Tô Khắc từ Phong Trạch Gia Viên đi ra, thẳng đến tiểu siêu thị , không biết là lý do vì sao khiến cho tâm hồn của hắn tự nhiên vui vẻ,khoé miệng mang theo một tia nhàn nhạt mỉm cười..
- Ba mẹ, ta đã trở về ! (Tô Khắc )
Tô Khắc đẩy cửa đi vào, nhìn đến ba mẹ đều ở quầy thu ngân cũng đang bận rộn liền chào hỏi qua loa rồi đi vào phòng tạp vật .
Mà hiện tại hắn cũng rốt cuộc cũng có cơ hội đi lĩnh phần thưởng của mình , ở trên đường về Tô Khắc xem xét 《 hái hoa hệ thống 》 điện tử màn hình, nhiệm vụ trợ giúp Vệ Lan đã hoàn thành, lại còn có thêm một cái nhiệm vụ không biết từ đâu ra.
[Nhiệm vụ: Trợ giúp Vệ Lan thoát khỏi khốn cảnh ( hoàn thành ); khen thưởng: Piano tinh thông ( sơ cấp ).]
[Nhiệm vụ: Hộ tống Vệ Lan an toàn về đến nhà ( hoàn thành ); khen thưởng: 200 tệ ]
[Lấy luôn không ?]
Tuy rằng không biết nhiệm vụ thứ 2 là từ khi nào xuất hiện cũng như nó đã hoàn thành luôn ,nhưng mà nó cũng chẳng ảnh hưởng gì , Tô Khắc nhận phần thưởng song tiến vào không gian bên trong, lần nữa lại xuất hiện một đạo bạch quang, ngay sau đó liền cảm giác được một cỗ tin tức bay vọt vào trong não, bao gồm nhạc lý ,cách chơi đàn các thứ ....
Mười ngón tay như ngâm trong làn sữa tắm thoải mái, theo bản năng ngón tay duỗi ra thập phần thoải mái, linh hoạt , thậm chí Tô Khắc còn ảo giác ngón tay mình trở nên thon dài đi rất nhiều .
- Không nghĩ tới ngón tay của mình như vậy đẹp ! (Tô Khắc)
Tô Khắc nhìn đi nhìn lại đôi tay, bất chợt hai ngón tay kẹp một tờ giấy, 200 tệ đột nhiên xuất hiện, hắn đã cố tình kiểm tra xem có phải tiền của tiệm nhà mình không , đường nhiên sau đó khen thưởng tiền hoàn toàn không có bất luận vấn đề gì, thế là hắn cũng yên tâm.
Bất quá hiện tại Tô Khắc có một loại lo lắng, rốt cuộc cái này 《 hái hoa hệ thống 》 khen thưởng tiền không thể nào nói với bô mẹ mình được , hắn cũng muốn cho ba mẹ biết mình có thể tự kiếm tiền, giảm bớt áp lực cho bọn họ , nếu là có cái lý do chính đáng thì ngon rồi !
Đi làm gia sư mà nói tuy rằng chính mình hiện tại trình độ vẫn có thể làm được đặc biệt có cao trung toán học tinh thông ( sơ cấp ) cùng cao trung vật lý tinh thông ( sơ cấp ) hai cái hỗ trợ đắc lực ,nhưng lỡ bốc phải con cháu người nhà họ Tô thì hậu quả cực kì nghiêm trọng ....
Hắn không biết bây giờ mình có thể đi làm thêm cái nghề gì . Đi siêu thị lớn khác làm thêm , không ổn ! Tính ra nhà mình còn bao việc , mới cả hắn cũng không hợp với mấy cái nghề như này , nghĩ đi nghĩ lại rốt cuộc hắn éo nghĩ nữa...
Nhà mình tiểu siêu thị, tuy rằng không rộng lớn ,nhưng mà thực phẩm bán ra cực kì hợp vệ sinh an toàn , vừa mới đi ra ngoài hắn liền thấy trên kệ một cái đàn đồ chơi cho mấy cái đứa trẻ con , cái đàn này đã bày bán từ lâu nhưng từ đó đến giờ vẫn chưa ai thèm mua..
Bình thường Tô Khắc cũng chả thèm để ý tới nó , nhưng là không biết hôm nay sao lại thế này, như là cơ thể tự nhiên phản ứng, trực tiếp đi qua, tuy rằng chỉ là đàn đồ chơi điện tử , bất quá Tô Khắc vẫn lắp pin vào , ngón tay ấn ở phím đàn phía trên,âm thanh lập tức phát ra .
Cầm trong tay đàn , bàn tay Tô Khắc nhấn âm uốn lượn , ngay sau đó một đoạn giai điệu phát ra , tuy rằng hắn không biết này đoạn giai điệu tên là gì , nhưng làn điệu vẫn như cũ hay đến mỹ diệu.
- Ùa ôi , Tô Khắc từ bao giờ biết nghịch đàn ? (Mụ Mụ)
Trương Tuyết ngẩng đầu lên, nhìn Tô Khắc đang nhắm mắt lại ngón tay ở đàn điện tử ấn ấn liên tục, âm nhạc liền tùy theo vang lên.
-Dạ .. Lão sư dạy (Tô Khắc )
Tô Khắc không thể nói chính mình có kỳ ngộ, lúc này một nữ nhân đi đến, vừa đi vừa nói chuyện :
- Ta nói trong lòng là không biết ai đang khảy đàn đâu, nguyên lai là Tô Khắc a, thế mà nghe hay vãi ! (Lưu Manh Manh )
Lưu Manh Manh như cũ ăn mặc váy áo công sở , Tô Khắc vừa thấy là nàng, mặt liền đỏ, trong óc giữa tức khắc liền xuất hiện kia quần lót ren màu đen.
