Chương 12: Nhận lời mời

Ánh trăng sáng chiếu vào phòng trong, Tô Khắc vẫn như cũ không có buồn ngủ, mà đêm nay không phải duy nhất Tô Khắc bị mất ngủ . Mà là còn có 2 người nữa , một cái khác tâm tình phẫn uất, bị sờ soạng hai lần mông Lý Phỉ Phỉ, một cái khác còn lại thầm mến anh hùng cứu Vệ Lan..

Ở ngày hôm qua muốn tìm cái nghề làm thêm, Tô Khắc trong lòng có một cái ý tưởng chợt lóe mà qua, tựa hồ có cái gì rất là thích hợp chính mình, rồi sau đó lại nhất thời nghĩ không ra.

Sáng sớm cưỡi xe đi học , đi được nửa đường Tô Khắc rất là tự nhiên hướng ven đường nhìn lại, ngay sau đó liền ngừng lại, ven đường là một thẩm mỹ viện mới đang khai trương , tên gọi là "Muốn đẹp hãy đên thẩm mỹ viện Phương Mỹ Y "

Thẩm mỹ viện sở hữu bốn tầng, bề mặt trang trí phi thường hoa lệ, mà ở cửa vào dán một tờ thông báo tuyển dụng :" Thông báo tuyển dụng một người piano lão sư , đãi ngộ hậu đãi ".

- Piano à ! ( Tô Khắc )

Tô Khắc trong miệng lẩm bẩm, tựa hồ ngày hôm qua chính mình trong đầu chính là cái này ý niệm, cái tờ thông báo kia đã dán cách đây nửa tháng, nói vậy chính là vẫn chưa tìm được thích hợp người để lựa chọn, như vậy chính mình rốt cuộc không biết có được chọn hay không ?

Đột nhiên trong đầu xuất hiện một đoạn âm thanh nhắc nhở , cảm giác được 《 hái hoa hệ thống 》 lại lần nữa xuất hiện biến hóa, Tô Khắc tiến vào không gian nhìn đến điện tử trên màn hình lại xuất hiện một cái nhiệm vụ:

[ Nhiệm vụ: Thông qua khảo hạch của mỹ nữ lão bản ; khen thưởng: 500 tệ! ]

- Thế nhưng là 500 tệ ? (Tô Khắc )

Đây là số tiền khen thưởng lớn nhất hiện tại của Tô Khắc , có phải hay không nó mang ý nghĩa nhiệm vụ này có chút khó khăn ?

Nghĩ đến chính mình hiện tại rất cần một cái việc làm thêm, chỉ có như vậy mới có thể giải thích cái đống tiền kiếm được từ đâu ra, thế thì cha mẹ mới yên tâm, Tô Khắc ở trong lòng ra một cái quyết định sẽ tới đây để xin việc giờ hắn đi học cái đã.

Tiến vào phòng học trong nháy mắt, Tô Khắc rõ ràng có thể cảm nhận được có vài ánh mắt nhìn mình chằm chằm, quay đầu thì thấy Vệ Lan đang dùng tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn về phía chính mình, khóe miệng mang theo ý cười, hai cái má lúm đồng tiền treo ở trên má, dị thường đáng yêu..

Hướng về phía Vệ Lan cười cười xem như chào hỏi, lúc này mới phát hiện một ánh mắt nóng bỏng ánh khác thế nhưng đến từ thể dục uỷ viên Vương Tiểu Cương, dáng người cường tráng, quốc tự mặt chữ điền, mày rậm mắt to Vương Tiểu Cương nhìn về phía Tô Khắc ánh mắt thế nhưng so với Vệ Lan còn muốn cực nóng.

Tô Khắc đột nhiên rùng mình một cái , tiểu tử này sẽ không phải là một tên cong đi ? Kia Vương Tiểu Cương đầu lại đây ánh mắt thập phần nhu hòa, ấm áp, như là đá cái ánh mắt đưa tình cho người yêu vậy, càng nhìn càng thấy ghê ghê.

