu cũng nên tự giải quyết, cháu là bậc nam nhi.

Trần tam cô một đám người ánh mắt lập loè, ngày xưa quan tâm thân tình, hiện tại trở thành vô cùng nực cười. Mà hắn tất nhiên cũng không tin nơi này sẽ có thân tình.

Trần Thái Huyền cười cười:

- Được, ta đồng ý đi, nhưng cha của ta phải ở lại đây, các gia tộc này thiếu ngài cả đời.

Dưới tình huống hiện tại, chăm sóc cho Trần phụ không có năng lực, hắn rõ ràng bản thân bước ra khỏi cửa của gia tộc đối mặt chính là nguy cơ.

- Được, chúng ta đồng ý.

Nguyên nhân chủ yếu là bọn họ chỉ muốn đuổi Trần Thái Huyền đi, đại lão gia trở thành phế nhân, gia tộc dư sức nuôi một người tàn phế, cũng sẽ không muốn đá đi bởi vì toàn bộ Phong Lâm Thành đều rõ Trần đại lão gia đã cống hiến Trần gia, lúc này vứt bỏ công thần, không phải quyết định chính xác.

Nhưng Trần Thái Huyền, người này bản chất ăn ở kém, kết kẻ thù nhiều, tính cách không an phận, hoàn toàn là lý do đá đi, đá người này đảm bảo bình yên gia tộc.

- Ta trở về dọn dẹp hành lý, các ngươi đưa khế đất, khế nhà cho ta đi, miễn ta lại đến lần nữa.

Trần Thái Huyền nói xong liền xoay người rời đi, không hề lưu luyến, hắn không muốn bọn họ có thời gian suy nghĩ lại, cho dù bọn họ chẳng có ý hối hận.

Trần Thái Huyền đi khỏi, còn lại ở từ đường mọi người quay ra nhìn nhau, tất cả tựa hồ không nghĩ tới sự tình dễ dàng đến thế, không nhẽ Trần Thái Huyền không hiểu hoàn cảnh hiện tại của mình?

Hắn chỉ cần rời khỏi Trần gia, chắc chắn chết thực thảm.

Cùng lúc, Trần tam gia đứng dậy cáo lui cùng Trần tứ gia rời đi, bọn họ vội vàng ra ngoài hiển nhiên có mục đích, an bài hạ nhân thông báo người bên ngoài chuyện Trần Thái Huyền sắp rời đi Trần gia.

Mượn đao giết người!!

Tam lão gia, Thập Tam thiếu đã đi mất, thiếu gia đập phòng ở của hắn, nói không tiện nghi những người khác!

- ……

- Đập liền đập, không phải chỉ là một gian phòng thôi sao……

- Không xong rồi, tam lão gia, nhị thiếu gia bị đánh ngất ở nhà kho, nhà kho bị cướp sạch……

- ……