- Lưu tỷ tốt ! (Tô Khắc )
Thấp giọng chào hỏi, sau đó giật mình nhanh chóng ném luôn cái đàn về bên kệ.
Lưu Manh Manh vẫn dáng vẻ tự nhiên như vậy, đương nhiên đối với chính mình cảnh xuân tiết ra ngoài hoàn toàn không biết gì cả, chỉ biết Tô Khắc là một tên thập phần dễ dàng mặt đỏ, như vậy thẹn thùng tiểu nam hài, sao có thể làm ra cái chuyện như vậy đâu ?
- Tiểu tử này vừa mở mồm nói liền mặt đỏ, cũng không biết về sau như thế nào tìm người yêu ! (Ba ba)
Tô Hữu Phúc đứng một bên cười nói, tuy rằng Tô Khắc vẫn luôn đều thẹn thùng ,bất quá con cái họ có bị khuyết tật hay sao đi nữa thì bố mẹ vẫn đều một mực thương yêu. Đây người ta gọi là tình máu mủ phụ mẫu.
- Ha ha, nhà ngươi Tô Khắc lớn lên mi thanh mục tú, còn lo lắng không có vợ, khẳng định trong trường học thật nhiều cô gái theo đuổi sau mông đâu này ! Ta nói có phải hay không a Tô Khắc ! (Lưu Manh Manh)
Lưu Manh Manh một bên chọn rau dưa, một bên cười nói.
Tô Khắc làm sao ứng phó trường hợp như vậy, tức khắc mặt đỏ tai hồng đứng ở một bên, cuối cùng chỉ có thể dùng ra kế chuồn là thượng sách, cầm lấy cặp sách chạy trối chết.
Về đến nhà, chuyện đầu tiên vẫn là mở ra máy tính, trực tiếp đăng nhập Tieba, số người bình luận đã lên đến hơn 300.
Một tên vừa bình luận xong đã có người rep bình luận ,xem xong làm Tô Khắc vã hết cả mồ hôi , tự nhiên đâu ra có một tên không biết thật hay xạo l-n mà nói rằng năm trước cũng có một vụ sắc ma biến thái ở trong trường , chính hắn còn tận mắt chứng kiến nam sinh kia vỗ mông nữ sinh , nào là nguyền rủa cái tay đó sẽ bị chặt , nguyền rủa tiểu đệ không bao giờ cương được , đúng là âm hiểm độc ác .
Bất quá cũng may chủ tus tuyệt nhiên không có bình luận gì nữa, nghĩ đến chuyện này mình cũng không thể nào tự giải quyết được, Tô Khắc chỉ có thể như vậy an ủi, xem xong mấy cái tin , Tô Khắc cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà lướt web.
Ngồi ở ghế trên Tô Khắc nhỏ giọng lẩm bẩm :
- Ta hiện tại có cao trung toán học tinh thông ( sơ cấp ), cao trung vật lý tinh thông ( sơ cấp ), Quân Thể Quyền tinh thông, Piano tinh thông ( sơ cấp ) còn có khen thưởng 500 tệ !
Bây giờ chỉ cần chính mình tiếng Anh ,Ngữ Văn thành tích tăng lên thì như vậy thi đại học cũng liền không còn đáng sợ nữa ! Số tiền này bây giờ để làm gì nhỉ ? Đột nhiên trong đầu chợt lóe lên, như là nó có thể giải quyết được cái vấn đề này.
Tô Khắc đóng máy tính, chuẩn bị trước xem qua Ngữ văn và tiếng Anh, rốt cuộc cái này hệ thống khen thưởng không thể nào xác định được bao giờ mình mới có cái kia phần thưởng là tiếng Anh cùng Ngữ văn , thế nên vẫn là dựa vào chính mình đi !
Tô Hữu Phúc cùng Trương Tuyết vợ chồng mỏi mệt lết cái thân thể về đến cửa nhà, ở vào cửa tự nhiên biến sắc mặt từ ủ rũ nháy mắt thay bằng tươi cười , bọn họ không muốn làm con mình thấy được chính mình vất vả, như vậy sẽ làm cho Tô Khắc mang đến áp lực tâm lý.
- Tô Khắc, ngươi nói trong trường học có hay không tiểu cô nương nào theo đuổi ngươi a ! (ba ba)
Tô Hữu Phúc còn nhớ Lưu Manh Manh lời nói, nhìn đến Tô Khắc bộ dáng đang ngồi cầm quyển sách tiếng Anh, cười khẽ nói.
- Con không biết ! (Tô Khắc )
Tô Khắc buông sách giáo khoa, nhìn ba ba một bộ bát quái biểu tình, thập phần bất đắc dĩ thở dài, ngay cả Trương Tuyết cũng phối hợp
- Đúng vậy, nhà ta Tô Khắc lớn lên như vậy soái, khẳng định sẽ nhiều tiểu cô nương thích ! ( Mụ Mụ )
Không biết vì cái gì, Tô Khắc trong đầu đột nhiên toát ra hai bóng người, một cái đanh đá Lý Phỉ Phỉ, một cái ôn hòa đáng yêu Vệ Lan.
Ngay sau đó lại rùng mình, nghĩ đến chính mình lại bóp mông Lý Phỉ Phỉ, hiện tại nha đầu này nhất định đối chính mình hận thấu xương, lột da rút gân đều không giải hận đi!
Vệ Lan vẫn là tốt hơn ! Tô Khắc nghĩ thế .