Chạy nhanh đi đến chính mình trên chỗ ngồi, mới vừa lấy ra sách giáo khoa, liền thấy Vương Tiểu Cương chạy ngay tới, khom lưng ghé vào Tô Khắc bàn học ,mặt đối mặt với Tô Khắc đến mức còn cách 10cm (Ôi vler :v ) ,Tô Khắc thấy vậy sợ tới mức vội vàng lui về phía sau:

- Ngươi...ngươi muốn làm gì ? (Tô Khắc )

Toàn bộ ban số 8 thậm chí đều không có một cái cùng Tô Khắc bạn bè xã giao, hắn giống như là không khí vậy, quay lại cũng chưa có ai để ý thế là Vương Tiểu Cương làm một phát hành động thân mật, trong lúc nhất thời làm Tô Khắc có điểm chân tay luống cuống.

- Tô Khắc, ngươi ngày hôm qua quá soái khí ! (Vương Tiểu Cương)

Vương Tiểu Cương thanh âm ép tới rất nhỏ, một bên nói một bên còn liếc xem bốn phía đồng học, hình như là sợ bị người ta nghe được.

- Không nghĩ tới ngươi là thâm tàng bất lộ , Quân Thể Quyền đánh lợi hại như vậy, trước kia ta có cái gì làm phật lòng ngươi thì cũng đừng để bụng nhé, ta thành tâm muốn kết bạn với ngươi ! ( Vương Tiểu Cương )

Vương Tiểu Cương một bên nói một bên vươn tay phải( vươn ra bắt tay ấy mà :v ), xác thật ngày hôm qua cổng trường có một màn oanh động làm Vương Tiểu Cương há hốc mồm, hắn vẫn luôn đều khinh thường Tô Khắc thế nhưng sự thật là Tô Khắc đã cứu được Vệ Lan, lúc ấy xem Tô Khắc nhiệt huyết sôi trào, hắn giống như ảo tưởng là chính mình ra tay đánh chạy những cái đó tên côn đồ giống nhau.

Nhìn Vương Tiểu Cương thò tay ra , Tô Khắc vẫn là có điểm sững sờ, thân thể hơi hơi về phía sau dựa vào, cau mày

- Ngươi nói cái éo gì thế ? ( Tô Khắc )

- Ta nói ta muốn nhận ngươi là lão đại !(Vương Tiêu Cương )

Vương Tiểu Cương thanh âm nhất thời không có khống chế được, rõ ràng lớn rất nhiều, liền nhìn đến trong lớp đồng học tất cả đều buông xuống trong tay hành động, tất cả đều hướng ánh mắt nhìn lại chỗ hắn.

Ngay cả Vệ Lan đều xoay đầu cau mày, còn tưởng rằng Vương Tiểu Cương cùng Tô Khắc lại đã xảy ra mâu thuẫn, bất quá nhìn qua thì lại thấy hai người đang bắt tay nhau.

- Chúng ta không giống nhau ! ( Tô Khắc )

Vương Tiểu Cương nghe xong câu này còn tưởng rằng Tô Khắc không cho mặt mũi, mặt một chút liền đỏ, bất quá nghe Tô Khắc nói tiếp , tức khắc làm hắn tâm tình thả lỏng lại.

- Tuy nhiên chúng ta là bằng hữu ! (Tô Khắc )

Tô Khắc khóe miệng hiện ra một sợi mỉm cười, vươn ra bắt lấy tay của Vương Tiểu Cương

Vương Tiểu Cương tựa hồ đều không có ý thức được Tô Khắc nói chuyện thần thái đã đã xảy ra biến hóa,bình thường hắn ngoan hiền gọi dạ bảo vâng , hôm nay đã thay đổi bằng một sự tự tin khác biệt..

- Ân, chúng ta là bằng hữu, à nhưng mà Tô Khắc ngày hôm qua ngươi đánh cái kia ba cái lưu manh, ngươi vẫn muốn cẩn thận một chút , bọn họ khẳng định sẽ trở về báo thù, ngày hôm qua ngươi làm bẽ mặt mấy tên đó trước mặt như vậy nhiều người , đấm chúng không trượt phát lào , nếu là bọn họ không tìm lại chính mình danh dự , về sau làm sao ở phiến đất này lăn lộn . ( Vương Tiểu Cương )

Đột nhiên, Vương Tiểu Cương trở nên nghiêm túc rất nhiều.

-Cảm ơn ngươi nhắc nhở ! (Tô Khắc)

Tô Khắc gật gật đầu, ngày hôm qua Vệ Lan đã nói rồi, hôm nay Vương Tiểu Cương lại lặp lại một lần, khiến cho hắn trong lòng cũng không khỏi coi trọng hắn, tuy rằng chính mình Quân Thể Quyền đã tới tinh thông rồi , bất quá minh thương dễ tránh,ám tiễn khó phòng , sợ rằng mấy tên côn đồ đánh không lại sẽ còn có khả năng giở mấy thủ đoạn bẩn thỉu ra không chừng .

Buổi sáng cứ thế diễn ra êm đềm , thật sự hay không làm ra bất cứ hành động gì quá mức thì cũng không có một lão sư nào thèm để ý cái bản mặt hắn đâu , hôm trước là một sự cố không đáng có a !

Trong lòng hắn vẫn luôn đều nhớ kỹ đi nhận lời mời dạy thêm Piano, ăn qua loa cơm trưa ( nhắc lại cho ae là Tô Khắc ăn cơm trưa ở trường nhé ) , cưỡi xe liền hướng thẩm mỹ viện Phương Phỉ Y mà đi, lúc ra khỏi cổng hắn còn đặc biệt chú ý một chút chung quanh, kia ba cái tên côn đồ cũng không có xuất hiện.

Tô Khắc đi vào thẩm mỹ viện, có chút kỳ quái nơi này như thế vắng vẻ, bất quá trang trí cứ phải gọi là rất duy mĩ xa hoa,tầng một đại sảnh có những cái kệ để đồ vật tạo hình phi thường tinh mỹ bày ra đủ loại mỹ dung sản phẩm, đứng ở bàn làm việc trước cửa , một mỹ nữ mặc nghiệp phục đang cúi đầu tìm cái gì đó.

- Ngươi khoẻ ! (Tô Khắc )

Tô Khắc không ngừng ổn định chính mình hô hấp, đi đến trước bàn tim đập đã tới rồi một loại cực nhanh trạng thái, ngay cả thanh âm đều có chút run rẩy lên, nói xong hai chữ, thế nhưng làm hắn lập tức nhẹ nhàng thở ra.

-Ngươi cũng khoẻ a ! (Cô nhân viên )

Một thân màu bạc trang phục công sở, ở trước ngực bên trái thêu [Phương Phỉ Y nhân viên] bốn chữ, cô gái trang điểm nhẹ nhàng, một đôi đỏ mọng và đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Tô Khắc, có lẽ bởi vì này thẩm mỹ viện tiến vào cái nam nhân, có chút kỳ quái.

-Xin hỏi có cái gì yêu cầu hỗ trợ gì sao ?(Cô nhân viên)

Nữ hài chức nghiệp tươi cười lại không có cho người ta cảm thấy một chút giả dối nào, ngược lại làm Tô Khắc cảm thấy chân thành, cố gắng kiếm một câu thoại để trong đầu, cuối cùng rốt cuộc bài trừ tới một cái mỉm cười.

- Ta tưởng ở đây có thuê lão sư Piano ! (Tô Khắc )

Nói xong lúc sau, liền khẩn trương nhìn vào mắt cô gái nọ.

-Xin hỏi ngươi có mang sơ yếu lý lịch cá nhân sao, còn có piano giấy chứng nhận , hiện tại chúng ta lão bản không có ở đây, bất quá ta có thể giúp ngươi chuyển giao, ngươi giấy chứng nhận là nghiệp dư vẫn là chuyên nghiệp ? ( Cô nhân viên )

Nữ hài giống như đã quá quen với việc giap tiếp nên rất là thuần thục, miệng lưỡi cứ thế trôi chảy.

Nhưng là Tô Khắc lập tức liền sững sờ ở tại chỗ, khẩn trương há miệng thở dốc, lại không biết như thế nào mở miệng.

-Ách không có giấy chứng nhận được không ?( Tô Khắc )

Nói xong lúc sau, liền lo sợ nhìn, chờ đợi trả lời.

Lúc này hái hoa hệ thống điện tử trên màn hình đột nhiên phát sinh biến hóa.

[Nhiệm vụ: Thông qua mỹ nữ lão bản khảo hạch; khen thưởng: Cao trung toán học tinh thông ( trung cấp ).]